Bài 1: Bài thơ:Đêm nay Bác không ngủ (Minh Huệ) có yếu tố tự sự không? Vì sao?
Bài 2: Trong hai lần thức dậy, anh đội viên đã thưa với Bác: Mời Bác ngủ Bác ơi!
và Bác ơi! Mời Bác ngủ!
Cấu tạo của hai câu thơ trên khác nhau ở điểm nào? Điều đó giúp ta hiểu được điều
gì về tâm trạng tình cảm của người chiến sĩ?
Bài 3: Phân tích hiệu quả của phép so sánh trong đoạn thơ thứ 5 của bài thơ Đêm
nay Bác không ngủ (Minh Huệ)
Các cậu ơi giúp mk vs !!!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
cho mk xin lỗi vì câu hỏi bị lỗi "kĩ thuật" nhé.các bạn bấm vào đọc tiếp là ổn ngay
hc trò của HCM là :Đại tướng Võ Nguyên Giáp,GS. VS. Trần Đại Nghĩa ,Trường Chinh,Nguyễn Chí Thanh,Đồng chí Hoàng Đình Giong,đồng chí Phạm Hùng,Võ Văn Kiệt, Thủ tướng Phạm Văn Đồng,Đồng chí Trần Phú ,Lê Duẩn ,Đồng chí Đỗ Mười ,đồng chí Nguyễn Văn Trân
tick tick tick
- Lần thứ nhất thức dậy:
+ Từ ngạc nhiên: trời khuya Bác vẫn ngồi
+ Trào dâng niềm thương Bác: Càng nhìn lại càng thương
+ Cảm động khi chứng kiến cảnh Bác chăm sóc cho bộ đội
→ Trạng thái như trong giấc mộng, anh cảm nhận được sự vĩ đại mà gần gũi của vị lãnh tụ
- Lần thức dậy thứ ba:
+ Tâm trạng từ hoảng hốt tới tha thiết lo lắng: mời Bác ngủ
+ Anh đội viên cảm nhận được tấm lòng yêu thương vô hạn của Bác đối với bộ đội và nhân dân
+ Cuối cùng “anh thức luôn cùng Bác”
- Trong bài không đề cập tới lần thức dậy thứ hai của anh đội viên, vì:
+ Lần thứ ba “Bác vẫn ngồi đinh ninh”chứng tỏ, trong đêm ấy anh đội viên thức dậy nhiều lần, lần nào cũng chứng kiến Bác không ngủ.
+ Trong lần thứ ba anh không nén được cảm xúc nên “nằng nặc” mời Bác đi ngủ.
Hình ảnh Bác gần gũi, thân thương, tấm lòng bao dung, vĩ đại của Bác được khắc họa chân thực qua lời kể của anh đội viên.
Vì anh được thức cùng Bác, cùng Bác ngồi đợi trời sáng để cùng hành quân
Vì anh đội viên đã thấy Bác dành tình yêu thương và sự chăm sóc đến cho anh và đoàn đân công ngủ ngoài rừng. Anh đã hiểu được và thấy lòng vui sướng khi nước có vị lanh tụ vĩ đại.
Tôi thấy là bác thương yêu chúng tôi như người cha đối với con . Hành động của bác làm tôi xúc động đó là những hành đọng cao cả của bác là : Bác đi dém chăn, sợ cháu mình giật thột bác nhón chân nhẹ nhàng. Tôi thấy rằng bác hồ là người có tấm lòng bao dung cao cả và vĩ đại