viết đoạn văn khoảng 9 đến 10 dòng nói về ý nghĩa của đoàn kết và hợp tác viết đoạn văn khoảng 9 đến 10 dòng nói về ý nghĩa của trung thực
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1.
Gợi ý cho em các ý để em viết nhé:
Mở đoạn: Nêu lên vấn đề cần bàn luận: (Ví dụ: Gia đình được coi là chiếc nôi nâng đỡ cuộc đời con...)
Thân đoạn:
Bàn luận:
Vai trò của gia đình:
+ Giúp cho trẻ em cảm nhận được hơi ấm của gia đình, của tình yêu
+ Làm cho không khí gia đình đầm ấm, hạnh phúc, các thành viên được kết nối với nhau
+ Là nơi bình yên để ta trở về sau mỗi phong ba
+ Mang đến cho con trẻ nhiều ta niềm tin, điểm tựa để ta vững bước vào đời
...
Dẫn chứng:
Ví dụ: Có thể lấy dẫn chứng về gia đình nổi tiếng hạnh phúc trên mạng.
Bàn luận mở rông:
Trái với sự coi trọng gia đình là gì?
Bản thân em đã làm gì để thể hiện tình cảm của mình với gia đình?
Kết đoạn: Khẳng định lại vấn đề
_mingnguyet.hoc24_
Tham khảo!
Có người cho rằng ba chiếc chìa khóa dẫn tới cuộc sống mãn nguyện và hạnh phúc đó là quan tâm tới người khác, dám làm vì người khác, chia sẻ cùng người khác. “Hạnh phúc” chỉ đơn giản là một trạng thái cảm xúc của con người khi được thỏa mãn một nhu cầu nào đó, đạt được ý nguyện. Cảm giác hạnh phúc nảy sinh khi chúng ta vui sướng khi thảo mãn một mong cầu. Nó tồn tại ngay trong những điều giản dị thường ngày, gần gũi trong cuộc sóng của chúng ta chứ chưa hẳn là những điều lớn lao, kì vĩ. Bởi thế, ai cũng có thể có được hạnh phúc nếu biết hài lòng về những gì mình đang có, yêu quý và trân trọng những giá trị hiện hữu. Chúng ta sẽ đánh mất hạnh phúc nếu mỗi ngày sống bằng sự tham lam, lòng đố kị, thù oán. Những khát khao viễn vong sẽ đốt cháy những cảm xúc êm đềm, cái tạo nên cảm giác hạnh phúc ở con người. Chỉ cần làm tốt công việc mỗi ngày, sống thân ái với mọi người, biết chia sẻ, đồng cảm, giúp đỡ người khác, chúng ta sẽ có được hạnh phúc. thế nhưng, con người vốn có nhiều tham vọng, ít khi hài lòng về cuộc sống phù hợp với khả năng của mình. Người giàu muốn giàu hơn, người nghèo muốn trở nên giàu có, sung túc hơn. Lòng tham vô đáy đẩy con người vào chỗ bất hạnh. Họ mải mê chạy theo những thứ phù phiếm, vượt xa khả năng của mình mà không nhận ra hạnh phúc chỉ đơn giản là những điều bình dị quanh mình. Cho đến khi quá muộn thì hạnh phúc đã tuột khỏi tầm tay, đẩy họ vào bất hạnh. Hãy biết trân trọng hạnh phúc, đừng quá tham lam những điều xa vời. Cần sống chậm lại, yêu thương và chia sẻ nhiều hơn. Cuộc sống trở nên khó khăn hơn khi chúng ta sống vì người khác, nhưng nó cũng trở nên đẹp đẽ và hạnh phúc hơn.
Đền Thượng Lào Cai, còn gọi là Thánh Trần Từ, nằm trên địa bàn phường Lào Cai, thành phố Lào Cai, tỉnh Lào Cai, Việt Nam. Đền được xây dựng vào thời Lê, niên hiệu Chính Hoà (1680-1705), là nơi thờ Quốc công tiết chế Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn. Tọa lạc trên núi Mai Lĩnh trên độ cao 1200m so với mực nước biển. Đền Thượng là nơi từng được Trần Quốc Tuấn đã chọn làm nơi hỏa hiệu cho quân đội chống giặc phương bắc.
Nếu có ai đó hỏi tôi rằng đối với tôi ai là người quan trọng nhất thì câu trả lời sẽ là: Mẹ. Dù không phải là người đẹp nhất nhưng trong mắt tôi, mẹ thật hoàn hảo.
Qua bao thời gian, giờ đây, mẹ đã ngoài ba mươi tuổi nhưng hình như vẫn còn rất trẻ. Mẹ không cao lắm. Dáng người đầy đặn. Cái dáng của mẹ là dáng của người phụ nữ đã qua tuổi đôi mươi, trải qua nhiều năm tháng vất vả. Thời gian thật tốt bụng. Nó đã giữ cho tóc mẹ một màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung, năng động. Mái tóc được uốn xoăn gọn gàng, phù hợp với gương mặt mẹ. Da mẹ không trắng nhưng rất ưa nhìn. Chẳng hiểu sao, khuôn mặt trái xoan của mẹ luôn tạo nên sự gần gũi, thân thiện. Bởi vậy, trong công việc, hầu như ai cũng yêu quý mẹ. Nét mặt của mẹ rất hài hòa. Ngay từ lần đầu gặp mặt, bố đã bị thu hút bởi đôi mắt long lanh như biết nói của mẹ. Với đôi lông mày rậm, mẹ thật cá tính, mạnh mẽ. Cùng với đó là đôi mắt to, đen láy như chứa bao điều tâm sự luôn nhìn đàn con với vẻ trìu mến, đầy yêu thương. Đôi môi dày, đỏ thắm lúc nào cũng cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, đều tăm tắp. Cũng không thể quên được đôi bàn tay đầy vết chai sạn; đã dạy cho tôi những nét chữ đầu tiên, dìu dắt tôi bước đầu trên đường đời.
Với gia đình, mẹ luôn quan tâm, chia sẻ vui buồn với mọi người. Khi con ốm, mẹ là bác sĩ. Khi con học, mẹ là cô giáo. Nhiều lúc, con mắc lỗi không những mẹ không quát nạt, mẹ chỉ dạy bảo nhẹ nhàng để tôi dần hiểu ra. Thường ngày, mẹ ăn mặc giản dị nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng vốn có. Dù gia đình không giàu sang nhưng mẹ vẫn tạo điều kiện cho tôi bằng bè bằng bạn.
Tôi ước gì, thời gian quay lại để tôi không bao giờ mắc sai lầm, để nỗi buồn không còn hiện trên đôi mắt mẹ yêu. Tôi ước gì, thời gian ngừng lại để mẹ không bao giờ già đi, tôi luôn bé bỏng trong vòng tay đầy tình yêu của mẹ. Tôi ước gì, tôi có đủ sự mạnh mẽ như mẹ để vượt qua mọi chông gai phía trước. Nhưng ước chỉ là ước. Ngay bây giờ, hành động thiết thực để mẹ tự hào về tôi là tôi cố gắng học giỏi, chăm ngoan.
Phân biệt đối xử là một hành vi sai trái, nó tạo ra khoảng cách rất lớn đối với những người ở tầng lớp thượng lưu và bình dân. Phân biệt đối sử có thể là dựa trên giới tính, tôn giáo, màu da,... Nhưng dù là lý do nào đi chăng nữa thì đây cũng là một hành vi xấu trong một xã hội văn minh. Ở nhiều quốc gia nạn phân biệt đối xử hoành hành rất nhiều và gây nên bạo loạn, ví dụ như việc người dân các nước phân biệt người gốc Á vì họ cho rằng người gốc Á mang theo đại dịch corona hay việc kì thị người da đen trong chế độ Apartheid (a-phác-thai). Trong một xã hội văn minh và đổi mới những hành vi gây bạo loạn như vậy cần được chấm dứt để cải thiện tình cảm giữa con người với người hơn. Hy vọng rằng các quốc gia sẽ sớm giải quyết được vấn đề này để tương lai mai sau cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn.