K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1 tháng 1 2019

NỘI QUY THAM GIA" GIÚP TÔI GIẢI TOÁN "

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn , chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn .

2. Không được trả lời linh tinh , không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn .

3.  không tíc " Đúng " vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp .

 NẾ PHẠM VI 3 ĐIỀU TRÊN SẼ BỊ GIÁO VIÊN CỦA ONLINE MATHS TRỪ HẾT ĐIỂM HỎI ĐÁP CÓ THỂ BỊ KHÓA TÀI KHOẢN HOẶC CẤM VĨNH VIỄN KHÔNG ĐĂNG NHẬP VÀO TRANG WED 

31 tháng 3 2019

??????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????

31 tháng 3 2019

1+1=2

bạn hỏi cái gì vậy?

31 tháng 12 2018

Cậu nhóc 11 tuổi nào cũng từng tưởng tượng ra dáng vẻ của bản thân khi 18 tuổi, một sự tưởng tượng không mang chút áp lực, đẹp đẽ đến không gì sánh bằng. Nhìn xa hơn ra về sau, đó là việc trưởng thành một cách chậm rãi và bình thản. Vậy nhưng có những mảnh đời của những cậu bé khác lại được ấn phím định trước, ví dụ như Vương Tuấn Khải.

Thuở 11 tuổi, lúc còn làm thực tập sinh, dù rằng Vương Tuấn Khải cũng có “ước mơ làm ngôi sao”, nhưng chẳng hề nghĩ đến việc mình của tuổi 18 sẽ mang dáng vẻ ra sao. Từ bé em ấy đã có ý niệm rằng “Việc gì đến thì mình sẽ làm việc đó. Đời người bảy nổi ba chìm và mang quá nhiều điều ngoài ý muốn, cứ thuận theo tự nhiên là được rồi.”

Bởi vì quyết định của thuở 11 tuổi ấy, cậu thiếu niên đó đã được đẩy lên trung tâm sân khấu, nhận được sự quan tâm và vai trò vượt quá lứa tuổi của mình.

Học sinh, nghệ sĩ, cậu nhóc, người lớn…. những vai trò này lần lượt song hành, dính dáng xung quanh thân phận Vương Tuấn Khải: Một sinh viên đại học thi đỗ học viện điện ảnh Bắc Kinh đúng chuẩn, một thần tượng với lí lịch không chút khuyết điểm, một cậu bé xuất thân từ một gia đình bình dân ở Trùng Khánh.

Sắp bước sang tuổi 18, nghĩ về quá khứ, Vương Tuấn Khải muốn nói với bản thân mình của tuổi 11 rằng “Em phải kiên cường bước tiếp! Phải kiên cường bước tiếp nhé, sẽ có kết quả mà mọi người không lường trước được, thực sự không lường trước được!”

Tháng 7, tại một căn phòng làm việc trong khu Triều Dương, Bắc Kinh, Vương Tuấn Khải sử dụng phương tiện giao thông khá đặc biệt để đến gặp phóng viên của báo Thanh niên Trung Quốc, đó chính là xe đạp. Em ấy và cả người quản lí đều đeo khẩu trang che kín quá nửa gương mặt, cùng nhau đạp xe qua tầng hầm để xe của khu mua bán, đi cầu thang máy rồi vào phòng làm việc. Cậu thiếu niên ra khỏi cửa chẳng dễ dàng gì, dù có nóng hơn nữa thì cũng phải bọc cả người lại, tránh khỏi việc bị fan hâm mộ nhận ra, sẽ khiến giao thông của thủ đô gặp áp lực hơn nữa.

Áo Tshirt trắng, quần đen, mũ lưỡi trai, gương mặt không make up, một chàng trai sạch sẽ ngăn nắp ngồi trước mặt, giống như một học sinh vừa kết thúc kì thi đại học bị thầy giáo gọi lại trò chuyện. Nhưng cậu ấy là Vương Tuấn Khải.

Cuối năm ngoái, Vương Tuấn Khải nói với phóng viên của báo Thanh niên Trung Quốc rằng “Sách gối đầu của em ấy là cuốn 53 (5 năm thi đại học 3 năm mô phỏng)”  – một cuốn sách là tiếng nói chung của các học sinh lớp 12. Lần này hỏi lại em ấy, câu trả lời là cuốn “Lo lắng về thân phận” của tác giả người anh Alain de Botton.

Cuối năm ngoái, Vương Tuấn Khải nói với phóng viên của báo Thanh niên Trung Quốc rằng “Sách gối đầu của em ấy là cuốn 53 (5 năm thi đại học 3 năm mô phỏng)”  – một cuốn sách là tiếng nói chung của các học sinh lớp 12. Lần này hỏi lại em ấy, câu trả lời là cuốn “Lo lắng về thân phận” của tác giả người anh Alain de Botton.

Học sinh, nghệ sĩ, cậu nhóc, người lớn…. những vai trò này lần lượt song hành, dính dáng xung quanh thân phận Vương Tuấn Khải: Một sinh viên đại học thi đỗ học viện điện ảnh Bắc Kinh đúng chuẩn, một thần tượng với lí lịch không chút khuyết điểm, một cậu bé xuất thân từ một gia đình bình dân ở Trùng Khánh, chàng trai Vương Tuấn Khải sắp 18 tuổi, cậu bé hát Sổ tay rèn luyện tuổi thanh xuân trưởng thành rồi.

31 tháng 12 2018

HuHu hay tóa ....cảm động ghê..................CHO MÌNH HỎI CHÉP Ở ĐÂU ZVẬY???

30 tháng 9 2023

Bài thơ: Quê hương (Tế Hanh) 

“Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ

Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi,

Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi,

Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!” … 

Mk viết lại cho đầy đủ        Tôi yêu Vương Tuấn KhảiTôi không giỏi Toán nhưng đủ để biếtVương Tuấn Khải đứng thứ mấy trong lòng tôiTôi không giỏi Văn nhưng đủ để miêu tả Vương Tuấn Khải đẹp như thế nàoTôi không giỏi Địa Lí nhưng đủ để biết Vương Tuấn Khải ở đâu trong tim mìnhTôi không giỏi Vật Lí nhưng đủ để biết Vương Tuấn Khải có lực hút hơn cả Trái ĐấtTôi...
Đọc tiếp

Mk viết lại cho đầy đủ

        Tôi yêu Vương Tuấn Khải

Tôi không giỏi Toán nhưng đủ để biết

Vương Tuấn Khải đứng thứ mấy trong lòng tôi

Tôi không giỏi Văn nhưng đủ để miêu tả 

Vương Tuấn Khải đẹp như thế nào

Tôi không giỏi Địa Lí nhưng đủ để biết 

Vương Tuấn Khải ở đâu trong tim mình

Tôi không giỏi Vật Lí nhưng đủ để biết 

Vương Tuấn Khải có lực hút hơn cả Trái Đất

Tôi không giỏi Lịch Sử nhưng đủ để biết 

Vương Tuấn khải sinh ngày 21/9/1999

Tôi không giỏi Sinh nhưng đủ để biết

Anh là một tế bào quan trọng trong tôi

Tôi không giỏi Hóa nhưng đủ để biết 

Vương Tuấn Khải là một loại chất gây nghiện

Tôi không giỏi Anh nhưng đủ để hiểu câu

I + Love + Karry + Forever = Tôi Yêu Vương Tuấn Khải mãi mãi

Và tôi không giỏi tiếng Trung nhưng đủ để nói :

" Wo ai ni , Wang Jun Kai "

Tất cả vì tôi yêu Vương Tuấn Khải .

8
8 tháng 1 2017

bài thơ rất hay bạn giỏi văn 

CHÚC BẠN HỌC GIỎI

TK MÌNH NHÉ

8 tháng 1 2017

Bài thơ rất hay

Chúc các bạn học giỏi

Viết thơ hay hơn nhé

        Tôi yêu Vương Tuấn KhảiTôi không giỏi Toán nhưng đủ để biếtVương Tuấn Khải đứng thứ mấy trong lòng tôiTôi không giỏi Văn nhưng đủ để miêu tả Vương Tuấn Khải đẹp như thế nàoTôi không giỏi Địa Lí nhưng đủ để biết Vương Tuấn Khải ở đâu trong tim mìnhTôi không giỏi Vật Lí nhưng đủ để biết Vương Tuấn Khải có lực hút hơn cả Trái ĐấtTôi không giỏi Lịch Sử nhưng...
Đọc tiếp

        Tôi yêu Vương Tuấn Khải

Tôi không giỏi Toán nhưng đủ để biết

Vương Tuấn Khải đứng thứ mấy trong lòng tôi

Tôi không giỏi Văn nhưng đủ để miêu tả 

Vương Tuấn Khải đẹp như thế nào

Tôi không giỏi Địa Lí nhưng đủ để biết 

Vương Tuấn Khải ở đâu trong tim mình

Tôi không giỏi Vật Lí nhưng đủ để biết 

Vương Tuấn Khải có lực hút hơn cả Trái Đất

Tôi không giỏi Lịch Sử nhưng đủ để biết 

Vương Tuấn khải sinh ngày 21/9/1999

Tôi không giỏi Sinh nhưng đủ để biết

Anh là một tế bào quan trọng trong tôi

Tôi không giỏi Hóa nhưng đủ để biết 

Vương Tuấn Khải là một loại chất gây nghiện

Tôi không giỏi Anh nhưng đủ để hiểu câu

I + Love + Karry + Forever = Tôi Yêu Vương Tuấn Khải mãi mãi

Và tôi không giỏi tiếng Trung nhưng đủ để nói :

" Wo ai ni , Wang Jun Kai

Tất cả vì tôi yêu Vương Tuấn Khải .

10
8 tháng 1 2017

Thật ngọt ngào làm sao!

8 tháng 1 2017

bài toán này hay quá đi ak, WO AI NI, WANG JUN KAI

Tích tớ đi, coment đầu tiên

30 tháng 5 2017

mk KO phai Fan cua TF BOY

30 tháng 5 2017

  mik tk nguyen nhi

3 tháng 1 2017

Chủ nhật tuần trước, gia đình em đi xem chương trình ca múa nhạc tại một tụ điểm giải trí ở quận 1.

Nhiều chương trình đặc sắc, nhiều bài hát rất hay được các ca sĩ trình bày thật hấp dẫn. Em chú ý một nữ ca sĩ trình bày nhạc phẩm “Cho con” của cố nhạc sĩ Phạm Trọng cầu.

Cồ ấy khá trẻ, chưa đến ba mươi. Mái tóc buông xõa cùng chiếc áo dài lóng lánh dưới ánh đèn sân khấu, trông dáng cô ấy thật thướt tha. Cô có gương mặt ưa nhìn, nước da trắng trẻo, dáng người cao và mảnh khảnh cùng điệu bộ trình bày bài hát thật hài hòa.

Với chất giọng đặc biệt, nội dung bài hát chứa chan tình cảm cùng phong cách biểu diễn hoàn hảo, cô đã dẫn người nghe vào một đại gia đình ấm cúng tràn đầy hạnh phúc. Vừa nghe em vừa nhìn bố, nhìn mẹ rồi nhìn cả em gái mình với ánh mắt trìu mến. Em thầm cảm ơn bố mẹ đã cho em sự yêu thương vô bờ bến. Em thật hạnh phúc và cảm thấy tự tin hơn khi được sống cùng gia đình.

Em cũng thầm cảm ơn cô ca sĩ trẻ dễ mến kia đã khơi trong em tình thương yêu cha mẹ để tình cảm ấy ngày một sâu sắc hơn. Buổi xem ca nhạc đã khép lại mà lòng em vẫn còn thấy lâng lâng, xao động cùng những tình cảm nhẹ nhàng, hồn nhiên. Em rất trân trọng những ca sĩ, nhạc sĩ đã mang đến cho mọi người những giây phút thăng hoa. Bằng lời ca tiếng nhạc, họ đã khiến tâm hồn con người thêm rộng mở, cuộc đời thêm tươi đẹp.

( TỰ ĐIIỀU CHỈNH BN NHÉ >

Đang ngổi chơi, bỗng em nghe thấy tiếng giới thiệu trên ti vi nhà mình: Các bạn thân mến! Mở đầu chương trình ca nhạc hôm nay. ca sĩ Trần Tiến sẽ biểu diễn bài Mặt trời bé con. Em vội bật dậy, chạy lên xem. Hay quá! Bài này em rất thích mà.

Em chăm chú nhìn lên màn hình nhỏ. Chú Trần Tiến ôm cây đàn ghi-ta nhanh nhẹn bước ra sân khấu. Em hồi hộp chờ đợi. Chú ca sĩ gảy đàn. Điệu nhạc quen thuộc vọng vào tai em. Một giọng hát trầm trầm vang lên: “Ngoài kia có cô bé…!”. Hay quá! Chú Trần Tiến giả bộ nhòm ngó, rồi lấy ngón tay làm mắt tròn, y như như trong lời bài hát, trông thật là buồn cười. Em vừa nghe vừa rung đùi, hát thầm. Giọng chú Tiến trầm xuống. Hai tay chú đặt lên ngực, cái đầu lắc lắc vẻ hóm hỉnh: “ Hạnh phúc quá đơn sơ, mà tôi đâu có ngờ…”. Bỗng chú hát cao lên, mắt nheo nheo: “Trời mưa quá em ơi…” Thật là vui nhộn, em vỗ tay đồm độp. Cái miệng chú cười thật tươi. Đang hát vui như vậy thì chú lại cúi gập người, mặt nhăn nhăn nhó nhó, vẻ thương tiếc. Giọng chú hạ xuống: “Bài ca ướt mất rồi, còn đâu?”.

Em reo lên "Tài quá!”, chú hát lúc trầm lúc bổng lời hát đã đi sâu vào lòng em. Thỉnh thoáng, chú lại cầm vạt áo com-lê màu sáng. Tay chú giang rộng, hát cao lên “tôi đâu có ngờ”. Chú Tiến không ngừng nhún nhảy. Em vừa nghe vừa lắc lư người thích thú. Chú Trần Tiến hát thật hay, phải gọi là mê li. Đoạn cuối, chú hát rất đạt. Từ cái miệng rộng của chú luôn xuất hiện những nụ cười hóm hỉnh. Chú hát cao lên, em tưởng nhơ bay vút lên tận mây xanh. Tay chú giơ cao, ngón tay giả làm mặt trời bé con. Chú hơi cúi người, lấy tay chìa ra trước. Đôi mắt chú mở to. giọng nhanh mà vui nhộn “La la lá, là la la..”. Chú ngừng một lát để hát tiếp đoạn hai. Từng khúc nhạc vang lên rộn ràng. Em chạy đến mở to tiếng trong ti-vi. Chú Trần Tiến cầm một bông hoa hé nở vừa ngửi vừa nheo mắt. Chú ấy thật là trẻ con. Vừa đánh đàn, chú vừa đi trên sân khấu cười tươi. Một giọng hát quen thuộc lại cất lẽn. Có lúc, chú vuốt mái tóc điểm bạc, cười ngượng nghịu làm em kêu lên:

– Chú Trần Tiến này nhộn quá!

Lúc hát gần xong, người chú hơi ngả ra sau. “Lá la…”.

Thôi! Thế là bài hát chấm dứt. Nhìn lên ti vi, em tiếc ngẩn ngơ, chỉ muốn chú Tiến hát nữa, hát mãi.



21 tháng 8 2018

Hương mật tựa khói sương ai xem nào ? Cả thiên kê chi bạch xà truyền thuyết nữa ?

Các bạn có fan dương tử ko ?

260 + 78 =338

21 tháng 8 2018

260+78=338