Đề bài: Viết một bài văn biểu cảm về nụ cười của mẹ.
Gấppppppppppppppppp!!!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mẹ! Tiếng gọi đầu tiên lúc rời nôi khi còn thơ bé. Mẹ là con đò rẽ nước, xuôi ngược dòng đời, chở gánh nặng qua bao ghềnh thác. Dẫu biết con là gánh nặng của đời mẹ nhưng sao môi kia không ngừng nở nụ cười? Nụ cười ấy đối với tôi là một món quà vô giá, đã tiếp cho tôi thêm niềm tin, sức mạnh và nghị lực để vươn lên trong sống.
Từ thuở còn thơ, tôi đã có cái may mắn được nhìn thấy nụ cười của mẹ: một nụ cười tràn đầy tình cảm. Đó là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trên đời. Thật bất hạnh thay cho bao người không được ngắm nụ cười của mẹ. Đau đớn thay cho những kẻ lại vùi dập, hắt hủi nụ cười ấy.
Có ai đó bảo rằng: “Nụ cười làm con người ta được cuộc gần nhau hơn”. Vâng, chính nụ cười ấy đã giúp tôi thấu hiểu hết tình thương con vô bờ bến của mẹ, một tình cảm mà không gì có thể mua được. Và nụ cười ấy là cả một vũ trụ bao la mà tôi không khám phá hết được. Nhưng tôi biết nó là sức mạnh dìu tôi đứng dậy mỗi khi vấp ngã, là niềm tin, là lẽ sống của đời tôi.
Nhưng đâu phải lúc nào nụ cười của mẹ cũng giống nhau. Mỗi khi tôi ngoan, mẹ cười, một nụ cười yêu thương, vui vẻ. Nó làm tôi thấy rằng mình đã làm cái gì đó lớn lao cho mẹ. Rồi nụ cười của mẹ động viên, khuyến khích mỗi khi tôi đạt điểm cao.
Nụ cười ấy làm cho niềm vui nhân lên gấp bội, làm cho tôi thấy cuộc sống này tươi đẹp biết bao khi có mẹ trên đời. Đôi lúc tôi có chuyện buồn, mẹ vẫn cười nhưng là nụ cười an ủi, vỗ về. Nụ cười ấy như ngọn lửa hồng, sưởi ấm con tim non trẻ đang lo lắng, thổn thức...
Có gì đẹp trên đời hơn thế, khi biết rằng mẹ đang ở bên tôi. Nụ cười mẹ sưởi ấm lòng tôi, đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh. Nhưng cũng có lúc vắng nụ cười của mẹ! Và khi ấy, tôi càng nhận ra nụ cười mẹ là một “gia tài” lớn đối với tôi...
Ngay từ khi lọt lòng, hình ảnh mà đứa trẻ ghi nhớ mãi có lẽ là nụ cười của mẹ. Nụ cười đó chứa đầy tình yêu thương của mẹ đối với con.
Nụ cười của mẹ luôn ở bên tôi từ trước tới nay. từ những ngày tôi còn lững chữnh tập đi, cho đến khi tôi bập bẹ biết nói, lúc nào mẹ cũng cười để động viên tôi
, cho dù tôi nói còn ngọng líu ngọng lo . Rồi đến khi tôi đi học cũng luôn có nụ cười của mẹ ở bên cạnh. Những lần tôi hớn hở, khoe mẹ điểm chín, điểm mười, mẹ lại mỉm cười sung sướng. Mỗi lần như vậy, tôi vui lắm. Nhưng cũng có khi tôi gặp điểm kém hay chuyện gì buồn, mẹ lại đến bên an ủi, động viên tôi, và chính nụ cười của mẹ đã làm tôi cố gắng hơn.
Nhớ lại hồi đó, tôi là cây toán của lớp, hơn nữa lại học văn tốt. Tuy vậy tôi có nhược điểm là chữ tôi rất xấu. Vì vậy mà các bài kiểm tra của tôi thường bị trừ điểm trình bày. Bài nào cũng bị trừ một điểm, có khi là hai điểm. Khi xem những bài kiểm tra ấy, mẹ tôi không mắng mỏ gì mà vẫn mỉm cười, nhắc nhở tôi nhẹ nhàng. Nhưng tôi thấy mắt mẹ tôi buồn lắm
Vậy là tôi quyết tâm luyện chữ cho thật đẹp. Và rồi tôi đã là người viết chữ đẹp nhất nhì trong lớp. Bài kiểm tra của tôi bây giờ đỏ chói, toàn những điểm chín, điểm mười.
Mẹ tôi rất tự hào về tôi, cầm bài kiểm tra của tôi, mẹ nở một nụ cười sung sướng.
Giờ đây, tôi có thể hiểu rằng, tôi có thể tạo ra nụ cười của mẹ. Tôi luôn cố gắng học thật giỏi đẻ mẹ vui long. Rồi sau này, khi lớn lên. nụ cười ấy vẫn sẽ luôn bên tôi, an ủi, đọng viên tôi, giúp tôi vượt qua sóng gió cuộc đời.
Nụ cười cười của của mẹ thật có ý nghĩa phải không. Tôi tin rằng các bạn cũng sẽ thấy tình yêu thương chan chứa trong nụ cười hiền hậu của mẹ.
BN THAM KHẢO
Người ta thường bảo, ánh sáng mặt trời là thứ chói lóa và ấm áp nhất. Nhưng riêng em thì thấy không phải vậy. Thứ luôn tỏa sáng ấm áp, đem đến cảm giác hạnh phúc, tươi vui, đối với em chính là nụ cười của mẹ.
Nụ cười của mẹ vô cùng xinh đẹp, không phải vì mẹ là một người phụ nữ xinh đẹp. Vì thực ra, mẹ em có ngoại hình bình thường như bao người phụ nữ khác. Vẫn mái tóc đen, đôi mắt sáng, làn da rám nắng khỏe mạnh với bộ trang phục đơn giản. Thế nhưng, đối với em, nụ cười của mẹ đẹp như viên kim cương quý giá. Và có lẽ, trên thế giới này, bất kì người con nào cũng cảm thấy như vậy. Bởi mẹ thật sự là một thiên thần, từ trời cao giáng xuống chở che, bảo vệ cho đứa con thơ. Vậy nên, thật hiển nhiên khi em cảm thấy mẹ em đẹp nhất khi mỉm cười. Lúc ấy, khuôn mặt mẹ dãn ra, đôi mắt cong lên như vầng trăng. Đong đầy trong đôi mắt ấy là niềm vui, sự dịu dàng. Khiến em như chìm đắm vào chốn thiên đường ấy.
Mỗi khi được nhìn thấy mẹ cười, mọi mệt nhọc, lo âu trong em đều tan đi hết. Giống như một thần dược vậy. Vì thế, em luôn săn đón, mong chờ niềm vui ấy trong mỗi giây, mỗi phút. Em luôn dành thời gian để ở bên cạnh mẹ thật nhiều. Kể những câu chuyện nhỏ, múa hát, xoay quanh để ngóng chờ nụ cười của mẹ. Em cũng học làm những công việc nhà giúp mẹ, để mẹ được nghỉ ngơi nhiều hơn. Những khi đó, mẹ sẽ mỉm cười thật tươi, thật rạng rỡ - đó là nụ cười của niềm hạnh phúc.
Và em sẽ còn cố gắng hơn nữa, trưởng thành nhanh hơn nữa, để có thể trở thành niềm tự hào, thành điểm tựa cho mẹ. Để mẹ có thể luôn luôn luôn mỉm cười vui sướng.
Tham khảo!!!
Con thương mẹ, con yêu mẹ nhiều lắm
Tại sao chẳng thể nói ra hết lòng
Chỉ mong bài hát vang lên sẽ làm mẹ vui
Mẹ cười lên nhé, cười thật nhiều nhé...
Trên đây là những câu hát mà em vô cùng yêu thích của nhạc sĩ Phúc Bồ trong ca khúc Là mẹ của con. Trong trái tim em, mẹ luôn là người tuyệt vời nhất, và nụ cười hiền từ của mẹ là điều mà em luôn muốn được gặp mỗi ngày.
Mẹ em là một người phụ nữ bình thường ở nông thôn như bao người phụ nữ khác. Mẹ rất ít trang điểm và có một ngoại hình rất bình thường. Thế nhưng, với em, mẹ đẹp lắm. Đặc biệt là khi mẹ cười. Mỗi khi cười, đôi mắt mẹ cong cong như hai nửa vầng trăng. Đồng thời xuất hiện một chiếc lúm đồng tiền ở bên trái. Tự nhiên lúc ấy, khuôn mặt mẹ tươi hơn, đẹp hơn, sáng ngời như là một bông hoa hướng dương vậy. Thế nên, em rất thích làm cho mẹ cười.
Mỗi ngày, em thức dậy, được chào buổi sáng với một cái hôn nhẹ và nụ cười rạng rỡ của mẹ. Trước khi em đến trường, sẽ được mẹ đưa ra đến cổng, và chào em bằng một nụ cười dịu dàng, tràn đầy sự yêu thương. Và buổi tối, em lại trở về vòng tay dịu dàng của mẹ với một nụ cười ấm áp, bao dung. Chính những nụ cười ấy đã tiếp thêm cho em năng lượng tích cực để luôn sẵn sàng học tập và vui chơi. Lúc nào mẹ cũng tươi cười, dịu dàng với em. Có lần mẹ bảo, mẹ luôn cười với em chính vì em là mặt trời nhỏ của mẹ. Nghe mẹ nói vậy, em rất hạnh phúc rồi bất giác cười theo.
Có những lần, em lỡ làm mẹ buồn, thất vọng. Khuôn mặt mẹ trở nên nghiêm túc. Mẹ không cười mà thường chau mày, sầu muộn. Những lúc ấy, em cảm thấy vô cùng ân hận, chán ghét bản thân mình. Cảm thấy khát khao được nhìn thấy nụ cười của mẹ hơn bao giờ hết. Vì thế, em luôn nỗ lực hết mình, cố gắng để luôn làm mẹ được vui cười thoải mái. Cũng vì thế, mà trong mắt mẹ, em luôn là một đứa con ngoan, biết yêu thương, giúp đỡ bố mẹ.
Em luôn yêu thương và kính trọng mẹ của mình. Mỗi ngày em luôn dành thời gian để ở bên cạnh mẹ, cùng mẹ tâm sự, vui cười. Để được ngắm nhìn các nụ cười của mẹ. Những nụ cười ấy là nguồn năng lượng giúp em vui vẻ mỗi ngày.
HT
Bạn tham khảo:
"Mẹ là đọt mía ngọt ngào, mẹ là nải chuối, buồng cau, mẹ là tiếng dế thâu đêm, là ánh trăng soi đường cho con khi con lạc lối. Thật tự hào trên đời này ta có mẹ".Và thật vui sướng biết bao khi tôi luôn nhìn thấy nụ cười của mẹ nở trên môi.
Đâu phải lúc nào mẹ cũng cười. Nhưng tôi vẫn nhớ như in lời ba nói :' Lúc con sinh ra mẹ đã cười rất tươi...". Tôi biết khi đó mẹ mệt mỏi như thế nào nhưng vẫn cố nở một nụ cười vì mẹ đã sinh ra một sinh linh bé bỏng hay bởi mẹ vui sướng chăng. Tôi cũng không biết nữa nhưng chắc chắn rằng nụ cười đó là nụ cười hạnh phúc của mẹ. Rồi ai cũng gặp khó khăn: Khi tập lẫy, tôi cảm thấy lật được người lên là rất khó, mẹ cười, cho dù lúc đó tôi chưa cảm nhận được gì mẹ vẫn khích lệ:"Cố lên con, mẹ tin con sẽ làm được". Hay là lúc biết bò, biết đi, mẹ đặt tôi xuống đất nắm lấy tay tôi dẫn tôi đi những bước đi đầu đời, tôi ngẩng lên nhìn mẹ vui sướng như muốn nói: " Con đi được rồi mẹ ơi". Mẹ nở 1 nụ cười mãn nguyện như chúc tôi thành công. Tôi biết nói, câu đầu tiên mà tôi gọi là :" Mẹ". Mẹ cười, chao ôi
Nụ cười ấy thật đẹp và quan trọng đối với tôi biết nhường nào.
Vậy là sự trưởng thành của tôi theo sau là nụ cười mẹ như những ngày nào tôi vào lớp 1. Ngày khai trường đã đến, mẹ đưa tôi đến rất sớm để làm quen với trường lớp. Ân tượng đầu tiên của tôi là trường mới đẹp làm sao! Lớp 1A hiện dần trong mắt tôi 1 cách quen thuộc biết chừng nào....Đang miên man nghĩ, tiếng trống trường như đánh thức tôi. Nỗi sợ hãi, lo lắng bao trùm lên tâm trí tôi, mẹ cười "Kìa con vào lớp đi, cứ đi đi mẹ sẽ luôn ở bên con". Và mẹ thật tuyệt trong mắt tôi.
Những khi bị điểm kém, những lần nói dối mẹ, trốn đi chơi, mẹ đã khóc có lẽ mẹ thất vọng về tôi nhiều lắm. Nhưng mẹ lại cười để an ủi, khích lệ vì mẹ biết tôi cũng rất buồn:" Đừng lo con chỉ cần con cố gắng thôi " . Nụ cười ấy như làm tôi thêm quyết tâm, cố gắng: " Mẹ ơi con sẽ cố gắng nữa để nụ cười của mẹ luôn đọng mãi trên môi và con hứa con sẽ không làm mẹ buồn nữa đâu vì nụ cười của mẹ luôn bên cạnh con khi con cần phải không mẹ"
Nụ cười của mẹ luôn giúp tôi có thêm nghị lực, che trở cho tôi. Và nụ cười ấy là suối nguồn yêu thương là bến đỗ tâm hồn của cuộc đời con
HT
Trong cuộc sống của mỗi chúng ta, nụ cười được coi là một yếu tố quan trọng. Nụ cười đại diện cho niềm vui, hạnh phúc. Đôi lúc, nụ cười sẽ thay cho lời an ủi, động viên… Và quan trọng hơn, nụ cười sẽ mang lại hạnh phúc cho những người xung quanh ta. Và đôi với em, nụ cười mà em yêu nhất, trân trọng nhất là nụ cười của mẹ. Đó chính là nụ cười đẹp nhất mà em thấy được.
Mẹ em được coi là một người phụ nữ chuẩn mực. Cả đời của mẹ, trước nay, luôn sống vì chồng, vì con. Cả ngày, mẹ luôn chăm sóc đầy đủ cho cả gia đình. Mẹ lúc nào cũng dậy sớm để chuẩn bị cơm nước cho cả nhà, rồi sau đó làm việc đến tối khuya mới đi ngủ. Nhưng, mẹ cũng là một người rất yêu đời và hạnh phúc. Với mẹ, mẹ hạnh phúc với cuộc sống hiện tại của mình. Vì mẹ nói, mẹ có gia đình, có những người mẹ yêu thương bên cạnh. Việc chăm sóc gia đình chính là hạnh phúc của mẹ. Và nụ cười luôn thường trực trên môi của mẹ.
Ba nói, ngay từ lần đầu gặp mẹ, ba đã bị thu hút bởi nụ cười như hoa của mẹ. Mẹ cười tươi sáng và chân thành, khiến ba không cách nào quên được. Và rồi, ba mẹ cưới nhau, nụ cười ấy lại càng xuất hiện nhiều hơn. Vì mẹ vẫn luôn hạnh phúc, và càng hạnh phúc hơn khi bên người mình yêu. Ngày mẹ sinh ra em, rất mệt mỏi, đau đớn, nhưng mẹ vẫn cười. Có lẽ, nụ cười lúc ấy của mẹ sẽ thật dịu dàng. Một nụ cười có thể làm tan chảy bất cứ trái tim sắt đá nào. Và cho đến tận bây giờ, nụ cười vẫn thường trực trên môi mẹ, dù mẹ có gặp khó khăn, vất vả thế nào.
Có lẽ, nụ cười của mẹ chính là động lực, là niềm tin trong sự trưởng thành của em. Những lúc em thức khuya học bài, mẹ lại cười khích lệ tôi cố gắng. Những lúc em buồn, mẹ sẽ ở cạnh, an ủi tôi bằng những tâm sự và nụ cười dịu dàng. Tất nhiên, những lúc em được khen thưởng, nụ cười của mẹ lại xuất hiện để chúc mừng tôi. Và qua nụ cười ấy, em cũng cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc của mẹ. Cứ như vậy, nụ cười của mẹ xuất hiện trọng mọi cảm xúc của em.
Tuy nhiên, đôi lúc, chính em đã làm mất đi nụ cười của mẹ. Đó là những lúc em ngang bướng, quậy phá, cãi lời ba mẹ. Hay những lúc em làm mẹ mệt mỏi, phiền lòng. Cứ mỗi lần như vậy, khi nghĩ lại, em lại cảm thấy bản thân thật có lỗi. Và, em tự hứa với lòng mình, sau này sẽ không tái phạm nữa. Và đồng thời, mỗi ngày, em một cố gắng hơn, để mẹ vui vẻ và cười nhiều hơn nữa.
Nụ cười của mẹ cũng không phải là của riêng em, mẹ vẫn luôn như thế với cả gia đình và mọi người xung quanh. Đặc biệt, cứ mỗi lần ở bên ba, mẹ luôn nở một nụ cười rạng rỡ hơn bao giờ hết. Có lẽ, đó là nụ cười dành riêng cho ba, là nụ cười của một người vợ dành cho người chồng gắn bó cả đời của mình. Hay với ông bà, mẹ cũng luôn chào đón bằng một nụ cười không thể dịu dàng hơn. Hẳn đây là nụ cười của một người con để thể hiện lòng hiếu thảo và kính trọng đối với cha mẹ mình. Và cả đối với những người xung quanh nữa, mẹ vẫn cứ cư xử với mọi người bằng một nụ cười thật dịu dàng.
Quả thật, dù với ai, dù gặp vấn đề gì, nụ cười của mẹ vẫn luôn thật dịu dàng và ấm áp. Và em cũng ước mơ, nụ cười ấy sẽ luôn còn mãi trên môi mẹ. Em hi vọng bản thân mình có thể khiến mẹ bớt phiền não và hạnh phúc nhiều hơn. Cuộc sống của mẹ sẽ luôn tràn ngập nụ cười hạnh phúc. Và để làm được điều ấy, trước tiên, em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ kỳ vọng của mẹ. Đồng thời, cũng cố gắng phụ giúp các công việc nhà để giảm bớt công việc cho mẹ. Và mai sau, em sẽ làm việc thật tốt để phụng dưỡng cho cha mẹ.
Bạn tham khảo:
"Mẹ là đọt mía ngọt ngào, mẹ là nải chuối, buồng cau, mẹ là tiếng dế thâu đêm, là ánh trăng soi đường cho con khi con lạc lối. Thật tự hào trên đời này ta có mẹ".Và thật vui sướng biết bao khi tôi luôn nhìn thấy nụ cười của mẹ nở trên môi.
Đâu phải lúc nào mẹ cũng cười. Nhưng tôi vẫn nhớ như in lời ba nói :' Lúc con sinh ra mẹ đã cười rất tươi...". Tôi biết khi đó mẹ mệt mỏi như thế nào nhưng vẫn cố nở một nụ cười vì mẹ đã sinh ra một sinh linh bé bỏng hay bởi mẹ vui sướng chăng. Tôi cũng không biết nữa nhưng chắc chắn rằng nụ cười đó là nụ cười hạnh phúc của mẹ. Rồi ai cũng gặp khó khăn: Khi tập lẫy, tôi cảm thấy lật được người lên là rất khó, mẹ cười, cho dù lúc đó tôi chưa cảm nhận được gì mẹ vẫn khích lệ:"Cố lên con, mẹ tin con sẽ làm được". Hay là lúc biết bò, biết đi, mẹ đặt tôi xuống đất nắm lấy tay tôi dẫn tôi đi những bước đi đầu đời, tôi ngẩng lên nhìn mẹ vui sướng như muốn nói: " Con đi được rồi mẹ ơi". Mẹ nở 1 nụ cười mãn nguyện như chúc tôi thành công. Tôi biết nói, câu đầu tiên mà tôi gọi là :" Mẹ". Mẹ cười, chao ôi
Nụ cười ấy thật đẹp và quan trọng đối với tôi biết nhường nào.
Vậy là sự trưởng thành của tôi theo sau là nụ cười mẹ như những ngày nào tôi vào lớp 1. Ngày khai trường đã đến, mẹ đưa tôi đến rất sớm để làm quen với trường lớp. Ân tượng đầu tiên của tôi là trường mới đẹp làm sao! Lớp 1A hiện dần trong mắt tôi 1 cách quen thuộc biết chừng nào....Đang miên man nghĩ, tiếng trống trường như đánh thức tôi. Nỗi sợ hãi, lo lắng bao trùm lên tâm trí tôi, mẹ cười "Kìa con vào lớp đi, cứ đi đi mẹ sẽ luôn ở bên con". Và mẹ thật tuyệt trong mắt tôi.
Những khi bị điểm kém, những lần nói dối mẹ, trốn đi chơi, mẹ đã khóc có lẽ mẹ thất vọng về tôi nhiều lắm. Nhưng mẹ lại cười để an ủi, khích lệ vì mẹ biết tôi cũng rất buồn:" Đừng lo con chỉ cần con cố gắng thôi " . Nụ cười ấy như làm tôi thêm quyết tâm, cố gắng: " Mẹ ơi con sẽ cố gắng nữa để nụ cười của mẹ luôn đọng mãi trên môi và con hứa con sẽ không làm mẹ buồn nữa đâu vì nụ cười của mẹ luôn bên cạnh con khi con cần phải không mẹ"
Nụ cười của mẹ luôn giúp tôi có thêm nghị lực, che trở cho tôi. Và nụ cười ấy là suối nguồn yêu thương là bến đỗ tâm hồn của cuộc đời con