- hãy tả về 1 mùa mà em thích .
- hãy ta về 1 loài chim em thích
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Với em, mùa xuân là mùa đẹp nhất trong năm. Gió nhè nhẹ thổi mang theo khí xuân ấm áp. Mưa xuân như rắc bụi, cỏ cây hoa lá hân hoan rạo rực đón mừng, cỏ non ven đồi tua tủa mọc lên, chồi non trong vườn hé mắt khoe màu xanh nõn. Nước dâng đầy dòng sông, dòng kênh, lòng máng như cùng mùa xuân đem phù sa tưới tắm cho những cánh đồng. Lúa ngô khoai xanh biếc một màu trải dài, trải rộng đến chân trời xa. Từng đàn chim én bay lượn như dệt nắng xuân hồng. Cuối chân trời xa, những ngọn núi xanh thẫm nhô lên như những bức trường thành ngắm mãi không chán. Núi Thiên Nhẫn, núi Hùng Lĩnh,... nhô lên, hiện lên, hiện lên trập trùng, tím biếc…
Đêm trăng biển đẹp lắm. Sóng biển lao xao tràn lên bãi cát. Sóng biển rì rầm vỗ vào chân đảo. Gió êm biển lặng như một tấm gương trong xanh óng ánh muôn ngàn trăng sao. Phía xa kia là đảo Cát Bà mờ xanh, là đảo Hòn Dấu lập lòe ngọn hải đăng, là đồi thông xanh biếc ở bãi biển Đồ Sơn. Từ một làng, chài em say mê ngắm trăng ngắm biển. Gió mát quá. Một tiếng chim từ trời cao vọng đến... Con chim lạc đàn hốt hoảng kêu lên trong màn sương đêm. Càng về khuya, biển càng ru êm đềm, biển ca hát.
Trước cổng nhà, ba em trồng hai cây cau cảnh rất đẹp. Là cây cảnh nên nó không cao lắm, chỉ tầm 3 mét. Cau mọc thẳng tắp, thân cau tròn, gốc cây to và nhỏ dần lên đến ngọn. Da cau khá mịn màng, màu trắng bạc, có các khoanh tròn nhỏ trên thân như diện những chiếc lắc tay xinh đẹp. Các tàu lá cau xanh rì, tựa lá dừa nhưng ngắn và bé hơn, phất phơ trước gió như đang thì thầm trò chuyện. Cau nở thành từng buồng, ra hoa, hoa có màu trăng trắng, hương hoa dịu nhẹ, thoảng bay trong gió chiều khiến lòng ta ngào ngạt. Quả cau tròn, nho nhỏ, ra thành từng buồng, mỗi buồng có khi vài trăm trái, da láng mịn và xanh bóng. Khi về già, quả chín và đổi màu vàng đậm. Bà em thường chọn những quả cau tròn và căng nhất để bổ dọn cùng với trầu trên ban thờ mỗi dịp có giỗ hay ngày lễ Tết như tấm lòng thành kính gửi đến ông bà
đề bài :Em hãy tả 1 đoạn văn từ 4 đến 8 câu tả về một mùa mà em thích trong năm
Mùa đông là mùa cuối cùng của một năm. Khi mùa đông về, cây cối khắp nơi đều trở nên khẳng khiu, xơ xác. Bầu trời xám xịt không một gợn mây xanh. Ông mặt trời cũng lười biếng không chịu tỏa nắng xuống trần gian. Từng cơn gió lạnh buốt thổi khiến những người đi ngoài đường phải rùng mình. Đôi khi, những cơn mưa ghé qua làm tăng thêm cái lạnh lẽo. Thời gian cũng trôi đi nhanh hơn. Nhưng khi mùa đông đến cũng là lúc một năm sắp kết thúc. Một năm mới sắp đến, Tết sắp về. Vậy nên, em rất thích mùa đông.
Mk xin phép lm đề 2 nhé, bn tham khảo:
Hôm qua là ngày rằm, mẹ em có mua một cân măng cụt để thắp hương. Đây là lần đầu tiên em được thấy quả măng cụt. Trái măng cụt nhỏ, không quá to, chỉ bằng cái nắm tay của trẻ con, vỏ măng cụt màu tím sẫm, không mềm như vỏ quýt để ta có thể bóc ra được mà nó cứng, phải dùng dao để bổ. Cuống quả có màu xanh thẫm, dày, xung quanh có những chiếc lá quấn quanh như những chiếc tai nhỏ xinh, úp vào quả giống như cái nắp đậy. Bổ quả măng cụt ra, những múi quả trắng muốt, chụm lại vào nhau, có múi to, múi nhỏ. Măng cụt có vị ngọt dịu, thơm phức, mang lại cảm giác dễ chịu nơi đầu lưỡi cho người ăn. Mẹ cũng bảo rằng ăn măng cụt rất tốt cho sức khỏe và mát. Sau khi được ăn thử quả măng cụt, em rất yêu thích loại quả này. Em hy vọng say này em sẽ có cơ hội được tiếp tục thưởng thức vị ngọt của măng cụt.
Học tốt!!!!
1 . Tả loài vật em yêu thích
Bài làm
* Mink viết mở bài đơn giản , không hay thì bạn tự viết lại nhed :
Gia đình em nuôi rất nhiều con vật như : Gà , chó , nhím .... Nhưng con vật gắn bó vs em nhất là chú mèo Dora đc mẹ e xin đc ở nhà bà ngoại.
Thấy cái mạt thông minh tinh nghịch nên e đx đặt tên cho chú là Đô-ra . Đô-ra đc khoác lên mk 1 màu vàng hoa rất đẹp.Em mang bé về nuôi khi bé còn nhỏ xíu, bây giờ cũng đã hơn một năm.Bé mèo có thân hình nhỏ nhắn, bộ lông mềm mại. Dáng đi nhẹ nhàng, uyển chuyển.Đô-ra có đôi mắt long lanh như hai viên bi, ban đêm đôi mắt ấy rực sáng như những đốm than hồng. Đôi tai bé bé luôn luôn vểnh lên để lắng nghe mọi vật chuyển động. Bốn cái chân bé xíu, mềm mại, linh hoạt di chuyển khắp nơi. Cái mũi bé tí, hồng hồng lúc nào cũng ươn ướt, cảm giác mát lạnh khi đưa tay sờ lên. Mấy cái ria xung quanh cái miệng bé xinh vô cùng đáng yêu.
Em yêu Đô-ra không chỉ vì bé có hình dáng đáng yêu mà vì bé bắt chuột rất giỏi. Em nhớ có một lần vô tình chứng kiến Đô-ra bắt chuột. Lúc đầu, nó đứng từ xa quan sát chú chuột nhắt ham ăn đang lò dò tiến tới gần chạn thức ăn, bỗng chú ta nhẹ nhàng, uyển chuyển từng bước một tiến lại gần con chuột. Sau đó, lấy đà và phốc một cái... nhào đến vồ ngay con mồi, chú chuột con còn chưa kịp hoàn hồn đã nằm gọn dưới những móng vuốt sắc như dao của mèo. Nhưng mèo ta không ăn ngay, nó ngoạm lấy con mồi mang đi, vờn con chuột qua lại cho đến khi nó nằm im, không nhúc nhích nữa mới bắt đầu ăn. Ăn xong, bé lấy tay chùi miệng rồi về chỗ của mình đánh một giấc ngon lành.
Chú cs rất nhiều lợi ích , vì thế cả nhà đều rất yêu quý Đô-ra.Riêng e,coi chú như 1 ng bn thân thiết.Vì thế e sẽ chăm sóc Đô-ra ngày càng khôn lớn.
BÀI LÀM – CÂY TRỨNG CÁ
Một buổi chiều mùa hạ đầy nắng, tôi rảo bước nhanh trên đường tìm một chỗ tránh cái nóng dai dẳng và khó tính. Thấy một tán cây lớn ở kia để trú rồi, tôi nhanh nhảu chạy đến đó. Giờ tôi mới nhận ra, đó là cây trứng cá- cây trứng cá của tuổi thơ tôi.
Trước cửa nhà tôi có trồng một cây trứng cá. Từ khi tôi còn nhỏ xíu đã có cây ở đó rồi. Bố tôi nói rằng chẳng biết từ bao giờ cây lại ở đó. Có lẽ là do người qua đường đi qua và vứt hạt giống vào, vì vốn dĩ, trứng cá có sức sống mãnh liệt lắm. Giờ cây đã cao bằng tầng hai của nhà tôi rồi, nhưng thân cây vẫn chẳng to hơn chút nào, vừa đủ cho tôi ôm. Những lớp vỏ màu nâu xám xù xì, có chỗ nứt nẻ như đang mở đường cho đàn kiến hành quân trên thân cây vậy. Những chiếc rễ của cây có vẻ không thích khoe khoang như cây bàng, đều trốn xuống mặt đất không chịu ngoi lên. Trứng cá được trồng ngay gần bờ sông, những cành cây đua nhau nhô ra, hướng xuống phía mặt đất khiến cho cây như một người thiếu nữ duyên dáng đang nghiêng mình làm dáng trước dòng sông.
Người con gái ấy có mái tóc màu xanh thẫm. Những chiếc lá xum xuê đan cài vào nhau rồi những cành cây ôm ấp lấy nhau để tạo nên một chiếc ô thật lớn che mát cho cả căn nhà tôi khi mặt trời xuống. Lá trứng cá nhỏ, chỉ hơn ngón tay một chút với những chiếc lông li ti rất mềm mại. Những chiếc lá nói chuyện với nhau, thì thầm nhỏ to mỗi khi chị gió ghé qua, để lại những đốm vàng li ti đang di chuyển trên mặt đất thật thú vị.
Mùa của cây trứng là mùa hè. Khi những chú ve đầu tiên đã cất tiếng đàn giao hưởng gọi mùa hè tới, cũng là lúc những bông hoa trứng cá được đánh thức dậy. Những bông hoa trắng xinh xen với màu vàng của nhị gọi nhau mở mắt đón ánh mặt trời. Rồi những cánh hoa nhỏ xinh theo gió, bay trong không gian, tạo nên những tấm thảm màu trắng thật đẹp dưới đất. Ở gần đó, những quả trứng cá cũng bắt đầu lấm tấm. Nó nhỏ xíu, chưa bằng một viên bi, ban đầu màu xanh rồi dần chuyển sang màu đỏ chót. Màu đỏ tươi lấp ló sau những chiếc lá xanh cùng với màu trắng tạo thành bức tranh tuyệt đẹp.
Quả trứng cá thơm ngon luôn là món ăn ưa thích của những đứa trẻ chúng tôi. Những trưa hè đầy nắng, chúng tôi, đứa thì đứng phía dưới nhặt quả đứa thì láu cá trèo lên cây và hái những quả chín mọng đầy cả trong túi. Sau đó, chúng tôi lại ngồi với nhau, dưới gốc cây và cùng nhau thưởng thức vị hương vị ngọt lịm, ngon tuyệt của những quả trứng cá đang tan chảy trong miệng. Khi đã ăn no, chúng tôi lại lấy quả ra để nghịch. Những trò chơi bán hàng hay đóng vai thì cần có đạo cụ. Quả trứng cá khi là hoa quả để bán, khi là thuốc cho những bác sĩ tí hon, khi lại trở thành quả táo độc giết chết nàng công chúa, … Những trò đùa nghịch hồn nhiên của tuổi thơ chúng tôi đều diễn ra ở cây, dưới sự chở che của cây trứng cả.
Không biết tự bao giờ, có lẽ là những tháng năm đó, cây trứng cá đã trở thành một phần tuổi thơ tôi, một phần kí ức tôi. Và dẫu sau này có ăn bao nhiêu loại quả thơm ngon thì tôi cũng không bao giờ quên được mùi vị ấy- mùi vị của tuổi thơ.
Những cây đào thường cao từ mét rưỡi đến hai mét. Thân cây chỉ to chừng cổ tay, vỏ nâu sẫm. Tuy nhỏ nhưng nó rất chắc chắn và dẻo dai. Vừa có thể mọc thẳng đứng như cây tre, nhưng cũng có thể uốn theo nhiều tư thế, hình dáng khác nhau. Cành đào cũng nhiều và nhỏ như cành mai, nhưng thường sẽ mọc hướng lên trên, như đang vươn lên trời cao vậy. Thường người ta sẽ quét vôi trắng ở dưới gốc cây, để bảo vệ cây khỏi các loài sâu, mối mọt sinh trưởng khi mùa xuân ấm áp đến.
Nhắc đến cây hoa đào là phải nói đến hoa đào. Chẳng phải tự nhiên mà hoa đào cùng hoa mai được chọn là hai loài hoa tiêu biểu cho mùa xuân cả. Những đóa hoa đào lớn chừng một trái trứng gà ta, với nhiều cánh hoa xếp chồng lên nhau như chiếc váy nghìn lớp. Cánh nào cánh nấy mỏng tanh, phơn phớt hồng như đôi gò má của người thiếu nữ. Những đóa hoa đào không mọc dày như hoa mai, mà mỗi bông một góc, tự mình tỏa sáng. Thường lúc đào nở rộ, thì lá cũng đã bung. Nhìn ngắm những bông hoa xinh xen lẫn lá non, thật là thích mắt.
Vẻ đẹp phơi phới, tươi mới của hoa đào trong tiết trời lạnh lẽo khiến ai cũng thích thú. Chỉ cần nhìn thấy một nụ hồng vừa hé trong màn sương giăng, là người ta biết mùa Tết đã về. Có lẽ chính bởi những cảm xúc ấy, mà em mới yêu mến hoa đào đến vậy.
Bài làm:
Nhà chú Tuấn có nuôi một chú chim sơn ca. Chim to bằng nắm tay của em, với cái mỏ và đôi chân dài, mảnh khảnh nhưng cứng cáp lắm. Bộ lông của chú có màu như rạ đã phơi khô, lác đác vài cọng màu nâu. Khi sờ vào thấy mềm và mượt lắm. Em thích nhất là được nghe chú hát. Tiếng hót của chim sơn ca vô cùng trong trẻo và thánh thót. Em có thể nghe mãi mà không chán. Cứ cuối tuần, em lại sang thăm chim sơn ca. Em mong rằng chú sẽ mãi luôn mạnh khỏe, hoạt bát như bây giờ.
Thêm một bài nữa nha
Chim sẻ nhỏ bé, đầu tròn, mỏ ngắn và to. Lông thường có ba màu, cổ và bụng trắng, tạo thành sọc. Cái đuôi chìa ra như cái thìa. Chân chim sẻ có 4 ngón. Chim sẻ thường nhảy hai chân cùng một lúc. Chúng thường kiếm ăn theo đàn, mỗi đàn có từ ba đến chín con, có thể đông hơn và thường quanh quẩn nơi sân, nơi vườn. Chúng nhanh nhẹn, hiếu động. Thức ăn của chim sẻ là sâu bọ, các hạt như thóc, kê, hạt cỏ… Sẻ là loài chim đông đúc nhất. Loài chim này là loài chim mà em thích nhất vì chúng rất có ích cho nhà nông.
mùa đông là mùa em thích. vì nó được trùm lên chăn ấm. nhưng em lại không thích 1 điểm, bố mẹ cứ bắt em mặc ấm đến nỗi muốn C.H.Ế.T......hết......
+ Nội dung (ý): 3 điểm -Học sinh viết được đoạn văn gồm các ý theo đúng yêu cầu nêu trong đề bài.
* Câu hỏi gợi ý:
- Con vật nuôi trong nhà (thuộc loài chim) mà em thích nhất là con gì?
- Hình dáng (bộ lông, đôi cánh, đôi chân, mắt, mỏ, đuôi,…) có đặc điểm gì?
- Nó có hoạt động, thói quen, ích lợi gì?
- Em có tình cảm gì đối với con vật ấy? Em thường làm gì để chăm sóc, bảo vệ,…?
+ Kĩ năng: 3 điểm
- Điểm tối đa cho kỹ năng viết chữ, viết đúng chính tả: 1điểm
- Điểm tối đa cho kỹ năng dùng từ, đặt câu: 1điểm
- Điểm tối đa cho phần sáng tạo: 1điểm.
* Tùy theo mức độ sai sót về ý, bố cục, diễn đạt và chữ viết có thể cho các mức điểm khác nhau
Trong số những vật nuôi được nuôi trong nhà, con vật mà em yêu thích nhất đó chính là chú thỏ trắng.
Trong một lần đi chợ cùng mẹ ngày cuối tuần, em đã được mẹ mua cho một chú thỏ trắng rất đáng yêu. Vì em rất thích thỏ nên khi mẹ mua tặng cho em, em đã rất vui sướng. Chú thỏ của em có màu trắng như tuyết, bộ lông dày và rất mềm mại, mỗi khi chơi đùa cùng chú thỏ, vuốt ve bộ lông của chú em đều cảm thấy rất thoải mái. Chú thỏ có hai chiếc tai rất dài ở trên đầu, chiếc mũi nhỏ xinh, chiếc miệng nhỏ nhưng có hai chiếc răng dài trông rất đáng yêu.
Đôi mắt của chú thỏ rất tròn và to, lúc nào cũng long lanh sáng. Chú thỏ có bốn chân nhỏ xinh có thể chạy nhanh thoăn thoắt. Chú thỏ của em rất hiền lành và ngoan ngoãn, khi được em ôm thì chúng nằm rất ngoan, thỉnh thoảng còn dùng chiếc lưỡi nhỏ liếm liếm vào tay em làm em rất nhột. Thỏ cũng có rất nhiều màu khác nhau như màu xám, nâu xám, nhưng em thích nhất là những chú thỏ màu trắng vì em thấy màu trắng làm cho chú thỏ đáng yêu và dễ thương hơn rất nhiều.
Thức ăn chính của thỏ chính là các loại rau củ sạch, trong đó thức ăn mà thỏ thích nhất đó chính là củ cà rốt. Mỗi khi được em mang cà rốt lại chuồng thì chú thỏ đều rất vui mừng, dùng hai chiếc răng dài và sắc gặm từng miếng nhỏ trông rất đáng yêu. Ngoài ra thỏ còn có thể ăn cỏ, lá cây và cả ngũ cốc. Thỏ ăn rất ít nên nuôi thỏ không hề tốn kém chút nào. Khi mua thỏ về bố em đã làm cho thỏ một chiếc chuồng nhỏ bằng gỗ trông rất xinh xắn. Đây sẽ là ngôi nhà mới của thỏ.
Ban đầu thì nó chưa quen nên chạy qua chạy lại khắp chuồng nhưng chỉ một thời gian sau, khi đã dần quen với ngôi nhà này thì nó nằm trong chuồng rất ngoan ngoãn. Khi em mang thức ăn vào thì nó đều chạy lại gần, có vẻ nó cũng rất vui sướng. Con thỏ nhà em không thích tắm chút nào, mỗi khi được em mang ra sân giếng để tắm thì nó đều ngọ nguậy thân mình, có khi vẫy mạnh hai chiếc tai lớn làm xà bông bắn đầy vào người em. Tuy tắm cho thỏ có hơi khó khăn nhưng em rất vui, đặc biệt khi tắm xong, lông thỏ lại trở lên trắng muốt trông rất đẹp.
Thỏ là con vật em yêu thích nhất, cùng là người bạn thân mà em thường xuyên chơi đùa. Mỗi khi đi đâu chơi xa em đều cảm thấy rất nhớ chú thỏ của mình.
tả nhà:Hạnh phúc biết bao sau mỗi buổi học em được trở về ngôi nhà thân thương của mình.
Ngôi nhà nhỏ bé của gia đình em nằm núp sau những tán lá râm mát của cây sấu, cây bàng. Ngôi nhà một tầng giản đơn nhưng khá đầy đủ, tiện nghi. Nó hãnh diện khoác lên mình chiếc áo màu xanh da trời mát mẻ. Ngôi nhà lặng yên nằm đó, trải qua bao nắng mưa nhưng nó vẫn đẹp nguyên như ngày nào bởi mỗi thành viên trong gia đình em đều gìn giữ nó. Bên trái nhà, giàn hoa thiên lý xanh tốt tỏa hương thơm dìu dịu làm ngôi nhà có vẻ đẹp quyến rũ hơn. Những ô cửa sổ như những đôi mắt duyên dáng của căn nhà. Đó như cửa sổ tâm hồn, đón nhận ánh sáng, cơn gió mát mẻ vào từng căn phòng. Từ trong đó, em thường trông ra khu vườn xum xuê cây trái phía trước nhà. Ngày ngày, những chú chim đua nhau hót ríu rít tạo nên nhịp sống náo nhiệt, tươi vui cho ngôi nhà. Em thấy lòng nhẹ nhõm, khoan khoái mỗi khi ngắm nhìn cánh đồng lúa trải dài bát ngát đằng sau nhà. Ngôi nhà gắn bó với cả tuổi thơ em mà lúc nào em dâng lên niềm vui thích mỗi lúc đi đâu về. Căn nhà em có hai phòng ngủ, một phòng khách, một phòng ăn và một gian bếp. Khoảng trời riêng của hai chị em với góc học tập ngăn nắp, đó là khoảng không gian yên tĩnh giúp chúng em học hành tốt. Căn phòng khách được kê bộ bàn ghế, đây là nơi gia đình em thư giãn sau một ngày làm việc mệt mỏi. Còn gian bếp lưu giữ những hình ảnh đẹp của bữa cơm gia đình sum họp. Ngôi nhà như chứng nhân, nó chứng kiến, giữ gìn và chở che cho mái ấm của em.
Ngôi nhà thân quen còn là điểm tựa tâm hồn, nuôi dưỡng tuổi thơ em. tả ngôi vườn:
Phía sau nhà em là một khu vườn nhỏ xinh. Mỗi buổi sáng, khi vừa thức dậy, em đều ra thăm vườn và tưới nước cho cây. Đó là thói quen của em suốt gần một tháng nay rồi.
Vào buổi sáng mùa hè, mới năm rưỡi sáng nhưng trời đã sáng rõ. Cảnh vật hiện lên tươi mới sau giấc ngủ dài trong đêm. Tuy nhiên, do trời chưa có nắng, nên vẫn còn một màn sương mỏng vắt ngang trên các lùm cây. Những chiếc lá, vạt cỏ đều ướt đẫm, long lanh những giọt sương đẹp như viên pha lê. Lớp nền đất của vườn cũng ươn ướt, dẫm lên nghe lạo xạo. Những cơn gió lúc này thật nhẹ nhàng và mát mẻ. Thậm chí còn cảm thấy hơi se lạnh nữa cơ. Theo hương gió, em ngửi được mùi thơm trong lành tinh khiết của những giọt sương, mùi hương ngai ngái của bùn đất, mùi hương chan chát của cỏ cây, mùi hương ngọt ngào của quả chín. Tất cả khiến em cảm thấy được thư giãn hơn bao giờ hết.
Thoáng chốc, các tia nắng dần dần xuất hiện, đánh thức cả khu vườn dậy. Đầu tiên là các chú chim nhỏ trong vườn cây. Chúng chui ra từ những hốc cây và các chiếc tổ nhỏ trên tán lá, bay lượn và hót véo von. Rồi đến những bông hoa nhỏ e ấp nở từng chút từng chút một. Và cả những chiếc lá xanh tỉnh lại, vươn rộng ra hứng lấy ánh sáng mặt trời ấm áp. Tiếng chim hót, tiếng dế kêu, tiếng gió thổi qua lá cây xào xạc, khiến cả khu vườn trở nên rộn ràng và sôi động.
Sau khi thư giãn xong, em liền mở vòi nước để tưới nước cho cây. Em tưới chậm rãi và cẩn thận, để cây nào cũng được no nước. Ở những vạt rau, luống hoa thì tưới ít nước với lực nhẹ, còn những cây ổi, cây mít thì có thể tưới mạnh hơn. Dưới dòng nước mát, cành lá trong vườn rung rinh như đang reo hò, vui sướng. Ánh nắng nghịch ngợm nhảy vào dòng nước phun ra từ vòi, ánh lên những vầng sáng nhỏ nhiều màu, như là phiên bản cầu vồng tí hon. Thật là thích thú. Lấp ló trong góc vườn, từng chú bướm nhỏ không biết từ đâu bay tới, đang chậm rãi lượn quanh các bông hoa mới nở, như để nói lời chào buổi sáng.
Tưới nước xong, em ngắm nhìn khu vườn lần cuối rồi quay vào nhà, chuẩn bị đến trường. Được tận hưởng bầu không khí tuyệt vời của khu vườn vào buổi sáng đã tiếp thêm cho em một nguồn năng lượng để học tập và rèn luyện trong cả một ngày dài. tả bố mẹ anh chị:Trong gia đình em, nếu mẹ là những lời an ủi ân cần, là bàn tay khéo léo vun vén, là nụ cười hiền hậu nhân từ thì bố lại tựa như trụ cột, là lời dạy bảo nghiêm túc, là sự mãnh mẽ và kiên cường ẩn trong dáng hình bố.
Bố là một cười đàn ông cao lớn và lực lưỡng với tấm lưng lớn và bờ vai rộng mà em hay gọi đó là bờ vai “Thái Bình Dương”. Bởi vậy, bố giống như một cây cao lớn xòe tán lá rộng để cho những cây non là các con lớn lên trong bình yên và hạnh phúc. Bờ vai ấy che chở chống đỡ cả mái nhà. Bố không đẹp như những nam thần hay diễn viên trên màn ảnh nhưng khuôn mặt nam tính và góc cạnh, cùng với nước da ngăm càng thêm khỏe khoắn. Bố không phải là người hay cười nhưng mỗi lần cười, vẻ nghiêm khắc đã tạm thời lùi đi và lộ ra chiếc răng khểnh nên trông bố hiền lành hơn hẳn. Mẹ em nói rất thích chiếc răng khểnh ấy vì nó làm nụ cười của bố tươi tắn và duyên dáng hơn. Đôi mắt bố to, đen nhưng lại tựa như một hòn đảo rất xa xăm và đầy bí ẩn đối với em. Bố che giấu nội tâm giỏi và chả mấy khi biểu lộ nó qua đôi mắt. Điều duy nhất em thấy, là bọng mắt của bố thường khá to do thức khuy làm việc, tiếp xúc với máy tính nhiều. Do vậy, bố cũng bị cận và đeo kính khi đọc báo. Lúc đọc được tin tức phải suy tư, các nếp nhăn của bố hằn in trên trán. Đôi lông mày rậm xích lại gần nhau và bố như già đi… Mái tóc lúc nào cũng được cắt tỉa gọn gàng và đâu đó đã lốm đốm vài sợi bạc. Dù nó chưa nhiều cũng khiến lòng em đủ xót xa. Bàn tay bố to và rộng, bàn tay em lọt thỏm trong bàn tay ấy. Các ngón tay cứng rắn và vững chãi. Bàn tay ấy không mịn màng và thô ráp, mạnh mẽ mà cũng tràn đầy tình yêu thương, ấm áp khi cần và cương quyết lúc phải. Có lần em soi hoa tay, thấy bố chỉ có đúng một cái, bố cười bảo “Thế nên bố chả khéo cái gì đấy!”. Nhưng với em bố không cần vẽ đẹp, làm đồ thủ công giỏi hay nấu ăn ngon, em thích bố chia sẻ với em về học tập, về cuộc sống, về những suy nghĩ. Những lúc ấy, giọng của bố trầm và vang vọng vào tâm trí em. Không phải giọng nói của nhà thuyết giảng mà chất chứa trong từng lời nói là sự đồng cảm và hi vọng em thấu hiểu được. Đó là khoảnh khắc của tình cha con.
Sự yêu thương, dạy dỗ của bố có thể chẳng dịu dàng như mẹ nhưng đó là người đàn ông quan trọng nhất và em biết ơn nhất cuộc đời này!
Bạn tk
Mùa thu luôn luôn là mùa được các nhà thơ ưu ái chọn để sáng tác ra những bài thơ hay làm xao xuyến lòng người. Mùa thu cũng là mùa làm cho tâm trạng của em như bồi hồi, lay động.
Đúng như vậy. Mùa thu có lẽ là mùa làm con người ta buồn. Nhưng đôi khi ta lại cần một khoảng lặng để nhìn lại những gì mà một phần cuộc sống đã đi qua. Mùa thu bắt đầu từ tháng bảy và kết thúc vào tháng chín. Lúc ấy, tiết trời đã sang thu và thay đổi hẳn. Mặt trời không còn những tia nắng chói chang, rực lửa như mùa hè kia nữa mà thay vào đó là một không khí mát mẻ hẳn lên. Những tia nắng nhẹ len qua những kẽ lá, những cơn gió heo may thổi mát lạnh làm tung mái tóc ai. Bầu trời cao và trong xanh hơn, còn đám mây thì cứ thế trôi bồng bềnh đi đâu ta không hề biết trước. Mùa thu là mùa của gió heo may, của những làn sương mù và không khí se se lạnh làm ta phải khép nép trong chiếc áo cánh mỏng. Cái đặc biệt nhất của mùa thu chính là sự thay đổi của thiên nhiên. Cây cối khắp mọi nơi bắt đầu rụng lá. Trên cành cây chỉ còn cái màu vàng đặc trưng phủ khắp không gian. Những chiếc lá vàng rồi dần chuyển sang đỏ sau đó cứ thế men theo chiều gió mà rơi rụng xuống đất. Mặt đất phủ đầy xác lá rơi làm cho ta cảm nhận mùa thu thật đẹp nhưng cũng thật buồn. Thỉnh thoảng chỉ cần một làn gió thổi nhẹ là lá cây lại trút xuống trong vô thức. Mùa thu mặt hồ tĩnh lặng, không một làn sóng. Những con chim cũng bay đi phương trời nào làm cho cảnh vật có vẻ ảm đạm. Nhưng rồi mùa thu sẽ qua và cây cối khi sang xuân sẽ lại đâm chồi nảy lộc khoác cho mình bộ áo mới. Em thích mùa thu vì là mùa của trăng tròn tháng 8, mùa của những trái bưởi chín mọng và của những đêm rằm phá cỗ. Mùa thu thật buồn mà cũng thật vui.
THAM KHẢO : mik gộp 2 bài lại với nhau nên chọn ý ra rồi
Mỗi năm có bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Nhưng em yêu nhất mùa thu. Mùa thu có Tết Trung thu với ông trăng tròn và chị Hằng xinh đẹp. Mùa thu với hương hoa sữa tràn ngập. Lại thêm làn gió mát đưa hương hoa ủ ấp trong từng nếp áo của người qua đường. Mùa thu còn có vị ngọt giòn của trái hồng chín, vị chua giôn giốt của trái ưởi tròn treo lơ lửng như những đứa con đầu tròn trọc lốc của bà mẹ cây . Nhưng có lẽ đẹp nhất vẫn là nắng thu. Nắng vàng tươi rực rỡ. Chúng nhuộm những chiếc lá bàng thành một màu quyến rũ. Nắng tràn ngập khắp nơi, nắng xao động theo bước chân em tới trường. Mùa thu đẹp thật.Mùa thu bắt đầu từ tháng bảy đến tháng 9 trong năm. Mùa thu thời tiết rất mát mẻ, làm dịu đi cái nắng gay gắt của mùa hạ chói chang. Mùa thu là mùa tựu trường của tất cả các bạn học sinh sau một thời gian dài nghỉ hè. Mùa thu trẻ nhỏ được vui rước đèn đón tết trung thu và múa sư tử. Em rất yêu thích mùa thu.
1. Một năm có bốn mùa: xuân, hạ, thu, đông rất phong phú nhưng em thích nhất là mùa thu. Mùa thu không nóng nực như mùa hạ, cũng không lạnh giá như mùa đông. Thời tiết mùa thu rất mát mẻ và trong lành. Bầu trời mùa thu cao và trong xanh với những đám mây trắng bồng bềnh trôi nhẹ nhàng. Những tia nắng không hề chói chang nữa mà vàng ươm, chỉ tô thêm sức sống cho mùa thu. Gió cũng rất mát và thoang thoảng. Mùa thu không có nhiều cơn mưa rào, thời tiết thường hanh hơn. Mùa thu còn là mùa các cây cối thay áo. Những lá cây màu xanh vào mùa hạ giờ đã ngả vàng, hoặc đỏ, rồi dần rủ nhau rụng xuống. Và đến mùa đông, cây trở nên khẳng khiu, trơ trụi. Mùa thu cũng có nhiều hoa đẹp. Đặc biệt hoa cúc được coi là đặc trưng mùa thu. Mỗi độ thu về là em lại thấy cả vườn hoa cúc trắng, vàng, xanh đang đua nhau khoe sắc. Mùa thu còn là mùa tựu trường. Sau bao ngày tháng nghỉ hè xa cách, nhớ trường nhớ lớp, chúng em lại được gặp nhau, trò chuyện và chơi đùa cùng nhau. Nhìn khuôn mặt ai cũng vui tươi, phấn khởi bên bạn bè và thầy cô. Em yêu thích mùa thu còn bởi lúc này mới có tết cho thiếu nhi, đó chính là tết trung thu. Những đêm trung thu đi theo bố mẹ xem các tiết mục múa hát, được cùng bạn bè rước đèn phá cỗ, chạy quanh làng và cánh đồng dưới ông trăng tròn vành vạnh, thật là vui biết mấy. Mùa thu làm cho mọi người đều thấy dễ chịu và thoải mái, vui vẻ hơn. Vì vậy, không chỉ em mà tất cả mọi người, ai cũng đều rất yêu quý mùa thu
2.Con chích chòe có cái mỏ nhọn hoắt, đen bóng như sừng. Đầu nó nhỏ mà tròn. Mình nó thon thon. Đuôi dài và đen, lông xếp lại vừa bằng, vừa gọn như cái quạt giấy gấp. Ở hai cánh và đuôi có điểm vài đốm trắng trông thật vui mắt. Ngực nó trắng xám, những lúc nó hót, ngực căng tròn lên, khỏe mạnh. Dưới bụng phủ một lớp lông mềm và mượt. Đôi chân nhỏ trông khẳng khiu nhưng rất cứng, một lần bay vù từ cây nọ sang cây kia, chích chòe đậu vững ngay trên cành nhỏ. Hoặc khi ca hát, nó xòe cánh ra, cái đuôi cất lên hạ xuống theo điệu hót mà chân vẫn bám chặt trên cành.
Mỗi buổi sáng, ánh ban mai vừa rạng, chích chòe lại hót. Tiếng hót của nó lúc đầu còn rơi từng tiếng một. Dần dần càng hót càng mau. Tiếng nọ tiếp tiếng kia đổ hồi, réo rắt như một chuỗi nốt nhạc rung lên trên phím đàn. Con này vừa hót thì từ xa, một con khác cũng cất tiếng hót rộn ràng và thánh thót.
Khi mặt trời lên, bọn chim sẻ kéo nhau tới, bay sà xuống sân đuổi nhau, cãi nhau ầm ĩ thì tiếng hót của chích chòe cũng vừa im bặt.