K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 1 2022

hãy điền vào đây

15 tháng 10 2021

bài này học trên edu mà ???

16 tháng 10 2021

Đúng bài này trên ed mà

 Tấm lòng thầm lặng          Ngày nọ, bố tôi lái xe đưa ông chủ đi tham dự một buổi họp quan trọng tại một thành phố khác. Trong lúc nghỉ ở giữa đường, mấy cậu bé đang chơi quanh đấy hiếu kì kéo đến vây quanh, ngắm nghía và sờ mó chiếc xe sang trọng. Thấy một cậu bé trong nhóm đi cà nhắc vì bị tật ở chân, ông chủ liền bước ra khỏi xe, đến chỗ cậu bé và hỏi:          - Cháu có muốn đôi chân...
Đọc tiếp

 Tấm lòng thầm lặng
          Ngày nọ, bố tôi lái xe đưa ông chủ đi tham dự một buổi họp quan trọng tại một thành phố khác. Trong lúc nghỉ ở giữa đường, mấy cậu bé đang chơi quanh đấy hiếu kì kéo đến vây quanh, ngắm nghía và sờ mó chiếc xe sang trọng. Thấy một cậu bé trong nhóm đi cà nhắc vì bị tật ở chân, ông chủ liền bước ra khỏi xe, đến chỗ cậu bé và hỏi:
          - Cháu có muốn đôi chân được lành lặn bình thường không?
          - Chắc chắn là muốn ạ! Nhưng sao ông lại hỏi cháu như thế? – Cậu bé ngạc nhiên trước sự quan tâm của người xa lạ.
          …Chiều hôm đó, theo lời dặn của ông chủ, bố tôi đã đến gặp gia đình cậu bé có đôi chân tật nguyền ấy.
          - Chào chị! – Bố tôi lên tiếng trước. - Chị có phải là mẹ cháu Giêm–mi không? Tôi đến đây để xin phép chị cho chúng tôi đưa Giêm–mi đi phẫu thuật để đôi chân cháu trở lại bình thường.
          - Thế điều kiện của ông là gì? Đời này chẳng có ai có gì cho không cả. – Mẹ Giêm–mi nghi ngờ nói.
          Trong gần một tiếng đồng hồ sau đó, bố tôi kiên nhẫn giải thích mọi chuyện và trả lời mọi câu hỏi của hai vợ chồng. Cuối cùng, hai người đồng ý cho Giêm–mi phẫu thuật.
          Kết quả cuối cùng hết sức tốt đẹp. Đôi chân Giêm–mi đã khỏe mạnh và lành lặn trở lại. Giêm–mi kể cho bố tôi nghe ước mơ được trở thành doanh nhân thành công và sẽ giúp đỡ những người có hoàn cảnh không may mắn như cậu.
          Về sau, cậu bé Giêm–mi may mắn ấy trở thành một nhà kinh doanh rất thành đạt như ước mơ của mình. Đến tận khi qua đời, theo tôi biết, Giêm–mi vẫn không biết ai là người đã giúp đỡ ông chữa bệnh hồi đó… Nhiều năm trôi qua, tôi luôn ghi nhớ lời ông chủ đã nói với bố tôi : “Cho đi mà không cần phải nhận lại sẽ là niềm vui lâu dài ”.
Dấu hai chấm trong bài có tác dụng gì?
Dấu ngoặc kép trong bài có tác dụng gì?

 

1
20 tháng 12 2021

Trả lời giúp mình với mình đang cần gấp

 

   Tấm lòng thầm lặng          Ngày nọ, bố tôi lái xe đưa ông chủ đi tham dự một buổi họp quan trọng tại một thành phố khác. Trong lúc nghỉ ở giữa đường, mấy cậu bé đang chơi quanh đấy hiếu kì kéo đến vây quanh, ngắm nghía và sờ mó chiếc xe sang trọng. Thấy một cậu bé trong nhóm đi cà nhắc vì bị tật ở chân, ông chủ liền bước ra khỏi xe, đến chỗ cậu bé và hỏi:          - Cháu có muốn đôi chân...
Đọc tiếp

   Tấm lòng thầm lặng
          Ngày nọ, bố tôi lái xe đưa ông chủ đi tham dự một buổi họp quan trọng tại một thành phố khác. Trong lúc nghỉ ở giữa đường, mấy cậu bé đang chơi quanh đấy hiếu kì kéo đến vây quanh, ngắm nghía và sờ mó chiếc xe sang trọng. Thấy một cậu bé trong nhóm đi cà nhắc vì bị tật ở chân, ông chủ liền bước ra khỏi xe, đến chỗ cậu bé và hỏi:
          - Cháu có muốn đôi chân được lành lặn bình thường không?
          - Chắc chắn là muốn ạ! Nhưng sao ông lại hỏi cháu như thế? – Cậu bé ngạc nhiên trước sự quan tâm của người xa lạ.
          …Chiều hôm đó, theo lời dặn của ông chủ, bố tôi đã đến gặp gia đình cậu bé có đôi chân tật nguyền ấy.
          - Chào chị! – Bố tôi lên tiếng trước. - Chị có phải là mẹ cháu Giêm–mi không? Tôi đến đây để xin phép chị cho chúng tôi đưa Giêm–mi đi phẫu thuật để đôi chân cháu trở lại bình thường.
          - Thế điều kiện của ông là gì? Đời này chẳng có ai có gì cho không cả. – Mẹ Giêm–mi nghi ngờ nói.
          Trong gần một tiếng đồng hồ sau đó, bố tôi kiên nhẫn giải thích mọi chuyện và trả lời mọi câu hỏi của hai vợ chồng. Cuối cùng, hai người đồng ý cho Giêm–mi phẫu thuật.
          Kết quả cuối cùng hết sức tốt đẹp. Đôi chân Giêm–mi đã khỏe mạnh và lành lặn trở lại. Giêm–mi kể cho bố tôi nghe ước mơ được trở thành doanh nhân thành công và sẽ giúp đỡ những người có hoàn cảnh không may mắn như cậu.
          Về sau, cậu bé Giêm–mi may mắn ấy trở thành một nhà kinh doanh rất thành đạt như ước mơ của mình. Đến tận khi qua đời, theo tôi biết, Giêm–mi vẫn không biết ai là người đã giúp đỡ ông chữa bệnh hồi đó… Nhiều năm trôi qua, tôi luôn ghi nhớ lời ông chủ đã nói với bố tôi : “Cho đi mà không cần phải nhận lại sẽ là niềm vui lâu dài ”.
Dấu hai chấm trong bài có tác dụng gì? 
Dấu ngoặc kép trong bài có tác dụng gì?

 

0
Gạch dưới các động từ có trong các câu sau:a. Bố tôi lái xe đưa ông chủ đi tham dự một buổi họp quan trong tại một thành phố.b. Trong lúc nghỉ ở giữa đường, mấy cậu bé đang chơi quanh đấy hiếu kì kéo đến vây quanh, ngắm nghía và sờ mó chiếc xe sang trọng.c. Bố tôi kiên nhẫn giải thích mọi chuyện và trả lời mọi câu hỏi của 2 vợ chồng.d. Tôi đến đây để xin phép chị cho chúng tôi đưa Giêm - mi đi...
Đọc tiếp

Gạch dưới các động từ có trong các câu sau:

a. Bố tôi lái xe đưa ông chủ đi tham dự một buổi họp quan trong tại một thành phố.

b. Trong lúc nghỉ ở giữa đường, mấy cậu bé đang chơi quanh đấy hiếu kì kéo đến vây quanh, ngắm nghía và sờ mó chiếc xe sang trọng.

c. Bố tôi kiên nhẫn giải thích mọi chuyện và trả lời mọi câu hỏi của 2 vợ chồng.

d. Tôi đến đây để xin phép chị cho chúng tôi đưa Giêm - mi đi phẫu thuật.

e. Mỗi lần bố mẹ cho tiền ăn quà, mua sách, có chút tiền lẻ thừa ra, tôi lại được gửi heo giữ giúp.

g. Bố tôi vào phòng, lật con heo, lắc mạnh và bảo tôi đập vỡ con heo.

h. Tôi năn nỉ bố mẹ cho giữ lại con heo. Cuối cùng bố mẹ cũng chiều ý tôi.

i. Mùa xuân về, những cành cây khẳng khiu bắt đầu nhú lộc biếc. Nằng ban mai tỏa khắp mặt đất, đánh thức mọi vật. Hai bên đường, những khóm hoa dại đua nhau nở.

k. Tuổi con là tuổi ngựa

Nhưng mẹ ơi đừng buồn

Dẫu cách núi cách rừng 

Dẫu cách sông cách bể

Con tìm về với mẹ

Ngựa con vẫn nhớ đường.

Đường xa em đi về

Có chim reo trong lá

Có nước chảy dưới khe

Thì thào như tiếng mẹ.

1
15 tháng 10 2021

mình bó tay

15 tháng 10 2021

cậu học lớp mấy

23 tháng 3 2015

Thời gian đi thử A đến B:     15 giờ 57 phút - 10 giờ 35 phút = 5 giờ 22 phút.

Giảm đi thời gian ăn trưa:   5 giờ 22 phút - 1 giờ 22 phút = 4 giờ

Vận tốc ô tô:    180 : 4 = 45 (km/giờ)

22 tháng 7 2015

Ô tô đó đi từ thành phố A đến thành phố B hết số thời gian là:

                     15giờ 57phút - 10giờ 35phút = 5giờ 22phút

Ô tô đó đi từ thành phố A đến thành phố B mà không tính thời gian nghỉ ăn trưa là:

                     5giờ 22phút - 1giờ 22phút = 4giờ

Vận tốc của ô tô đó là:

                     180 : 4 = 45(km/giờ)

                                Đáp số: 45km/giờ

Tích đúng nha

Tấm lòng thầm lặng          Ngày nọ, bố tôi lái xe đưa ông chủ đi tham dự một buổi họp quan trọng tại một thành phố khác. Trong lúc nghỉ ở giữa đường, mấy cậu bé đang chơi quanh đấy hiếu kì kéo đến vây quanh, ngắm nghía và sờ mó chiếc xe sang trọng. Thấy một cậu bé trong nhóm đi cà nhắc vì bị tật ở chân, ông chủ liền bước ra khỏi xe, đến chỗ cậu bé và hỏi:- Cháu có muốn...
Đọc tiếp

Tấm lòng thầm lặng

          Ngày nọ, bố tôi lái xe đưa ông chủ đi tham dự một buổi họp quan trọng tại một thành phố khác. Trong lúc nghỉ ở giữa đường, mấy cậu bé đang chơi quanh đấy hiếu kì kéo đến vây quanh, ngắm nghía và sờ mó chiếc xe sang trọng. Thấy một cậu bé trong nhóm đi cà nhắc vì bị tật ở chân, ông chủ liền bước ra khỏi xe, đến chỗ cậu bé và hỏi:

- Cháu có muốn đôi chân được lành lặn bình thường không?

          - Chắc chắn là muốn ạ! Nhưng sao ông lại hỏi cháu như thế? – Cậu bé ngạc nhiên trước sự quan tâm của người xa lạ.

          …Chiều hôm đó, theo lời dặn của ông chủ, bố tôi đã đến gặp gia đình cậu bé có đôi chân tật nguyền ấy.

- Chào chị! – Bố tôi lên tiếng trước. - Chị có phải là mẹ cháu Giêm –mi không ? Tôi đến đây để xin phép chị cho chúng tôi đưa Giêm –mi đi phẫu thuật để đôi chân cháu trở lại bình thường.

          - Thế điều kiện của ông là gì? Đời này chẳng có ai có gì cho không cả. – Mẹ Giêm –mi nghi ngờ nói.

          Trong gần một tiếng đồng hồ sau đó, bố tôi kiên nhẫn giải thích mọi chuyện và trả lời mọi câu hỏi của hai vợ chồng. Cuối cùng, hai người đồng ý cho Giêm –mi phẫu thuật.

          Kết quả cuối cùng hết sức tốt đẹp. Đôi chân Giêm –mi đã khỏe mạnh và lành lặn trở lại. Giêm –mi kể cho bố tôi nghe ước mơ được trở thành doanh nhân thành công và sẽ giúp đỡ những người có hoàn cảnh không may mắn như cậu.

          Về sau, cậu bé Giêm –mi may mắn ấy trở thành một nhà kinh doanh rất thành đạt như ước mơ của mình. Đến tận khi qua đời, theo tôi biết, Giêm –mi vẫn không biết ai là người đã giúp đỡ ông chữa bệnh hồi đó… Nhiều năm trôi qua, tôi luôn ghi nhớ lời ông chủ đã nói với bố tôi: “Cho đi mà không cần phải nhận lại sẽ là niềm vui lâu dài”.

                                                                                                       Bích Thủy

Câu hỏi: 

1. Cậu bé trong câu chuyện gặp điều gì không may?

2. Ông chủ đã làm gì cho cậu bé?

3. Tại sao ông chủ lại bảo người lái xe riêng của mình làm việc đó?

4. Câu chuyện muốn nói với bạn điều gì?

0
21 tháng 3 2016

Thời gian ô tô chuyển động là:

      15 giờ 57 phút - 10 giờ 35 phút - 1 giờ 22 phút = 4 giờ

Vận tốc của ô tô là:

     180 : 4 = 45 (km/giờ)

           Đáp số: 45km/giờ

21 tháng 3 2016

45 km/giờ