K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Ta đã ở bên nhau những năm tháng nhọc nhằnYou make me feel like, i got everythingDù mai có ra saoTa vẫn sẽ tự hàoVì đã luôn bên nhauWe do everythingĐưa tay đây nào, mãi bên nhau bạn nhớBên ngoài thế giới trời cao đất dàyỞ trong team có anh em chất đầyĐưa tay đây nào, mãi bên nhau bạn nhớCùng mặc lên người chiếc áo bóng bẩy sau những ngày tháng trầy da tróc vẩyTrôi đi trôi đi trôi đi trôi dòng...
Đọc tiếp

Ta đã ở bên nhau những năm tháng nhọc nhằn

You make me feel like, i got everything
Dù mai có ra sao
Ta vẫn sẽ tự hào
Vì đã luôn bên nhau
We do everything
Đưa tay đây nào, mãi bên nhau bạn nhớ
Bên ngoài thế giới trời cao đất dày
Ở trong team có anh em chất đầy
Đưa tay đây nào, mãi bên nhau bạn nhớ
Cùng mặc lên người chiếc áo bóng bẩy sau những ngày tháng trầy da tróc vẩyTrôi đi trôi đi trôi đi trôi dòng thời gian
Đã nuôi ta khôn lớn lên đôi khi không được bình an yeah yeah
Bạn ơi tôi sẽ mãi thật lòng
Sau mưa thì sẽ có cầu vồng
Tuổi trẻ thường háo thắng
Vẫn giữ màu áo trắng
Đôi khi ta bí lối cùng đường
Vẫn có homie luôn cùng đường
Đi qua ngày mưa ngày nắng
Ăn chung vị cay vị đắng
Từ mặt trời chuyển thành mặt trăng
Tấm lòng vẫn luôn ngay ngắn
Bụi phấn cùng với quả chò bay
Tan trường cùng những quyển truyện hay
Quấy phá giáo viên bắt đứng phạt
Nhưng bạn bè thì không bỏ một aiTa đã ở bên nhau, những năm tháng nhọc nhằn
You make me feel like, i got everything
Dù mai có ra sao
Ta vẫn sẽ tự hào
Vì đã luôn bên nhau
We do everything
Đưa tay đây nào, mãi bên nhau bạn nhớ
Bên ngoài thế giới trời cao đất dày
Ở trong team có anh em chất đầy
Đưa tay đây nào, mãi bên nhau bạn nhớ
Cùng mặc lên người chiếc áo bóng bẩy sau những ngày tháng trầy da tróc vẩyWhat's up!
That's break boy, 2009
Tuổi thơ gắn bó, anh em Tiền Giang
Nhảy bboy, chạy show đám cưới
Tập ngoài công viên, mặc đồ second hand
Khu lao động đó, những ngày bình yên lộng gió
Tiếng đồng lúa, phát ra từ giọng nó
Cám ơn, vì đã trân trọng nó
Cùng ôm, một giấc mộng khó
Yeah!
Và mic cầm cứng tay
Like a Travis Scott, ước gì mày đứng đây
Cùng tận hưởng khoảnh khắc này, nà ní
Chưa dịp tái ngộ, còn nhờ là quý
OTD for life
Những đứa con xứ ruộng thẳng cánh cò bay
Vượt cùng ải khó trò hay
Chung tay bẻ lái hướng đò ngay
Ey
Câu từ này là bạn hiền
Là đồng minh ở bên cạnh dù cạn tiền
Là lòng tin cho tâm hồn mình lên tiếng
Nên hiến vì đam mê không nên tiếc
Nên viết, trước khi thời gian dập tắt ý chí
Nhìn lại thanh xuân bằng cặp mắt quyến luyến
Cái đập tay không phân biệt chiến tuyến
Ta luôn biết nhận sai, và lắng nghe lời chí lýI know we won't stop
I know we won't
Vì chúng ta sinh ra là để bước đi mà
I know we can't stop
I know we can't
Let it beTa đã ở bên nhau, những năm tháng nhọc nhằn
You make me feel like, i got everything
Dù mai có ra sao
Ta vẫn sẽ tự hào
Vì đã luôn bên nhau
We do everything đố biết đây là bài gì ?
13
24 tháng 2 2021

rảnh nhờ đi viết cả bài hát

24 tháng 2 2021

tinh ban dieu ky

11 tháng 4 2021

...

Dù mai có ra sao
Ta vẫn sẽ tự hào
Vì đã luôn bên nhau
We do everything

Đưa tay đây nào
Mãi bên nhau bạn nhớ
Bên ngoài thế giới trời cao đất dày, ở trong team có anh em chất đầy
Đưa tay đây nào
Mãi bên nhau bạn nhớ
Cùng mặc lên người chiếc áo bóng bẩy sau những ngày tháng trầy da tróc vẩy cùng nhau

Trôi đi, trôi đi, trôi đi trên dòng thời gian
Đã nuôi ta khôn lớn lên đôi khi không được bình an yeah yeah
Bạn ơi tôi sẽ mãi thật lòng
Sau mưa thì sẽ có cầu vồng
Tuổi trẻ thường háo thắng
Vẫn giữ màu áo trắng
Đôi khi ta bí lối cùng đường
Vẫn có homie luôn cùng đường

Đi qua ngày mưa ngày nắng
Ăn chung vị cay vị đắng
Từ mặt trời chuyển thành mặt trăng
Tấm lòng vẫn luôn ngay ngắn
Bụi phấn cùng với quả chò bay
Tan trường cùng những quyển truyện hay
Quấy phá giáo viên bắt đứng phạt
Nhưng bạn bè thì không bỏ một ai

Ta đã ở bên nhau
Những năm tháng nhọc nhằn
You make me feel ...
I got everything
Dù mai có ra sao
Ta vẫn sẽ tự hào
Vì đã luôn bên nhau
We do everything

Đưa tay đây nào
Mãi bên nhau bạn nhớ
Bên ngoài thế giới trời cao đất dày, ở trong team có anh em chất đầy
Đưa tay đây nào (yeah)
Mãi bên nhau bạn nhớ (ok)
Cùng mặc lên người chiếc áo bóng bẩy sau những ngày tháng trầy da tróc vẩy cùng nhau (what's up)

That's break boy, 2009
Tuổi thơ gắn bó, anh em Tiền Giang
Nhảy b-boy, chạy show đám cưới
Tập ngoài công viên, mặc đồ second hand
Khu lao động đó, những ngày bình yên lộng gió
Tiếng đồng lúa, phát ra từ giọng nó
Cám ơn, vì đã trân trọng nó
Yeah, cùng ôm, một giấc mộng khó

Yeah
Và mic cầm cứng tay
a Travis Scott, ước gì mày đứng đây
Cùng tận hưởng khoảnh khắc này, nà ní
Chưa dịp tái ngộ, còn nhớ là quý
OTD for life, những đứa con xứ ruộng thẳng cánh cò bay
Vượt cùng ải khó trò hay
Chung tay bẻ lái hướng đò ngay

Ey
Câu từ này là bạn hiền
Là đồng minh ở bên cạnh dù cạn tiền
Là lòng tin cho tâm hồn mình lên tiếng
Nên hiến vì đam mê không nên tiếc
Nên viết, trước khi thời gian dập tắt ý chí
Nhìn lại thanh xuân bằng cặp mắt quyến luyến
Cái đập tay không phân biệt chiến tuyến
Ta luôn biết nhận sai, và lắng nghe lời chí lý

I know we won't stop
I know we won't...
Vì chúng ta sinh ra là để bước đi mà
I know we can't stop
I know we can't...
Let it be

Ta đã ở bên nhau
Những năm tháng nhọc nhằn
You make me feel
I got everything
Dù mai có ra sao
Ta vẫn sẽ tự hào
Vì đã luôn bên nhau
We do everything

28 tháng 3 2021

Ta đã ở bên nhau
Những năm tháng nhọc nhằn
You make me feel ...
I got everything
Dù mai có ra sao
Ta vẫn sẽ tự hào
Vì đã luôn bên nhau
We do everything

Đưa tay đây nào
Mãi bên nhau bạn nhớ
Bên ngoài thế giới trời cao đất dày, ở trong team có anh em chất đầy
Đưa tay đây nào
Mãi bên nhau bạn nhớ
Cùng mặc lên người chiếc áo bóng bẩy sau những ngày tháng trầy da tróc vẩy cùng nhau

Trôi đi, trôi đi, trôi đi trên dòng thời gian
Đã nuôi ta khôn lớn lên đôi khi không được bình an yeah yeah
Bạn ơi tôi sẽ mãi thật lòng
Sau mưa thì sẽ có cầu vồng
Tuổi trẻ thường háo thắng
Vẫn giữ màu áo trắng
Đôi khi ta bí lối cùng đường
Vẫn có homie luôn cùng đường

Đi qua ngày mưa ngày nắng
Ăn chung vị cay vị đắng
Từ mặt trời chuyển thành mặt trăng
Tấm lòng vẫn luôn ngay ngắn
Bụi phấn…

Hand : Thế giới bên kia chắc là vui lắm :) Kẻ nào đi cũng chẳng thấy trở về.... NL : Tôi dần hiểu ra rằng đã là duyên phận cha con, mẹ con thì có nghĩa là chúng ta sẽ luôn đưa mắt dõi theo bóng hình của nhau dần dần khuất xa. Bạn đứng ở đầu đường bên này nhìn hình bóng của cha dần khuất ở ngã rẽ cuối đường. Người cha lại dùng bóng hình trầm mặc nói với bạn rằng \"Đừng đuổi theo nữa\". Đây là...
Đọc tiếp

Hand : Thế giới bên kia chắc là vui lắm :) Kẻ nào đi cũng chẳng thấy trở về.... NL : Tôi dần hiểu ra rằng đã là duyên phận cha con, mẹ con thì có nghĩa là chúng ta sẽ luôn đưa mắt dõi theo bóng hình của nhau dần dần khuất xa. Bạn đứng ở đầu đường bên này nhìn hình bóng của cha dần khuất ở ngã rẽ cuối đường. Người cha lại dùng bóng hình trầm mặc nói với bạn rằng \"Đừng đuổi theo nữa\". Đây là một câu chuyện đời thường về mâu thuẫn trong gia đình. Nữ chính là sinh viên năm hai sinh trưởng trong một gia đình truyền thống Trung Quốc. Phụ nghiêm - Mẫu từ. Mẹ nàng thương yêu nàng hết mực, cha lại ít nói, nghiêm khắc. Càng lớn tuổi về sau, hai người lại càng không thường nói chuyện, mở miệng ra liền bắt đầu giằng co tranh cãi. Con gái trở về nhà nghỉ hè, cha mẹ tỉ mỉ chuẩn bị bữa cơm chiều nóng sốt. Mẹ nàng lụi cụi nấu nướng suốt từ buổi trưa. Con gái lúc ăn cơm lại chỉ chăm chú nhìn điện thoại tán gẫu với bạn bè. Cha cảm thấy tâm ý của mẹ không được trân trọng liền mở miệng răn dạy. Lời qua tiếng lại, hai người bắt đầu bùng lên tranh cãi. Con gái buông đũa đứng dậy gào lên \" Con chẳng lẽ ở cái nhà này không được tự do dùng điện thoại hay sao\". Con gái trở về trường liền tố khổ với bạn bè, thật lâu sau cũng không chịu trở về thăm nhà. Mẹ gọi điện thoại cho con gái, cha ra dấu nhờ mẹ mở loa ngoài, trầm mặc cẩn thận từng li từng tí lắng nghe giọng con gái. Cha khe khẽ nhờ mẹ hỏi xem khi nào nàng trở về, ông nhớ nàng. Mẹ cúp máy rồi, ông mới thâm trầm thở dài một hơi, thẫn người nhìn danh sách cuộc gọi lần gần nhất là vào năm ngoái. Từ khi con gái đi học đại học tới nay, nàng chỉ gọi cho ông có duy nhất một lần. Mẹ vụng trộm gọi điện thoại cho con gái, nhắc nhở nàng sinh nhật cha nhớ gọi điện chúc mừng. Nàng gật đầu đồng ý. Ngày hôm ấy, cha cầm điện thoại trên tay, bật mức chuông lớn nhất, cứ chốc chốc lại nhìn điện thoại, một mực chờ đến cuối ngày cũng không thấy con gái gọi điện. Bởi vì nàng là tình nguyện viên, ban ngày bận rộn chăm sóc người lớn tuổi, buổi tối lại tham gia hoạt động đoàn đội, nàng quên mất. Cha đi công tác ở thành phố con học đại học, cố ý lưu lại một ngày, muốn cùng con gái ra ngoài hảo hảo ăn cơm một bữa, nhờ mẹ gọi điện cho con gái. Có thể con gái cùng bạn mải xem phim, mẹ như thường lệ hỏi thăm mấy câu còn chưa nói xong liền bị con gái lấy lý do đi thư viện ôn tập mà ngắt máy. Mẹ gọi lại thì điện thoại bị tắt. Ngày hôm ấy, cha đến trường học của con gái, gọi điện cho nàng, hi vọng cùng nàng ăn cơm. Con gái trả lời rằng nàng đang dự tiệc sinh nhất của bạn học, không tiện đi ra. Cha tức giận hỏi rằng "Chẳng lẽ con luôn bận rộn như vậy sao". Lời qua, lời lại, hai người bắt đầu sinh khí. Con gái cuối cùng rống lên "Không có con thì cha không ăn cơm được hay sao"rồi tức giận cúp điện thoại. Trưa hôm đó, tại quán ăn gần trường học con gái, cha gọi một bàn đầy đồ ăn, chỉ là... ngồi suốt hai giờ, một miếng cũng không ăn, cuối cùng lặng lẽ rời đi. Đêm hôm đó, cha nàng uống chút rượu xã giao, nhưng không ngờ lại sinh phản ứng với thuốc cảm, liền đột ngột tử vong, không kịp cấp cứu. Trong lúc tực ngực, khó thở, ông cầm điện thoại, bấm phím số 1 tức là số của con gái nhưng nàng không có nghe máy. Sau đó ông mê man gọi số cấp cứu, gắng gượng bò ra bên ngoài, rồi ngá xuống trước cửa thang máy. Trong phòng trọ vẫn còn lưu lại mấy món đồ ông đi mua, vốn định mang cho nàng. Có một túi hoa quả, bánh mì nhỏ, sữa tươi, đồ ăn vặt. Biết nàng giống mẹ ghét trời nóng, ông còn đặc biệt mua cho nàng một chiếc quạt nhỏ... Giờ đây tất cả nằm trơ trọi, lăn lóc trên giường. Con gái không được nhìn thấy cha lần cuối, dù có khóc đến tê tâm liệt phế thì cũng không đổi được một lần gặp mặt. Nàng không dám nghĩ lần đó tranh cãi xong bỏ đi lại là vĩnh viễn không bao giờ gặp lại, không dám nghĩ tới lần đó lớn tiếng gào thét, lại là những lời cuối cùng nàng nói với cha. Nàng luôn nghĩ cha không giống những người khác. Bất luận nàng như thế nào, cha vẫn sẽ luôn đứng ở phía sau chờ nàng, đợi nàng. Lời nói khờ khạo khi còn bé vẫn còn văng vẳng bên tai "Cha, chờ con trưởng thành, con nhất định sẽ....". Vậy đó, chúng ta luôn cho rằng trời đất rộng lớn, con đường rất dài, chúng ta có rất nhiều thời gian. Một vài người cứ ngỡ sẽ ở mãi bên cạnh ta, nhưng rồi một ngày nào đó cũng rời bỏ chúng ta mà đi. Có ai ngờ đâu lần đó quay mặt đi lại là vĩnh viễn sinh ly tử biệt. Có thể ông ấy không hề tránh cô, nếu có hối tiếc, chính là một lời chưa kịp nói với cô "Đừng hối tiếc"....

0
Hand : Thế giới bên kia chắc là vui lắm :) Kẻ nào đi cũng chẳng thấy trở về.... NL : Tôi dần hiểu ra rằng đã là duyên phận cha con, mẹ con thì có nghĩa là chúng ta sẽ luôn đưa mắt dõi theo bóng hình của nhau dần dần khuất xa. Bạn đứng ở đầu đường bên này nhìn hình bóng của cha dần khuất ở ngã rẽ cuối đường. Người cha lại dùng bóng hình trầm mặc nói với bạn rằng \"Đừng đuổi theo nữa\". Đây là...
Đọc tiếp

Hand : Thế giới bên kia chắc là vui lắm :) Kẻ nào đi cũng chẳng thấy trở về.... NL : Tôi dần hiểu ra rằng đã là duyên phận cha con, mẹ con thì có nghĩa là chúng ta sẽ luôn đưa mắt dõi theo bóng hình của nhau dần dần khuất xa. Bạn đứng ở đầu đường bên này nhìn hình bóng của cha dần khuất ở ngã rẽ cuối đường. Người cha lại dùng bóng hình trầm mặc nói với bạn rằng \"Đừng đuổi theo nữa\". Đây là một câu chuyện đời thường về mâu thuẫn trong gia đình. Nữ chính là sinh viên năm hai sinh trưởng trong một gia đình truyền thống Trung Quốc. Phụ nghiêm - Mẫu từ. Mẹ nàng thương yêu nàng hết mực, cha lại ít nói, nghiêm khắc. Càng lớn tuổi về sau, hai người lại càng không thường nói chuyện, mở miệng ra liền bắt đầu giằng co tranh cãi. Con gái trở về nhà nghỉ hè, cha mẹ tỉ mỉ chuẩn bị bữa cơm chiều nóng sốt. Mẹ nàng lụi cụi nấu nướng suốt từ buổi trưa. Con gái lúc ăn cơm lại chỉ chăm chú nhìn điện thoại tán gẫu với bạn bè. Cha cảm thấy tâm ý của mẹ không được trân trọng liền mở miệng răn dạy. Lời qua tiếng lại, hai người bắt đầu bùng lên tranh cãi. Con gái buông đũa đứng dậy gào lên \" Con chẳng lẽ ở cái nhà này không được tự do dùng điện thoại hay sao\". Con gái trở về trường liền tố khổ với bạn bè, thật lâu sau cũng không chịu trở về thăm nhà. Mẹ gọi điện thoại cho con gái, cha ra dấu nhờ mẹ mở loa ngoài, trầm mặc cẩn thận từng li từng tí lắng nghe giọng con gái. Cha khe khẽ nhờ mẹ hỏi xem khi nào nàng trở về, ông nhớ nàng. Mẹ cúp máy rồi, ông mới thâm trầm thở dài một hơi, thẫn người nhìn danh sách cuộc gọi lần gần nhất là vào năm ngoái. Từ khi con gái đi học đại học tới nay, nàng chỉ gọi cho ông có duy nhất một lần. Mẹ vụng trộm gọi điện thoại cho con gái, nhắc nhở nàng sinh nhật cha nhớ gọi điện chúc mừng. Nàng gật đầu đồng ý. Ngày hôm ấy, cha cầm điện thoại trên tay, bật mức chuông lớn nhất, cứ chốc chốc lại nhìn điện thoại, một mực chờ đến cuối ngày cũng không thấy con gái gọi điện. Bởi vì nàng là tình nguyện viên, ban ngày bận rộn chăm sóc người lớn tuổi, buổi tối lại tham gia hoạt động đoàn đội, nàng quên mất. Cha đi công tác ở thành phố con học đại học, cố ý lưu lại một ngày, muốn cùng con gái ra ngoài hảo hảo ăn cơm một bữa, nhờ mẹ gọi điện cho con gái. Có thể con gái cùng bạn mải xem phim, mẹ như thường lệ hỏi thăm mấy câu còn chưa nói xong liền bị con gái lấy lý do đi thư viện ôn tập mà ngắt máy. Mẹ gọi lại thì điện thoại bị tắt. Ngày hôm ấy, cha đến trường học của con gái, gọi điện cho nàng, hi vọng cùng nàng ăn cơm. Con gái trả lời rằng nàng đang dự tiệc sinh nhất của bạn học, không tiện đi ra. Cha tức giận hỏi rằng "Chẳng lẽ con luôn bận rộn như vậy sao". Lời qua, lời lại, hai người bắt đầu sinh khí. Con gái cuối cùng rống lên "Không có con thì cha không ăn cơm được hay sao"rồi tức giận cúp điện thoại. Trưa hôm đó, tại quán ăn gần trường học con gái, cha gọi một bàn đầy đồ ăn, chỉ là... ngồi suốt hai giờ, một miếng cũng không ăn, cuối cùng lặng lẽ rời đi. Đêm hôm đó, cha nàng uống chút rượu xã giao, nhưng không ngờ lại sinh phản ứng với thuốc cảm, liền đột ngột tử vong, không kịp cấp cứu. Trong lúc tực ngực, khó thở, ông cầm điện thoại, bấm phím số 1 tức là số của con gái nhưng nàng không có nghe máy. Sau đó ông mê man gọi số cấp cứu, gắng gượng bò ra bên ngoài, rồi ngá xuống trước cửa thang máy. Trong phòng trọ vẫn còn lưu lại mấy món đồ ông đi mua, vốn định mang cho nàng. Có một túi hoa quả, bánh mì nhỏ, sữa tươi, đồ ăn vặt. Biết nàng giống mẹ ghét trời nóng, ông còn đặc biệt mua cho nàng một chiếc quạt nhỏ... Giờ đây tất cả nằm trơ trọi, lăn lóc trên giường. Con gái không được nhìn thấy cha lần cuối, dù có khóc đến tê tâm liệt phế thì cũng không đổi được một lần gặp mặt. Nàng không dám nghĩ lần đó tranh cãi xong bỏ đi lại là vĩnh viễn không bao giờ gặp lại, không dám nghĩ tới lần đó lớn tiếng gào thét, lại là những lời cuối cùng nàng nói với cha. Nàng luôn nghĩ cha không giống những người khác. Bất luận nàng như thế nào, cha vẫn sẽ luôn đứng ở phía sau chờ nàng, đợi nàng. Lời nói khờ khạo khi còn bé vẫn còn văng vẳng bên tai "Cha, chờ con trưởng thành, con nhất định sẽ....". Vậy đó, chúng ta luôn cho rằng trời đất rộng lớn, con đường rất dài, chúng ta có rất nhiều thời gian. Một vài người cứ ngỡ sẽ ở mãi bên cạnh ta, nhưng rồi một ngày nào đó cũng rời bỏ chúng ta mà đi. Có ai ngờ đâu lần đó quay mặt đi lại là vĩnh viễn sinh ly tử biệt. Có thể ông ấy không hề tránh cô, nếu có hối tiếc, chính là một lời chưa kịp nói với cô "Đừng hối tiếc"....

1
28 tháng 3 2022

đề yêu cầu j thế

Anh nhớ lúc mới biết yêu lần đầu Tình ta trong sáng như trang giấy trắng Anh vẽ bức tranh yêu đương thật đẹp Trong đó có hai trái tim kề bên Nguyện thề đi chung trên con đường yêu Dẫu thế nào ta vẫn ở bên nhau. Trang giấy trắng đó đến nay hao gầy Vì em xa anh ra đi chốn ấy Anh ở nơi đây cô đơn bao ngày Năm tháng trái tim vẫn luôn còn đây Mà người xa anh xa luôn tầm tay Hứa quay về sao anh...
Đọc tiếp

Anh nhớ lúc mới biết yêu lần đầu 
Tình ta trong sáng như trang giấy trắng 
Anh vẽ bức tranh yêu đương thật đẹp 
Trong đó có hai trái tim kề bên 
Nguyện thề đi chung trên con đường yêu 
Dẫu thế nào ta vẫn ở bên nhau. 

Trang giấy trắng đó đến nay hao gầy 
Vì em xa anh ra đi chốn ấy 
Anh ở nơi đây cô đơn bao ngày 
Năm tháng trái tim vẫn luôn còn đây 
Mà người xa anh xa luôn tầm tay 
Hứa quay về sao anh chờ hoài chẳng thấy? 
(Em hỡi...) 

Mãi mong người trở về 
Tìm lại phút giây đôi ta hẹn thề 
Cùng nhau bước đi trên con đường về 
Ngày xưa chúng ta vẫn hay thường mơ 
Một ngày như thế. 

Đến bây giờ người về 
Người lại bước đi bên ai vậy kìa 
Để cho nỗi đau tôi thêm nặng nề 
Giờ đây ấm êm biết em có nghe 
Chỉ riêng mỗi anh mãi mong chờ em 
Mà sao em nỡ 
Người về, tình không về

2
8 tháng 4 2017

bạn tự nghĩ hay chép z?

8 tháng 4 2017

tự nghĩ hay ko bạn

Màn đêm cùng ánh trăng ngày xuân lấp lánh trên bầu trờiCùng làn gió cuốn đi thật xa những buồn phiền chốn đâyĐể những tháng năm qua đi, và kí ức sẽ tan biến điHòa mình vào khoảng không trên bầu trời đêm nayThời gian đã trôi qua thật nhanhEm mơ vê giấc mơ giờ đã tanNhìn quanh, chỉ còn căn phòng trốngGiọt lệ vẫn mãi rơi giữa màn đêmBuồn sao cứ vây quanh hoài thôiVẫn nhớ ngày đó em...
Đọc tiếp

Màn đêm cùng ánh trăng ngày xuân lấp lánh trên bầu trời
Cùng làn gió cuốn đi thật xa những buồn phiền chốn đây
Để những tháng năm qua đi, và kí ức sẽ tan biến đi
Hòa mình vào khoảng không trên bầu trời đêm nay


Thời gian đã trôi qua thật nhanh
Em mơ vê giấc mơ giờ đã tan
Nhìn quanh, chỉ còn căn phòng trống
Giọt lệ vẫn mãi rơi giữa màn đêm

Buồn sao cứ vây quanh hoài thôi
Vẫn nhớ ngày đó em đã rất đau
Là khi, ta bước đi thật nhanh
Và rồi chẳng nhìn nhau dẫu 1 lần


Cuộc sống đó chỉ là phù du, mà tại sao em lại cố gắng
Mãi đuổi theo, dù đã biết rằng sẽ không như mơ
Từng vì sao trên bầu trời kia, một vì sao sẽ hoài cô đơn
Có phải là điều đương nhiên?


Và nếu như chúng ta, từ lâu đã không chung con đường
Thì không có lí do để em đợi chờ hình bóng anh
Giờ nước mắt thôi không rơi, và em sẽ không còn ghét anh
Ngay khi mà chính em đang cười thầm trong tim

Giờ đây, giấc mơ lạnh lùng khi
Đã tan vào quá khứ từ rất lâu
Và ánh sáng điểm tô màu mắt
Từng giọt nước mắt rơi, như hoa trong ánh nắng mai

Dù cho có trở về quá khứ, dù cho có yêu người lần nữa
Cũng không thể trở về lại ngày xưa ta bên nhau
Giờ đây em phải làm sao đây, phải làm sao để có được nó?
Trái tim của người em yêu


Giờ em phải cố quên thời gian lúc em đi bên người
Và dường như trái tim của em đã vỡ tan mất rồi
Giờ em sẽ không yêu ai, sẽ không có ai có thể
Làm trái tim này vỡ tan như ngày người vội ra đi


Những năm tháng năm xưa ta luôn có nhau
Bây giờ đã xa thật xa


Màn đêm cùng ánh trăng ngày xuân lấp lánh trên bầu trời
Cùng làn gió cuốn đi thật xa những buồn phiền chốn đây
Để những tháng năm qua đi, và kí ức sẽ tan biến đi
Hòa mình vào khoảng không trên bầu trời đêm nay


Mong ước này, em vẫn luôn luôn hi vọng
Nhành hoa kia sẽ chôn vùi đi những ngày xưa có nhau
Vầng trăng vẫn đang cô đơn, cùng với những ngôi sao ấy
Như đang thầm chiếu sáng cả bầu trời đêm nay 

 

0
Màn đêm cùng ánh trăng ngày xuân lấp lánh trên bầu trờiCùng làn gió cuốn đi thật xa những buồn phiền chốn đâyĐể những tháng năm qua đi, và kí ức sẽ tan biến điHòa mình vào khoảng không trên bầu trời đêm nayThời gian đã trôi qua thật nhanhEm mơ vê giấc mơ giờ đã tanNhìn quanh, chỉ còn căn phòng trốngGiọt lệ vẫn mãi rơi giữa màn đêmBuồn sao cứ vây quanh hoài thôiVẫn nhớ ngày đó em...
Đọc tiếp

Màn đêm cùng ánh trăng ngày xuân lấp lánh trên bầu trời
Cùng làn gió cuốn đi thật xa những buồn phiền chốn đây
Để những tháng năm qua đi, và kí ức sẽ tan biến đi
Hòa mình vào khoảng không trên bầu trời đêm nay


Thời gian đã trôi qua thật nhanh
Em mơ vê giấc mơ giờ đã tan
Nhìn quanh, chỉ còn căn phòng trống
Giọt lệ vẫn mãi rơi giữa màn đêm

Buồn sao cứ vây quanh hoài thôi
Vẫn nhớ ngày đó em đã rất đau
Là khi, ta bước đi thật nhanh
Và rồi chẳng nhìn nhau dẫu 1 lần


Cuộc sống đó chỉ là phù du, mà tại sao em lại cố gắng
Mãi đuổi theo, dù đã biết rằng sẽ không như mơ
Từng vì sao trên bầu trời kia, một vì sao sẽ hoài cô đơn
Có phải là điều đương nhiên?


Và nếu như chúng ta, từ lâu đã không chung con đường
Thì không có lí do để em đợi chờ hình bóng anh
Giờ nước mắt thôi không rơi, và em sẽ không còn ghét anh
Ngay khi mà chính em đang cười thầm trong tim

Giờ đây, giấc mơ lạnh lùng khi
Đã tan vào quá khứ từ rất lâu
Và ánh sáng điểm tô màu mắt
Từng giọt nước mắt rơi, như hoa trong ánh nắng mai

Dù cho có trở về quá khứ, dù cho có yêu người lần nữa
Cũng không thể trở về lại ngày xưa ta bên nhau
Giờ đây em phải làm sao đây, phải làm sao để có được nó?
Trái tim của người em yêu


Giờ em phải cố quên thời gian lúc em đi bên người
Và dường như trái tim của em đã vỡ tan mất rồi
Giờ em sẽ không yêu ai, sẽ không có ai có thể
Làm trái tim này vỡ tan như ngày người vội ra đi


Những năm tháng năm xưa ta luôn có nhau
Bây giờ đã xa thật xa


Màn đêm cùng ánh trăng ngày xuân lấp lánh trên bầu trời
Cùng làn gió cuốn đi thật xa những buồn phiền chốn đây
Để những tháng năm qua đi, và kí ức sẽ tan biến đi
Hòa mình vào khoảng không trên bầu trời đêm nay


Mong ước này, em vẫn luôn luôn hi vọng
Nhành hoa kia sẽ chôn vùi đi những ngày xưa có nhau
Vầng trăng vẫn đang cô đơn, cùng với những ngôi sao ấy
Như đang thầm chiếu sáng cả bầu trời đêm nay 

là bài hát gì

6
19 tháng 2 2016

hazy môn ( ánh trăng huyền ảo )

Chỉ theo trí nhớ cà tàng của mình thôi, chưa chắc đúng nhá !!! leu

19 tháng 2 2016

hazy moon nha, ghi nhầm

 

Sắp chia tay nhau rồi, buồn nhỉ? Thời gian trôi qua thật nhanh, nó cứ trôi trôi mãi mà không chờ đợi chúng ta. Chỉ cần dừng lại một chút thôi thì thời gian đã lập tức bỏ xa chúng ta rồi. Vậy nên trước lúc chia tay nhau, hãy trân trọng những giấy phút ngắn ngủi còn lại bên nhau, cùng nhau tận hưởng và trân trọng nó nha cô bạn của tao. Nhớ và lưu luyến những tháng ngày đã qua quá! Mày có...
Đọc tiếp

Sắp chia tay nhau rồi, buồn nhỉ? Thời gian trôi qua thật nhanh, nó cứ trôi trôi mãi mà không chờ đợi chúng ta. Chỉ cần dừng lại một chút thôi thì thời gian đã lập tức bỏ xa chúng ta rồi. Vậy nên trước lúc chia tay nhau, hãy trân trọng những giấy phút ngắn ngủi còn lại bên nhau, cùng nhau tận hưởng và trân trọng nó nha cô bạn của tao. Nhớ và lưu luyến những tháng ngày đã qua quá!

Mày có nhớ, có nhiều lần mày nói với tao là nhiều lúc mày nhìn thấy tao, mày rất bực, rất ghét, không muốn nhìn thấy mặt tao nữa đúng không? Nhiều lúc tao cũng thấy vậy đấy! Là bạn bè mà cứ như vậy hoài thì kì cục quá vì vậy từ giờ chúng ta đừng để chuyện như thế xảy ra nữa nhé! Có gì không hài lòng, có gì cần cứ nói thẳng với nhau để cùng nhau thay đổi, cùng nhau giải quyết vấn đề mày nhé!

Mày có gì muốn nói với tao không? Còn tao, tao muốn nói với nhiều nhiều lắm. Cảm ơn mày vì đã là bạn của tao; là thanh xuân của tao, cùng tao tạo nên những kỉ niệm đẹp đầy điên rồ mà tao sẽ không bao giờ quên. Cảm ơn đã ở bên những lúc tao khó khăn, gục gã; cảm ơn vì những nụ cười, niềm vui và cả những giọt nước mắt đầy trân quý mà mày mang đến.

Mày à, tụi mình chơi thân với nhau cũng hơn 4 năm rồi nhỉ? Vậy đó có phải là khoảng thời gian để ta hiểu hết về nhau chưa nhỉ? Thú thật, hiểu thì có hiểu nhưng không thể hết được đúng không? Ai cũng vậy mà mày nhỉ? Đến bản thân mình còn chưa hiểu rõ mình nữa cơ mà. Bỏ qua điều đó, giờ tao chỉ muốn nói với mày rằng: “Mày là người bạn rất tốt, rất thân của tao; thân, thân lắm ấy. Mong rằng tình bạn đó, tình thân đó mãi mãi không bao giờ đổi thay.”

Con đường phía trước chắc chắn sẽ có nhiều chông gãi vì vậy hãy mạnh mẽ tiến về phía trước đừng để nó nuốt chửng mày nhé! Và dù là khó khăn như thế nào, là mệt mỏi ra sao chỉ cần mày cần tao sẽ luôn ở bên cạnh lắng nghe, chia sẻ và cùng mày bước qua. Dù có đi đâu, dù mỗi đứa có chọn cho mình một con đường riêng nhưng chúng ta sẽ là bạn thân của nhau nha mày? Hứa nhé?

Hãy để những trang nhật ký này làm chứng cho những tháng ngày tươi đẹp, trong sáng và hồn nhiên, làm chứng cho tình bạn đẹp không gì có thể thay thế của chúng ta nhé mày.

2
8 tháng 5 2022

chửi crush à

chửi chỗ khác nhé

3 tháng 1

y tui bay chui t tui bay voi by than nhau thi donthanndi cho t doc comment tui bay chi y la thang bi no nhin tao lau roi ha no ma nhin ta chac troi dat cho no giau roi chu k phai qua bao nv dau

19 tháng 7 2021

Tham khảo

Bà ngoại em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Bà trông vẫn khỏe mạnh vì bà luôn giữ thói quen đi bộ vào mỗi sáng. Khuôn mặt của bà tròn trịa, phúc hậu. Đôi mắt ngả màu nâu xám của bà lúc nào cũng ánh lên sự hiền từ, ấm áp. Mái tóc bà dài ngang lưng, đã bạc trắng hơn nửa. Bà em còn là một người yêu thương con cháu hết mực. Em đã lớn lên cùng với lời ầu ơ ngọt ngào bà ru, với bao câu chuyện cổ tích kì thú bà kể. Mỗi tối, đôi tay gầy xương, nhăn nheo của bà lại vỗ về em đi vào giấc ngủ. Em rất yêu quý người bà hiền hậu này của mình. Em ước mong bà luôn mạnh khỏe để sống vui cùng con cháu.

19 tháng 7 2021

Tham Khảo:

Em lớn lên trong những câu chuyện cổ tích của bà, những câu chuyện đã cùng em lớn lên, nuôi dưỡng tâm hồn và cũng chứa đựng biêt bao tình cảm thương yêu của bà dành cho em. Bà ngoại chính là người em vô cùng yêu mến và kính trọng, ở bà luôn có một tình cảm ấm áp, khiến cho em vui vẻ, hạnh phúc mỗi khi ở bên bà.

Bà ngoại của em năm nay bảy mươi sáu tuổi, mái tóc của bà đã chấm bạc, đôi mắt của bà đã có những nếp nhăn của tuổi già, càng làm cho sự hiền hậu, nhân từ trong đôi mắt bà thêm ấm áp, chan chứa yêu thương. Em rất yêu đôi mắt của bà, bởi lúc nào bà cũng nhìn em bằng ánh mắt nhân hậu, yêu thương nhất, mang lại cho em cảm giác yên bình, chở che như khi còn nhỏ vậy. Bà ngoại em tuy đã lớn tuổi nhưng bà vẫn rất nhanh nhẹn, khỏe mạnh, những công việc nhà bà vẫn làm rất thành thạo và khéo léo, mỗi lần về thăm bà thì bà ngoại lại làm cho em những món ăn thật ngon như: thịt kho tàu hay sườn xào chua ngọt…, không những vậy, bà còn dạy em làm những món ăn đơn giản nên mỗi lần được về thăm bà thì em đều cảm thấy rất vui vẻ.

Khi còn nhỏ, vì bố mẹ em bận công tác nên mẹ em đã gửi em cho bà ngoại chăm sóc, bà đã chăm sóc cho em vô cùng chu đáo, yêu thương quan tâm em từ những thứ nhỏ nhặt nhất, dạy em những điều hay lẽ phải và kể cho em thật nhiều câu chuyện cổ tích thú vị. Bà hay kể cho em về câu chuyện chàng Thạch Sanh dũng cảm giết đại bàng cứu công chúa Quỳnh Nga, hay cô Tấm dịu hiền bước ra từ quả thị, nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn… Những câu chuyện của bà gắn liền với những kí ức tuổi thơ của em.

Bà ngoại là một người vô cùng đảm đang, tháo vát. Khi còn trẻ bà đã vừa lo việc đồng áng, vừa chăm sóc cho năm người con thơ dại, tuổi ăn tuổi lớn, bà em có thể làm được rất nhiều thứ, như bện chổi, đan rổ, làm quạt nan…Bà em rất khéo tay nên những vật dụng mà bà làm ra đều vô cùng đẹp mắt và xinh xắn. Và hiện nay, tuy bà đã lớn tuổi nhưng bà vẫn làm những công việc chăm sóc vườn tược, trồng rau, trồng quả…Bà luôn nói với chúng em nếu không làm gì mà chỉ ngồi một chỗ thì bà rất buồn tay, buồn chân, vì vậy mà bà trồng trọt, chăn nuôi như một thú vui của cuộc sống.

Tuy em không thể thường xuyên về thăm bà ngoại nhưng tình cảm yêu mến của em dành cho bà thì không bao giờ phai nhạt, những kí ức bên bà luôn sống động trong tâm hồn, gợi nhắc về tấm lòng nhân hậu, yêu thương của bà dành cho em. Em mong bà sống thật lâu cùng với chúng em để chúng em có thể yêu thương, phụng dưỡng bà, báo đáp phần nào công ơn dưỡng dục của bà dành cho chúng em.