Từ tác phẩm chứa đoạn văn trên, em hãy viết một đoạn văn từ 8 – 10 câu trình bày cảm nhận của em về tâm trạng của nhân vật “tôi” trong buổi tựu trường
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em tham khảo nhé:
Truyện ngắn “Tôi đi học” của nhà văn Thanh Tịnh in trong tập Quê mẹ, xuất bản năm 1941. Đây là dòng cảm xúc của nhân vật “tôi” - cũng chính là tác giả, về những cảm xúc đầu đời trong buổi tựu trường ba mươi năm về trước. Dòng cảm xúc được thể hiện theo trình tự thời gian. Tâm trạng nhân vật phát triển song song(Từ láy) cùng với các sự kiện đáng nhớ trong ngày đầu tiên đi học đó. Từ lúc được mẹ âu yếm dắt tay dẫn đi trên con đường tới trường, đến cảnh cậu say mê nhìn ngắm ngôi trường; cảnh hồi hộp nghe ông đốc gọi tên, lo lắng khi phải rời tay mẹ để cùng các bạn vào lớp nhận chỗ của mình và vào buổi học đầu tiên. Sự kết hợp hài hoà giữa bút pháp tự sự, miêu tả và cảm xúc chân thành đã tạo nên tính trữ tình đậm đà của thiên tự truyện. Để rồi sau mấy chục năm, tác giả - là cậu bé ngày xưa vẫn nhớ như in: Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp.
Nhân vật Kiều Phương trong truyện ngắn " Bức Tranh Của Em Gái Tôi " là 1 cô bé vô tư , hồn nhiên và rất say mê hội họa .Cô bé cũng rất hiếu động , thường xuyên hay mày mò pha màu, vẽ tranh và làm bẩn của chính mình trong khi vẽ , vì thế được người anh trai đặt cho biệt danh là "Mèo " . Tài năng hội hoạ của Kiều Phương nhanh chóng được phát hiện , nó làm người anh trai không khỏi ghen tỵ nhưng ngược lại , tình cảm của cô bé dành cho anh mình không hề thay đổi . Và điều ấy được chứng minh khi Kiều Phương quyết định quan sát tỉ mỉ người anh trai và vẽ lại chân dung anh của mình .Khi bức tranh được đoạt giải ,cô bé rất vui mừng , ôm choàng lấy cổ người anh trai .Còn người anh xấu hổ khi nhận ra điều ấy , song, nó cũng làm người anh nhận ra rằng ,em gái mình- Kiều Phương là 1 cô bé nhân hậu ,trong sáng , luôn yêu thương và tin tưởng vào phẩm chất tốt đẹp của anh trai mình
ok bn nha@@@
Kiều Phương là 1 cô bé tinh nghịch, hiếu động nên hay lục lọi các đồ đạc..Kiểu Phương có tài năng hội họa, cô vẽ rất đẹp, sinh động, ngộ nghĩnh và rất có hồn như 1 họa sĩ nhí thực thụ. Trong cuộc thi vẽ tranh, cô đã giành được giải Nhất với bức tranh"Anh trai tôi". Mặc dù anh trai gọi là Mèo nhưng Kiều Phượng vẫn vui vẻ chấp nhận và hồn nhiên khoe với bạn bè.Cách trò chuyện với a trai cũng chứng tỏ Kiều Phương là 1 cô bé nhí nhảnh, trong sáng và vô cùng đáng yêu. Dù cho người a có khó chịu cỡ nào thì cô vẫn ko bỏ giờ tức giận, nổi nóng với a mk. Người a ghen ghét với tài năng của cô nên càng ngày càng lạnh lùng và hay quát mắng cô vậy nhưng tình cảm và thái độ của Kiều Phương dành cho a trai vẫn ko hề thay đổi, tin yêu và trân trọng hết mực. Kiều Phương quả là 1 người có tấm lòng nhân hậu, bao dung, độ lượng
***phó từ được in đậm
Trong văn bản "Bức tranh của em gái tôi", nhân vật Kiều Phương là nhân vật đã để lại cho em rất nhiều ấn tượng sâu sắc. Thật vậy, tác giả đã xây dựng nhân vật này với nhiều phẩm chất đáng quý. Kiều Phương là một cô bé nhí nhảnh hồn nhiên, đặc biệt là rất giỏi vẽ. Cô bé đam mê vẽ và vẽ rất nhiều. Đặc biệt hơn, với tính cách ham học hỏi và hiếu động, thông minh của mình, nhân vật Kiều Phương để lại ấn tượng rất tốt trong lòng bạn đọc. Cùng với đó, sự nhí nhảnh hồn nhiên của cô bé còn được thể hiện khi cô chấp nhận cái tên Mèo mà anh đặt cho, hơn nữa lại còn đi khoe bạn bè. Sau khi được 1 người bạn của bố khen, từ đó Kiều Phương như được tiếp thêm động lực để sau này thành họa sĩ. Tuy nhiên, điều tuyệt vời nhất ở cô bé Kiều Phương chính là tình yêu thương anh trai. Dù cho anh trai có tỏ ra ghen tị và bực bội thế nào, cô bé vẫn yêu thương và chẳng hề xa lánh anh trai. Và cuối cùng, trong câu chuyện, tình cảm đối với anh trai được thể hiện qua bức tranh vẽ anh trai của cô bé. Bức tranh đấy đã giúp cho người anh nhận ra được những lỗi lầm của bản thân và yêu thương Kiều Phương hơn. Đồng thời, bức tranh không chỉ thể hiện được tấm lòng vị tha cao đẹp của cô mà còn thể hiện được tâm hồn trong sáng và tràn ngập yêu thương của Kiều Phương. Tóm lại, nhân vật Kiều Phương chính là nhân vật mà tác giả xây dựng rất thành công nhằm gửi gắm những thông điệp về gia đình trong tác phẩm của mình.
***phó từ được in đậm
Trong văn bản "Bức tranh của em gái tôi", nhân vật Kiều Phương là nhân vật đã để lại cho em rất nhiều ấn tượng sâu sắc. Thật vậy, tác giả đã xây dựng nhân vật này với nhiều phẩm chất đáng quý. Kiều Phương là một cô bé nhí nhảnh hồn nhiên, đặc biệt là rất giỏi vẽ. Cô bé đam mê vẽ và vẽ rất nhiều. Đặc biệt hơn, với tính cách ham học hỏi và hiếu động, thông minh của mình, nhân vật Kiều Phương để lại ấn tượng rất tốt trong lòng bạn đọc. Cùng với đó, sự nhí nhảnh hồn nhiên của cô bé còn được thể hiện khi cô chấp nhận cái tên Mèo mà anh đặt cho, hơn nữa lại còn đi khoe bạn bè. Sau khi được 1 người bạn của bố khen, từ đó Kiều Phương như được tiếp thêm động lực để sau này thành họa sĩ. Tuy nhiên, điều tuyệt vời nhất ở cô bé Kiều Phương chính là tình yêu thương anh trai. Dù cho anh trai có tỏ ra ghen tị và bực bội thế nào, cô bé vẫn yêu thương và chẳng hề xa lánh anh trai. Và cuối cùng, trong câu chuyện, tình cảm đối với anh trai được thể hiện qua bức tranh vẽ anh trai của cô bé. Bức tranh đấy đã giúp cho người anh nhận ra được những lỗi lầm của bản thân và yêu thương Kiều Phương hơn. Đồng thời, bức tranh không chỉ thể hiện được tấm lòng vị tha cao đẹp của cô mà còn thể hiện được tâm hồn trong sáng và tràn ngập yêu thương của Kiều Phương. Tóm lại, nhân vật Kiều Phương chính là nhân vật mà tác giả xây dựng rất thành công nhằm gửi gắm những thông điệp về gia đình trong tác phẩm của mình.
Tham khảo:Tình yêu quê hương đất nước là tình cảm yêu mến và gắn bó sâu sắc, chân thành đối với những sự vật, con người thuộc về nơi chúng ta sinh ra và lớn lên. Nhờ có tình yêu đó mà con người không ngừng cố gắng để xây dựng và phát triển quê hương, dựng xây đất nước. Một thứ tình cảm đầy thiêng liêng luôn thường trực trong trái tim mỗi con người. Dân tộc Việt Nam có một lòng yêu nước nồng nàn. Điều đó được thể hiện từ những buổi đầu dựng nước và giữ nước. Lịch sử dân tộc chứng kiến hơn một nghìn năm Bắc thuộc với biết bao mất mát, đau thương. Nhưng không thời nào là không có anh hùng đứng lên lãnh đạo nhân dân chống lại kẻ thù. Không thời nào là nhân dân không chung lòng đấu tranh để bảo vệ đất nước. Nhưng những năm tháng hào hùng nhất có lẽ phải kể đến cuộc đấu tranh kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mĩ. Dưới sự lãnh đạo của Chủ tịch Hồ Chí Minh - vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc Việt Nam - Người cũng là tấm gương sáng ngời cho lòng yêu nước thương dân sâu sắc, nhân dân Việt Nam đã đoàn kết một lòng đánh bại kẻ thù xâm lược. Biết bao nhiêu chàng trai, cô gái - họ ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ, mang trong trái tim mình tình yêu với mảnh đất quê hương, để rồi không ngại hy sinh thân mình vì chính mảnh đất ấy. Ngày hôm nay, khi nhân loại được hưởng nền hòa bình hiếm hoi. Tình yêu quê hương, đất nước có lẽ xuất phát từ những điều thật bình dị. Đó có thể là lòng biết ơn, yêu mến những người đã sinh ra, dạy dỗ chúng ta. Hay là mong muốn học tập để mai này trở về xây dựng quê hương ngày một giàu đẹp. Cũng có thể đến từ sự bảo vệ và phát huy những nét văn hóa truyền thống của quê hương. Đặc biệt là lòng quyết tâm chiến đấu bảo vệ đất nước của mỗi con người trong những lúc gian nguy rình rập (chiến tranh, thiên tai, dịch bệnh…). Chính vì vậy, thế hệ trẻ hôm nay được sống trong một thế giới hòa bình, cần phải ý thức giữ gìn tình yêu quê hương, đất nước.
Tham khảo:
Những ngày mùa thu khai trường thật đẹp và nhiều ý nghĩa, nhất là đối với các bạn nhỏ lần đầu đến trường. Tác giả Thanh Tịnh đã ghi lại những xúc cảm đó của mình qua câu chuyện ngắn Tôi đi học. Bằng việc hóa thân thành nhân vật tôi, ông đã miêu tả vô cùng sâu sắc và chân thực về ngày đầu tiên đi học. Dòng cảm xúc trong ngày đầu đi học được thể hiện theo trình tự thời gian: cậu bé được mẹ âu yếm dắt tay dẫn đi trên con đường tới trường, say mê nhìn ngắm ngôi trường; hồi hộp nghe thầy gọi tên, lo lắng khi phải rời tay mẹ để cùng các bạn vào lớp nhận chỗ của mình và học giờ học đầu tiên. Mọi cử chỉ, hành động đều trở nên lúng túng, vụng về. Trí óc non nớt của cậu không thể hình dung ra được những điều gì xảy ra hằng ngày trong ngôi trường đẹp đẽ kia. Dòng cảm xúc của nhân vật “tôi” được tạo nên từ cảm xúc trong sáng, hồn nhiên và bút pháp nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật tinh tế của nhà văn. Thanh Tịnh đã nói thay tất cả chúng ta cái cảm giác kì diệu của buổi học đầu tiên đã trở thành kỉ niệm đẹp đẽ, để lại ấn tượng sâu sắc trong cuộc đời mỗi người. Qua văn bản, ngày đầu tiên đi học lại hiện về trong mỗi chúng ta. Mỗi người có những trải nghiệm, những cảm xúc khác nhau về ngày đầu đến trường, nhưng nó sẽ đọng lại mãi mãi trong tâm trí ta. Bước qua cánh cổng trường, chúng ta đến với một thế giới mới, thế giới của tri thức, của trải nghiệm, của bài học. Truyện ngắn mang những ý nghĩa sâu sắc và là một lời nhắn nhủ đầy ý nghĩa đến với những người đang bận rộn với cuộc sống hoặc đang chán nản, mệt mỏi trên con đường mình chọn rằng chúng ta đã có một ngày đầu đi học ý nghĩa, tốt đẹp đến thế.