K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

29 tháng 4 2019

Oceans and the life they sustain are vital to humankind. Unfortunately, overfishing, climate change, and pollution threaten these habitats.

The oceans are one connected body of salt water that covers more than 70 percent of the Earth, and we depend on these waters for human survival. They influence everything from the weather to the food supply to the health of seaside communities. Yet, we are the greatest offenders when it comes to pollution.

The oceans are also teeming with creatures that are critical to our ecosystems. Fish, dolphins, squid, octopuses, eels, and whales populate the open ocean, while lobsters, starfish, oysters, crabs, and snails scurry about the ocean bottom. Mammals like walruses, otters, and polar bears depend on the ocean for their survival as well. Coral reefs are a biome of colorful activity found in shallow, tropical waters.

All areas of the ocean are impacted by human activities. Lost or discarded nets, spilled oil and garbage, runoff, and sewage are all creating dead zones in the oceans. Excess carbon dioxide turns ocean waters acidic, and freshwater from melted glaciers will alter the weather-driving currents.

Heartbreaking Ocean Pollution Facts

shutterstock 556842991

Scientists estimate how much floating garbage is out there, but not even oceanographers can tell us exactly how much – the oceans are just too big. In 2002, Nature magazine reported that, “…during the 1990s, debris in the waters near Britain doubled; in the Southern Ocean encircling Antarctica the increase was a hundredfold. And depending on where they sample, oceanographers have found that between 60 and 95 percent of today’s marine debris is made of plastic.”

Where does all this garbage come from?

Plastic and other garbage enters the ocean when people throw it from ships, leave it in the path of the tide, when rivers carry it there, or when sewage systems and storm drains overflow. In spite of the Ocean Dumping Reform Act, “…the US still releases more than 850 billion gallons of untreated sewage and storm runoff every year,” according to a 2004 EPA report.

This problem is significant because plastics do not degrade in seawater. Rather, they accumulate daily, and, thanks to ocean currents, the plastics travel thousands of miles.

As of April of 2017, scientists estimated that about 19 billion pounds of garbage are currently present in the world’s oceans.

“We’re being overwhelmed by our waste,” said Jenna Jambeck, an environmental engineer who led the 2015 study that determined this staggering number. According to Jambeck, ocean waste amounts will double by 2025 unless we do something on a global scale to reduce ocean waste.

Plastics are the top type of garbage found in the ocean. Ocean Conservancy, a nonprofit that organizes an annual coastal cleanup event in more than 150 countries worldwide, estimate that plastic debris makes up around 85 percent of all the trash collected from beaches, waterways and oceans.

Because plastics don’t biodegrade, they simply break down into smaller and smaller pieces as they are exposed to sunlight. These microplastics are shorter than 5 millimeters long, and some are microbeads.

The United Nations Environment Program note that, “…there could be as many as 51 trillion microplastic particles in our seas.” What is particularly alarming is the five, enormous swirling garbage convergences called “gyres”. These large garbage islands are the subject of new and innovative ocean cleaning efforts and technology.

One of the most troublesome sources of ocean garbage is litter from single-use plastic products ― plastic bags in particular. These plastics are threatening at least 600 marine life species, including leatherback turtles, whales, and seabirds. These animals mistake the plastics for food and cannot digest them, and the plastics eventually kill the animals.

People need to be educated about how widespread ocean pollution is and how it not only affects marine life, but people and the environment as well.

For example:

  • Pollution is one of the biggest global killers, affecting over 100 million people.
  • Over 1 million seabirds and 100,000 sea mammals are killed by pollution every year.
  • The Mississippi River carries an estimated 1.5 million metric tons of nitrogen pollution into the Gulf of Mexico each year, creating a “dead zone” in the Gulf each summer.
  • 40% of the freshwater lakes in the US are too polluted for fishing, aquatic life, or swimming.
  • 1.2 trillion gallons of untreated sewage, storm water, and industrial waste are dumped into US water every year.
  • In 2010, recycling and composting prevented 85 million tons of pollution.
  • Cleanups can save animals lives and discourage people from littering in the future.
Cleaning up Ocean Pollution

shutterstock 645210340

It is critical that we, as residents on this planet, join together to fight ocean trash. There are multiple agencies, nonprofits, and corporations who are joining the fight, and we can support them.

The International Coastal Cleanup organization started more than 30 years ago, when communities came together to collect and document the trash along their Texas coastlines.

The organization connected with the Texas General Land Office, local businessmen and women, and other ocean-lovers, and planned what would be Ocean Conservancy’s first Cleanup. Volunteers didn’t just pick up trash; they recorded each item collected on a data card in order to help find ways to eradicate ocean trash moving forward.

The Cleanup has grown vastly in 30 years. Volunteers from states and territories across the US and more than 100 countries participate in a Cleanup event every year.

Renee Tuggle, the Texas State Coordinator for the International Coastal Cleanup, said, “What I have learned from the Cleanup experience, is that even though the Cleanup started in Texas with a small number of 2,800 volunteers… it has grown into a massive cleanup that involves both national and international volunteers all pitching in for the same common goal of cleaning up our coastal waters and taking care of our beaches. I am proud to be a part of this global movement and I appreciate all of the help and support I get from the Ocean Conservancy staff.”

At a former naval air station in Alameda, California, across the bay from San Francisco, workers are welding a football field length black tube together. It is a single piece of a larger system designated to attack the Great Pacific Garbage Patch.

Boyan Slat, the innovator behind the idea, presented his science at a TEDx talk and The Ocean Cleanup idea began. At just 18-years-old, Slat had discovered that cleaning up microplastics and microbeads currently in the ocean could take almost 80,000 years. Now, his organization is poised to clean up a huge majority of the Great Pacific Garbage Patch in just five years.

There are also things individuals or small groups can do to help:Be conscious of your energy use at home and work. Switch to compact fluorescent light bulbs, take the stairs, and avoid oversetting your thermostat.When you are grocery shopping or dining out, reduce the demand for overexploited species by choosing sustainably sourced seafood.Plastics kill tens of thousands of marine animals every year. Carry a reusable water bottle, use cloth totes for shopping, and always recycle whenever possible.Always clean up after yourself and participate in a beach cleanup. Explore the ocean but don’t interfere with wildlife or remove rocks and coral.Avoid buying items like coral jewelry, tortoiseshell hair accessories, and shark products.Read pet food labels and consider seafood sustainability when choosing food for your pet. Don’t stock your aquarium with wild-caught saltwater fish, and never release aquarium fish into natural bodies of water.Consider giving financial support or offering your time at volunteering.Research the ocean conservation positions of public officials before voting. Patronize restaurants and markets that offer only sustainable seafood.Practice responsible kayaking, boating, kayaking, and other activities on the water. Don’t ever litter and be aware of marine life in the water.The more you learn about this critical system, the more you can share that knowledge to educate others.The threats to our ocean ecosystems seem overwhelming. The oceans experience pollution, overfishing, climate change, and other issues. How can we make a difference as individuals? We can make a big difference starting here:Learn about the ocean and how you impact the ecosystem. Read about conservancy and restoration – and then share what you have learned.Reduce your family’s use of chemicals. Use fertilizer minimally, buy organic fruits and veggies, and choose non-toxic cleaning products.Trash doesn’t disappear. Moving water can carry loose trash to the ocean.Invest in reusable bags, beverage cups, and non-plastic containers. Always recycle.Never litter and be a part of the solution by participating in beach cleanups.Only buy products that you can guarantee were sustainably harvested. Demand sustainable seafood at the grocery store and in at favorite dining spots.On this little blue planet, we are but one species and we are the most dangerous to all the others. Our oceans and sea life are not replaceable. We can and must do our part to clean, conserve, and improve the conditions in our planet’s oceans.Without the oceans, we put our lives in jeopardy. Let’s do the smart thing and take care of our oceans.

29 tháng 4 2019
Environment is an essential part of our life. A clean environment is necessary for a peaceful and healthy life. An environment is the natural surroundings which helps human beings, animals and other living things to grow and develop naturally. But nowadays, our environment is disturbing in many different ways. Any type of disturbance in the nature’s balance affects the environment totally. It does not only ruin human lives but also affects on all living beings. We can save our environment with the little step taken by everyone on the earth. We should reduce the amount of waste, throwing wastes properly to its place only…and many other simple ways. It is very important to save environment for human existence. When we protect the environment, we are protecting ourselves and our future as well.
=> Bài dịch:
Môi trường là một phần thiết yếu trong cuộc sống của chúng ta. Một môi trường sạch rất cần thiết cho một cuộc sống yên bình và khỏe mạnh. Môi trường là khu vực tự nhiên xung quanh giúp con người, động vật và những sinh vật sống khác lớn lên và phát triển một cách tự nhiên. Nhưng hiện nay, môi trường của chúng ta đang bị rối loạn bằng nhiều cách khác nhau. Bất cứ hình thức làm rối loạn sự cân bằng tự nhiên nào cũng đều ảnh hưởng đến toàn bộ môi trường. Điều này không chỉ phá hủy cuộc sống của con người mà còn ảnh hường đến tất cả mọi sinh vật sống. Chúng ta có thể bảo vệ môi trường của chúng ta bằng các hành động nhỏ của mọi người trên Trái Đất. Chúng ta nên giàm lượng rác thải, chỉ bỏ rác đúng nơi quy định… và nhiều cách đơn giản khác. Bảo vệ môi trường cho sự sinh tồn của nhân loại là điều rất quan trọng. Khi chúng ta bảo vệ môi trường, chúng ta đang bảo vệ chính bản thân mình và cả tương lai của chúng ta nữa.
Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone...
Đọc tiếp

Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. 

The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." 

Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone that forms each summer in the Mississippi River Delta, or the thousand–mile–wide swath of decomposing plastic in the northern Pacific

Ocean to see that this "dilution" policy has helped place a once flourishing ocean ecosystem on the brink of collapse. 

There is evidence that the oceans have suffered at the hands of mankind for millennia. But recent studies show that degradation, particularly of shoreline areas, has accelerated dramatically in the past three centuries as industrial discharge and run–off from farms and coastal cities have increased. 

Pollution is the introduction of harmful contaminants that are outside the norm for a given ecosystem. Common man–made pollutants reaching the oceans include pesticides, herbicides, chemical fertilizers, detergents, oil, sewage, plastics, and other solids. Many of these pollutants collect at the ocean's depths, where they are consumed by small marine organisms and introduced into the global food chain. 

Many ocean pollutants are released into the environment far upstream from coastlines. Nitrogen–rich fertilizers applied by farmers inland, for example, end up in local streams, rivers, and groundwater and are eventually deposited in estuaries, bays, and deltas. These excess nutrients can spawn massive blooms of algae that rob the water of oxygen, leaving areas where little or no marine life can exist. 

Solid wastes like bags, foam, and other items dumped into the oceans from land or by ships at sea are frequently consumed, with often fatal effects, by marine mammals, fish, and birds that mistake them for food. Discarded fishing nets drift for many years, ensnaring fish and mammals. In certain regions, ocean currents corral trillions of decomposing plastic items and other trash into gigantic, swirling garbage patches. One in the North Pacific, known as the Pacific Trash Vortex, is estimated to be the size of Texas. 

Pollution is not always physical. In large bodies of water, sound waves can carry undiminished for miles. The increased presence of loud or persistent sounds from ships, sonar devices, oil rigs, and even from natural sources like earthquakes can disrupt the migration, communication, and reproduction patterns of many marine animals, particularly aquatic mammals like whales and dolphins. 

(Source: Reading Advantage by Casey Malarcher)

Which of the following statements is NOT supported in the passage?

A. The oceans in the past were more contaminated than they are now.

B. Industrial wastes and agriculture run–off are blamed for the degradation of the oceans.

C. It is apparent that the oceans have been polluted for a long time.

D. Many pollutants deposited in the oceans finally become part of the global food chain.

1
9 tháng 4 2017

Kiến thức: Đọc hiểu 

Giải thích: 

Phát biểu nào sau đây KHÔNG được ủng hộ trong đoạn văn? 

A. Các đại dương trong quá khứ bị ô nhiễm nhiều hơn so với bây giờ. 

B. Chất thải công nghiệp và dòng chảy nông nghiệp bị đổ lỗi cho sự xuống cấp của các đại dương. 

C. Rõ ràng là các đại dương đã bị ô nhiễm trong một thời gian dài. 

D. Nhiều chất ô nhiễm lắng đọng trong các đại dương cuối cùng đã trở thành một phần của chuỗi thức ăn toàn cầu. 

Thông tin: But recent studies show that degradation, particularly of shoreline areas, has accelerated dramatically in the past three centuries as industrial discharge and run–off from farms and coastal cities have increased. 

Tạm dịch: Nhưng các nghiên cứu gần đây cho thấy sự xuống cấp, đặc biệt là các khu vực bờ biển, đã tăng lên đáng kể trong ba thế kỷ qua khi chất thải công nghiệp và dòng chất thải từ các trang trại và thành phố ven biển đã tăng lên. 

Chọn A

Dịch bài đọc: 

Các đại dương rộng lớn và sâu thẳm đến mức gần đây, người ta cho rằng bất kể rác thải và hóa chất của con người đổ vào chúng như thế nào, các tác động sẽ không đáng kể. Những người ủng hộ việc bán phá giá trong các đại dương thậm chí đã có một câu khẩu hiệu: "Giải pháp cho ô nhiễm là pha loãng". 

Ngày nay, chúng ta không cần tìm đâu xa ngoài vùng chết có kích thước New Jersey hình thành mỗi mùa hè ở đồng bằng sông Mississippi, hay dải phân hủy nhựa rộng hàng ngàn dặm ở phía bắc Thái Bình Dương để thấy rằng chính sách "pha loãng" này có đã giúp đặt một hệ sinh thái đại dương từng hưng thịnh trên bờ vực sụp đổ. 

Có bằng chứng cho thấy các đại dương đã phải chịu đựng dưới bàn tay của nhân loại trong nhiều thiên niên kỷ. Nhưng các nghiên cứu gần đây cho thấy sự xuống cấp, đặc biệt là các khu vực bờ biển, đã tăng tốc đáng kể trong ba thế kỷ qua khi xả thải công nghiệp và thoát khỏi các trang trại và thành phố ven biển đã tăng lên. 

Ô nhiễm là sự ra đời của các chất gây ô nhiễm có hại nằm ngoài định mức cho một hệ sinh thái nhất định. Các chất gây ô nhiễm nhân tạo phổ biến đến các đại dương bao gồm thuốc trừ sâu, thuốc diệt cỏ, phân bón hóa học, chất tẩy rửa, dầu, nước thải, nhựa và các chất rắn khác. Nhiều chất gây ô nhiễm này thu thập ở độ sâu của đại dương, nơi chúng được các sinh vật biển nhỏ tiêu thụ và đưa vào chuỗi thức ăn toàn cầu. 

Nhiều chất ô nhiễm đại dương được thải ra môi trường ở thượng nguồn từ bờ biển. Phân bón giàu nitơ được áp dụng bởi nông dân trong đất liền, ví dụ, cuối cùng ở các dòng suối, sông và nước ngầm địa phương và cuối cùng được lắng đọng ở các cửa sông, vịnh và đồng bằng châu thổ. Những chất dinh dưỡng dư thừa này có thể sinh ra những bông tảo khổng lồ cướp đi nước oxy, để lại những khu vực có ít hoặc không có sinh vật biển có thể tồn tại. 

Các chất thải rắn như túi, bọt và các vật phẩm khác đổ xuống đại dương từ đất liền hoặc tàu trên biển thường được tiêu thụ, với các tác động thường gây tử vong, bởi các động vật có vú biển, cá và chim nhầm chúng với thức ăn. Vứt bỏ lưới đánh cá trôi dạt trong nhiều năm, cá và động vật có vú. Ở một số khu vực nhất định, dòng hải lưu hàng nghìn tỷ phân hủy các mặt hàng nhựa và rác khác thành những mảng rác khổng lồ, xoáy. Một ở Bắc Thái Bình Dương, được gọi là Vortex Thái Bình Dương, được ước tính là kích thước của Texas. 

Ô nhiễm không phải lúc nào cũng là vật chất. Trong các cơ quan lớn của nước, sóng âm có thể mang không hề suy giảm hàng dặm. Sự hiện diện ngày càng tăng của âm thanh lớn hoặc dai dẳng từ tàu, thiết bị sonar, giàn khoan dầu và thậm chí từ các nguồn tự nhiên như động đất có thể phá vỡ sự di cư, giao tiếp và mô hình sinh sản của nhiều động vật biển, đặc biệt là động vật có vú sống dưới nước như cá voi và cá heo.

Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone...
Đọc tiếp

Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. 

The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." 

Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone that forms each summer in the Mississippi River Delta, or the thousand–mile–wide swath of decomposing plastic in the northern Pacific

Ocean to see that this "dilution" policy has helped place a once flourishing ocean ecosystem on the brink of collapse. 

There is evidence that the oceans have suffered at the hands of mankind for millennia. But recent studies show that degradation, particularly of shoreline areas, has accelerated dramatically in the past three centuries as industrial discharge and run–off from farms and coastal cities have increased. 

Pollution is the introduction of harmful contaminants that are outside the norm for a given ecosystem. Common man–made pollutants reaching the oceans include pesticides, herbicides, chemical fertilizers, detergents, oil, sewage, plastics, and other solids. Many of these pollutants collect at the ocean's depths, where they are consumed by small marine organisms and introduced into the global food chain. 

Many ocean pollutants are released into the environment far upstream from coastlines. Nitrogen–rich fertilizers applied by farmers inland, for example, end up in local streams, rivers, and groundwater and are eventually deposited in estuaries, bays, and deltas. These excess nutrients can spawn massive blooms of algae that rob the water of oxygen, leaving areas where little or no marine life can exist. 

Solid wastes like bags, foam, and other items dumped into the oceans from land or by ships at sea are frequently consumed, with often fatal effects, by marine mammals, fish, and birds that mistake them for food. Discarded fishing nets drift for many years, ensnaring fish and mammals. In certain regions, ocean currents corral trillions of decomposing plastic items and other trash into gigantic, swirling garbage patches. One in the North Pacific, known as the Pacific Trash Vortex, is estimated to be the size of Texas. 

Pollution is not always physical. In large bodies of water, sound waves can carry undiminished for miles. The increased presence of loud or persistent sounds from ships, sonar devices, oil rigs, and even from natural sources like earthquakes can disrupt the migration, communication, and reproduction patterns of many marine animals, particularly aquatic mammals like whales and dolphins. 

(Source: Reading Advantage by Casey Malarcher)

Whales and dolphins are mentioned in the final paragraph as an example of marine creatures that _______.

A. can survive earthquakes because of their large bodies

B. suffer from loud or persistent sounds at sea

C. are forced to migrate because of water pollution

D. can communicate with each other via sound waves

1
24 tháng 9 2017

Kiến thức: Đọc hiểu 

Giải thích: 

Cá voi và cá heo được đề cập trong đoạn cuối như một ví dụ về các sinh vật biển mà _______. 

A. có thể sống sót sau động đất vì cơ thể to lớn của chúng 

B. chịu đựng những âm thanh lớn hoặc dai dẳng trên biển 

C. buộc phải di cư vì ô nhiễm nguồn nước 

D. có thể giao tiếp với nhau qua sóng âm 

Thông tin: The increased presence of loud or persistent sounds from ships, sonar devices, oil rigs, and even from natural sources like earthquakes can disrupt the migration, communication, and reproduction patterns of many marine animals, particularly aquatic mammals like whales and dolphins. 

Tạm dịch: Sự hiện diện ngày càng tăng của âm thanh lớn hoặc dai dẳng từ tàu, thiết bị sonar, giàn khoan dầu và thậm chí từ các nguồn tự nhiên như động đất có thể phá vỡ sự di cư, giao tiếp và mô hình sinh sản của nhiều động vật biển, đặc biệt là động vật có vú sống dưới nước như cá voi và cá heo. 

Chọn B 

Dịch bài đọc: 

Các đại dương rộng lớn và sâu thẳm đến mức gần đây, người ta cho rằng bất kể rác thải và hóa chất của con người đổ vào chúng như thế nào, các tác động sẽ không đáng kể. Những người ủng hộ việc bán phá giá trong các đại dương thậm chí đã có một câu khẩu hiệu: "Giải pháp cho ô nhiễm là pha loãng". 

Ngày nay, chúng ta không cần tìm đâu xa ngoài vùng chết có kích thước New Jersey hình thành mỗi mùa hè ở đồng bằng sông Mississippi, hay dải phân hủy nhựa rộng hàng ngàn dặm ở phía bắc Thái Bình Dương để thấy rằng chính sách "pha loãng" này có đã giúp đặt một hệ sinh thái đại dương từng hưng thịnh trên bờ vực sụp đổ. 

Có bằng chứng cho thấy các đại dương đã phải chịu đựng dưới bàn tay của nhân loại trong nhiều thiên niên kỷ. Nhưng các nghiên cứu gần đây cho thấy sự xuống cấp, đặc biệt là các khu vực bờ biển, đã tăng tốc đáng kể trong ba thế kỷ qua khi xả thải công nghiệp và thoát khỏi các trang trại và thành phố ven biển đã tăng lên. 

Ô nhiễm là sự ra đời của các chất gây ô nhiễm có hại nằm ngoài định mức cho một hệ sinh thái nhất định. Các chất gây ô nhiễm nhân tạo phổ biến đến các đại dương bao gồm thuốc trừ sâu, thuốc diệt cỏ, phân bón hóa học, chất tẩy rửa, dầu, nước thải, nhựa và các chất rắn khác. Nhiều chất gây ô nhiễm này thu thập ở độ sâu của đại dương, nơi chúng được các sinh vật biển nhỏ tiêu thụ và đưa vào chuỗi thức ăn toàn cầu. 

Nhiều chất ô nhiễm đại dương được thải ra môi trường ở thượng nguồn từ bờ biển. Phân bón giàu nitơ được áp dụng bởi nông dân trong đất liền, ví dụ, cuối cùng ở các dòng suối, sông và nước ngầm địa phương và cuối cùng được lắng đọng ở các cửa sông, vịnh và đồng bằng châu thổ. Những chất dinh dưỡng dư thừa này có thể sinh ra những bông tảo khổng lồ cướp đi nước oxy, để lại những khu vực có ít hoặc không có sinh vật biển có thể tồn tại. 

Các chất thải rắn như túi, bọt và các vật phẩm khác đổ xuống đại dương từ đất liền hoặc tàu trên biển thường được tiêu thụ, với các tác động thường gây tử vong, bởi các động vật có vú biển, cá và chim nhầm chúng với thức ăn. Vứt bỏ lưới đánh cá trôi dạt trong nhiều năm, cá và động vật có vú. Ở một số khu vực nhất định, dòng hải lưu hàng nghìn tỷ phân hủy các mặt hàng nhựa và rác khác thành những mảng rác khổng lồ, xoáy. Một ở Bắc Thái Bình Dương, được gọi là Vortex Thái Bình Dương, được ước tính là kích thước của Texas. 

Ô nhiễm không phải lúc nào cũng là vật chất. Trong các cơ quan lớn của nước, sóng âm có thể mang không hề suy giảm hàng dặm. Sự hiện diện ngày càng tăng của âm thanh lớn hoặc dai dẳng từ tàu, thiết bị sonar, giàn khoan dầu và thậm chí từ các nguồn tự nhiên như động đất có thể phá vỡ sự di cư, giao tiếp và mô hình sinh sản của nhiều động vật biển, đặc biệt là động vật có vú sống dưới nước như cá voi và cá heo.

Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone...
Đọc tiếp

Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. 

The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." 

Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone that forms each summer in the Mississippi River Delta, or the thousand–mile–wide swath of decomposing plastic in the northern Pacific

Ocean to see that this "dilution" policy has helped place a once flourishing ocean ecosystem on the brink of collapse. 

There is evidence that the oceans have suffered at the hands of mankind for millennia. But recent studies show that degradation, particularly of shoreline areas, has accelerated dramatically in the past three centuries as industrial discharge and run–off from farms and coastal cities have increased. 

Pollution is the introduction of harmful contaminants that are outside the norm for a given ecosystem. Common man–made pollutants reaching the oceans include pesticides, herbicides, chemical fertilizers, detergents, oil, sewage, plastics, and other solids. Many of these pollutants collect at the ocean's depths, where they are consumed by small marine organisms and introduced into the global food chain. 

Many ocean pollutants are released into the environment far upstream from coastlines. Nitrogen–rich fertilizers applied by farmers inland, for example, end up in local streams, rivers, and groundwater and are eventually deposited in estuaries, bays, and deltas. These excess nutrients can spawn massive blooms of algae that rob the water of oxygen, leaving areas where little or no marine life can exist. 

Solid wastes like bags, foam, and other items dumped into the oceans from land or by ships at sea are frequently consumed, with often fatal effects, by marine mammals, fish, and birds that mistake them for food. Discarded fishing nets drift for many years, ensnaring fish and mammals. In certain regions, ocean currents corral trillions of decomposing plastic items and other trash into gigantic, swirling garbage patches. One in the North Pacific, known as the Pacific Trash Vortex, is estimated to be the size of Texas. 

Pollution is not always physical. In large bodies of water, sound waves can carry undiminished for miles. The increased presence of loud or persistent sounds from ships, sonar devices, oil rigs, and even from natural sources like earthquakes can disrupt the migration, communication, and reproduction patterns of many marine animals, particularly aquatic mammals like whales and dolphins. 

(Source: Reading Advantage by Casey Malarcher)

Accordimg to the passage, nitrogen–rich fertilizers _______.

A. cannot be found inland

B. do not relate to the disappearance of marine life

C. are created by massive blooms of algae

D. cause a shortage of oxygen in the ocean water

1
25 tháng 5 2019

Kiến thức: Đọc hiểu 

Giải thích: 

Theo đoạn văn, phân bón giàu nitơ ___. 

A. không thể tìm thấy trong đất liền

B. không liên quan đến sự biến mất của sinh vật biển 

C. được tạo ra bởi sự nở rộ của tảo 

D. gây ra tình trạng thiếu oxy trong nước biển 

Thông tin: These excess nutrients can spawn massive blooms of algae that rob the water of oxygen, leaving areas where little or no marine life can exist. 

Tạm dịch: Những chất dinh dưỡng dư thừa này có thể sinh ra những bông tảo khổng lồ cướp đi nước oxy, để lại những khu vực có ít hoặc không có sinh vật biển có thể tồn tại. 

Chọn D

Dịch bài đọc: 

Các đại dương rộng lớn và sâu thẳm đến mức gần đây, người ta cho rằng bất kể rác thải và hóa chất của con người đổ vào chúng như thế nào, các tác động sẽ không đáng kể. Những người ủng hộ việc bán phá giá trong các đại dương thậm chí đã có một câu khẩu hiệu: "Giải pháp cho ô nhiễm là pha loãng". 

Ngày nay, chúng ta không cần tìm đâu xa ngoài vùng chết có kích thước New Jersey hình thành mỗi mùa hè ở đồng bằng sông Mississippi, hay dải phân hủy nhựa rộng hàng ngàn dặm ở phía bắc Thái Bình Dương để thấy rằng chính sách "pha loãng" này có đã giúp đặt một hệ sinh thái đại dương từng hưng thịnh trên bờ vực sụp đổ. 

Có bằng chứng cho thấy các đại dương đã phải chịu đựng dưới bàn tay của nhân loại trong nhiều thiên niên kỷ. Nhưng các nghiên cứu gần đây cho thấy sự xuống cấp, đặc biệt là các khu vực bờ biển, đã tăng tốc đáng kể trong ba thế kỷ qua khi xả thải công nghiệp và thoát khỏi các trang trại và thành phố ven biển đã tăng lên. 

Ô nhiễm là sự ra đời của các chất gây ô nhiễm có hại nằm ngoài định mức cho một hệ sinh thái nhất định. Các chất gây ô nhiễm nhân tạo phổ biến đến các đại dương bao gồm thuốc trừ sâu, thuốc diệt cỏ, phân bón hóa học, chất tẩy rửa, dầu, nước thải, nhựa và các chất rắn khác. Nhiều chất gây ô nhiễm này thu thập ở độ sâu của đại dương, nơi chúng được các sinh vật biển nhỏ tiêu thụ và đưa vào chuỗi thức ăn toàn cầu. 

Nhiều chất ô nhiễm đại dương được thải ra môi trường ở thượng nguồn từ bờ biển. Phân bón giàu nitơ được áp dụng bởi nông dân trong đất liền, ví dụ, cuối cùng ở các dòng suối, sông và nước ngầm địa phương và cuối cùng được lắng đọng ở các cửa sông, vịnh và đồng bằng châu thổ. Những chất dinh dưỡng dư thừa này có thể sinh ra những bông tảo khổng lồ cướp đi nước oxy, để lại những khu vực có ít hoặc không có sinh vật biển có thể tồn tại. 

Các chất thải rắn như túi, bọt và các vật phẩm khác đổ xuống đại dương từ đất liền hoặc tàu trên biển thường được tiêu thụ, với các tác động thường gây tử vong, bởi các động vật có vú biển, cá và chim nhầm chúng với thức ăn. Vứt bỏ lưới đánh cá trôi dạt trong nhiều năm, cá và động vật có vú. Ở một số khu vực nhất định, dòng hải lưu hàng nghìn tỷ phân hủy các mặt hàng nhựa và rác khác thành những mảng rác khổng lồ, xoáy. Một ở Bắc Thái Bình Dương, được gọi là Vortex Thái Bình Dương, được ước tính là kích thước của Texas. 

Ô nhiễm không phải lúc nào cũng là vật chất. Trong các cơ quan lớn của nước, sóng âm có thể mang không hề suy giảm hàng dặm. Sự hiện diện ngày càng tăng của âm thanh lớn hoặc dai dẳng từ tàu, thiết bị sonar, giàn khoan dầu và thậm chí từ các nguồn tự nhiên như động đất có thể phá vỡ sự di cư, giao tiếp và mô hình sinh sản của nhiều động vật biển, đặc biệt là động vật có vú sống dưới nước như cá voi và cá heo.

Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone...
Đọc tiếp

Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. 

The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." 

Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone that forms each summer in the Mississippi River Delta, or the thousand–mile–wide swath of decomposing plastic in the northern Pacific

Ocean to see that this "dilution" policy has helped place a once flourishing ocean ecosystem on the brink of collapse. 

There is evidence that the oceans have suffered at the hands of mankind for millennia. But recent studies show that degradation, particularly of shoreline areas, has accelerated dramatically in the past three centuries as industrial discharge and run–off from farms and coastal cities have increased. 

Pollution is the introduction of harmful contaminants that are outside the norm for a given ecosystem. Common man–made pollutants reaching the oceans include pesticides, herbicides, chemical fertilizers, detergents, oil, sewage, plastics, and other solids. Many of these pollutants collect at the ocean's depths, where they are consumed by small marine organisms and introduced into the global food chain. 

Many ocean pollutants are released into the environment far upstream from coastlines. Nitrogen–rich fertilizers applied by farmers inland, for example, end up in local streams, rivers, and groundwater and are eventually deposited in estuaries, bays, and deltas. These excess nutrients can spawn massive blooms of algae that rob the water of oxygen, leaving areas where little or no marine life can exist. 

Solid wastes like bags, foam, and other items dumped into the oceans from land or by ships at sea are frequently consumed, with often fatal effects, by marine mammals, fish, and birds that mistake them for food. Discarded fishing nets drift for many years, ensnaring fish and mammals. In certain regions, ocean currents corral trillions of decomposing plastic items and other trash into gigantic, swirling garbage patches. One in the North Pacific, known as the Pacific Trash Vortex, is estimated to be the size of Texas. 

Pollution is not always physical. In large bodies of water, sound waves can carry undiminished for miles. The increased presence of loud or persistent sounds from ships, sonar devices, oil rigs, and even from natural sources like earthquakes can disrupt the migration, communication, and reproduction patterns of many marine animals, particularly aquatic mammals like whales and dolphins. 

(Source: Reading Advantage by Casey Malarcher)

The word “neligible” in paragraph 1 is closest in meaning to ______.

A. unpredictable

B. insignificant

C. serious

D. positive

1
17 tháng 4 2019

Kiến thức: Đọc hiểu 

Giải thích: 

Từ “neligible” ở đoạn 1 gần nghĩa nhất với? 

A. không thể đoán trước B. không đáng kể 

C. nghiêm trọng D. tích cực 

=> neligible = insignificant 

Thông tin: The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. 

Tạm dịch: Các đại dương rộng lớn và sâu thẳm đến mức gần đây, người ta cho rằng bất kể rác thải và hóa chất của con người đổ vào chúng như thế nào, các tác động sẽ không đáng kể. 

Chọn B

Dịch bài đọc: 

Các đại dương rộng lớn và sâu thẳm đến mức gần đây, người ta cho rằng bất kể rác thải và hóa chất của con người đổ vào chúng như thế nào, các tác động sẽ không đáng kể. Những người ủng hộ việc bán phá giá trong các đại dương thậm chí đã có một câu khẩu hiệu: "Giải pháp cho ô nhiễm là pha loãng". 

Ngày nay, chúng ta không cần tìm đâu xa ngoài vùng chết có kích thước New Jersey hình thành mỗi mùa hè ở đồng bằng sông Mississippi, hay dải phân hủy nhựa rộng hàng ngàn dặm ở phía bắc Thái Bình Dương để thấy rằng chính sách "pha loãng" này có đã giúp đặt một hệ sinh thái đại dương từng hưng thịnh trên bờ vực sụp đổ. 

Có bằng chứng cho thấy các đại dương đã phải chịu đựng dưới bàn tay của nhân loại trong nhiều thiên niên kỷ. Nhưng các nghiên cứu gần đây cho thấy sự xuống cấp, đặc biệt là các khu vực bờ biển, đã tăng tốc đáng kể trong ba thế kỷ qua khi xả thải công nghiệp và thoát khỏi các trang trại và thành phố ven biển đã tăng lên. 

Ô nhiễm là sự ra đời của các chất gây ô nhiễm có hại nằm ngoài định mức cho một hệ sinh thái nhất định. Các chất gây ô nhiễm nhân tạo phổ biến đến các đại dương bao gồm thuốc trừ sâu, thuốc diệt cỏ, phân bón hóa học, chất tẩy rửa, dầu, nước thải, nhựa và các chất rắn khác. Nhiều chất gây ô nhiễm này thu thập ở độ sâu của đại dương, nơi chúng được các sinh vật biển nhỏ tiêu thụ và đưa vào chuỗi thức ăn toàn cầu. 

Nhiều chất ô nhiễm đại dương được thải ra môi trường ở thượng nguồn từ bờ biển. Phân bón giàu nitơ được áp dụng bởi nông dân trong đất liền, ví dụ, cuối cùng ở các dòng suối, sông và nước ngầm địa phương và cuối cùng được lắng đọng ở các cửa sông, vịnh và đồng bằng châu thổ. Những chất dinh dưỡng dư thừa này có thể sinh ra những bông tảo khổng lồ cướp đi nước oxy, để lại những khu vực có ít hoặc không có sinh vật biển có thể tồn tại. 

Các chất thải rắn như túi, bọt và các vật phẩm khác đổ xuống đại dương từ đất liền hoặc tàu trên biển thường được tiêu thụ, với các tác động thường gây tử vong, bởi các động vật có vú biển, cá và chim nhầm chúng với thức ăn. Vứt bỏ lưới đánh cá trôi dạt trong nhiều năm, cá và động vật có vú. Ở một số khu vực nhất định, dòng hải lưu hàng nghìn tỷ phân hủy các mặt hàng nhựa và rác khác thành những mảng rác khổng lồ, xoáy. Một ở Bắc Thái Bình Dương, được gọi là Vortex Thái Bình Dương, được ước tính là kích thước của Texas. 

Ô nhiễm không phải lúc nào cũng là vật chất. Trong các cơ quan lớn của nước, sóng âm có thể mang không hề suy giảm hàng dặm. Sự hiện diện ngày càng tăng của âm thanh lớn hoặc dai dẳng từ tàu, thiết bị sonar, giàn khoan dầu và thậm chí từ các nguồn tự nhiên như động đất có thể phá vỡ sự di cư, giao tiếp và mô hình sinh sản của nhiều động vật biển, đặc biệt là động vật có vú sống dưới nước như cá voi và cá heo.

Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone...
Đọc tiếp

Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. 

The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." 

Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone that forms each summer in the Mississippi River Delta, or the thousand–mile–wide swath of decomposing plastic in the northern Pacific

Ocean to see that this "dilution" policy has helped place a once flourishing ocean ecosystem on the brink of collapse. 

There is evidence that the oceans have suffered at the hands of mankind for millennia. But recent studies show that degradation, particularly of shoreline areas, has accelerated dramatically in the past three centuries as industrial discharge and run–off from farms and coastal cities have increased. 

Pollution is the introduction of harmful contaminants that are outside the norm for a given ecosystem. Common man–made pollutants reaching the oceans include pesticides, herbicides, chemical fertilizers, detergents, oil, sewage, plastics, and other solids. Many of these pollutants collect at the ocean's depths, where they are consumed by small marine organisms and introduced into the global food chain. 

Many ocean pollutants are released into the environment far upstream from coastlines. Nitrogen–rich fertilizers applied by farmers inland, for example, end up in local streams, rivers, and groundwater and are eventually deposited in estuaries, bays, and deltas. These excess nutrients can spawn massive blooms of algae that rob the water of oxygen, leaving areas where little or no marine life can exist. 

Solid wastes like bags, foam, and other items dumped into the oceans from land or by ships at sea are frequently consumed, with often fatal effects, by marine mammals, fish, and birds that mistake them for food. Discarded fishing nets drift for many years, ensnaring fish and mammals. In certain regions, ocean currents corral trillions of decomposing plastic items and other trash into gigantic, swirling garbage patches. One in the North Pacific, known as the Pacific Trash Vortex, is estimated to be the size of Texas. 

Pollution is not always physical. In large bodies of water, sound waves can carry undiminished for miles. The increased presence of loud or persistent sounds from ships, sonar devices, oil rigs, and even from natural sources like earthquakes can disrupt the migration, communication, and reproduction patterns of many marine animals, particularly aquatic mammals like whales and dolphins. 

(Source: Reading Advantage by Casey Malarcher)

What does the passage mainly discuss?

A. The end of the “dilution” era

B. Marine pollution and its many forms

C. Various kinds of harmful pollutants

D. Noise and its disruptive effects on marine life

1
6 tháng 5 2018

Kiến thức: Đọc hiểu 

Giải thích: 

Đoạn văn chủ yếu thảo luận về vấn đề gì? 

A. Sự kết thúc của thời kỳ “pha loãng” 

B. Ô nhiễm biển và nhiều hình thức của nó 

C. Các loại chất gây ô nhiễm có hại 

D. Tiếng ồn và tác động đột phá của nó đối với sinh vật biển 

Chọn B

Dịch bài đọc: 

Các đại dương rộng lớn và sâu thẳm đến mức gần đây, người ta cho rằng bất kể rác thải và hóa chất của con người đổ vào chúng như thế nào, các tác động sẽ không đáng kể. Những người ủng hộ việc bán phá giá trong các đại dương thậm chí đã có một câu khẩu hiệu: "Giải pháp cho ô nhiễm là pha loãng". 

Ngày nay, chúng ta không cần tìm đâu xa ngoài vùng chết có kích thước New Jersey hình thành mỗi mùa hè ở đồng bằng sông Mississippi, hay dải phân hủy nhựa rộng hàng ngàn dặm ở phía bắc Thái Bình Dương để thấy rằng chính sách "pha loãng" này có đã giúp đặt một hệ sinh thái đại dương từng hưng thịnh trên bờ vực sụp đổ. 

Có bằng chứng cho thấy các đại dương đã phải chịu đựng dưới bàn tay của nhân loại trong nhiều thiên niên kỷ. Nhưng các nghiên cứu gần đây cho thấy sự xuống cấp, đặc biệt là các khu vực bờ biển, đã tăng tốc đáng kể trong ba thế kỷ qua khi xả thải công nghiệp và thoát khỏi các trang trại và thành phố ven biển đã tăng lên. 

Ô nhiễm là sự ra đời của các chất gây ô nhiễm có hại nằm ngoài định mức cho một hệ sinh thái nhất định. Các chất gây ô nhiễm nhân tạo phổ biến đến các đại dương bao gồm thuốc trừ sâu, thuốc diệt cỏ, phân bón hóa học, chất tẩy rửa, dầu, nước thải, nhựa và các chất rắn khác. Nhiều chất gây ô nhiễm này thu thập ở độ sâu của đại dương, nơi chúng được các sinh vật biển nhỏ tiêu thụ và đưa vào chuỗi thức ăn toàn cầu. 

Nhiều chất ô nhiễm đại dương được thải ra môi trường ở thượng nguồn từ bờ biển. Phân bón giàu nitơ được áp dụng bởi nông dân trong đất liền, ví dụ, cuối cùng ở các dòng suối, sông và nước ngầm địa phương và cuối cùng được lắng đọng ở các cửa sông, vịnh và đồng bằng châu thổ. Những chất dinh dưỡng dư thừa này có thể sinh ra những bông tảo khổng lồ cướp đi nước oxy, để lại những khu vực có ít hoặc không có sinh vật biển có thể tồn tại. 

Các chất thải rắn như túi, bọt và các vật phẩm khác đổ xuống đại dương từ đất liền hoặc tàu trên biển thường được tiêu thụ, với các tác động thường gây tử vong, bởi các động vật có vú biển, cá và chim nhầm chúng với thức ăn. Vứt bỏ lưới đánh cá trôi dạt trong nhiều năm, cá và động vật có vú. Ở một số khu vực nhất định, dòng hải lưu hàng nghìn tỷ phân hủy các mặt hàng nhựa và rác khác thành những mảng rác khổng lồ, xoáy. Một ở Bắc Thái Bình Dương, được gọi là Vortex Thái Bình Dương, được ước tính là kích thước của Texas. 

Ô nhiễm không phải lúc nào cũng là vật chất. Trong các cơ quan lớn của nước, sóng âm có thể mang không hề suy giảm hàng dặm. Sự hiện diện ngày càng tăng của âm thanh lớn hoặc dai dẳng từ tàu, thiết bị sonar, giàn khoan dầu và thậm chí từ các nguồn tự nhiên như động đất có thể phá vỡ sự di cư, giao tiếp và mô hình sinh sản của nhiều động vật biển, đặc biệt là động vật có vú sống dưới nước như cá voi và cá heo.

Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone...
Đọc tiếp

Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. 

The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." 

Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone that forms each summer in the Mississippi River Delta, or the thousand–mile–wide swath of decomposing plastic in the northern Pacific

Ocean to see that this "dilution" policy has helped place a once flourishing ocean ecosystem on the brink of collapse. 

There is evidence that the oceans have suffered at the hands of mankind for millennia. But recent studies show that degradation, particularly of shoreline areas, has accelerated dramatically in the past three centuries as industrial discharge and run–off from farms and coastal cities have increased. 

Pollution is the introduction of harmful contaminants that are outside the norm for a given ecosystem. Common man–made pollutants reaching the oceans include pesticides, herbicides, chemical fertilizers, detergents, oil, sewage, plastics, and other solids. Many of these pollutants collect at the ocean's depths, where they are consumed by small marine organisms and introduced into the global food chain. 

Many ocean pollutants are released into the environment far upstream from coastlines. Nitrogen–rich fertilizers applied by farmers inland, for example, end up in local streams, rivers, and groundwater and are eventually deposited in estuaries, bays, and deltas. These excess nutrients can spawn massive blooms of algae that rob the water of oxygen, leaving areas where little or no marine life can exist. 

Solid wastes like bags, foam, and other items dumped into the oceans from land or by ships at sea are frequently consumed, with often fatal effects, by marine mammals, fish, and birds that mistake them for food. Discarded fishing nets drift for many years, ensnaring fish and mammals. In certain regions, ocean currents corral trillions of decomposing plastic items and other trash into gigantic, swirling garbage patches. One in the North Pacific, known as the Pacific Trash Vortex, is estimated to be the size of Texas. 

Pollution is not always physical. In large bodies of water, sound waves can carry undiminished for miles. The increased presence of loud or persistent sounds from ships, sonar devices, oil rigs, and even from natural sources like earthquakes can disrupt the migration, communication, and reproduction patterns of many marine animals, particularly aquatic mammals like whales and dolphins. 

(Source: Reading Advantage by Casey Malarcher)

It can be inferred from the paragraph 2 that the “dilution” policy is related to _____.

A. helping the ecosystem of the oceans flourish

B. neglecting the effects of dumping trash into the oceans

C. treating harmful materials in the oceans properly

D. dealing with the problems of water pollution

1
26 tháng 11 2018

Kiến thức: Đọc hiểu 

Giải thích: 

Có thể suy ra từ đoạn 2 rằng chính sách “pha loãng” có liên quan đến _____. 

A. giúp hệ sinh thái của đại dương phát triển 

B. bỏ qua ảnh hưởng của việc đổ rác vào đại dương 

C. xử lý vật liệu có hại trong đại dương đúng cách 

D. xử lý các vấn đề ô nhiễm nguồn nước 

Thông tin: Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone that forms each summer in the Mississippi River Delta, or the thousand–mile–wide swath of decomposing plastic in the northern Pacific Ocean to see that this "dilution" policy has helped place a once flourishing ocean ecosystem on the brink of collapse. 

Tạm dịch: Ngày nay, chúng ta không cần tìm đâu xa ngoài vùng chết có kích thước New Jersey hình thành mỗi mùa hè ở đồng bằng sông Mississippi, hay dải phân hủy nhựa rộng hàng ngàn dặm ở phía bắc Thái Bình Dương để thấy rằng chính sách "pha loãng" này có đã giúp đặt một hệ sinh thái đại dương từng hưng thịnh trên bờ vực sụp đổ. 

Chọn B

Dịch bài đọc: 

Các đại dương rộng lớn và sâu thẳm đến mức gần đây, người ta cho rằng bất kể rác thải và hóa chất của con người đổ vào chúng như thế nào, các tác động sẽ không đáng kể. Những người ủng hộ việc bán phá giá trong các đại dương thậm chí đã có một câu khẩu hiệu: "Giải pháp cho ô nhiễm là pha loãng". 

Ngày nay, chúng ta không cần tìm đâu xa ngoài vùng chết có kích thước New Jersey hình thành mỗi mùa hè ở đồng bằng sông Mississippi, hay dải phân hủy nhựa rộng hàng ngàn dặm ở phía bắc Thái Bình Dương để thấy rằng chính sách "pha loãng" này có đã giúp đặt một hệ sinh thái đại dương từng hưng thịnh trên bờ vực sụp đổ. 

Có bằng chứng cho thấy các đại dương đã phải chịu đựng dưới bàn tay của nhân loại trong nhiều thiên niên kỷ. Nhưng các nghiên cứu gần đây cho thấy sự xuống cấp, đặc biệt là các khu vực bờ biển, đã tăng tốc đáng kể trong ba thế kỷ qua khi xả thải công nghiệp và thoát khỏi các trang trại và thành phố ven biển đã tăng lên. 

Ô nhiễm là sự ra đời của các chất gây ô nhiễm có hại nằm ngoài định mức cho một hệ sinh thái nhất định. Các chất gây ô nhiễm nhân tạo phổ biến đến các đại dương bao gồm thuốc trừ sâu, thuốc diệt cỏ, phân bón hóa học, chất tẩy rửa, dầu, nước thải, nhựa và các chất rắn khác. Nhiều chất gây ô nhiễm này thu thập ở độ sâu của đại dương, nơi chúng được các sinh vật biển nhỏ tiêu thụ và đưa vào chuỗi thức ăn toàn cầu. 

Nhiều chất ô nhiễm đại dương được thải ra môi trường ở thượng nguồn từ bờ biển. Phân bón giàu nitơ được áp dụng bởi nông dân trong đất liền, ví dụ, cuối cùng ở các dòng suối, sông và nước ngầm địa phương và cuối cùng được lắng đọng ở các cửa sông, vịnh và đồng bằng châu thổ. Những chất dinh dưỡng dư thừa này có thể sinh ra những bông tảo khổng lồ cướp đi nước oxy, để lại những khu vực có ít hoặc không có sinh vật biển có thể tồn tại. 

Các chất thải rắn như túi, bọt và các vật phẩm khác đổ xuống đại dương từ đất liền hoặc tàu trên biển thường được tiêu thụ, với các tác động thường gây tử vong, bởi các động vật có vú biển, cá và chim nhầm chúng với thức ăn. Vứt bỏ lưới đánh cá trôi dạt trong nhiều năm, cá và động vật có vú. Ở một số khu vực nhất định, dòng hải lưu hàng nghìn tỷ phân hủy các mặt hàng nhựa và rác khác thành những mảng rác khổng lồ, xoáy. Một ở Bắc Thái Bình Dương, được gọi là Vortex Thái Bình Dương, được ước tính là kích thước của Texas. 

Ô nhiễm không phải lúc nào cũng là vật chất. Trong các cơ quan lớn của nước, sóng âm có thể mang không hề suy giảm hàng dặm. Sự hiện diện ngày càng tăng của âm thanh lớn hoặc dai dẳng từ tàu, thiết bị sonar, giàn khoan dầu và thậm chí từ các nguồn tự nhiên như động đất có thể phá vỡ sự di cư, giao tiếp và mô hình sinh sản của nhiều động vật biển, đặc biệt là động vật có vú sống dưới nước như cá voi và cá heo.

Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone...
Đọc tiếp

Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. 

The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." 

Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone that forms each summer in the Mississippi River Delta, or the thousand–mile–wide swath of decomposing plastic in the northern Pacific

Ocean to see that this "dilution" policy has helped place a once flourishing ocean ecosystem on the brink of collapse. 

There is evidence that the oceans have suffered at the hands of mankind for millennia. But recent studies show that degradation, particularly of shoreline areas, has accelerated dramatically in the past three centuries as industrial discharge and run–off from farms and coastal cities have increased. 

Pollution is the introduction of harmful contaminants that are outside the norm for a given ecosystem. Common man–made pollutants reaching the oceans include pesticides, herbicides, chemical fertilizers, detergents, oil, sewage, plastics, and other solids. Many of these pollutants collect at the ocean's depths, where they are consumed by small marine organisms and introduced into the global food chain. 

Many ocean pollutants are released into the environment far upstream from coastlines. Nitrogen–rich fertilizers applied by farmers inland, for example, end up in local streams, rivers, and groundwater and are eventually deposited in estuaries, bays, and deltas. These excess nutrients can spawn massive blooms of algae that rob the water of oxygen, leaving areas where little or no marine life can exist. 

Solid wastes like bags, foam, and other items dumped into the oceans from land or by ships at sea are frequently consumed, with often fatal effects, by marine mammals, fish, and birds that mistake them for food. Discarded fishing nets drift for many years, ensnaring fish and mammals. In certain regions, ocean currents corral trillions of decomposing plastic items and other trash into gigantic, swirling garbage patches. One in the North Pacific, known as the Pacific Trash Vortex, is estimated to be the size of Texas. 

Pollution is not always physical. In large bodies of water, sound waves can carry undiminished for miles. The increased presence of loud or persistent sounds from ships, sonar devices, oil rigs, and even from natural sources like earthquakes can disrupt the migration, communication, and reproduction patterns of many marine animals, particularly aquatic mammals like whales and dolphins. 

(Source: Reading Advantage by Casey Malarcher)

The word “spawn” in paragraph 5 can be best replaced by ______.

A. produce

B. appear

C. prevent

D. limit

1
27 tháng 8 2017

Kiến thức: Đọc hiểu 

Giải thích: 

Từ “spawn” ở đoạn 5 có thể thay thế bởi ____. 

A. sản xuất B. xuất hiện C. ngăn chặn D. giới hạn 

=> spawn = produce 

Thông tin: These excess nutrients can spawn massive blooms of algae that rob the water of oxygen, leaving areas where little or no marine life can exist. 

Tạm dịch: Những chất dinh dưỡng dư thừa này có thể sinh ra những bông tảo khổng lồ cướp đi nước oxy, để lại những khu vực có ít hoặc không có sinh vật biển có thể tồn tại. 

Chọn A

Dịch bài đọc: 

Các đại dương rộng lớn và sâu thẳm đến mức gần đây, người ta cho rằng bất kể rác thải và hóa chất của con người đổ vào chúng như thế nào, các tác động sẽ không đáng kể. Những người ủng hộ việc bán phá giá trong các đại dương thậm chí đã có một câu khẩu hiệu: "Giải pháp cho ô nhiễm là pha loãng". 

Ngày nay, chúng ta không cần tìm đâu xa ngoài vùng chết có kích thước New Jersey hình thành mỗi mùa hè ở đồng bằng sông Mississippi, hay dải phân hủy nhựa rộng hàng ngàn dặm ở phía bắc Thái Bình Dương để thấy rằng chính sách "pha loãng" này có đã giúp đặt một hệ sinh thái đại dương từng hưng thịnh trên bờ vực sụp đổ. 

Có bằng chứng cho thấy các đại dương đã phải chịu đựng dưới bàn tay của nhân loại trong nhiều thiên niên kỷ. Nhưng các nghiên cứu gần đây cho thấy sự xuống cấp, đặc biệt là các khu vực bờ biển, đã tăng tốc đáng kể trong ba thế kỷ qua khi xả thải công nghiệp và thoát khỏi các trang trại và thành phố ven biển đã tăng lên. 

Ô nhiễm là sự ra đời của các chất gây ô nhiễm có hại nằm ngoài định mức cho một hệ sinh thái nhất định. Các chất gây ô nhiễm nhân tạo phổ biến đến các đại dương bao gồm thuốc trừ sâu, thuốc diệt cỏ, phân bón hóa học, chất tẩy rửa, dầu, nước thải, nhựa và các chất rắn khác. Nhiều chất gây ô nhiễm này thu thập ở độ sâu của đại dương, nơi chúng được các sinh vật biển nhỏ tiêu thụ và đưa vào chuỗi thức ăn toàn cầu. 

Nhiều chất ô nhiễm đại dương được thải ra môi trường ở thượng nguồn từ bờ biển. Phân bón giàu nitơ được áp dụng bởi nông dân trong đất liền, ví dụ, cuối cùng ở các dòng suối, sông và nước ngầm địa phương và cuối cùng được lắng đọng ở các cửa sông, vịnh và đồng bằng châu thổ. Những chất dinh dưỡng dư thừa này có thể sinh ra những bông tảo khổng lồ cướp đi nước oxy, để lại những khu vực có ít hoặc không có sinh vật biển có thể tồn tại. 

Các chất thải rắn như túi, bọt và các vật phẩm khác đổ xuống đại dương từ đất liền hoặc tàu trên biển thường được tiêu thụ, với các tác động thường gây tử vong, bởi các động vật có vú biển, cá và chim nhầm chúng với thức ăn. Vứt bỏ lưới đánh cá trôi dạt trong nhiều năm, cá và động vật có vú. Ở một số khu vực nhất định, dòng hải lưu hàng nghìn tỷ phân hủy các mặt hàng nhựa và rác khác thành những mảng rác khổng lồ, xoáy. Một ở Bắc Thái Bình Dương, được gọi là Vortex Thái Bình Dương, được ước tính là kích thước của Texas. 

Ô nhiễm không phải lúc nào cũng là vật chất. Trong các cơ quan lớn của nước, sóng âm có thể mang không hề suy giảm hàng dặm. Sự hiện diện ngày càng tăng của âm thanh lớn hoặc dai dẳng từ tàu, thiết bị sonar, giàn khoan dầu và thậm chí từ các nguồn tự nhiên như động đất có thể phá vỡ sự di cư, giao tiếp và mô hình sinh sản của nhiều động vật biển, đặc biệt là động vật có vú sống dưới nước như cá voi và cá heo.

Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone...
Đọc tiếp

Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions from 38 to 45. 

The oceans are so vast and deep that until fairly recently, it was widely assumed that no matter how trash and chemicals humans dumped into them, the effects would be negligible. Proponents of dumping in the oceans even had a catchphrase: "The solution to pollution is dilution." 

Today, we need look no further than the New Jersey–size dead zone that forms each summer in the Mississippi River Delta, or the thousand–mile–wide swath of decomposing plastic in the northern Pacific

Ocean to see that this "dilution" policy has helped place a once flourishing ocean ecosystem on the brink of collapse. 

There is evidence that the oceans have suffered at the hands of mankind for millennia. But recent studies show that degradation, particularly of shoreline areas, has accelerated dramatically in the past three centuries as industrial discharge and run–off from farms and coastal cities have increased. 

Pollution is the introduction of harmful contaminants that are outside the norm for a given ecosystem. Common man–made pollutants reaching the oceans include pesticides, herbicides, chemical fertilizers, detergents, oil, sewage, plastics, and other solids. Many of these pollutants collect at the ocean's depths, where they are consumed by small marine organisms and introduced into the global food chain. 

Many ocean pollutants are released into the environment far upstream from coastlines. Nitrogen–rich fertilizers applied by farmers inland, for example, end up in local streams, rivers, and groundwater and are eventually deposited in estuaries, bays, and deltas. These excess nutrients can spawn massive blooms of algae that rob the water of oxygen, leaving areas where little or no marine life can exist. 

Solid wastes like bags, foam, and other items dumped into the oceans from land or by ships at sea are frequently consumed, with often fatal effects, by marine mammals, fish, and birds that mistake them for food. Discarded fishing nets drift for many years, ensnaring fish and mammals. In certain regions, ocean currents corral trillions of decomposing plastic items and other trash into gigantic, swirling garbage patches. One in the North Pacific, known as the Pacific Trash Vortex, is estimated to be the size of Texas. 

Pollution is not always physical. In large bodies of water, sound waves can carry undiminished for miles. The increased presence of loud or persistent sounds from ships, sonar devices, oil rigs, and even from natural sources like earthquakes can disrupt the migration, communication, and reproduction patterns of many marine animals, particularly aquatic mammals like whales and dolphins. 

(Source: Reading Advantage by Casey Malarcher)

The word “they” in paragraph 4 refers to ______.

A. ocean’s depth

B. the oceans

C. marine organisms

D. man–made pollutants

1
5 tháng 8 2019

Kiến thức: Đọc hiểu 

Giải thích: 

Từ “they” ở đoạn 4 nói tới _______. 

A. đại dương sâu thẳm B. đại dương 

C. sinh vật biển D. chất ô nhiễm nhân tạo 

Thông tin: Many of these pollutants collect at the ocean's depths, where they are consumed by small marine organisms and introduced into the global food chain. 

Tạm dịch: Nhiều chất gây ô nhiễm này thu thập ở độ sâu của đại dương, nơi chúng được các sinh vật biển nhỏ tiêu thụ và đưa vào chuỗi thức ăn toàn cầu. 

Chọn D

Dịch bài đọc: 

Các đại dương rộng lớn và sâu thẳm đến mức gần đây, người ta cho rằng bất kể rác thải và hóa chất của con người đổ vào chúng như thế nào, các tác động sẽ không đáng kể. Những người ủng hộ việc bán phá giá trong các đại dương thậm chí đã có một câu khẩu hiệu: "Giải pháp cho ô nhiễm là pha loãng". 

Ngày nay, chúng ta không cần tìm đâu xa ngoài vùng chết có kích thước New Jersey hình thành mỗi mùa hè ở đồng bằng sông Mississippi, hay dải phân hủy nhựa rộng hàng ngàn dặm ở phía bắc Thái Bình Dương để thấy rằng chính sách "pha loãng" này có đã giúp đặt một hệ sinh thái đại dương từng hưng thịnh trên bờ vực sụp đổ. 

Có bằng chứng cho thấy các đại dương đã phải chịu đựng dưới bàn tay của nhân loại trong nhiều thiên niên kỷ. Nhưng các nghiên cứu gần đây cho thấy sự xuống cấp, đặc biệt là các khu vực bờ biển, đã tăng tốc đáng kể trong ba thế kỷ qua khi xả thải công nghiệp và thoát khỏi các trang trại và thành phố ven biển đã tăng lên. 

Ô nhiễm là sự ra đời của các chất gây ô nhiễm có hại nằm ngoài định mức cho một hệ sinh thái nhất định. Các chất gây ô nhiễm nhân tạo phổ biến đến các đại dương bao gồm thuốc trừ sâu, thuốc diệt cỏ, phân bón hóa học, chất tẩy rửa, dầu, nước thải, nhựa và các chất rắn khác. Nhiều chất gây ô nhiễm này thu thập ở độ sâu của đại dương, nơi chúng được các sinh vật biển nhỏ tiêu thụ và đưa vào chuỗi thức ăn toàn cầu. 

Nhiều chất ô nhiễm đại dương được thải ra môi trường ở thượng nguồn từ bờ biển. Phân bón giàu nitơ được áp dụng bởi nông dân trong đất liền, ví dụ, cuối cùng ở các dòng suối, sông và nước ngầm địa phương và cuối cùng được lắng đọng ở các cửa sông, vịnh và đồng bằng châu thổ. Những chất dinh dưỡng dư thừa này có thể sinh ra những bông tảo khổng lồ cướp đi nước oxy, để lại những khu vực có ít hoặc không có sinh vật biển có thể tồn tại. 

Các chất thải rắn như túi, bọt và các vật phẩm khác đổ xuống đại dương từ đất liền hoặc tàu trên biển thường được tiêu thụ, với các tác động thường gây tử vong, bởi các động vật có vú biển, cá và chim nhầm chúng với thức ăn. Vứt bỏ lưới đánh cá trôi dạt trong nhiều năm, cá và động vật có vú. Ở một số khu vực nhất định, dòng hải lưu hàng nghìn tỷ phân hủy các mặt hàng nhựa và rác khác thành những mảng rác khổng lồ, xoáy. Một ở Bắc Thái Bình Dương, được gọi là Vortex Thái Bình Dương, được ước tính là kích thước của Texas. 

Ô nhiễm không phải lúc nào cũng là vật chất. Trong các cơ quan lớn của nước, sóng âm có thể mang không hề suy giảm hàng dặm. Sự hiện diện ngày càng tăng của âm thanh lớn hoặc dai dẳng từ tàu, thiết bị sonar, giàn khoan dầu và thậm chí từ các nguồn tự nhiên như động đất có thể phá vỡ sự di cư, giao tiếp và mô hình sinh sản của nhiều động vật biển, đặc biệt là động vật có vú sống dưới nước như cá voi và cá heo.