Viết lại các câu văn cho sinh đọng bằng cách dùng từ ngữ gởi tả , phép so sánh hoặc nhân hóa:
a) Bầu trời rất cao , rất xanh , một màu xanh rất trong.
b) Mặt trời tròn , đỏ đang nhô lên ở trên trời phía đông.
c) Trăng ciuioos tháng vàng và nhọn đã ló ra khỏi đính núi.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a) Đằng đông, mặt trời đỏ ửng như một quả cầu lửa đang từ từ nhô lên.
b) Đám mây như những cục bông đang bay qua bầu trời.
a) Ẩn dụ : mặt trời trong lăng rất đỏ
Hình ảnh Mặt trời trong câu thơ thứ hai là một câu ẩn dụ.Tác giả đã dùng từ Mặt trời để chỉ Bác Hồ-vị lãnh tụ của dân tộc.Người soi sáng dẫn đường chỉ đổi cho dân tộc ta thoát khỏi cuộc sống nè lệ tối tăm đi tới tương lai độc lập ,tự do,hạnh phúc.với nghệ thuật ẩn dụ trên đã thể hiện được lòng kính yêu,sự biết ơn,niềm tự hào của nhà thờ.
b) So sánh "dòng sông lặng ngắt" với (lặng) "như tờ"
Phép so sánh : "lặng ngắt như tờ " làm nổi bật được không gian êm đềm tĩnh lặng, im ắng của một vùng sông nước vào khuya (Bác Hồ sáng tác bài thơ này khi đang "Đi thuyền trên sông Đáy") đầy trữ tình, lãng mạn và sinh động với cảnh "sao đưa thuyền chạy, thuyền chờ trăng theo"
c) Nhân hóa : nghiên sầu
Sử dụng phép nhân hóa "nghiên sầu" dùng để diễn tả cảnh tượng vắng vẻ đến thê lương nỗi buồn tủi của ông đồ như lan sang cả những vật vô tri vô giác
d)
- So sánh: Sương trắng so sánh với giọt sữa. Hiệu quả:
+ Tạo sự sinh động cho hình ảnh.
+ Nhấn mạnh dáng vẻ, sự ngọt ngào, thơm mát, tinh khiết… của giọt sương ban mai.
- Nhân hóa: : Tia nắng “nháy” , “ núi uốn mình” , trong chiếc “ áo the xanh”, “ đồi thoa son” –“nằm”: Cảnh vật vô tri trở nên sống động như con người: tia nắng như đứa trẻ tinh nghịch, reo vui, núi đồi như cô thiếu nữ đang trang điểm, làm duyên, làm dáng muốn hoà vào dòng người đi chợ tết.
- Ẩn dụ: “chiếc áo the xanh”: ngầm thể hiện sắc màu của cỏ cây hoa lá mọc trên núi, gợi sức sống tràn trề của mùa xuân.
=> Các biện pháp nghệ thuật đã tạo nên bức tranh sinh động, tươi tắn, có hồn và rực rỡ đầy sức sống của thiên nhiên, gợi được cả cái náo nức, vui vẻ của thiên nhiên trong buổi sáng mùa xuân tươi đẹp. Đoạn thơ thể hiện tình yêu thiên nhiên, yêu quê hương đất nước tha thiết của nhà thơ…
Ông mặt trời đỏ ửng như mâm xôi gấc đang nhô lên ở đằng đông
Đất nước mình đâu cũng đẹp như tranh
Đám mây trắng như dải lụa tiên bay qua bầu trời
Ánh nắng trải khắp cánh đồng như dát vàng
Cây bàng như chiếc ô tỏa bóng mát rượi
Bác nông dân khỏe mạnh, nước da rám nắng như tượng đồng đúc
cho mk hỏi
lúc 6 giờ sáng 1 người đi xe đạp từ A đến B với vận tốc 14 km/h, sau 2 giờ, 1 người đi xe máy từ B về A với vận tốc 36 km/h. hỏi
2 người gặp nhau lúc mấy giờ, biết quãng đường AB = 128 km
Mặt trời vừa hé những tia nắng đầu ngày. Thoáng chốc, nắng đã bừng lên toả khắp nơi, khiến vạn vật đều rất vàng (thay bằng từ "vàng rực") theo màu nắng. Những đám mây trôi rất chậm (thay bằng từ "chầm chậm") trên nền trời hơi xanh (thay bằng từ "xanh biếc") như dùng dằng chờ gió đến đẩy đi. Chờ mãi gió không tới, mây lại đứng soi mình xuống mặt hồ nước rất trong (thay bằng từ "trong veo"), phẳng lặng.
`HaNa☘D`
MÙA ĐÔNG, LÁ CÂY BÀNG RẤT ĐỎ
=> MÙA ĐÔNG , CÂY BÀNG THAY CHO MÌNH MỘT BỘ QUẦN ÁO BẰNG LÁ MÀU ĐỎ TRÔNG THẬT RỰC RỠ