Em hãy viết một đoạn văn ngắn 6 đến 8 dòng kể lại tấm gương phòng chống tội phạm mà em biết
Kể về việc tộn trọng tài sản của người khác
Mọi người giúp mình gấp với
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mỗi con người chúng ta đều phải biết tôn trọng tài sản của người khác , một tấm gương sáng mà tôi biết là A - một học sinh nghèo khó ở trường tôi . Có một lần , A bị rơi mất tiền đóng học , em ấy cảm thấy vô cùng thất vọng về bản thân , bởi đó là số tiền mà gia đình em đã tích góp bao nhiêu lâu mới có được . Đang ủ rũ ngồi khóc trên ghế đá , A đã nhìn thấy tiền của ai đó đánh rơi trên sân trường , em ấy đã nhặt lên rồi ngay lập tức bước về phòng cô giáo . Một số bạn nhìn thấy , ngỡ là A lấy tiền đó để đóng học phí nên đã chạy theo . Khi thấy A đưa tiền cho cô giáo , mấy đứa thi nhau hét toáng lên :"Cô ơi nó nói dối ! Đây không phải tiền của nó đâu !" Cô giáo giật mình quay lại , bước tới chỗ đám bạn để nói gì đó . Thì ra A đến gặp cô để đưa cô số tiền đem trả cho ng mất . Cả bọn ngơ ngác, xấu hổ, lúng túng không biết lm thế nào . Để chuộc lỗi , cả lớp đã quyên góp tiền đóng học cho A, A rất vui và cảm động . Thế nhưng mấy ngày sau , tôi lại thấy A bán kẹo ở trước một cổng trường tiểu học, hóa ra A không muốn lấy không tiền của lớp nên đã đi làm để kiếm thêm nộp vào quỹ lớp , "dù sao cũng tại tớ k cẩn thận"-A nói . A đúng là một tấm gương biết tôn trọng tài sản của người khác , xứng đáng để mọi người học tập .
Nguyễn Viết Sinh là anh hùng Trương Sơn, Người đã 6 năm gùi hàng trên chặng đường dài gần bằng vòng quanh trái đất. Trung bình, mỗi chuyến gùi hàng, một người lính có sức khỏe tốt chỉ gùi được 30-35 kg nhưng Nguyễn Viết Sinh có thể gùi được 40-45 kg. Có thời điểm sức khỏe tốt nhất, ông có thể gùi tới 75 kg trong mỗi chuyến đi.
Anh Định là con bác Thành, một hàng xóm của gia đình tôi. Năm nay, anh lên lớp 11. Thỉnh thoảng có bài tập khó, tôi vẫn thường sang nhà anh nhờ anh hướng dẫn. Anh Định không chỉ là một học sinh xuất sắc, anh còn là một tấm gương sáng để mọi người noi theo. Hè vừa rồi, anh Định về thăm quê ngoại. Vào một buổi chiều, anh trèo lên cây vú sữa của ngoại để hái trái chín giúp ngoại. Bỗng anh nghe tiếng kêu cứu. Từ trên cây, nhìn xuông phía có tiếng kêu, anh thấy một em nhỏ đang chới với trên bến sông, gần nơi anh đang hái vú sữa. Trên bờ có mấy em nhỏ đang khóc om sòm. Anh Định vội trèo xuống và nhanh chạy ra phía có em nhỏ. Anh nhảy ùm xuống sông và bế em nhỏ vào bờ. Cũng may có anh đến kịp nên em nhỏ đã được cứu. Chiều hôm ấy, gia đình em nhỏ sang nhà ngoại anh Định để cảm ơn anh. Anh chỉ cười mà không nói gì. Sau khi anh Định trở về thành phố, gia đình em nhỏ đã viết thư gửi về trường của anh và nói về việc anh đã cứu em nhỏ. Nhà trường tuyên dương anh trong buổi chào cờ đầu tuần. Từ đó, mẹ tôi thường lấy anh Định ra làm gương cho tôi noi theo. Tôi thầm hứa: tôi sẽ luôn cố gắng học tập tốt, chăm ngoan để cha mẹ, thầy cô vui lòng.
Bạn chép trên mạng đứng không mình vừa đọc bài này qua xong.