K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

_♥️_♥️_♥️_♥️_Có những vết cắt tuy đã chữa lành nhưng vẫn để lại sẹo.Có những ký ức tuy đã xóa mờ nhưng mãi là nỗi đau._♥️_♥️_♥️_♥️_Anh thích cô ấy, cô ấy không thích anh. Và anh nói với em: cuộc sống không công bằng. Vậy anh có biết em yêu anh từ rất lâu không? Cuộc sống có công bằng với em ko?_♥️_♥️_♥️_♥️_Anh, em biết em yêu anh. Nhưng em cũng biết, thế...
Đọc tiếp

_♥️_♥️_♥️_♥️_Có những vết cắt tuy đã chữa lành nhưng vẫn để lại sẹo.Có những ký ức tuy đã xóa mờ nhưng mãi là nỗi đau._♥️_♥️_♥️_♥️_Anh thích cô ấy, cô ấy không thích anh. Và anh nói với em: cuộc sống không công bằng. Vậy anh có biết em yêu anh từ rất lâu không? Cuộc sống có công bằng với em ko?_♥️_♥️_♥️_♥️_Anh, em biết em yêu anh. Nhưng em cũng biết, thế giới của anh không có em. Em chỉ có thể đứng cạnh nỗi đau và đứng sau hạnh phúc của anh._♥️_♥️_♥️_♥️_Đơn phương là thế, dù rất thích, rất muốn bày tỏ nhưng bản thân không cho phép. Vì em sợ rằng một mai sẽ không còn là bạn mà là người dưng._♥️_♥️_♥️_♥️_Vì em yêu anh thật lòng, trước hàng trăm lí do từ bỏ. Vậy nên đừng hỏi vì sao em luôn cố tìm ra một lí do để tiếp tục yêu.Vì em yêu anh thật lòng, trước hàng trăm lí do từ bỏ. Vậy nên đừng hỏi vì sao em luôn cố tìm ra một lí do để tiếp tục yêu._♥️_♥️_♥️_♥️_Đã có lúc em nhớ lắm nhưng vẫn giả vờ không có gì, muốn gặp lắm nhưng vẫn cố gắng kiềm chế. Em thích lắm nhưng vẫn nói chỉ là bạn bè thôi. Muốn bày tỏ tình cảm lắm nhưng lại sợ không được đáp trả._♥️_♥️_♥️_♥️_Dù anh cứ hững hỡ với tình cảm của em nhưng xin đừng lạnh lùng quá như thế, đừng cắt đứt mọi liên lạc, để cho em cảm giác rằng mình đáng ghét đến thế này._♥️_♥️_♥️_♥️_ Em thương anh, thương anh rất nhiều. Nhưng có bao giờ anh dừng lại đâu đó, cảm nhận tình cảm em dành cho anh không? Hay anh mãi vô tâm, chưa từng một lần để ý đến em, chưa một lần nghĩ đến em. Vẫn luôn chỉ có em, âm thầm bên anh, âm thầm yêu anh._♥️_♥️_♥️_♥️_Yêu đơn phương là tự giày vò, tự khó chịu, tự giận dỗi, tự yêu thương, tự an ủi, tự trói buộc con tim vào một người vĩnh viễn không thuộc về mình. Mãi đứng sau nhìn người ấy hạnh phúc. Mà không dám bước thêm một bước, để nói với người ấy: em thích anh lâu rồi._♥️_♥️_♥️_♥️_

1
28 tháng 2 2022

điên à bn

#ngontinh_reviewTên: TỪNG NGHE GIỌNG NÓI CỦA ANH Tác giả: Nhĩ Đông Thố Tử Thể loại: Hiện đại, eSport, sạch, sủng, ngọt, HE Số chương: 70 chương + 4 phiên ngoạiTình trạng: Hoàn edit 📷📷Sau một khoảng thời gian không tìm được cảm xúc đọc truyện thì gặp được list Top 50 Ngôn tình năm 2016. Thế là nhảy hố bộ này. Bộ truyện xếp hạng 4/50.Thực sự cảm thấy mình rất hợp với số 4. Không...
Đọc tiếp

#ngontinh_review

Tên: TỪNG NGHE GIỌNG NÓI CỦA ANH

Tác giả: Nhĩ Đông Thố Tử

Thể loại: Hiện đại, eSport, sạch, sủng, ngọt, HE

Số chương: 70 chương + 4 phiên ngoại

Tình trạng: Hoàn edit

📷📷Sau một khoảng thời gian không tìm được cảm xúc đọc truyện thì gặp được list Top 50 Ngôn tình năm 2016. Thế là nhảy hố bộ này. Bộ truyện xếp hạng 4/50.
Thực sự cảm thấy mình rất hợp với số 4. Không hổ danh là một trong 4 truyện top đầu. Bộ truyện này rất hay, không quá ngược tâm, không quá nặng nề. Cái gì cũng vừa đủ. Nhưng chỉ cần thế thôi cùng đã khiến cho mình cảm thấy thoả mãn.

📷📷Truyện có một mô tuýp không mới. Nữ chính là một người con gái tài giỏi nhưng cô độc. Cô đã từng có gia đình, có ba mẹ, có em gái. Nhưng từng người một lần lượt cứ thế bỏ cô mà đi. Để lại trên đời một cô gái nhỏ. Cứ như vận mệnh của cô là sẽ phải cô độc cả đời vậy. Một cô gái cô độc đến mức khi quay trở lại quê hương, quay trở lại nơi mình sinh ra và lớn lên nhưng lại chẳng có nhà để về, chẳng có ai chờ đợi cô. Cô là một sinh viên xuất sắc tốt nghiệp chuyên ngành máy tính, ngoài ra cũng là một nhà văn mạng nổi tiếng. Nhưng mọi thứ đối với cô đều chỉ là phù du, cô cứ vật vờ sống vô mục đích, mọi thứ cô làm, đơn giản chỉ để khiến bản thân không suy nghĩ, muốn khiến bản thân trở nên bận rộn mà không phải ngày ngày đối mặt với sự cô độc của mình mà thôi.

📷📷Có lẽ cô sẽ cứ cô độc như thế, cứ sống không mục đích như thế. Nhưng số phận đã khiến cô thay đổi khi cô gặp anh. Gặp Từ Gia Diễn – nam chính của chúng ta. Tình yêu của cô đối với anh đó chính là “Nhất kiến chung tình” – vừa gặp đã yêu. Nhưng cũng có lẽ cô đã yêu anh từ lâu rồi, từ trước cả khi hai người gặp mặt. Cô đã bị anh thu hút từ cái ngày cô tình cờ xem được video anh thi đấu, vì thế ngay khi gặp được anh bằng xương bằng thịt, cô không thể tự chủ được mà cứ thế bị hút về phía anh. 📷📷

📷📷Nam chính Từ Gia Diễn của chúng ta là một nam chính đúng tiêu chuẩn ngôn tình. Muốn đẹp có đẹp, muốn tài có tài, muốn danh vọng có danh vọng. Nhưng để đạt được cái danh vọng đó, anh đã phải đánh đổi biết bao nhiêu, phải chịu đựng sự đay nghiến chỉ trích từ chính gia đình của mình. Chỉ bởi vì đam mê mà anh theo đuổi nó không phải là thứ mà ai cũng có thể hiểu được. Vâng, nam chính của chúng ta là một game thủ, hay nói chính xác hơn là một tuyển thủ lừng danh của eSport. Thực sự khi đọc truyện này mình cũng lần đầu tiên được biết đến môn thể thao điện tử được gọi là eSport. Anh là người tiên phong, là tượng đài vĩ đại của môn thể thao điện tử này. Anh là Pot – là Đại Thần của hàng nghìn hàng vạn người – và có lẽ, anh cũng chính là Đại Thần trong lòng Tô Trản..!~

📷📷Tình yêu của hai người rất nhẹ nhàng bình dị. Tô Trản quay trở về quê hương, thuê trọ tình cờ lại là hàng xóm của anh. Và thế là quá trình truy nam bắt đầu. Cách tiếp cận Từ Gia Diễn của Tô Trản không khiến mình cảm thấy phản cảm mà rất thú vị. Cô là một người biết tiến biết lùi, lại vô cùng thẳng thắn. Cô không hề giấu diếm việc mình thích anh, muốn cưa đổ anh. Nhưng cô cũng luôn biết chừng mực và kiên trì. Cô không đeo bám, không khiến anh thấy phiền. Cho dù anh từ chối nhưng cô vẫn lặng lẽ quan tâm anh, lặng lẽ bên cạnh và ủng hộ anh. Rồi mưa dầm cũng thấm đất, cho dù có lúc anh vẫn cố gắng đẩy cô ra xa, nhưng khi thấy người khác tán tỉnh cô, anh lại ghen, anh ăn dấm chua lúc nào không hay. Và cứ thế tình yêu chớm nở, họ đến với nhau như lẽ thường của tự nhiên 📷📷

📷📷Tình yêu nào cũng sẽ phải trải qua sóng gió, thử thách. Và tình yêu của hai người cũng vậy. Tô Trản yêu Từ Gia Diễn nhiều hơn tất thảy. Nhưng chính vì quá yêu, nên khi biết được sự thật rằng cha của Từ Gia Diễn là người đã gián tiếp hại chết em gái mình. Cô đã không thể chịu đựng được. Cô yêu em gái mình, hơn ai hết cô cũng yêu anh. Nội tâm cô giằng xé không biết phải làm thế nào. Cô không muốn nghĩ tới việc sau này cô phải gọi kẻ giết em gái mình một tiếng “Cha”. Vì thế cuối cùng cô đã chọn phương án rời xa anh. Cô chia tay anh vào đúng cái ngày anh giải nghệ. Anh đồng ý, quật cường quay lưng đi bỏ lại cho cô một bóng lưng đơn bạc. Và thế là họ chia xa..

📷📷Khi đọc ngôn tình, mình rất ghét những khi nhân vật luôn tự giấu diếm nỗi đau của mình. Tự gặm nhấm để rồi khiến cả hai trái tim cùng bị tổn thương. Trong trường hợp này mình cũng thấy vậy. Khi đó mình cảm thấy ghét Tô Trản khi cô không hề nghĩ đến cảm nhận của Từ Gia Diễn, cô yêu anh nhưng cô lại không cùng chia sẻ với anh. Cô cứ mặc nhiên vậy, mặc nhiên bỏ anh lại nơi đó rồi ra đi, sau ba năm trời đằng đẵng thì lại mặc nhiên quay trở lại. Mình đã có chút hả hê vì khi gặp lại anh đã ngó lơ cô như chưa từng quen biết, mình đã nghĩ cô cần phải bị trừng phạt khi luôn thích làm theo ý mình. Nhưng khi càng đọc, càng hiểu được suy nghĩ của cô, mình lại càng thương cô, mình thương cả hai người, hai con người quá yêu nhau nhưng lại không thể đến bên nhau chỉ vì một vách ngăn vô hình mang tên: Thù hận.

📷📷Ba năm cô ra đi là ba năm cô lăn xả tới những nơi chiến tranh nguy hiểm nhất, tới những nơi tràn ngập mùi thuốc súng, tràn ngập khói lửa của bom đạn. Cô ra đi không phải để tìm chết, để quên anh, mà cô ra đi để khiến mình mãi nhớ đến anh, để tự nói với bản thân mình rằng – khi đối mặt với sự sống chết, mọi thù hận sẽ như gió thoảng, được ở bên cạnh người mình yêu mới là điều quan trọng nhất. Và khi trúng đạn, khi đối mặt với cái chết, cô đã tìm ra được đáp án cho mình, cô muốn quay về tìm anh, dù chỉ nhìn qua một lần thôi thì cô cũng cảm thấy đủ rồi…
📷📷Anh cũng như cô, 3 năm trời không có cô bên cạnh nhưng anh chưa giây phút nào quên cô, anh vẫn ngày đêm tin tưởng rồi một ngày cô sẽ trở lại. Và khi đó anh sẽ chẳng bao giờ buông tay cô ra nữa.!~. Sau khi biết được tội lỗi của cha mình, anh đã thay cha mình ăn chay niệm phật. Một người thanh niên mới hai mươi mấy tuổi đầu nhưng lại thường xuyên chép kinh phật, chỉ để sám hối tội lỗi thay cha mình, và cũng để cầu phúc cho người anh yêu được bình an. Thực sự mình vô cùng cảm động bởi tình yêu của hai người. Dù không còn ở cạnh nhau nhưng lúc nào cũng cầu mong bình an cho người kia. Một tình yêu vô cùng đẹp và cũng vô cùng buồn thương.!~
📷📷Mình rất thích văn phong của tác giả. Mọi thứ dù nặng nề đến mấy đều trở nên nhẹ nhàng. Mình thích Từ Gia Diễn vì tình yêu của anh, thích cái cách anh đối xử với Tô Trản sau 3 năm gặp lại. Không hề có giày vò chỉ trích. Mà anh chỉ dùng tình yêu và sự nhung nhớ dồn nén suốt 3 năm trời mà giữ chặt lấy cô, yêu thương và trân trọng cô!~
📷📷Bộ truyện này cũng có những nhân vật phụ khiến mình vô cùng thích. Một Lục Diệp Minh yêu Tô Trản suốt bao nhiêu năm trời, cho dù cô không yêu anh, nhưng anh vẫn một lòng che chở, bảo vệ.. và chúc phúc cho cô bên người mà cô yêu. Một Nam Sơ lạnh nhạt nhưng tinh tế, một người khiến cho Tô Trản như nhìn thấy chính bản thân mình. Một Hàn Văn Văn trong sáng và vô cùng nhân hậu, cô là nhân vật phụ khiến mình thương cảm nhất. Một cô gái tốt đẹp biết bao nhưng lại chọn cho mình cái kết quyên sinh, kết thúc cuộc đời để đến bên cạnh người yêu đã nằm xuống của mình… Rồi một Thịnh Thiên Vi vui vẻ tốt bụng, một Đại Minh hồn nhiên ngốc nghếch, một Mạnh Thần cay nghiệt dữ dằn… Tất cả đã khiến cho bộ truyện có một màu sắc vô cùng phong phú.
📷📷Truyện hay, vô cùng đáng đọc. Hơi tiếc là truyện chỉ toàn thịt vụn không đáng kể, nhưng nó cũng không thể ảnh hưởng đến độ hay của truyện. Rất muốn có thêm nhiều người cùng đọc và biết đến nó 📷📷
Review by Hà Bảo Ngọc

2
15 tháng 6 2019

dài dữ zowh bn

ngan r ..

#ngontinh_reviewTên: TỪNG NGHE GIỌNG NÓI CỦA ANHTác giả: Nhĩ Đông Thố TửThể loại: Hiện đại, eSport, sạch, sủng, ngọt, HESố chương: 70 chương + 4 phiên ngoạiTình trạng: Hoàn edit📷📷Sau một khoảng thời gian không tìm được cảm xúc đọc truyện thì gặp được list Top 50 Ngôn tình năm 2016. Thế là nhảy hố bộ này. Bộ truyện xếp hạng 4/50.Thực sự cảm thấy mình rất hợp với số 4. Không hổ...
Đọc tiếp

#ngontinh_review

Tên: TỪNG NGHE GIỌNG NÓI CỦA ANH

Tác giả: Nhĩ Đông Thố Tử

Thể loại: Hiện đại, eSport, sạch, sủng, ngọt, HE

Số chương: 70 chương + 4 phiên ngoại

Tình trạng: Hoàn edit

📷📷Sau một khoảng thời gian không tìm được cảm xúc đọc truyện thì gặp được list Top 50 Ngôn tình năm 2016. Thế là nhảy hố bộ này. Bộ truyện xếp hạng 4/50.
Thực sự cảm thấy mình rất hợp với số 4. Không hổ danh là một trong 4 truyện top đầu. Bộ truyện này rất hay, không quá ngược tâm, không quá nặng nề. Cái gì cũng vừa đủ. Nhưng chỉ cần thế thôi cùng đã khiến cho mình cảm thấy thoả mãn.

📷📷Truyện có một mô tuýp không mới. Nữ chính là một người con gái tài giỏi nhưng cô độc. Cô đã từng có gia đình, có ba mẹ, có em gái. Nhưng từng người một lần lượt cứ thế bỏ cô mà đi. Để lại trên đời một cô gái nhỏ. Cứ như vận mệnh của cô là sẽ phải cô độc cả đời vậy. Một cô gái cô độc đến mức khi quay trở lại quê hương, quay trở lại nơi mình sinh ra và lớn lên nhưng lại chẳng có nhà để về, chẳng có ai chờ đợi cô. Cô là một sinh viên xuất sắc tốt nghiệp chuyên ngành máy tính, ngoài ra cũng là một nhà văn mạng nổi tiếng. Nhưng mọi thứ đối với cô đều chỉ là phù du, cô cứ vật vờ sống vô mục đích, mọi thứ cô làm, đơn giản chỉ để khiến bản thân không suy nghĩ, muốn khiến bản thân trở nên bận rộn mà không phải ngày ngày đối mặt với sự cô độc của mình mà thôi.

📷📷Có lẽ cô sẽ cứ cô độc như thế, cứ sống không mục đích như thế. Nhưng số phận đã khiến cô thay đổi khi cô gặp anh. Gặp Từ Gia Diễn – nam chính của chúng ta. Tình yêu của cô đối với anh đó chính là “Nhất kiến chung tình” – vừa gặp đã yêu. Nhưng cũng có lẽ cô đã yêu anh từ lâu rồi, từ trước cả khi hai người gặp mặt. Cô đã bị anh thu hút từ cái ngày cô tình cờ xem được video anh thi đấu, vì thế ngay khi gặp được anh bằng xương bằng thịt, cô không thể tự chủ được mà cứ thế bị hút về phía anh. 📷📷

📷📷Nam chính Từ Gia Diễn của chúng ta là một nam chính đúng tiêu chuẩn ngôn tình. Muốn đẹp có đẹp, muốn tài có tài, muốn danh vọng có danh vọng. Nhưng để đạt được cái danh vọng đó, anh đã phải đánh đổi biết bao nhiêu, phải chịu đựng sự đay nghiến chỉ trích từ chính gia đình của mình. Chỉ bởi vì đam mê mà anh theo đuổi nó không phải là thứ mà ai cũng có thể hiểu được. Vâng, nam chính của chúng ta là một game thủ, hay nói chính xác hơn là một tuyển thủ lừng danh của eSport. Thực sự khi đọc truyện này mình cũng lần đầu tiên được biết đến môn thể thao điện tử được gọi là eSport. Anh là người tiên phong, là tượng đài vĩ đại của môn thể thao điện tử này. Anh là Pot – là Đại Thần của hàng nghìn hàng vạn người – và có lẽ, anh cũng chính là Đại Thần trong lòng Tô Trản..!~

📷📷Tình yêu của hai người rất nhẹ nhàng bình dị. Tô Trản quay trở về quê hương, thuê trọ tình cờ lại là hàng xóm của anh. Và thế là quá trình truy nam bắt đầu. Cách tiếp cận Từ Gia Diễn của Tô Trản không khiến mình cảm thấy phản cảm mà rất thú vị. Cô là một người biết tiến biết lùi, lại vô cùng thẳng thắn. Cô không hề giấu diếm việc mình thích anh, muốn cưa đổ anh. Nhưng cô cũng luôn biết chừng mực và kiên trì. Cô không đeo bám, không khiến anh thấy phiền. Cho dù anh từ chối nhưng cô vẫn lặng lẽ quan tâm anh, lặng lẽ bên cạnh và ủng hộ anh. Rồi mưa dầm cũng thấm đất, cho dù có lúc anh vẫn cố gắng đẩy cô ra xa, nhưng khi thấy người khác tán tỉnh cô, anh lại ghen, anh ăn dấm chua lúc nào không hay. Và cứ thế tình yêu chớm nở, họ đến với nhau như lẽ thường của tự nhiên 📷📷

📷📷Tình yêu nào cũng sẽ phải trải qua sóng gió, thử thách. Và tình yêu của hai người cũng vậy. Tô Trản yêu Từ Gia Diễn nhiều hơn tất thảy. Nhưng chính vì quá yêu, nên khi biết được sự thật rằng cha của Từ Gia Diễn là người đã gián tiếp hại chết em gái mình. Cô đã không thể chịu đựng được. Cô yêu em gái mình, hơn ai hết cô cũng yêu anh. Nội tâm cô giằng xé không biết phải làm thế nào. Cô không muốn nghĩ tới việc sau này cô phải gọi kẻ giết em gái mình một tiếng “Cha”. Vì thế cuối cùng cô đã chọn phương án rời xa anh. Cô chia tay anh vào đúng cái ngày anh giải nghệ. Anh đồng ý, quật cường quay lưng đi bỏ lại cho cô một bóng lưng đơn bạc. Và thế là họ chia xa..

📷📷Khi đọc ngôn tình, mình rất ghét những khi nhân vật luôn tự giấu diếm nỗi đau của mình. Tự gặm nhấm để rồi khiến cả hai trái tim cùng bị tổn thương. Trong trường hợp này mình cũng thấy vậy. Khi đó mình cảm thấy ghét Tô Trản khi cô không hề nghĩ đến cảm nhận của Từ Gia Diễn, cô yêu anh nhưng cô lại không cùng chia sẻ với anh. Cô cứ mặc nhiên vậy, mặc nhiên bỏ anh lại nơi đó rồi ra đi, sau ba năm trời đằng đẵng thì lại mặc nhiên quay trở lại. Mình đã có chút hả hê vì khi gặp lại anh đã ngó lơ cô như chưa từng quen biết, mình đã nghĩ cô cần phải bị trừng phạt khi luôn thích làm theo ý mình. Nhưng khi càng đọc, càng hiểu được suy nghĩ của cô, mình lại càng thương cô, mình thương cả hai người, hai con người quá yêu nhau nhưng lại không thể đến bên nhau chỉ vì một vách ngăn vô hình mang tên: Thù hận.

📷📷Ba năm cô ra đi là ba năm cô lăn xả tới những nơi chiến tranh nguy hiểm nhất, tới những nơi tràn ngập mùi thuốc súng, tràn ngập khói lửa của bom đạn. Cô ra đi không phải để tìm chết, để quên anh, mà cô ra đi để khiến mình mãi nhớ đến anh, để tự nói với bản thân mình rằng – khi đối mặt với sự sống chết, mọi thù hận sẽ như gió thoảng, được ở bên cạnh người mình yêu mới là điều quan trọng nhất. Và khi trúng đạn, khi đối mặt với cái chết, cô đã tìm ra được đáp án cho mình, cô muốn quay về tìm anh, dù chỉ nhìn qua một lần thôi thì cô cũng cảm thấy đủ rồi…
📷📷Anh cũng như cô, 3 năm trời không có cô bên cạnh nhưng anh chưa giây phút nào quên cô, anh vẫn ngày đêm tin tưởng rồi một ngày cô sẽ trở lại. Và khi đó anh sẽ chẳng bao giờ buông tay cô ra nữa.!~. Sau khi biết được tội lỗi của cha mình, anh đã thay cha mình ăn chay niệm phật. Một người thanh niên mới hai mươi mấy tuổi đầu nhưng lại thường xuyên chép kinh phật, chỉ để sám hối tội lỗi thay cha mình, và cũng để cầu phúc cho người anh yêu được bình an. Thực sự mình vô cùng cảm động bởi tình yêu của hai người. Dù không còn ở cạnh nhau nhưng lúc nào cũng cầu mong bình an cho người kia. Một tình yêu vô cùng đẹp và cũng vô cùng buồn thương.!~
📷📷Mình rất thích văn phong của tác giả. Mọi thứ dù nặng nề đến mấy đều trở nên nhẹ nhàng. Mình thích Từ Gia Diễn vì tình yêu của anh, thích cái cách anh đối xử với Tô Trản sau 3 năm gặp lại. Không hề có giày vò chỉ trích. Mà anh chỉ dùng tình yêu và sự nhung nhớ dồn nén suốt 3 năm trời mà giữ chặt lấy cô, yêu thương và trân trọng cô!~
📷📷Bộ truyện này cũng có những nhân vật phụ khiến mình vô cùng thích. Một Lục Diệp Minh yêu Tô Trản suốt bao nhiêu năm trời, cho dù cô không yêu anh, nhưng anh vẫn một lòng che chở, bảo vệ.. và chúc phúc cho cô bên người mà cô yêu. Một Nam Sơ lạnh nhạt nhưng tinh tế, một người khiến cho Tô Trản như nhìn thấy chính bản thân mình. Một Hàn Văn Văn trong sáng và vô cùng nhân hậu, cô là nhân vật phụ khiến mình thương cảm nhất. Một cô gái tốt đẹp biết bao nhưng lại chọn cho mình cái kết quyên sinh, kết thúc cuộc đời để đến bên cạnh người yêu đã nằm xuống của mình… Rồi một Thịnh Thiên Vi vui vẻ tốt bụng, một Đại Minh hồn nhiên ngốc nghếch, một Mạnh Thần cay nghiệt dữ dằn… Tất cả đã khiến cho bộ truyện có một màu sắc vô cùng phong phú.
📷📷Truyện hay, vô cùng đáng đọc. Hơi tiếc là truyện chỉ toàn thịt vụn không đáng kể, nhưng nó cũng không thể ảnh hưởng đến độ hay của truyện. Rất muốn có thêm nhiều người cùng đọc và biết đến nó 📷📷
Review by Hà Bảo Ngọc


1
16 tháng 7 2019

mk thấy truyện này rất hay

mk sẽ đọc

cảm ơn bn dã chia sẻ cho mk và mn 1 câu chuyện hay như vậy

#Ngontinh_review[ BẾN XE - THƯƠNG THÁI VI ]Đã biết truyện này từ lâu , và đã đọc rất nhiều cmt nhận xét về cái kết bi thương của nó , lúc đó mình chả dám đọc , thế nhưng hôm nay không hiểu thế nào lại đọc nó , đọc xong cả ngày hôm nay mình vẫn ám ảnh bộ truyện này nó làm mình cảm thấy chạnh lòng , nếu họ không phải thầy trò thì kết cục của nó sẽ khác , có lẽ vì họ sẽ không...
Đọc tiếp

#Ngontinh_review

[ BẾN XE - THƯƠNG THÁI VI ]

Đã biết truyện này từ lâu , và đã đọc rất nhiều cmt nhận xét về cái kết bi thương của nó , lúc đó mình chả dám đọc , thế nhưng hôm nay không hiểu thế nào lại đọc nó , đọc xong cả ngày hôm nay mình vẫn ám ảnh bộ truyện này nó làm mình cảm thấy chạnh lòng , nếu họ không phải thầy trò thì kết cục của nó sẽ khác , có lẽ vì họ sẽ không gặp nhau nên kết cục sẽ khác , thật sự mấy ai chấp nhận được tình yêu thầy trò , ai có thể chấp nhận yêu một người khiếm thị , ai có thể chấp nhận hy sinh vì người mình yêu ??

Với một người luôn tự tin vào đôi mắt của mình , nhưng đến một ngày mắt người đó không thấy đường nữa thì cảm giác lúc đó của người ấy sẽ như thế nào ? Sợ hãi , lạnh lẽo , cô đơn ... Mình nghĩ đó là cảm xúc của thầy Chương trong câu chuyện này chính là như vậy , chỉ trong một ngày ba mẹ mất , đôi mắt thầy tự hào cũng mất và nó đã làm thầy khép trái tim của mình lại , thầy đã chọn cách tách biệt với mọi thứ , nhưng ngày đầu tiên lên lớp , thầy đã gặp một cô học sinh cứng đầu và cố chấp rất giống mình , cô ấy dìu thầy về phòng làm việc sau mỗi giờ tan lớp , giúp thầy chấm bài , giúp thầy lau dọn phòng , tưới hoa ... Và đưa thầy ra bến xe , tình yêu thầy trò được vun đắp theo năm tháng đi bên cạnh nhau , người đi người dìu , khi thầy nghe người khác chỉ trích người con gái thầy yêu , thầy đã làm gì ?? Thầy đã lấy sinh mạng của mình để đổi lấy danh dự và tương lai tốt đẹp cho người con gái mà thầy yêu , mấy ai có đủ can đảm đến vậy ??

Lúc đọc đến chương cuối mình không nghĩ thầy sẽ chọn kết thúc mình ở bến xe , và mình đã sai , có lẽ thầy muốn kiếp sau lại đợi người con gái thầy yêu ở đấy nên mới chọn nơi có nhiều kỉ niệm của hai người nhất để kết thúc nó ...

[ Đừng nói là Liễu Địch , cho dù là mình , mình cũng chấp nhận cả đời này đợi thầy ấy ]

✓ Đây là cảm nhận của mình , có thể hỗn loạn , có thể không hay , nhưng nó vẫn là cảm nhận và là suy nghĩ , cảm xúc mình viết ra thôi , nên xin mọi người thông cảm , mình thành thật cảm ơn !!


0
Đề bài: Viết tiếp đoạn sau cua câu chuyện Cuộc chia tay của những con búp bê* Yêu cầu- Văn tự sự- Sử dụng ngôi kể thứ nhất- Các tình tiết của câu chuyện phải nối tiếp nhau ăn khớp với cốt truyện đã có sẵn- Dù chọn cách kết thúc như thế nào đi nữa cũng phải toát lên một ý nghĩa. Qua kết thúc nhắc nhở những người lam cha làm mẹ rằng: Tuổi thơ trong trắng vô tội, tuổi thơ cần...
Đọc tiếp

Đề bài: Viết tiếp đoạn sau cua câu chuyện Cuộc chia tay của những con búp bê

* Yêu cầu

- Văn tự sự

- Sử dụng ngôi kể thứ nhất

- Các tình tiết của câu chuyện phải nối tiếp nhau ăn khớp với cốt truyện đã có sẵn

- Dù chọn cách kết thúc như thế nào đi nữa cũng phải toát lên một ý nghĩa. Qua kết thúc nhắc nhở những người lam cha làm mẹ rằng: Tuổi thơ trong trắng vô tội, tuổi thơ cần tình yêu và hạnh phúc, cần một mái ấm gđ để phát triển nhân cách toàn diện

Ví dụ nội dung của đoạn:

C1: Buồn quá, Thành bỏ nhà ra đi tìm về quê ngoại nhưng bị lạc...

C2: Mẹ cảm thấy ân hận, dẫn Thuỷ về nhà...

C3: Có một lần anh bị rách áo, liền tìm về quê ngoại va nhờ em khâu...

C4: Sau một thời gian ở quê, Thuỷ buồn, bỏ nhà ra đi vì nhớ anh, mẹ đi tìm, bố mẹ hối hận rồi gđ lại đoàn tụ

Mn oi giup mk voi, chieu mk hoc roi

 

3
21 tháng 10 2016

Đối với bài này thì cái lí do cũng khá khó nghĩ đấy!
Có thể là hai anh em Thành Thủy viết thư cho nhau (tất nhiên là hai anh em biết nơi ở của nhau) rồi bàn chuyện Thành về thăm mẹ và em, Sau đó thì Thành cố gắng thuyết phục bố cho Thành xuống đó.
Diễn biến: Trên đường đi (tâm trạng lẫn lộn)
Khi gặp nhau: Trước tiên phải nói về cảm xúc (xúc động, không nói lên lời; Thủy òa khóc nức nở)
- Hỏi thăm về gia đình của nhau rồi 2 anh em nói chuyện, ôn lại kỉ niệm xưa
(Mình nghĩ nên để người mẹ tí nữa mới về)
- Hai mẹ con gặp nhau (tâm trạng)
- Đoạn mở đầu trong cuộc nói chuyện (hỏi thăm)
- Mẹ Nhận lỗi lầm của mình, xin lỗi các con
- Ba mẹ con nói chuyện với nhau
Lúc Thành về: KỂ về thái độ, tâm trạng của các nhân vật
Lời hứa của Thành (Chắc chắn trong 1 thời gian ngắn sẽ quay trở lại...)
Kể thêm mấy cái nữa

21 tháng 10 2016

Thành đứng dậy khỏi quán, vừa một bước xuống đường thì từ đâu, cái xe lao tới quệt cho một cái khiến anh ngã dúi dụi xuống. Anh không sao nhưng cái ba lô con cóc bạc màu xanh vừa đỡ cho an rách tan, văng ra tận lề đường cỏ mọc um kia. Chị chủ quán bật dậy phần vì chuyện xảy ra quá bất ngờ, phần vì nạn nhân đang bò lồm cồn về cái ba lô rách, lôi từ đó ra hai con búp bê vải cũng đã bạc màu. Chị đỡ Thành dậy, xách cái ba lô lên và ngạc nhiên nhìn hai con búp bê thốt:

 

- con búp bê, anh có con búp bê này ở đâu vậy?

- của Thuỷ. em gái tôi!

Thành đau đớn trả lời vì đau sau cái cú ngã và như bình thường khi ai đó nhắc lại kỉ niệm buồn đó. Vẻ mặt chị chủ quán dãn ra, rồi vui sướng nói:

- Anh Thành, phải anh không? Em Thuỷ đây! Anh còn nhớ em không?

- Vâng, tôi...- rồi như sực nhớ ra- Chị.. À không, Thuỷ, là em thật sao, em có khoẻ không, sao lại ra đây bán hàng, mẹ đậu rồi?

Thuỷ buồn bã ngước lên nhìn bầu trời chiều với sắc mây nhuộm đỏ mặt trời

- Mẹ ốm, mất lâu rồi anh ạ!

Thành cúi đầu, cái tin ấy không làm anh khóc, nhưng lòng anh chĩu nạng nỗi đau. Anh để Thuỷ dìu vào quán ngồi. Thuỷ rót nước mời anh. Thành đón chén nước, cúi nhìn màu nước trong suốt. Anh nhớ chuyện xưa, trong buổi chia tay ấy, anh nhìn Thuỷ khóc sưng húp hai con mắt, trèo lên xe đi; rồi cả chuyện hai anh em chia đồ chơi, Thuỷ cũng khóc. Đời anh toàn những chuyện buồn, không lúc nào vui vẻ cả. Anh quay lại nhìn Thuỷ, bắt đầu cuộc trò chuyện

- Em làm ăn thế nào rồi,...

Thành trò chuyện với em tới lúc trăng lên tới đỉnh ngọn tre. Anh ngồi ăn với em rồi ngủ luôn trong cái nơi nửa quán nửa nhà đó. Sau khi chia tay, anh nén nỗi đau, cố học hành để thi đố đại học cho vui lòng cha. Rồi anh về tìm gặp Thuỷ nhưng người ta bào Thuỷ theo mẹ đi nơi khác rồi. Lúc đó anh còn tự trách mình. Rồi anh lại về, vào được nghề báo rồi hôm nay về đây viết bài thì gặp Thuỷ. Mãi rồi Thành cũng ngủ được. Anh mơ anh và Thuỷ, cả bố và mẹ nữa, cùng sống hạnh phúc trong lâu đài cổ tích

Sáng hôm sau, Thành dậy khá sớm, để trò chuyện với Thuỷ và khuyên em cùng về với mình để chăm sóc bố. Thuỷ nhận lời, hai ngày nữa, sắp xếp công chuyện xong sẽ về, còn hôm nay, Thành phải lên xe đi trước, lần chia tay này không còn nước mắt

Biểu hiện trước gấu của 12 cung hoàng đạoBạch Dương (21/3 – 19/4)Bạch Dương là người yêu hận rất rạch ròi, nếu đã có tình cảm Bạch Dương không thể nào giấu kín được. Có món đồ nào hay, món ăn nào ngon bổ cũng sẽ lập tức mang đến cho người ấy, để cả hai cùng nhau tận hưởng những gì tốt đẹp nhất. Có thể từ vẻ nóng vội của Bạch Dương mà bạn đánh giá họ là người...
Đọc tiếp

Biểu hiện trước gấu của 12 cung hoàng đạo

Bạch Dương (21/3 – 19/4)

Bạch Dương là người yêu hận rất rạch ròi, nếu đã có tình cảm Bạch Dương không thể nào giấu kín được. Có món đồ nào hay, món ăn nào ngon bổ cũng sẽ lập tức mang đến cho người ấy, để cả hai cùng nhau tận hưởng những gì tốt đẹp nhất. Có thể từ vẻ nóng vội của Bạch Dương mà bạn đánh giá họ là người nông cạn trong tình cảm, thế nhưng Bạch Dương chỉ muốn bày tỏ tình cảm của mình trực tiếp và giản dị nhất có thể mà thôi. Không cầu kỳ hoa mỹ, không bóng bảy nên lại rất đi vào lòng người.

Kim Ngưu (20/4 – 20/5)

Là cung Hoàng đạo vừa kiêu ngạo lại rất trầm lắng, nhưng một khi đã yêu Kim Ngưu hoàn toàn mất đi chính mình. Kim Ngưu làm tất cả mọi chuyện đều chỉ nghĩ đến người kia. Không do dự đầu tư thời gian, công sức và cả tiền bạc vào đối phương, Kim Ngưu sẽ là người thiếu cảm giác an toàn nhất khi đối diện với người trong lòng họ, luôn bất an và lo nghĩ rất nhiều.

Song Tử (21/5 – 21/6)

Song Tử luôn là người tò mò ham tìm hiểu, họ chẳng mấy khi sẵn lòng làm một người lắng nghe tận tâm. Nhưng nếu gặp phải người khiến họ yêu, Song Tử sẽ đột nhiên trở nên rất hiểu lòng người, biết rung động biết đồng cảm, biết lo lắng đau thương trước nỗi niềm của người kia. Tuy nhiên người yêu của Song Tử nhất định cần nhẫn nại trước những thay đổi bất chợt của họ, coi những biến đổi đó như niềm vui và hạnh phúc.

Cự Giải (22/6 – 22/7)

Khi yêu một người Cự Giải hoàn toàn chẳng còn chút phòng bị nào, tất cả tâm sự bí mật nỗi lòng đều chẳng ngại chia sẻ cho đối phương. Vẻ dịu dàng bất ngờ bên người đó sẽ bộc lộ rõ ràng tình cảm của Cự Giải, họ cũng là người điển hình chẳng ngại hy sinh vì người yêu. Thuộc tuýp người yêu nhiều, họ cũng thiếu cảm giác an toàn và lo lắng nhiều vì tình yêu.

Sư Tử (23/7 – 22/8)

Trăng còn có lúc tròn lúc khuyết, người tự tin đầy mình như Sư Tử cũng có những lúc thiếu tự tin, trở nên dè dặt và nhút nhát. Đó chính là khi đối diện với người trong lòng, Sư Tử bỗng trở nên hay băn khoăn lo nghĩ. Nhưng sức mạnh tinh thần dồi dào của Sư Tử đương nhiên sẽ giúp họ vượt qua được những xúc cảm bối rối đó, để yêu đối phương với tình cảm nồng nhiệt say mê nhất.

Xử Nữ (23/8 – 22/9)

Người luôn khó tính như Xử Nữ đương nhiên sẽ rất kén chọn trong tình yêu. Họ biết rất rõ những khuyết điểm của đối phương, tuy rằng không thể chấp nhận hoàn toàn nhưng cũng sẽ vì thể diện của người kia, vì tình cảm của bản thân nên sẽ có thái độ nhượng bộ. Nhường nhịn đến mức độ đó có vẻ đã đủ để thể hiện tình cảm của Xử Nữ rồi nhỉ?

Thiên Bình (23/9 – 23/10)

Thiên Bình trong tình cảm lại là kẻ cực đoan, họ sẵn lòng để bản thân trong vòng kiểm soát của đối phương không hề kêu ca phàn nàn. Khi rơi vào lưới tình, giờ giờ phút phút Thiên Bình đều nghĩ đến người kia, gặp ai cũng khoe cũng kể. Thậm chí bản thân còn chưa rõ mình đang yêu ai nhưng bạn bè Thiên Bình lại biết hết cả, vì họ cứ nhắc đến ‘người ấy’ liên tục mà không để ý.

Thần Nông (24/10 – 22/11)

Tình yêu của Thần Nông luôn dài lâu và say đắm. Một khi bắt đầu tình cảm Thần Nông đã mường tượng ngay trong đầu những kế hoạch xa xôi như tuần trăng mật, kết hôn, sinh con… Thần Nông yêu rất chân thực, yêu là chăm sóc quan tâm, là luôn muốn được ở bên ‘nửa kia’ của mình. Thần Nông rất rõ ràng trong chuyện tình cảm, biết mình muốn gì, phải làm gì nên sẽ tạo cảm giác hơi kiểm soát quá mức khi thực sự động lòng.

Nhân Mã (23/11 – 21/12)

Nhân Mã là con người kỳ lạ, họ có thể tốn rất nhiều thời gian để xác định chính xác mình yêu ai, nhưng đến khi yêu nhau rồi lại muốn theo đuổi tự do cùng cảm giác thoải mái, càng ràng buộc kiểm soát họ lại càng khó chịu muốn bay nhảy. Chỉ trước người thực sự làm họ động lòng Nhân Mã mới muốn đảm đương trách nhiệm, muốn nói chuyện tương lai bền vững.

Ma Kết (22/12 – 19/1)

Ma Kết là người tình cảm rất sâu sắc nhưng lại không giỏi biểu hiện. Tình cảm có sâu nặng đến bao nhiêu cũng không thể hiện ra ngoài, chôn giấu quá sâu để rồi thành đau thương buồn khổ. Nên khi yêu Ma Kết luôn vừa yêu vừa đau. Càng yêu nhiều càng đau nhiều, Ma Kết đối diện với tình cảm thật lòng bằng vẻ vờ thơ ơ để che giấu nỗi lòng, vùi mình vào công việc để quên đi mọi thứ.

Bảo Bình (20/1 – 18/2)

Bảo Bình khi yêu lại hay dày vò đối phương, bởi họ là con người điển hình của trường phái không ổn định. Đó là cách yêu của Bảo Bình, một kẻ ngoài cứng trong mềm, yêu thương bao nhiêu cũng chẳng muốn nói ra, chỉ muốn biểu hiện bản thân thật xuất sắc để trong lòng người kia Bảo Bình luôn là số một.

Song Ngư (19/2 – 20/3)

Tình yêu của Song Ngư cũng như chính con người họ, lãng mạn và ấm áp. Chỉ cần xa nhau 1 giây thì Song Ngư cũng sẽ lập tức thấy nhớ nhung. Trong mọi hoàn cảnh, mọi trường hợp ‘người ấy’ luôn luôn là sự lựa chọn hàng đầu. Khi yêu một ai đó, Song Ngư thường hay khúc khích cười một mình, dễ trầm tư ngẩn người nhớ nhung, và tỏ ra khá nhạy cảm.

4
6 tháng 11 2016

HAY ! QUÁ ĐÚNG

11 tháng 11 2016

Xử Nữ (23/8 – 22/9)

Người luôn khó tính như Xử Nữ đương nhiên sẽ rất kén chọn trong tình yêu. Họ biết rất rõ những khuyết điểm của đối phương, tuy rằng không thể chấp nhận hoàn toàn nhưng cũng sẽ vì thể diện của người kia, vì tình cảm của bản thân nên sẽ có thái độ nhượng bộ. Nhường nhịn đến mức độ đó có vẻ đã đủ để thể hiện tình cảm của Xử Nữ rồi nhỉ?

                                                                                            thích khác yêu Thích, là một thứ tình cảm không quá to lớn, không có những sự chiếm hữu cao trong đó,và vì vậy,thích ai đó không nhất thiết là phải có được họ,có thì thật tốt nhưng nếu không có thì cũng không sao,chỉ là trong tim mình sẽ bị rỗng khuất một khoảng nào đó. Còn yêu, là một thứ tình cảm thật sự...
Đọc tiếp

                                                                                            thích khác yêu

 Thích, là một thứ tình cảm không quá to lớn, không có những sự chiếm hữu cao trong đó,và vì vậy,thích ai đó không nhất thiết là phải có được họ,có thì thật tốt nhưng nếu không có thì cũng không sao,chỉ là trong tim mình sẽ bị rỗng khuất một khoảng nào đó. Còn yêu, là một thứ tình cảm thật sự lớn lao,trong nó có quá nhiều sự ham muốn,chiếm hữu,mong muốn ,khát khao chiếm được người mình yêu thương sâu sắc,và khi yêu ai nó tình cảm sẽ rất khó để phai nhòa,rất khó để quên đi người mình từng yêu thương, rất khó để có thể bắt đầu yêu một người khác,rất khó và mất rất nhiều thời gian…. Vì vậy.phải xác định tình cảm của mình và xác định trước lòng dạ bên trong của đối tượng mình yêu như thế nào nếu không đến lúc quá yêu rồi sẽ không dứt ra được nữa….

a) tìm quan hệ từ trong bài!

b) nêu cảm nghĩ về bài văn!

3
21 tháng 1 2018

tôi thích bạn huyền cute :)

21 tháng 1 2018

đối với tớ thì tình yêu ko quan trọng lắm , còn nhỏ thì nên học hành , báo hiếu cho cha mẹ , đủ tuổi , sự nghiệp khấm khá rồi thì hãy nghĩ đến chuyện lập gia đình

Bố muôn vàn kính yêu của con!Trước hết, con mong bố hiểu rằng con đã ân hận biết bao sau khi mắc lỗi với mẹ. Và sau khi đọc những lời bố viết trong thư, con đã cảm nhận được sâu sắc hơn những tình cảm mà bố mẹ dành cho con. Đặc biệt, là sau những hình ảnh mà bố đã gợi lại về tình cảm mẹ dành cho con thì con rất hối hận khi nghĩ lại hành vi thiếu lễ độ của mình đối với...
Đọc tiếp

Bố muôn vàn kính yêu của con!

Trước hết, con mong bố hiểu rằng con đã ân hận biết bao sau khi mắc lỗi với mẹ. Và sau khi đọc những lời bố viết trong thư, con đã cảm nhận được sâu sắc hơn những tình cảm mà bố mẹ dành cho con. Đặc biệt, là sau những hình ảnh mà bố đã gợi lại về tình cảm mẹ dành cho con thì con rất hối hận khi nghĩ lại hành vi thiếu lễ độ của mình đối với mẹ.

Bố kính yêu, trong lòng con luôn kính trọng và yêu quý bố mẹ. Con hiểu bố mẹ sinh ra con, nuôi con lớn lên thành người là cả chuỗi ngày vất vả. Đó là những ngày mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc con khi con bị ốm. Mẹ đã vô cùng lo lắng sợ hãi khi nghĩ rằng sẽ mất con, rồi còn biết bao nỗi vất vả mà con cũng như bố không thể kể hết ra ở đây. Và như bố đã viết: Người mẹ sẵn sàng bỏ hết một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn; người mẹ có thể đi ăn xin đẻ nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con. Con hiểu sâu sắc lời bố nói trong thư. Mẹ là người duy nhất trên đời này tạo cho con một cuộc sống bình yên và con hiểu mẹ bao giờ cũng yêu thương con hết lòng. Chính bởi vậy, con vô cùng hối lỗi khi trong một phút dại khờ con đã thiếu lễ độ với mẹ.

Con càng ân hận hơn khi hiểu rằng người buồn nhất sẽ là mẹ vì mẹ đã dành tất cả tình yêu thương cho con. Bởi chắc chắn mẹ sẽ đặt nhiều niềm hi vọng về con: một đứa con ngoan, hiếu thảo với cha mẹ, học hành giỏi giang. Thế mà con đã khiến mẹ buồn vì không thực hiện được điều mẹ hi vọng. Con rất biết lỗi của mình, con tin rằng từ nay trở đi điều đó sẽ không thể xảy ra nữa.

Bố kính yêu! Cũng như bố nói, con rất sợ một ngày nào đó mẹ thân yêu của con không còn ở bên con, chăm sóc con những lúc con ốm đau hay buồn tủi, con sẽ không còn ai để được nũng nịu, vuốt ve. Con biết rằng trong đời con có thể trải qua những ngày buồn thảm nhưng ngày buồn thảm nhất sẽ là ngày con mất mẹ. Và dù sau này có khôn lớn trưởng thành thì đối với mẹ con vẫn chỉ là đứa con bé bỏng. Chính vì lẽ đó, tình mẹ còn là tình cảm thiêng liêng cao đẹp nhất. Khi con làm bất cứ điều gì sai trái với mẹ cũng là một sai lầm không bao giờ sửa chữa được và khi đó mọi sự hối hận sẽ là vô nghĩa. Nghĩ được những điều này lòng con càng hối hận hơn khi nghĩ về hành động đã qua của mình. Con cảm thấy hổ thẹn với bố mẹ, với chính bản thân mình.

Bố kính yêu! Con xin hứa từ nay sẽ không nặng lời với mẹ và con sẽ đến trước mặt mẹ để xin mẹ tha thứ cho hành vi thiếu suy nghĩ đó của con. Và để phần nào đền đáp công lao sinh thành và dưỡng dục của bố mẹ, con xin hứa sẽ luôn ngoan ngoãn, lễ phép với bố mẹ, đặc biệt là sẽ cố gắng học tập thật tốt để trờ thành người con  có ích đối với xã hội, với bố mẹ.

các bạn thấy bài viết này như thế nào

 

3
17 tháng 9 2016

được lắm bạn ạ

nhưng mà đoạn cuối bạn thiếu

Con gái bất hiếu của bố,

En-ri-cô

17 tháng 9 2016

Bức thư này khá là ổn nhưng mình nghĩ đoạn cuối lúc chốt bài thì nên có câu " đó là sự chừng trị cho những người đã chà đạp lên tình yêu thương của cha mẹ" và thêm lời chúc với cha nữa như vậy bài của bạn sẽ gây cảm xúc ấn tượng với người đọc, người nghe

Chúc bạn học ốt!

Giới thiệu câu chuyện :                            Tình Yêu Tuổi Học Trò     Tình yêu là gì mà khiên người ta phải chờ đợi! Một hương vị ngọt ngào nhưng chứa đầy bao nước mắt. Một sự tuyệt vờ nhưng chan chứa đầy nỗi bất hạnh. Đã yêu thì phải chấp nhận mất hết tất cả, hi sinh nhiều thứ. Nhưng nó chỉ có thể lấy được thể xác chứ không thể lấy được trái tim người mình yêu....
Đọc tiếp

Giới thiệu câu chuyện :

                            Tình Yêu Tuổi Học Trò

     Tình yêu là gì mà khiên người ta phải chờ đợi! Một hương vị ngọt ngào nhưng chứa đầy bao nước mắt. Một sự tuyệt vờ nhưng chan chứa đầy nỗi bất hạnh. Đã yêu thì phải chấp nhận mất hết tất cả, hi sinh nhiều thứ. Nhưng nó chỉ có thể lấy được thể xác chứ không thể lấy được trái tim người mình yêu. Không phải khi nào cũng có một tình yêu đẹp đẽ, không phải khi nào cũng chọn được những người tốt để yêu. Tình yêu đơn giản không cần thiết, nhưng người ta vẫn cố chấp để yêu. Khi nào một cái kết cũng là bất hạnh.
     Từ một học sinh ngoan hiền giờ đã trở thành một sát nhân khát máu, từ trái tim đỏ đã chuyển thành màu đen. Từ sự trong sáng, hiền lành giờ đã chuyển thành âm mưu, toan tính. Tạm biệt Mai ngày xưa và đến với Mai của hiện tại. Tạm biệt người bạn mà tôi yêu quý, tạm biệt tình yêu mà tôi đang mong chờ, tạm biệt mọi thứ của tôi. Tình yêu ... giờ không phải tình yêu nữa mà là thù hận đã khiến tôi như này. Có lẽ khi trả thù xong, mọi chuyện sẽ kết thúc. Lại thêm một cái kết ...... đau khổ .

4
30 tháng 5 2018

(không hiểu)!!!??

30 tháng 5 2018

BẠN ĐƯA RA CÂU HỎI GÌ VẬY?RẢNH LẮM HẢ?