Xem Bài ĐọcTHI NHẠCHôm nay, sau bao năm dốc toàn tâm lực dạy dỗ, giáo sư Vàng Anh tổ chức thi nhạc cho những học trò ông hằng yêu quý. Họ là Ve sầu, Dế Mèn, Gà Trống, Vịt, Hoạ Mi. Ông nghe tim đập hồi hộp. Ve Sầu với đôi mắt nâu lấp lánh trình bày tác phẩm tốt nghiệp của mình bằng bản giao hưởng "Mùa hạ". Gian phòng tràn ngập một âm thanh sáng chói, vi-ô-lông réo rắt, màu hoa...
Đọc tiếp
Xem Bài Đọc
THI NHẠC
Hôm nay, sau bao năm dốc toàn tâm lực dạy dỗ, giáo sư Vàng Anh tổ chức thi nhạc cho những học trò ông hằng yêu quý. Họ là Ve sầu, Dế Mèn, Gà Trống, Vịt, Hoạ Mi. Ông nghe tim đập hồi hộp.
Ve Sầu với đôi mắt nâu lấp lánh trình bày tác phẩm tốt nghiệp của mình bằng bản giao hưởng "Mùa hạ". Gian phòng tràn ngập một âm thanh sáng chói, vi-ô-lông réo rắt, màu hoa phượng đỏ rực, nắng sáng trắng với bầu trời xanh mênh mông... Bản nhạc đã dứt từ lâu mà giáo sư Vàng Anh vẫn còn ngây người vì xúc động.
Gà Trống mở đầu khúc nhạc nhan đề "Bình minh" đầy hứng khỏi. "Tờ réc ... tờ re ... te te". Dế Mèn khoẻ khoắn và trang nhã trong bộ đồ màu nâu cánh gián bắt đầu với bản giao hưởng "Mùa thu". Những chiếc lá khô rơi trong nắng, nắng lung linh như những đợt suối nguồn. Lá vàng phủ hai bờ, tiếng gió xào xạc nói với lá. Giai điệu mùa thu khiến đôi mắt giáo sư nhoè đi vì sung sướng.
Nàng Hoạ Mi xuất hiện với tà áo tha thướt trình bày bản giao hưởng "Mùa xuân". Những giọt mưa xuân nhẹ rơi, mầm cây hé nở, hoa đào rộ lên hoa mắt...
Cuối cùng là phần trình diễn của Vịt với tác phẩm "Ao nhà". Phong cách biểu diễn lôi cuốn làm mọi người hào hứng vô tay nhịp theo "Quạc cò... quạc quạc !". Âm nhạc diễn tả buổi sáng đẹp trời, mặt ao trong trẻo gợn lăn tăn.
Hội thi kết thúc, giáo sư Vàng Anh đứng lên, đôi mắt dịu dàng lướt trên mặt những đứa học trò ngoan. Giọng xúc động, giáo sư nói :
- Các con ! Ta rất vui lòng vì sự thành công của các con, cảm ơn các con đã cho ta niềm vui này. Ngày mai các con sẽ trở về với những miền quê yêu dấu của các con, chẳng còn ở bên ta nữa, nhưng lòng ta sẽ mãi dõi theo. (Theo Nguyễn Phan Hách)
Câu 1: Những học trò nào của giáo sư Vàng Anh đã tham gia vào cuộc thi nhạc?
A. Ve sầu
B. Sơn ca
C. Họa mi
D. Thiên nga
E. Vịt
F. Gà trốn
G. Dế mèn
Đôi tay kiêu sa họa ra
Binh đao vung lên uốn lượn thành hoa
Xây nên công đức là
Cầu nối cho trăm họ thiên hạ
Xuân thu ngang qua trên mảnh khăn trắng
Ta thêu cho chàng
Mi mục cương liệt từng nét sơn hà
Nước vẫn trôi oanh liệt, điểm làn tóc phai thiên thu anh kiệt
Nhân sinh như hoa quay đầu nhìn mã giáp phi phong thuở thiếu niên
Khó tránh qua sai lầm ngoảnh lại đã xa xăm sơn hải
Thoáng cái chớp mắt cùng vừa lúc ai bước dài
Nàng vẫn nhớ dẫu biết cố hữu quên rồi
Dĩ vãng quấn theo mây trời
Khắc lên dung mạo năm ấy
Để mộng này hòa vào trang giấy
Nhấc bút, cố viết mấy chữ đôi hàng
Áo Hán biến ra tro tàn
Bến cũ khóc người xa xứ
Hận kẻ mệnh bạc lệ rơi mãi
Tần xứ ngoái đầu nhớ xuân phong
Minh Phi dưới hồ nguyệt dõi bóng
Tuyết lạnh phủ phương Nam. áo nàng, vấy máu đường, đao càng linh hoạt
Khứ nhân đông quân tóc đã bạc
Cân vàng thiếu tranh kia ai thấu
Sắc ngọc phai dấu thêm tương tư, liễu vương hoa tuyết điểm kinh hồng
Sống thiếu đi cân vàng để người vẽ tranh di nhân không trọn
Thê lương trăm dặm chung rượu tràn sóng sánh tương tư ngập thúy mi
Cát vấy lên cương thường, chỉ cầu chốn Kinh Môn tương phùng
Tiếng khóc đã dứt người lại tiếc cho ái phi à ?
Ngọc vỡ nát, nét vẽ lúc trước đầu còn
Thiên thu tiễn đưa cô hồn
Khúc điêu linh vì ai tấu
Nhạn lạc ngập trời ải phương bắc
Nàng cố dấu, nước mắt vẫn ướt hai hàng
Sương rơi núi sông điêu tàn
Ngẫm nỗi thế sự như nước
Họa hình hài hồng đài 3 thước
Để kí ức, ngỡ đã đánh mất ra thành
Trăm năm gấm hoa thanh bình
Hán thất tránh nạn binh biến
Đoạn hồng trần một mảnh sinh kiếp
Huyệt mới đắp, xã tắc khúc hát chiêu nguyện
Than nhân thế sao vô tình
Thoáng chốc bóng người tan biến
Chỉ còn lại hoài niệm năm ấy
Ý bạn là gì?