Review " Ngã vào tim nhau đau suốt một đời " của nhóm viết Những kẻ khờ mộng mơ.
Ngã vào tim nhau, đau suốt một đời của Những kẻ khờ thơ mộng là tuyển tập tản văn, truyện ngắn hay nhất mà tôi từng được đọc. Quyển sách này gồm 249 trang trong đó có 23 tản văn và 7 mẩu chuyện ngắn.
Đúng như tên cuốn sách này " Ngã vào tim nhau, đau suốt một đời " là tập hợp của những mảnh tình đầy đau thương với muôn vàn cảm xúc khó tả, bồng bột có, thơ ngây có, hạnh phúc có và tất nhiên sẽ không thể thiếu cái vị đắng cay, đau đớn của một cuộc tình. Quyển sách này quả là có ích, bản thân tôi là một người chưa từng có một cuộc vắt vai nào hết. Nhưng đọc xong cuốn sách này, tôi lại tưởng chừng như bản thân vừa được vụt qua biết bao cảm xúc khi yêu và được yêu. Cách hành văn của tất cả những tác giả trong quyển sách này cũng vô cùng tốt, dù có chưa hẳn là hoàn mĩ nhưng nó chân thật, từng câu chữ sử dụng cũng chính xác, và đó chính là điểm mạnh để đọc giả cảm thấy thích thú và cảm nhận được bản thân như đang hoà hợp với câu chuyện.
Những tản văn hay truyện ngắn trong quyển sách này không phải đi theo một motif mới mẻ gì, nhưng lại đánh động được đến trái tim đọc giả. Vì đơn giản, một trong số những câu chuyện ấy các bạn đã từng nghĩ đến, từng trải qua rồi. Vì vậy, nó lại càng trở nên thân thuộc, cũng khiến người đọc thêm đau lòng. Ai cũng có thể nhìn thấy bản thân hiện hữu trong những câu chuyện ấy, dù mờ nhạt hay sâu sắc. Đó là cái hay của quyển sách này.
Không chỉ nội dung, tên truyện mà đến cả bìa sách cũng khiến người ta nhói đau ở lòng ngực. Bìa sách là một thiếu nữ có mái tóc xoăn dài, để ý kĩ một chút, bạn có thể thấy cô ấy đang khóc. Đúng như tên của nhóm viết ra cuốn sách này, những con người trẻ, dại khờ, chênh vênh.
Từ bìa, tên, đến nội dung của sách đều thấu lòng người. Đến cả lời tựa của sách cũng vô cùng chân thật, như một lời tâm sự, giới thiệu của nhóm viết Những kẻ khờ mộng mơ.
" Mỗi câu chuyện trong cuốn sách này là một mảnh nhỏ tình yêu, nỗi cô đơn, thất vọng, đau thương của người trẻ hoang mang, lạc lối. Chúng tôi chẳng có ước mơ hay thông điệp gì to tát, chỉ đơn giản là muốn kiếm tìm những tâm hồn đồng điệu để sẻ chia, để được kể và được lắng nghe. Điều duy nhất chúng tôi hy vọng mang đến cho các bạn - những người đọc - chỉ có hai từ đồng cảm. "
Tin tôi đi, bạn sẽ không cảm thấy phí tiền của khi mua quyển sách này, nó không bổ ích được như những quyển sách khoa học hay xã hội khác, nhưng nó sẽ khiến bạn cảm thấy được sẻ chia với một mảnh tình không trọn vẹn nào đấy của bạn thân. Nó khiến bạn như hoà mình vào các cung bậc cảm xúc khác nhau.
Cảm ơn những tác giả đã góp công tạo nên quyển sách này. Cũng chúc họ thành công trên con đường phía trước. Tôi muốn cho họ biết rằng những người viết lên quyển sách này thật tuyệt vời.
Một số trích dẫn:
" Sau 25, em là cô gái cầm lên được thì cũng sẽ buông xuống được. "
" Trước khi yêu nhau, mỗi người chúng ta đều đã yêu một tình yêu khác, rất thật. Và thật tình cờ, đó lại là CÔ ĐƠN. "
" Cảm ơn anh, thanh xuân của em tươi đẹp là vì đã từng có anh ở đó! "
" Tôi vẫn luôn chờ đợi một ngày có thể nói tiếng yêu... không còn vụng trộm trong tâm tưởng. "
" Có đôi khi, phải trải qua rất nhiều thời gian, rất nhiều đau thương và vết xước mới nhận ra rằng người sẽ cùng mình đi trọn cuộc đời lại chẳng phải người mình đã từng yêu tới mức tưởng như trời long đất lở. "
Tôi thường đặt quá nhiều kỳ vọng vào những người tôi quan tâm, vì thế cho nên một khi nhận ra họ có chút thay đổi hoặc cư xử không như tôi mong đợi, tôi luôn cảm thấy hụt hẫng. Tôi luôn suy nghĩ, day dứt rất nhiều về họ, luôn tự chất vấn rằng mình đã làm sai điều gì, để họ đối xử như vậy. Không tìm ra câu trả lời, tôi chỉ trách mình quá đa đoan...
Có vài người lướt qua cuộc đời bạn, để lại cho bạn những dư âm không thể nào quên. Bạn mộng tưởng, cho rằng họ khác với những người trước, nghĩ họ sẽ không khiến bạn bị tổn thương. Bạn cứ chìm đắm trong những ảo tưởng, để rồi một ngày họ biến mất. Biến mất một cách hoàn toàn, không lí do, không lời giải thích. Bạn không tức giận, chỉ lặng im, ánh mắt nhìn xa xăm...
Khóc làm gì, nước mắt làm gì, khi ta chẳng còn gì để nói với nhau... Rồi người cũng đi qua tôi như cơn gió vậy thôi.
Cuộc sống mà, không gì là mãi mãi, chỉ cần một cái cớ, ai cũng có thể rời xa bạn... Nhưng hãy nhớ rằng, người thực sự tốt thì sẽ luôn ở bên cạnh bạn, dù có chuyện gì đi chăng nữa.
Người nên đến thì sẽ đến, người muốn đi thì đừng nên níu kéo. Đừng ép người, đừng ép mình, đừng bận tâm đau lòng chỉ vì một chuyện, trên đời nên học cách "tùy duyên". Ai không tốt, không nên tiếc.
Nhưng, một khi đã buông bỏ thì bạn phải thật sự mạnh mẽ và dứt khoát... Vài ba lần "không nỡ", dần dẫn sẽ trở thành thói quen.... Và người chịu tổn thương lớn nhất chỉ có thể là bạn mà thôi... Đừng khiến bản thân thêm đau!
---------------------------
Mạnh mẽ lên, yếu đuối cho ai xem?
30/06/2019