K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 1 2022

ở dưới chứ sao lại ở trên :))

23 tháng 1 2022

Nhầm hi....

23 tháng 7 2016

bn ơi quen trên mạng mà ko biết mặt thì tả cái j đây

23 tháng 7 2016

chỉ cần tả hằng ngày trò chuyện như thế nào, rồi quen đến đâu là đc. Ko nhất quyết là bài văn phải dài nhé :) 

21 tháng 9 2016

có 5 cái mặt

=> số IQ là 10

21 tháng 9 2016

 Mình không ném gạch bạn đâu!!!!

minh rat cau hỏi của cậu!!!

23 tháng 4 2016

Thế giới thần tiên trong trí tưởng tượng của trẻ em Việt Nam là một thế giới đầy màu sắc. Ở nơi thiên đường đó có cô Tấm dịu hiền, có anh Khoai chăm chỉ, cần cù và chàng Thạch Sanh khoẻ mạnh, dũng cảm. Nhưng người mà những đứa trẻ chúng tôi thích nhất lại là ông Tiên – cụ già tốt bụng, luôn mang đến những điều ước màu nhiệm.

Trong trí tưởng tượng của tôi, ông tiên chắc cũng chẳng khác gì ông nội là mấy. Ông cũng có mái tóc trắng, búi củ tôi như các cụ ngày xưa. Ông có đôi mắt to, tròn nhìn hết cả thế gian xem ai khó khăn, đau khổ thì giúp đỡ. Đôi mắt ấy rất hiền hậu, nhân từ như chính con người ông. Ông tôi ngày xưa có chùm râu dài đến rốn, bạc trắng nên tôi nghĩ bụt cũng vậy thôi. Da dẻ bụt hồng hào, trắng trẻo vì ăn nhiều đào tiên trên thiên đình. Ông tiên hay đi giúp đỡ người khác. Mỗi lần ông xuất hiện là lại có những đám khói trắng xoá ở đâu hiện ra mà chúng tôi thường gọi là "cân đẩu vân" của ông. Xung quanh ông tiên, những luồng ánh sáng có thể soi sáng cả thế gian. Ông thường mặc bộ quần áo màu vàng, đôi guốc mộc trông giản dị và gần gũi như ông mình. Giọng nói của ông ấm áp và ôn tổn xoa dịu hết mọi nỗi đau. Nhưng điều làm tôi yêu ông nhất chính là tấm lòng của ông. "Ông tiên tốt bụng", "cụ già mang đến nhiều điều ước" là những cái tên mà tôi đặt cho ông. Ông tiên giúp đỡ chị Tấm gặp được nhà Vua. Khi chị Tấm không có quần áo đi dự hội, ông đã hoá phép biến đống xương cá ở bốn chân giường thành bộ quần áo đẹp, thành đôi hài đỏ dễ thương và thành con ngựa hồng để chị Tấm đi dự hội. Ông tiên đã dạy cho anh Khoai hai câu thần chú để trị tội tên địa chủ và cưới được con gái hắn. Trong câu chuyện cổ tích “Bông cúc trắng” ông tiên đã chỉ đường cho cô bé hái được hoa cúc mang về chữa bệnh cho mẹ. Ông còn đến tận nhà khám bệnh, chữa trị cho mẹ cô bé hiếu thảo kia… Vậy đấy! Với cây phất trần trong tay ông đã đi khắp mọi nơi, gặp đủ hạng người, tốt có, xấu có. Nhưng chỉ những người tốt, những đứa bé ngoan ngoãn, học giỏi và hiếu thảo mới gặp được ông tiên, được ông giúp đỡ và cho điều ước. Còn những đứa trẻ hư, những người xấu sẽ phải chịu hình phạt thích đáng.

Tôi yêu ông tiên lắm. Tôi coi ông như ông ruột của mình ấy. Đã mấy nghìn năm nay, ông đi đủ mọi miền, giúp đỡ bao người. Từ hồi còn nằm nôi, tôi đã được các bà các mẹ kể về ông tiên. Đến trong mơ, tôi cũng nhìn thấy những việc mà ông đã làm để giúp đỡ bà con nghèo, người gặp hoạn nạn. Tôi không phải là một đứa trẻ ngoan. Đôi lúc tôi còn lười biếng và cãi lại mẹ nhưng tôi sẽ sửa chữa, tôi sẽ cố gắng chăm học hơn, ngoan ngoãn hơn để một lần được nhìn thấy ông tiên – cụ già tốt bụng và nhân hậu của tôi.

23 tháng 4 2016

Kí ức tuổi thơ như dòng thác mạnh mẽ, cuốn tôi về với miền cổ tích. Kỉ niệm tuổi thơ tôi gắn với lời kể của mẹ, của bà, với nàng tiên, ông bụt. Tuổi thơ tôi là những lần vấp ngã ngồi khóc rưng rức, mong chờ ông tiên hiện ra, ban cho một điều ước diộu kì. Và bây giờ, trong mơ tôi đang trôi về cái ngày trẻ con ấy để được gặp ông tiên hiền từ của tôi.

Giấc ngủ bồng bềnh, êm ái đưa tôi bay lên cao, cao hơn cả những nóc nhà, hàng cây im lìm bên dưới, chạm tói một tầng mây mềm và ấm: "Chào mừng con đến với thế giới của những ước mơ". Một giọng trầm ấm vang lên. Tôi ngước mắt nhìn.

Ồ, kia chẳng phải là ông Tiên sao? Làm sao tôi nhầm được hình bóng thân thương mà mẹ và bà vẫn thường hay kể. Ông cao và trông gầy gầy nhưng nước da hồng hào, khoẻ mạnh, gương mặt phúc hậu. Mái tóc trắng như cước được búi cao gần sát đỉnh đầu. Chòm râu cũng trắng hệt như mái tóc, dài tới tận đầu gối, trông xa như một dòng nước bạc. Ông vận một bộ quần áo màu vàng, có những đường vân trắng kéo thành vệt như sương và đi một đôi hài mũi hếch vàng, nhạt hơn bộ quần áo. Một dáng vẻ nhàn nhã, thanh tao.

Ông bước lại gần tôi, dáng đi nhanh nhẹn.

Tôi ngước lên để nhìn ông rõ hơn. Ánh mắt ông ấm áp, trìu mến. Đôi mắt nâu hiền từ. Đôi lông mày trắng và dài rủ xuống. Ông mỉm cười, để lộ hàm răng đen nhánh. 

"Ông ơi, sao ông chỉ giúp đỡ người gặp khó khăn, bất hạnh thôi ạ? Sao con ngã đau, khóc mà ông không hiện lên?" – Tôi hỏi. Ông lại cười, nụ cười của ông sao giống nụ cười của ông ngoại tôi đã mất thế cơ chứ? Ông đưa ngón tay dài khẽ gạt sợi tóc con ra khỏi mặt tôi. Bàn tay ấm áp của ông vuốt má tôi "Tại vì ông hay bất cứ thần thánh nào khác cũng đều bước ra từ ước mơ và hi vọng của con người". 

Ánh mắt ông ngời sáng, chòm râu bạc khẽ rung rinh. – "Người bất hạnh gặp phải nhiều đau khổ nhưng khát vọng vươn lên tìm hạnh phúc, tìm công lí luôn rực cháy. Vì vậy, ông giúp đỡ để họ có thêm nghị lực. Việc giúp đỡ của ông chỉ như sự khích lệ, cổ vũ họ mà thôi".

À thì ra là như vậy!  

Ánh mặt tròi rọi qua cửa sổ, chiếu vào mặt làm tôi bừng tỉnh khỏi giấc mộng. Nhưng hình ảnh ông Tiên hiền từ và những lời ông nói vẫn vang vọng trong tôi. Ông ơi, con hiểu rồi ạ. Cổ tích không thể biến những giấc mơ thành sự thật nhưng nó sẽ tạo ra niềm tin, niềm hi vọng để ta cố gắng vươn lên.

Chào mn. Lại là mình đây. Hôm nay mình lên đây có một số vấn đề muốn nóiSau khoảng 2 tháng làm CTV thì mình thấy trên diễn đàn còn khá nhiều bất cập mà mình sẽ nói đến ngay sau đâyThứ nhất: đó là vấn đề tham khảo nguồn. Mình sẽ không nói lại nữa mà mình sẽ nói về vấn đề thế này: Trên những bài tập cô Đỗ Quyên đăng lên cho các bạn, không phải để lấy tài liệu tham khảo, mà đó là những bài tập ôn luyện...
Đọc tiếp

Chào mn. Lại là mình đây. Hôm nay mình lên đây có một số vấn đề muốn nói

Sau khoảng 2 tháng làm CTV thì mình thấy trên diễn đàn còn khá nhiều bất cập mà mình sẽ nói đến ngay sau đây

Thứ nhất: đó là vấn đề tham khảo nguồn. Mình sẽ không nói lại nữa mà mình sẽ nói về vấn đề thế này: Trên những bài tập cô Đỗ Quyên đăng lên cho các bạn, không phải để lấy tài liệu tham khảo, mà đó là những bài tập ôn luyện củng cố kiến thức, cho các bạn. Nhưng mình thấy có rất nhiều bạn vô đó trả lời bằng những bài tham khảo, trong khi có thể các bạn không biết đề hỏi cái gì. Mong rằng các bạn sẽ hiểu và sửa đổi cái này

Thứ hai: đó là vấn đề kiếm GP. Ngoài những bạn kiếm bằng cách chân chính thì có những bạn lại lập acc clone để tự hỏi tự trl. Mình tự hỏi là những bạn này kiếm GP với mục đích gì mà làm thế. Cá nhân thì mình k tiện nhắc tên, mà chắc các bạn cũng biết rồi. 

Thứ ba: đó là vấn đề comment câu trả lời. Trên diễn đàn gần đây có một số bạn hay đi comment câu trả lời của mình cũng như của những người khác, với những lời lẽ không hay, không tôn trọng, mặc dù mình nhỏ tuổi hơn nhưng nói chuyện trống không,....Mình thấy rất thất vong.

Qua những chia sẻ trên, mình mong muốn rằng các bạn sẽ có thể có một cái nhìn mới hơn về hành vi của mình trên diễn đàn, qua đó rút kinh nghiệm và sửa đổi. Nếu các bạn có vấn đề gì, hãy bàn luận dưới đây nhé. Thân

20
10 tháng 8 2021

Anh viết bài này trong bao nhiêu phút vậy? mới thấy trả lời câu hỏi vài phút trước mà 

Ôi với mấy bạn ơi, anh hay các bạn khác cũng có nhiều công việc nên khi anh reply muộn thì thông cảm nha! <3

16 tháng 10 2023

Vận tốc truyền âm trong môi trường được so sánh như sau:

\(v_{rắn}>v_{lỏng}>v_{khí}\)

Nên khi ta áp tai xuống đường ray (vật rắn) thì âm truyền tới nhanh hơn trong không khí.

Vậy khi áp tai xuống đường ray sẽ nghe thấy tiếng tàu hỏa từ xa mà ngay lúc đó không thể nghe thấy trong không khí.

3 tháng 3 2022

Ví dụ :

`-` Chỉ mục đích yêu cầu/đề nghị : Có thể nhường chỗ này cho tôi không?

`-` Chỉ mục địch phủ định/ bác bỏ : Chẳng lẽ mình hát tồi đến nỗi mà bạn không nghe được ư?

`-` Chỉ mục đích chê trách : Thế mà mình tưởng bạn giỏi môn Toán ?

`-` Chỉ mục đích biểu cảm : Sao mà cậu dại dột thế?

`-` Chỉ mục đích khẳng đinh : Chẳng phải bạn đi học rồi đó sao?

29 tháng 9 2016

bn bảo thầy đi cho bn ấy hết CTV

29 tháng 9 2016

Bài này chị up lên fb rồi. Em có đọc mà chả hiểu. =))