K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 3 2020

Mik k bt cs đúng đề bài k nhưng bn hãy tham khảo đề này nka :

Uống nước nhớ nguồn là đạo lí truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Những hoạt động đền ơn đáp nghĩa, giúp đỡ các gia đình thương binh liệt sĩ, những người có công với Cách mạng là biểu hiện của đạo lí tốt đẹp đó. Nhân ngày 27 tháng 7 năm nay, cô giáo chủ nhiệm lớp đã đưa chúng tôi tới thăm gia đình liệt sĩ neo đơn ở một làng nhỏ yên tĩnh, ven thành phố. Đó là gia đình liệt sĩ Nguyễn Thanh Sơn.

Ngay từ sớm, chúng tôi đã tụ họp đông đủ trước sân trường. Cô giáo chủ nhiệm làm trưởng đoàn. Cả lớp đi xe đạp. Đông là thế nhưng tất cả đều trật tự và nghiêm túc. Dường như ai cũng hiểu được ý nghĩa thiêng liêng của hoạt động này.

Ngôi nhà nhỏ bé của liệt sĩ khuất sau lũy tre xanh mát. Chúng tôi đẩy nhẹ chiếc cổng tre khép hờ, bước vào chiếc sân nhỏ lát gạch Bát Tràng. Đây đó xuất hiện một vào đám rêu xanh ở góc sân. Khu vườn thoảng hương hoa dại. Ở góc vườn, cây vối khẳng khiu đối diện với cây khế quả sai trĩu cành. Những chiếc lá vàng rụng rải rác trên sân. Vài con chim sâu kêu lích tích. Cảm giác quạnh hiu buồn vắng xâm chiếm lòng tôi. Một bà cụ nhỏ bé, mái tóc trắng như cước, chống chiếc gậy trúc bước ra sân. Chúng tôi cất tiếng chào, bà cụ cười hiền hậu mời cô giáo và chúng tôi vào nhà. Đồ đạc trong nhà có phần xềnh xoàng, đơn giản. Ở gian giữa ngôi nhà kê một chiếc bàn thờ, mùi huệ trắng quyện khói trầm thơm ngát. Trên bàn thờ có hai bức chân dung: hai người lính trẻ có gương mặt giống nhau như tạc. Họ tươi cười nhìn chúng tôi qua làn khói hương nghi ngút. Chiếc bàn gỗ mộc đơn sơ, bộ ấm chén sạch sẽ. Bà cụ mời cô giáo và chúng tôi uống nước. Bà bảo: Nước vối đấy các cháu ạ! Uống nước vối rất tốt cho sức khỏe! Tôi đỡ lấy chén nước bà đưa cho, uống một ngụm và chợt nhận ra mình chưa bao giờ được thưởng thức thứ nước uống nào thơm và ngon đến thế!

Chúng tôi lắng nghe câu chuyện của bà. Bà kể người trong hai bức ảnh là chồng và con trai của bà, liệt sĩ Nguyễn Thanh Sơn. Chồng bà hi sinh ở chiến trường Điện Biên Phủ lịch sử. Bà một mình nuôi anh Sơn khôn lớn. Năm 1970, anh xung phong đi bộ đội, mặc dù đủ tiêu chuẩn để đi học nước ngoài. Trước ngày lên đường, anh đã trồng cây vối và cây khế ngọt ở góc vườn. Anh bảo uống nước vối tốt cho sức khỏe của mẹ. Còn cây khế anh trồng là để dành cho lũ trẻ con. Nhà neo người, có trẻ đến chơi cho vui cửa, vui nhà. Anh hi sinh ở cửa ngõ Sài Gòn năm 1975. Bà nghẹn ngào: Cây thì còn, nhưng người thì mất. Những lúc nhìn cây, bà lại nhớ đến anh. Ngày ngày đám trẻ con lân cận vẫn sang chơi, hái nụ vối để bà pha nước uống và ăn khế ngọt trong vườn. Bác hàng xóm đã làm cho chúng một dụng cụ hái khế rất tiện lợi, không phải trèo cây mà vẫn hái được quả. Bọn chúng thích lắm, còn bà thì yên tâm, không sợ lũ trẻ bị ngã vì leo trèo. Chúng tôi theo bà ra vườn. Nhìn cây khế đong đưa quả nặng, nâng niu đón nhận những trái khế bà cho, tôi bỗng cảm nhận thấm thía tấm lòng hiếu thảo của người con trai dành cho mẹ. Cô giáo tôi bảo: Vị nước vối thơm và những trái khế ngọt của người con trai đã giúp bà vượt qua nỗi buồn đau, sự cô đơn để sống và hoài niệm. Mấy bạn gái chăm chỉ đã mau mắn quét tước thu dọn sân vườn giúp bà. Lũ con trai lộc ngộc như bọn tôi, khỏe hơn, thì múc đầy bể nước, xén tỉa hàng rào râm bụt ở lối ngõ cho gọn ghẽ. Đúng lúc đó, một đám trẻ con hơn mười đứa cũng kéo sang. Chúng mang biếu bà một cá khoai luộc để bà tiếp khách. Mấy đứa tranh nhau kể cho bà nghe mọi chuyện trong xóm, ngoài làng và những trò tinh nghịch của chúng ở trường. Bà lắng nghe câu chuyện của đám trẻ, cười móm mém, hiền hậu. Bà bảo: Đám trẻ con hàng xóm ấy chính là con cháu của bà!

Chúng tôi tặng quà cho bà rồi xin phép ra về. Trên đường về, cả lớp tôi đều đạp xe lặng lẽ. Ai nấy đều theo đuổi một ý nghĩ riêng từ chuyến viếng thăm này. Còn tôi? Lòng nao nao với bao cảm xúc khó tả, tôi mơ hồ nhận ra ý nghĩa lớn lao, vĩ đại của sự hi sinh thầm lặng ở những người vợ, người mẹ Việt Nam. Một chút ngậm ngùi thương cảm đan xen niềm cảm phục vô bờ. Cảm phục, biết ơn người chiến sĩ đã hi sinh máu xương của

mình cho sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc. Cảm thương cho những người vợ, người mẹ liệt sĩ sống trong cô đơn, buồn nhớ suốt phần đời còn lại. Được hưởng hòa bình từ bao mất mát hi sinh từ các thế hệ cha anh, mỗi chúng ta hôm nay phải có những hành động thiết thực, hiệu quả trong việc đền ơn đáp nghĩa gia đình liệt sĩ để các anh an lòng từ thế giới bên kia.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
26 tháng 11 2023

Đoạn văn tham khảo

a.

Cuối tuần này, câu lạc bộ Tiếng Anh của trường em tổ chức một chuyến đi chơi. Chúng em đã có dịp đến thăm hồ Gươm - một điểm du lịch nổi tiếng của Hà Nội. Câu lạc bộ có khá đông thành viên, nhưng chỉ có mười người tham gia chuyến đi. Cả nhóm đã hẹn nhau sẽ tập trung ở trước cổng trường. Cùng đi với chúng em có cô Mai - cố vấn của câu lạc bộ. Khoảng bảy giờ, các thành viên trong câu lạc bộ đã đến đông đủ. Mọi người bắt đầu xuất phát ra bến xe để bắt xe buýt ra hồ Gươm. Xe đi mất khoảng bốn mươi phút. Trên đường đi, chúng em trò chuyện vô cùng vui vẻ. Hồ Gươm nằm ở quận Hoàn Kiếm. Hồ có diện tích không rộng lắm. Nước hồ có màu xanh trong vắt, cây cối ven hồ đâm chồi nảy lộc như những ngọn lửa xanh biếc, không khí mát mẻ, dịu dàng. Tháp Rùa nằm ở chính giữa hồ, mang vẻ cổ kính. Đi qua cầu Thê Húc cong cong sẽ đến đền Ngọc Sơn nổi tiếng. Hồ gắn liền với truyền thuyết vua Lê Lợi sau khi đi đánh giặc trở về trả lại gươm cho thần Kim Quy. Khi đi dạo xung quanh hồ, cả nhóm đã gặp rất nhiều vị khách nước ngoài. Chúng em đã có dịp được trò chuyện với họ bằng tiếng Anh. Cả nhóm đã trau dồi được rất nhiều điều bổ ích. Buổi trưa, cả nhóm cùng ghé vào thưởng thức bún chả - một món ăn nổi tiếng của Hà Nội. Chúng em cũng đã có rất nhiều bức ảnh kỉ niệm cùng nhau. Chuyến đi tuy ngắn nhưng đã giúp em có được nhiều trải nghiệm bổ ích. Em mong sẽ có thêm nhiều chuyến đi như vậy, để học hỏi thêm nhiều điều.

- Liệt kê: “Nước hồ có màu xanh trong vắt, cây cối ven hồ đâm chồi nảy lộc như những ngọn lửa xanh biếc, không khí mát mẻ, dịu dàng.”

- Chêm xen: “hồ Gươm - một điểm du lịch nổi tiếng của Hà Nội”

10 tháng 5 2018

Lớp 5C của em có ba mươi hai bạn, bạn nào cùng dễ thương và đáng yêu, nhưng em thích nhất là bạn Diệu Hà.

   Diệu Hà năm nay vừa tròn mười tuổi, cùng tuổi với em. Bạn có thân hình cân đối, khỏe mạnh. Dáng đi nhanh nhẹn, mỗi khi có công việc gì cần thiết bạn đi một lát là xong ngay. Khuôn mặt tròn tròn bầu bĩnh đáng yêu, sống mũi không cao lắm nhưng rất hợp với khuôn mặt. Nước da trắng hồng làm cho gương mặt bạn thêm phần rạng rỡ, vầng trán cao, biểu lộ sự thông minh. Đôi mắt của bạn một mí rất sáng và đen, biểu lộ sự chân thật và ngay thẳng. Hằng ngày đến lớp Diệu Hà thường mặc áo sơ mi trắng, quần tây xanh, rất sạch sẽ. Chiếc khăn quàng đỏ luôn nổi bật trên cổ áo trắng, trông xinh xinh như cánh bướm.

   Diệu Hà luôn vui vẻ, hoà nhã với bạn bè, bạn luôn giúp đỡ những bạn học yếu trong lớp. Diệu Hà rất chăm học, ở trường cũng như ở nhà. Bạn giỏi đều các môn, xuất sắc nhất là môn Toán. Trong lớp, Diệu Hà luôn chăm chỉ nghe cô giáo giảng bài, chỗ nào chưa hiểu bạn xin cô giảng lại. Bạn làm tất cả các bài tập hôm nay và các bài tập chuẩn bị cho tiết học hôm sau. Vì thế trong lớp, Hà hay giơ tay phát biểu ý kiến. Diệu Hà được phân công làm lớp trưởng. Bạn tỏ ra rất gương mẫu, đi đầu về mọi mặt để làm gương cho các bạn trong lớp noi theo. Mỗi buổi có 15 phút truy bài đầu giờ, Hà đều theo dõi nhắc nhở các bạn. Hà muốn rằng trong lớp ai cũng học giỏi cả. Hà không những là người trò giỏi mà còn là người con ngoan vì ở nhà Hà thường giúp mẹ nấu cơm, rửa chén, quét nhà, giặt quần áo.

   Người bạn thân thương của em làm cho em nhớ mãi những năm tháng tuồi học trò thời thơ ấu. Hình ảnh của Hà đã để lại trong em nhiều ấn tượng khó quên. Diệu Hà là tấm gương tốt để em và các bạn noi theo. Em sẽ gắng học thật tốt để xứng đáng là bạn thân của Diệu Hà.

10 tháng 5 2018

Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.

Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường… Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.

Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!



 

4 tháng 5 2018

tar me em

Đề bài : Tả mẹ của em .

Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.

Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường… Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.

Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!

100% là tự viết

13 tháng 12 2018

- Văn bản 1: Viết báo cáo là không phù hợp, trong tình huống này phải viết đơn để trình bày hoàn cảnh gia đình và để đạt nguyện vọng của mình

- Văn bản 2: Viết văn bản đề nghị là không đúng trong trường hợp này phải viết báo cáo vì cô giáo chủ nhiệm muốn biết tình hình và kết quả của lớp trong việc giúp đỡ gia đình thương bình liệt sĩ và bà mẹ Việt Nam anh hùng

- Văn bản 3: Trường hợp này không thể viết đơn mà phải viết văn bản đề nghị Ban Giám hiệu nhà trường biểu dương khen thưởng cho bạn H.

8 tháng 2 2019

a) Em sẽ giúp đỡ chú tìm nhà người quen để không mất nhiều thời gian.

b) Giúp bà dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc bà hoặc đưa bà đi viện.

c) Tán thành và đi cùng mọi người để tìm hiểu về các vị anh hùng của dân tộc.

d) Yêu cầu các bạn nghiêm túc trước nơi chôn cất những người đã chiến đấu bảo vệ đất nước.

LÀ CON TRAI, NHẤT ĐỊNH PHẢI ĐỌC BÀI VIẾT NÀY!Nếu bạn thật lòng yêu thương một cô gái, xin bạn hãy là người chủ động với cô ấy.Khi bạn muốn nói chuyện với cô ấy, hãy gọi điện thoại, nhắn tin cho cô ấy.Khi bạn muốn biết cô ấy đang làm gì, đang cảm thấy thế nào, xảy ra chuyện gì không, hãy hỏi thăm cô ấy.Khi bạn muốn nắm tay cô ấy thì hãy cứ là người nắm trước.Khi bạn...
Đọc tiếp

LÀ CON TRAI, NHẤT ĐỊNH PHẢI ĐỌC BÀI VIẾT NÀY!

Nếu bạn thật lòng yêu thương một cô gái, xin bạn hãy là người chủ động với cô ấy.

Khi bạn muốn nói chuyện với cô ấy, hãy gọi điện thoại, nhắn tin cho cô ấy.

Khi bạn muốn biết cô ấy đang làm gì, đang cảm thấy thế nào, xảy ra chuyện gì không, hãy hỏi thăm cô ấy.

Khi bạn muốn nắm tay cô ấy thì hãy cứ là người nắm trước.

Khi bạn muốn ôm cô ấy, hãy cứ là người kéo cô ấy vào lòng.

Khi bạn muốn hôn cô ấy, thì hãy cứ chủ động hôn.

Khi bạn thấy yêu cô rất nhiều thì hãy cứ nói yêu. Khi bạn thấy nhớ nhung thì hãy cứ nói là mình nhớ.

Tất nhiên cũng phải tùy trường hợp, xem tình hình tình cảm cô ấy đối với bạn thế nào thì mới làm. Nhưng nếu đã phần nào đoán biết được tình cảm của cô ấy, thì đừng ngại ngần chần chừ. Dù cho có phải nhận về một cái kết phũ phàng với mình. Miễn đừng làm gì quá giới hạn.

Bởi vì sao? Bởi vì bạn là một người con trai. Và cô ấy là một cô gái. Phần lớn con gái đều sống rất tình cảm, nhạy cảm, yếu mềm. Nếu bạn thật lòng yêu thương cô ấy, hãy làm chỗ dựa cho cô ấy.

Miễn cô ấy không hành xử gì quá đáng hay đòi hỏi điều vô lý, làm thiệt hại đến bạn. Còn lại, xin bạn hãy là người nhường nhịn cô ấy.

Nhất là khi cô ấy là người yêu của bạn. Là cô gái của riêng mình bạn.

Xin bạn đừng để cô ấy phải mòn mỏi đợi chờ từng tin nhắn của bạn, lời hỏi thăm của bạn.

Xin bạn đừng để cô ấy ngồi im lặng buồn tủi một mình, cô đơn, khi cả hai cãi nhau.

Và xin bạn đừng để cô ấy ra đi, khi cô ấy nói ra những lời chia tay, lời xa nhau. Chỉ vì bạn khiến cô ấy buồn, cô ấy muốn bạn thay đổi vì cô ấy. Nếu thật sự cần cô ấy, hãy giữ cô ấy lại.

Điều đó cho thấy rằng bạn là người có thể tạo sự an toàn, tin tưởng cho cô ấy. Là người thật lòng yêu thương cô ấy. Chấp nhận hi sinh và chịu thiệt thòi vì cô ấy.

Chỉ cần bạn khởi đầu trước được những điều như vậy, thì chắc chắn, cô ấy sẽ ghi nhớ hết, và đáp lại cho bạn rất nhiều điều tuyệt vời mà cô ấy có.

Còn nếu bạn một chút cũng không thể vì cô ấy, thì cuộc tình này, tôi khuyên cô ấy nên đành bỏ lỡ thì hơn.... ❤️

16
7 tháng 7 2019

đr

7 tháng 7 2019

_Như vậy thì ít người lắm , hazz

LÀ CON TRAI, NHẤT ĐỊNH PHẢI ĐỌC BÀI VIẾT NÀY!Nếu bạn thật lòng yêu thương một cô gái, xin bạn hãy là người chủ động với cô ấy.Khi bạn muốn nói chuyện với cô ấy, hãy gọi điện thoại, nhắn tin cho cô ấy.Khi bạn muốn biết cô ấy đang làm gì, đang cảm thấy thế nào, xảy ra chuyện gì không, hãy hỏi thăm cô ấy.Khi bạn muốn nắm tay cô ấy thì hãy cứ là người nắm trước.Khi bạn...
Đọc tiếp

LÀ CON TRAI, NHẤT ĐỊNH PHẢI ĐỌC BÀI VIẾT NÀY!

Nếu bạn thật lòng yêu thương một cô gái, xin bạn hãy là người chủ động với cô ấy.

Khi bạn muốn nói chuyện với cô ấy, hãy gọi điện thoại, nhắn tin cho cô ấy.

Khi bạn muốn biết cô ấy đang làm gì, đang cảm thấy thế nào, xảy ra chuyện gì không, hãy hỏi thăm cô ấy.

Khi bạn muốn nắm tay cô ấy thì hãy cứ là người nắm trước.

Khi bạn muốn ôm cô ấy, hãy cứ là người kéo cô ấy vào lòng.

Khi bạn muốn hôn cô ấy, thì hãy cứ chủ động hôn.

Khi bạn thấy yêu cô rất nhiều thì hãy cứ nói yêu. Khi bạn thấy nhớ nhung thì hãy cứ nói là mình nhớ.

Tất nhiên cũng phải tùy trường hợp, xem tình hình tình cảm cô ấy đối với bạn thế nào thì mới làm. Nhưng nếu đã phần nào đoán biết được tình cảm của cô ấy, thì đừng ngại ngần chần chừ. Dù cho có phải nhận về một cái kết phũ phàng với mình. Miễn đừng làm gì quá giới hạn.

Bởi vì sao? Bởi vì bạn là một người con trai. Và cô ấy là một cô gái. Phần lớn con gái đều sống rất tình cảm, nhạy cảm, yếu mềm. Nếu bạn thật lòng yêu thương cô ấy, hãy làm chỗ dựa cho cô ấy.

Miễn cô ấy không hành xử gì quá đáng hay đòi hỏi điều vô lý, làm thiệt hại đến bạn. Còn lại, xin bạn hãy là người nhường nhịn cô ấy.

Nhất là khi cô ấy là người yêu của bạn. Là cô gái của riêng mình bạn.

Xin bạn đừng để cô ấy phải mòn mỏi đợi chờ từng tin nhắn của bạn, lời hỏi thăm của bạn.

Xin bạn đừng để cô ấy ngồi im lặng buồn tủi một mình, cô đơn, khi cả hai cãi nhau.

Và xin bạn đừng để cô ấy ra đi, khi cô ấy nói ra những lời chia tay, lời xa nhau. Chỉ vì bạn khiến cô ấy buồn, cô ấy muốn bạn thay đổi vì cô ấy. Nếu thật sự cần cô ấy, hãy giữ cô ấy lại.

Điều đó cho thấy rằng bạn là người có thể tạo sự an toàn, tin tưởng cho cô ấy. Là người thật lòng yêu thương cô ấy. Chấp nhận hi sinh và chịu thiệt thòi vì cô ấy.

Chỉ cần bạn khởi đầu trước được những điều như vậy, thì chắc chắn, cô ấy sẽ ghi nhớ hết, và đáp lại cho bạn rất nhiều điều tuyệt vời mà cô ấy có.

Còn nếu bạn một chút cũng không thể vì cô ấy, thì cuộc tình này, tôi khuyên cô ấy nên đành bỏ lỡ thì hơn.... ❤️

0
LÀ CON TRAI, NHẤT ĐỊNH PHẢI ĐỌC BÀI VIẾT NÀY!Nếu bạn thật lòng yêu thương một cô gái, xin bạn hãy là người chủ động với cô ấy.Khi bạn muốn nói chuyện với cô ấy, hãy gọi điện thoại, nhắn tin cho cô ấy.Khi bạn muốn biết cô ấy đang làm gì, đang cảm thấy thế nào, xảy ra chuyện gì không, hãy hỏi thăm cô ấy.Khi bạn muốn nắm tay cô ấy thì hãy cứ là người nắm trước.Khi bạn...
Đọc tiếp

LÀ CON TRAI, NHẤT ĐỊNH PHẢI ĐỌC BÀI VIẾT NÀY!

Nếu bạn thật lòng yêu thương một cô gái, xin bạn hãy là người chủ động với cô ấy.

Khi bạn muốn nói chuyện với cô ấy, hãy gọi điện thoại, nhắn tin cho cô ấy.

Khi bạn muốn biết cô ấy đang làm gì, đang cảm thấy thế nào, xảy ra chuyện gì không, hãy hỏi thăm cô ấy.

Khi bạn muốn nắm tay cô ấy thì hãy cứ là người nắm trước.

Khi bạn muốn ôm cô ấy, hãy cứ là người kéo cô ấy vào lòng.

Khi bạn muốn hôn cô ấy, thì hãy cứ chủ động hôn.

Khi bạn thấy yêu cô rất nhiều thì hãy cứ nói yêu. Khi bạn thấy nhớ nhung thì hãy cứ nói là mình nhớ.

Tất nhiên cũng phải tùy trường hợp, xem tình hình tình cảm cô ấy đối với bạn thế nào thì mới làm. Nhưng nếu đã phần nào đoán biết được tình cảm của cô ấy, thì đừng ngại ngần chần chừ. Dù cho có phải nhận về một cái kết phũ phàng với mình. Miễn đừng làm gì quá giới hạn.

Bởi vì sao? Bởi vì bạn là một người con trai. Và cô ấy là một cô gái. Phần lớn con gái đều sống rất tình cảm, nhạy cảm, yếu mềm. Nếu bạn thật lòng yêu thương cô ấy, hãy làm chỗ dựa cho cô ấy.

Miễn cô ấy không hành xử gì quá đáng hay đòi hỏi điều vô lý, làm thiệt hại đến bạn. Còn lại, xin bạn hãy là người nhường nhịn cô ấy.

Nhất là khi cô ấy là người yêu của bạn. Là cô gái của riêng mình bạn.

Xin bạn đừng để cô ấy phải mòn mỏi đợi chờ từng tin nhắn của bạn, lời hỏi thăm của bạn.

Xin bạn đừng để cô ấy ngồi im lặng buồn tủi một mình, cô đơn, khi cả hai cãi nhau.

Và xin bạn đừng để cô ấy ra đi, khi cô ấy nói ra những lời chia tay, lời xa nhau. Chỉ vì bạn khiến cô ấy buồn, cô ấy muốn bạn thay đổi vì cô ấy. Nếu thật sự cần cô ấy, hãy giữ cô ấy lại.

Điều đó cho thấy rằng bạn là người có thể tạo sự an toàn, tin tưởng cho cô ấy. Là người thật lòng yêu thương cô ấy. Chấp nhận hi sinh và chịu thiệt thòi vì cô ấy.

Chỉ cần bạn khởi đầu trước được những điều như vậy, thì chắc chắn, cô ấy sẽ ghi nhớ hết, và đáp lại cho bạn rất nhiều điều tuyệt vời mà cô ấy có.

Còn nếu bạn một chút cũng không thể vì cô ấy, thì cuộc tình này, tôi khuyên cô ấy nên đành bỏ lỡ thì hơn.... ❤️

1