K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

''Tôi muốn tắt nắng đi Cho màu đừng nhạt mất; Tôi muốn buộc gió lại Cho hương đừng bay đi. Của ong bướm này đây tuần tháng mật; Này đây hoa của đồng nội xanh rì; Này đây lá của cành tơ phơ phất; Của yến anh này đây khúc tình si; Và này đây ánh sáng chớp hàng mi, Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa; Tháng giêng ngon như một cặp môi gần; Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa: Tôi...
Đọc tiếp

''Tôi muốn tắt nắng đi 
Cho màu đừng nhạt mất; 
Tôi muốn buộc gió lại 
Cho hương đừng bay đi. 

Của ong bướm này đây tuần tháng mật; 
Này đây hoa của đồng nội xanh rì; 
Này đây lá của cành tơ phơ phất; 
Của yến anh này đây khúc tình si; 
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi, 
Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa; 
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần; 
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa: 
Tôi không chờ nắng hạ mới hoaì xuân. 
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua, 
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già, 
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất. 
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật, 
Không cho dài thời trẻ của nhân gian; 
Nói lam` chi rằng xuân vẫn tuần hoàn, 
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lạị 
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi, 
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời; 
Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi, 
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt.... 
Con gió xinh thì thào trong lá biếc, 
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi ? 
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi, 
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa ? 
Chẳng bao giờ, ôi ! chẳng bao giờ nữa... 
Mau đi thôi ! mùa chưa ngả chiều hôm,''

a Bài thơ của ai sáng tác 

b Nêu nd và phân tích nội dung  bài thơ

3
14 tháng 11 2018

Bài này do Xuân Diệu sáng tác

14 tháng 11 2018

a) Của Xuân Diệu .

b) 1. Giá trị nội dung
Bài thơ thể hiện lòng ham sống bồng bột và mãnh liệt của cái Tôi Xuân Diệu rất hiện đại cùng với một quan niệm mới mẻ về thời gian, tuổi tre, hạnh phúc
– Cái Tôi Xuân Diệu trong bài thơ tiêu biểu cho cái Tôi thời đại thơ mới:
+ Một ý thức ráo riết về giá trị đời sống cá thể. Nghĩa là một ý thức nhân bản. nhân văn rất cao
+ Một quan niệm táo bạo đầy tính cách mạng trước những quan niệm cũ kĩ vốn cản trở việc giải phóng con người cá thể
+ Một niềm thiết tha với cuộc sống trần thế, niềm vui trần thế.
+ Một khát khao sống mãnh liệt và một tâm thế cuồng nhiệt, tích cực

2. Giá trị nghệ thuật
Nghệ thuật sáng tạo những câu thơ, những hình ảnh thơ mới lạ độc đáo:
+ Cách liên tưởng so sánh mới lạ; Tháng giêng ngon…; Mùi tháng năm..
+ Thủ pháp chuyển đổi giác quan khi thể hiện cảm giác trong việc diễn tả hình ảnh
+ Lối nhân hóa.

- copy link : http://lamvanmau.com/phan-h-bai-tho-voi-vang/ 
Mình quá nổi tiếng để bạn fake :))

17 tháng 6 2019

Chọn đáp án: C

(Giải thích: Điệp ngữ tôi muốn, điệp cấu trúc cú pháp tôi muốn ... cho, điệp ngắt quãng câu 1,3)

6 tháng 1 2020

I want tắt nắng go

for đời add nhạt again

i want buộc U again

To U 'll be mine

#méo hiểu j#

_Eo ơi, bày đặt Tiếng với chả Anh :33

8 tháng 4 2020

Ước muốn ngông cuồng táo bạo ...
Một ước muốn kì lạ của thi sĩ. ấy là ước muốn quay ngược qui luật tự nhiên - một ước muốn không thể:
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi
Muốn "tắt nắng", muốn "buộc gió" thật là những ham muốn kì dị, chỉ có ở thi sĩ. Nhưng làm sao cưỡng được qui luật, làm sao có thể vĩnh viễn hoá được những thứ vốn ngắn ngủi mong manh ấy? Cái ham muốn lạ lùng kia đã hé mở cho chúng ta một lòng yêu bồng bột vô bờ với cái thế giới thắm sắc đượm hương này.
Nhưng trong cách diễn đạt của nhà thơ thì “tắt nắng” và “buộc gió” không phải là ý muốn cuối cùng, vì những câu chẵn của khổ thơ đều bắt đầu bằng một chữ “cho”.
Cho màu đừng nhạt mất,
......
Cho hương đừng bay đi.
Khát vọng ngông cuồng kia cũng xuất phát từ mong muốn giữ lại cái đẹp đẽ cho sự sống. Những câu thơ gợi cảm giác lo âu rằng cái đẹp sẽ giảm hương sắc đi, màu nắng sẽ bớt rực rỡ nếu nắng cứ toả, và làn hương kia sẽ bớt nồng nàn nếu gió cứ bay. Nhưng mong muốn càng trở nên thiết tha hơn khi nhà thơ dùng đến hai lần chữ “đừng” - chứa đựng một nguyện vọng thiết tha. Từng chữ một của bốn câu thơ đều nói lên nỗi ham sống đến vô biên, tột cùng đến trở nên cuồng si, tham lam, muốn giữ lại cho mình và cho đời vẻ đẹp, sự sống ở trong tạo vật.

24 tháng 3 2021

Nhà thơ Thế Lữ đã từng có nhận xét khá tinh tế về Xuân Diệu: “Xuân Diệu là một người của đời, một người ở giữa loài người. Lầu thơ của ông xây dựng trên đất của một tấm lòng trần gian”. Có thể nói, Xuân Diệu đã đem đến cho thơ ca Việt Nam một “bộ y phục tối tân”, táo bạo, một “cảm hứng dạt dào chưa từng có ở chốn nước non lặng lẽ này”. Cứ mỗi độ xuân về, trái tim non của những thế hệ trẻ lại rung lên với cảm xúc yêu đời tha thiết, mãnh liệt trước lời ru yêu đời mà thấm thía của Xuân Diệu. Một trong hững lời ru yêu đời thấm thía ấy được gửi gắm qua tác phẩm “Vội vàng” – một bài thơ tiêu biểu cho phong cách thơ độc đáo của Xuân Diệu. Cả bài thơ là niềm yêu đời mãnh liệt, lòng ham sống đến bồng bột, cuồng nhiệt. Đến với 13 câu đầu trong “Vội vàng”, chúng ta sẽ thấy rõ được ước muốn táo bạo, kì lạ của thi sĩ và bức tranh xuân – vẻ đẹp thiên đường trên mặt đất.

         Rút ra từ tập “Thơ thơ”, Vội vàng là thi phẩm kết tinh vẻ đẹp hồn thơ Xuân Diệu trước cách mạng tháng 8. Mở đầu bài thơ là khổ thơ ngũ ngôn thể hiện ước muốn cháy bỏng của thi sĩ:

                               Tôi muốn tắt nắng đi

                              Cho màu đừng nhạt mất

                             Tôi muốn buộc gió lại

                             Cho hương đừng bay đi

Câu thơ ngắn, nhịp thơ nhanh liên tiếp các điệp từ, điệp ngữ, điệp cấu trúc, khổ thơ như khúc ca sôi nổi, say mê về những ước muốn khát khao cất lên từ trái tim của thi sĩ. Muốn tắt nắng, muốn buộc gió để màu đừng nhạt, hương đừng phai, nghĩa là Xuân Diệu muốn níu giữ mãi hương thơm sắc thắm, muốn bất tử hóa vẻ đẹp mùa xuân nơi trần thế. Nghĩa là Xuân Diệu muốn mãi mãi một mùa xuân tuyệt vời. Ham muốn, khát vọng của thi sĩ thật vô cùng lãng mạn. Phải là một hồn thơ yêu đời ham sống mãnh liệt đến vô bờ mới có nhugnữ ham muốn bồng bột, táo bạo ấy.

12 tháng 11 2018

=)) hú cháu iu .VV

=))hú bác iuu

3 tháng 10 2018

a. Đại từ "ta" gắn với những hành động cụ thể "con chim hót", "một cành hoa", "nốt trầm xao xuyến" đã cho thấy sự hòa nhập của tác giả vào mùa xuân của đất nước. Nếu như những câu thơ ở khổ thơ trước, tác giả xưng "tôi" thì ở đây có sự thay đổi về đại từ xưng hô, thành "ta", để nhấn mạnh sự hòa nhập của cá nhân với cộng động, của cá thể với tập thể, của tuổi trẻ với mùa xuân của đất nước. => Đại từ "ta" đã nói lên khát vọng hóa thân và dâng hiến của tác giả hòa vào đất nước.

b. Đại từ "tôi" chỉ cá nhân. Tôi thấy được thời gian là tuyến tính. Tôi đứng độc lập, riêng biệt, chỉ chủ thể của những hành động phi thường "tắt nắng, buột gió". Đằng sau những hành động tưởng chừng như viển vông ấy là khát vọng được níu giữ bước đi của thời gian, để "tôi" mãi được sống trong mảnh vườn tình ái, để vườn trần mãi là thiên đường trên mặt đất. => Đại từ "tôi" đã bộc lộ khát vọng mãnh liệt được níu giữ bước đi của thời gian.

c. Đại từ "mày" dùng để chỉ đích danh đối tượng được nói đến.

d. Đại từ "bạn" dùng để hỏi.

e. Đại từ "nó" dùng để thay thế (cho từ "cái xe").

Đại từ "tôi" để chỉ chủ thể được nói đến trong câu.

Một buổi chiều lạnh, nắng tắt sớm. Những núi xa màu lam nhạt pha màu trắng sữa. Ko có gió , mà sóng vẫn đổ đều đều, rì rầm. Nước biển dâng đầy, quánh đặc một màu bạc trắng, lăn tăn như bột phấn trên da quả nhót. Chiều nắng Tàn, mát dịu. Biển xanh veo màu mảnh chai. Núi xa tím pha hồng. Mặt trời xế trưa bị mây che lỗ đỗ. Những tia nắng dát vàng một vùng biển tròn, làm nổi bật những cánh buồm...
Đọc tiếp

Một buổi chiều lạnh, nắng tắt sớm. Những núi xa màu lam nhạt pha màu trắng sữa. Ko có gió , mà sóng vẫn đổ đều đều, rì rầm. Nước biển dâng đầy, quánh đặc một màu bạc trắng, lăn tăn như bột phấn trên da quả nhót. Chiều nắng Tàn, mát dịu. Biển xanh veo màu mảnh chai. Núi xa tím pha hồng. Mặt trời xế trưa bị mây che lỗ đỗ. Những tia nắng dát vàng một vùng biển tròn, làm nổi bật những cánh buồm duyên dáng như ánh sáng chiếu đèn sân khấu khổng lồ đang chiếu cho các nàng tiên biển múa vui. Thế đấy, biển luôn thay đổi màu tùy theo sắc mây trời. Trời xanh thẳm, biển cũng thẳm xanh như dâng cao lên chắc nịch. Trời rải mây trắng nhạt, biển mơ màng dịu hơi sương. Trời âm u mây mưa , biển xám xịt nặng nề. Trời ầm ầm dông gió, biển đục ngầu giận dữ,... Như một con người biết buồn vui, biển lúc tẻ nhạt, lạnh lùng, lúc sôi nổi, hả hê, lúc đăm chiêu, gắt gỏng...(Vũ Tú Nam) c. (1,0 điểm): Nêu ndung chính đoạn trích trên: d. (2,0 điểm): Biển đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống con người, là học sinh em phải làm gì để góp phần bảo vệ môi trường (xanh-sạch-đẹp) của biển. Em hãy viết đoạn văn khoảng 5-7 câu

1
7 tháng 4 2022

Câu 1: (c)

Nội dung của đoạn trích nói về biển

Câu 2 (d)

Là 1 học sinh như em , em đã làm những việc như trồng và bảo vệ cây xanh . Ít sử dụng tui nilon hơn  và thay vào đó là sử dụng túi vải. Dọn dẹp vệ sinh trường lớp,nhà ở. Vứt bỏ rác đúng nơi quy định.Ngoài ra , em cũng tiết kiệm điện , nước trong sinh hoạt. Và em cũng tuyên truyền cho mọi người xung quanh cùng bảo vệ môi trường.Đó là những gì em có thể làm để bảo vệ môi trường