viết một bài văn miêu tả đường làng nơi em ở trong những ngày chống dịch covid-19
K
Khách
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Những câu hỏi liên quan
Mới sớm bình minh, khi ông mặt trời vừa thức dậy, trải ánh sáng vàng lấp lánh xuống vạn vật và quanh các con ngõ, con hẻm vắng người kia.
Sự yên ắng, vắng lặng kia tất cả là do virus corona gây ra và giờ nó đã là một đại dịch. Dịch bệnh này lây từ người sang người và nó đã khiến cho rất nhiều người tử vong. Vì dịch covid 19 rất nguy hiểm và lây lan rất nhanh nên chính phủ nước ta đã khuyên mọi người dân không nên đi lại nhiều, khi nào thật sự cần thiết mới được ra đường. Và mọi người trong xóm cũng như mọi người trong gia đình em rất tuân thủ luật lệ này. Nhưng chỉ vì dịch covid 19 mà ở quê em cái gì cũng tăng giá đắt đỏ. Tuy vậy, mọi người vẫn đổ xô đi mua về tích trữ phòng dịch bệnh. Những người lái buôn ở làng em họ cố gắng bán cho hết chỗ hàng đã nhập về. Tiếng gió vi vu mơn man theo những theo tiếng sáo diều cao vút. Tre trúc man mát tiếng nhạc đồng quê. Người dân ở quê em họ rất có ý thức, tuy khẩu trang cháy hàng rất nhiều nhưng ra đường ai nấy cũng đeo khẩu trang. Những hàng quán giờ cũng bị đóng cửa. Trên những con đường lớn, xe cộ cũng chạy ít hơn. Một số xưởng may, khu công nghiệp cũng phải ccho công nhân nghỉ vì không cò việc làm.
Xóm em cũng không ngoại lệ, vắng tanh không một bóng người. Còn về phần gia đình em thì: Bà nội sớm tối đi chợ rồi trông nom, chăm sóc chúng em. Bố em thì đi làm nhưng công ty bố em ít việc nên bố em hay về sớm lắm. Còn mẹ em thì đi làm nhưng công ty mẹ em cũng ít việc nên mẹ đi nhập thêm hàng về bán kiếm thêm thu nhập. Vì dịch bệnh đang hoành hành rất phức tạp nên chúng em cũng được nghỉ học. Vào những ngày này, những khi bố đi làm về sớm, bố đưa em đi hái rau, nhặt cỏ ngoài vườn. Dịch bệnh không ai biết bao giờ nó mới dừng lại vì càng ngày nó càng phức tạp. Nhưng em nghĩ đó cũng là cơ hội để những người trong gia đình được đoàn tụ, ngồi cùng ăn cơm, cùng nói chuyện, cùng chia sẻ nhuững điều vui buồn cùng nhau. Những lúc như vậy em thấy rất quý trọng những giây phút đó. Vì em nghỉ dịch đã quá dài rồi, nhưng ở nhà hôm nào mấy chị em chúng em cũng đều lau dọn nhà cửa sạch sẽ.
Em mong dịc bệnh sẽ mong chóng dừng lại để mọi người có thể được đi làm đi ăn còn chúng em thì sẽ được đi học trở lại. Và đương nhiên là cả xóm em sẽ không có ai bị nhiễm covid 19 vì trong xóm em mọi người đang rất đoàn kết chống dịch. Ngày ngày cùng dọn dẹp đường quê và luôn tâm dắc những câu: " Chống dịch như chống giặc". Ở xóm em chỉ thế thôi nhưng vui lắm.
CHÚC EM HỌC TỐT