Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
MB: Giới thiệu về vấn đề ( đừng sợ vấp ngã)
TB: Luận điểm 1: Lý do
-Làm cho con người thêm yếu đuối, tự ti, ko dám thể hiện mk cho ng khác hiểu
Luận điểm 2: Tác hại của sự vấp ngã
Luận điêm 3: Tại sao chúng ta cần mạnh mẽ và ko đc vấp ngã
KB: Khẳng định lại ý kiến của mk cho bn hiểu
Lời khuyên
P/s: bn có thể sử dụng câu tục ngữ thất bại là mẹ thành công để giải thích
Em tham khảo nhé !!!
Cuộc sống là một chuỗi khó khăn, khắc nghiệt đến mức nếu bạn yếu lòng đầu hàng trước nó thì bạn sẽ thua, thua một cách đầy thảm bại. Khi bản thân rơi vào lòng sâu của sự nghiệt ngã số phận, bạn sẽ hiểu được rằng ý chí vươn lên không gục ngã là cách duy nhất giúp bạn vươn lên và sống tốt trong cuộc sống này.
Trước hết chúng ta phải hiểu thế nào là “không gục ngã”?
Khi gặp khó khăn, còn người ta thường phân vân giữa hai lựa chọn. Một là chùn bước hoặc loay hoay tìm lối thoát, hai là dấn bước với tất cả ý chí và sức mạnh, không gục ngã để đương đầu với thử thách. Không có khó khăn nào dễ đánh gục con người hơn tinh thần nhưng tinh thần rồi cũng như một khó khăn mà bạn cần phải vượt qua. Nó giống như một viên đá vô hình vô tình bạn vấp phải rồi gục ngã, và rồi chẳng ai giúp được bạn ngoài bản thân bạn. Lúc này, bạn với vết thương đau nhưng vẫn gồng mình đứng dậy và bước tiếp, đó gọi là ‘’không gục ngã’’.
Tôi từng biết đến những con người đến từ những vùng đất khác nhau, ẩn sau họ là những câu chuyện cuộc đời dài lê thê. Bất hạnh có, đau khổ có, bế tắc có nghèo khó có, tàn tật có, nhưng họ lại có một điểm chung đáng quí : là dù rằng cuộc đời có nhấn chìm họ dưới đáy kiệt cùng của vực sâu thì với bản năng con người cùng ý chí vươn lên, không gục ngã vẫn thôi thúc họ tiếp tục bước tiếp.
Nhà sản xuất phim hoạt hình nổi tiếng Walt Disney nhớ lại thất bại cay đắng của những ngày đầu vào nghề, khi ông bị ông chủ tòa soạn báo sa thải vì khả năng sáng tạo kém. “Khi đó tôi mới 21 tuổi, không tiền bạc, không danh vọng. Tôi gần như sụp đổ khi ngày nào cũng phải ngủ trên chiếc sôpha rách tươm, ăn mãi một món khoai tây nghiền và phải sống trong căn nhà ổ chuột”. Walt Disney đã sống như vậy trong suốt một thời gian dài, để chúng ta, và cả thế hệ con cháu chúng ta, được những trận cười nắc nẻ trước những bộ phim hoạt hình vui tươi và đầy tính sáng tạo của ông.
Nicholas James Vujicic – nhà diễn thuyết truyền động lực người Úc gốc Serbia, khi sinh ra đã không có tứ chi. Từ thuở ấu thơ, anh đã phải đấu tranh về cả tinh thần, tình cảm cũng như thể xác với số phận của mình, nhưng rồi thay vì đau đớn mặc cảm, anh lại quyết định đối mặt với khuyết tật. Để rồi năm 17 tuổi, bằng tất cả nỗ lực và quyết tâm của mình, anh thành lập tổ chức phi lợi nhuận của riêng mình với tên gọi “Life Without Limbs”. Anh đi khắp nơi trên thế giới để diễn thuyết truyền động lực về cuộc sống của một người khuyết tật mang hi vọng và mong muốn tìm được ý nghĩa của cuộc sống.
Điều gì đã khiến những số phận đau thương ấy có thể vượt qua muôn vàn gian nan để khẳng định được bản thân mình? Họ đã tạo dựng cuộc sống tươi đẹp hơn từ khó khăn gian khổ, thử thách bằng sự kiên trì, nhẫn nại và quyết tâm chiến thắng số phận. Họ đã không đánh mất đi niềm tin yêu vào cuộc sống, không gục ngã trước những đau đớn. Và hơn hết, họ đã khẳng định cho tất cả chúng ta một chân lí: mỗi con người đều có khả năng cảm hóa những nổi đau và ưu phiền trong cuộc sống của mình thành niềm vui và hạnh phúc.
Từ những tấm gương trên, phần nào đã cho chúng ta những bài học hay. Cuộc sống vốn chứa đựng những khóc khăn và thử thách, đừng để những trở ngại ấy làm giảm đi ý nghĩa trong cuộc sống bạn. Thất bại, điều đó có thể xảy ra đối với bạn, nhưng thất bại một lần không có nghĩa những lần tiếp theo bạn vẫn thất bại, cũng như nhà phát minh vĩ đại Albert Einstein từng phát biểu “Tôi tư duy từ ngày này qua ngày khác và từ năm này sang năm khác . 99 lần tôi kết luận sai và đến lần thứ 100 thì tôi đúng”. Thực tế đã chứng minh được mọi thứ, biến những định nghĩa khô khan thành hiện thực.
Hãy sống hết lòng vì ngày hôm nay, hãy đừng dại dột mà từ bỏ bản thân mình mà hãy đương đầu, đừng để bản thân gục ngã giữa giông tố cuộc đời. Trong sự tối tăm mù mịt của cuộc đời, khi bạn biết vươn lên và không gục ngã, chắc chắn ánh sáng sẽ hiện hữu, sưởi ấm trái tim đầy đau thương kia. Vì bạn đã được sống, nên không bao giờ là muộn để bắt đầu dứng dậy !
câu 2. 2 biểu hiện chưa biết sống chan hòa:
Sống ích kỉ, chỉ quan tâm đến mình, ko quan tâm đến ai.
ko thân thiện, ko biết tha thứ cho người khác
Cách tuân thủ kỉ luật, quy định của nhóm, lớp, tập thể trường, cộng đồng:
- Nhận thức được việc tuân thủ kỉ luật là tốt cho bản thân, tập thể, cộng đồng (nó sẽ làm cho xã hội trở nên tốt hơn)
- Tạo thói quen tuân thủ kỉ luật, quy định (làm được những gì..?)
- Nghiêm túc trong việc thực hiện những nội quy, quy định mà một tập thể đề ra.
a. Hành vi của T là sai vì :
- Việc bao che cho bạn làm việc xấu là gián tiếp hại cho cuộc sống của bạn sau này , làm cha mẹ và thầy cô lo lắng
- Việc của T làm cũng là đang nói dối, tiếp tay cho bạn làm việc xấu
b. Nếu em là T , em sẽ :
- Báo cho cha, mẹ, thầy cô về địa điểm của hai bạn
- Khuyên hai bạn sau này phải chăm học hành, không ngao du chơi bời với những người xấu nữa và học cùng các bạn để cả 3 cùng tiến bộ
- Không được bỏ nhà và thực hiện các hành vi cá biệt trong trường làm cha mẹ, thầy cô lo lắng và phiền lòng
a. Hành vi của T là sai vì :
- Việc bao che cho bạn làm việc xấu là gián tiếp hại cho cuộc sống của bạn sau này , làm cha mẹ và thầy cô lo lắng
- Việc của T làm cũng là đang nói dối, tiếp tay cho bạn làm việc xấu
b. Nếu em là T , em sẽ :
- Báo cho cha, mẹ, thầy cô về địa điểm của hai bạn
- Khuyên hai bạn sau này phải chăm học hành, không ngao du chơi bời với những người xấu nữa và học cùng các bạn để cả 3 cùng tiến bộ
- Không được bỏ nhà và thực hiện các hành vi cá biệt trong trường làm cha mẹ, thầy cô lo lắng và phiền lòng
Chọn đáp án A
Áp dụng pháp luật là các cơ quan, công chức nhà nước có thẩm quyền căn cứ vào pháp luật để ra các quyết định làm phát sinh, chấm dứt hoặc thay đổi việc thực hiện các quyền, nghĩa vụ cụ thể của của cá nhân, tổ chức. Như vậy, trong trường hợp trên, nhà trường đã áp dụng pháp luật.