hãy tả một bài văn về các anh nhà chống đạn!!!!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
I am living in a apartment with my parents in Hanoi. It is located in the center of Hanoi which you can easily find. The streets are crowded with people but is has a convenient traffic. My apartment looks quite spacious and fresh. To describe my house regarding the design, it is simple as possible as because my parents doesn’t like sophisticated decoration. There is a living room, one kitchen, a bathroom and two bedrooms in my house.
The living room should be the biggest one where my family welcomes friends or entertains together after a long day. In each room, there is an own unique design with a bathroom is always very clean. I like my kitchen where my family gathers in the evening. To me, my house is a place where I feel the best in the world.
#Tham khảo!
bài viết về ngôi nhà:
I live in a big house in the countryside and it is very beautiful. It has a living room, a kitchen, three bedrooms and two bathrooms. In the living room, there is a table, four chairs, a television and an air conditioner. My bedroom is very nice. There is a computer, a bed, a lamp and two pictures on the wall. And a bookshelf above the table, some teddy bears on the bed and a wardrobe next to my bed. The kitchen has a refrigerator, a stove and a sink. Next to the kitchen is the bathroom. It has a shower, a washing machine and a tub. I love my house very much.
dịch:
Tôi sống trong một ngôi nhà rộng lớn ở nông thôn và nó rất đẹp. Nó có một phòng khách, một nhà bếp, ba phòng ngủ và hai phòng tắm. Trong phòng khách, có một cái bàn, bốn cái ghế, một cái tivi và một cái điều hòa. Phòng ngủ của tôi rất đẹp. Có một máy tính, một cái giường, một cái đèn và hai bức tranh trên tường. Và một kệ sách phía trên bàn, vài con gấu bông trên giường và tủ quần áo bên cạnh giường của tôi. Nhà bếp có tủ lạnh, bếp và bồn rửa. Bên cạnh bếp là phòng tắm. Nó có vòi sen, máy giặt và bồn tắm. Tôi yêu ngôi nhà của tôi rất nhiều.
Bài viết về gia đình:
Hello, everyone! I’m glad to introduce my family. There are four people, including Mom, Dad, one brother and me. My mother’s name is Mai, and she is 50 years old. She is a beautiful woman with long black hair. My father’s name is Truong, and he is 55 years old. And my brother is Duy. He is 17 years old, and now he is a student of Minh Khai High School. I always love my family, even in my dream.
dịch:
Xin chào mọi người! Tôi rất vui khi được giới thiệu về gia đình mình, gồm có 4 thành viên, bao gồm bố, mẹ, 1 em trai và tôi. Mẹ tôi tên Mai,và mẹ 50 tuổi. Bà ấy là một người phụ nữ rất xinh đẹp với mái tóc đen dài. Bố tôi tên là Trường, bố tôi 55 tuổi. Và em trai tôi tên Duy. Cậu ấy 17 tuổi, hiện đang là học sinh trường trung học Minh Khai. Tôi luôn luôn yêu thương gia đình mình, ngay cả trong giấc mơ.
Bài về sở thích:
Cooking is my favorite hobby. My grandmother taught me how to cook my first dish when I was 8. My family enjoyed it so much so that is when I started this hobby. Some people say cooking is a waste of time but I find this hobby very interesting and meaningful. I really love trying new food and cooking for my family. The feeling of making my family happy with my food is amazing. I often collect recipes from my mother and my grandmother. Sometimes I also get recipes from the internet. Then I write them in a notebook. I hope I will become a good chef and have my own cookery book in the future.
dịch:
Nấu ăn là sở thích yêu thích của tôi. Bà tôi đã dạy tôi cách nấu món ăn đầu tiên khi tôi lên 8 tuổi. Gia đình tôi rất thích món ăn này, đó là khi tôi bắt đầu sở thích này. Có người nói nấu ăn mất thời gian nhưng tôi thấy sở thích này rất thú vị và ý nghĩa. Tôi thực sự thích thử những món ăn mới và nấu ăn cho gia đình mình. Cảm giác làm cho gia đình hạnh phúc với món ăn của tôi thật tuyệt vời. Tôi thường thu thập các công thức nấu ăn từ mẹ tôi và bà tôi. Đôi khi tôi cũng nhận được các công thức nấu ăn từ internet. Sau đó, tôi viết chúng vào một cuốn sổ. Tôi hy vọng mình sẽ trở thành một đầu bếp giỏi và có cuốn sách dạy nấu ăn của riêng mình trong tương lai.
I have a big love for cats, and I am having four cats at the moment. Cats are not as active and playable as dogs, but watching them is also very interesting. All of my four cats are American Shorthair, and they are very beautiful. Just the name, they have short layers of fur which are not very fluffy with different colors. Their faces are pretty small in contrast with their big round eyes. In my opinion, their fangs are a little bit shorter and smaller than other breeds, but those fangs do not prevent them from catching and killing some of the biggest mouse. Their paws are very soft and cute, but I have to trim their claws once a month so they cannot scratch the sofa or even my face. I feed them with canned food for cats, but sometimes they feel the need to eat some snacks besides their main meals such as little birds and mouse. I love them very much, and they will always my best friends.
Dịch:
Tôi có một tình yêu lớn dành cho mèo, và hiện tại tôi đang có bốn chú mèo. Mèo không năng động và hay chơi đùa như chó, nhưng việc xem chúng cũng rất thú vị. Tất cả bốn con mèo của tôi là đều là giống American Shorthair, và chúng rất đẹp. Cũng giống như tên, chúng có lớp lông ngắn không phải là rất mịn với màu sắc khác nhau. Khuôn mặt của chúng khá nhỏ đối lập với đôi mắt to tròn của. Theo ý kiến của tôi, răng nanh của chúng hơi ngắn hơn và nhỏ hơn các giống khác, nhưng những chiếc răng nanh đó không ngăn chúng bắt và giết những con chuột lớn nhất. Bốn chân của chúng rất mềm và dễ thương, nhưng tôi phải cắt móng vuốt mỗi tháng một lần để chúng không thể cào ghế sofa hoặc thậm chí là cả mặt tôi. Tôi cho chúng ăn thức ăn đóng hộp cho mèo, nhưng đôi khi chúng cảm thấy cần phải ăn một số đồ ăn nhẹ ngoài bữa ăn chính của mình như chim nhỏ và chuột. Tôi yêu chúng rất nhiều, và chúng sẽ luôn là bạn thân nhất của tôi.
P/s : mạng
Cats are wonderful pets. They are very cute and sweet and very gentle too. I have many friends who have cats as their pets. Cats are bubbly and lively too. I also have a cat as my pet and I love her very much.
I have named my little pet cat as Lilly. She came home when she was a kitten. I still remember, she could not even open her eyes. We fed her milk and took good care of her. Made her a warm bed to sleep and a little bowl for her to have milk.
When she started to grow, we trained her for her toiletry habits and on playing with us. She is a very intelligent cat and understands very fast what we tell her. She is now big and walks across the lawn with all the pride that she could.
She plays with us and her favourite place would be on het mat, near the fire place in our home. She loves to be in a warm and cozy place. We have tied a small bell around her neck and so we know where she would be. She also loves the bell.
We feed her with milk and fish bones and other food items. She loves when we have something special made for her. She roams around lazily, but when there is a need, she is very alert and attentive. She is also a wonderful cleaner of other insects in the house. She loves to play with other cats in the neighbourhood.
She has two beautiful blue colour eyes and is light brown in colour. She loves to be pampered and loves brushing her neck all the time. While we sit at some place, she plays between our legs and she loves that comfort.
For any meal of the day, she specifically needs one piece of what I have from me and she comes to me anytime that I have my food. I love her so much and she loves me too. She knows my friends well and she plays with them too. Lilly is a lovely and sweet cat and we all love her very much.
Study well!!!
Chỉ có thể nêu dàn ý để bạn tự làm được thôi ạ!
Dàn ý -))
1. Mở bài :
- Nói về căn nhà của mình ( Căn nhà mình ở đâu , con đường nào dẫn đến ,....)
+ Chỉ cần đi qua con đường này rẽ vào xóm là đến ngôi nhà thân yêu của em ( Nhà em nằm ở xóm ....(tên xóm) )
2. Thân bài
- Diễn tả bao quát về ngôi nhà của em :
+ Tả bên ngoài ngôi nhà ( Màu gì , như thế nào ,....)
+ Tả sân trong của ngôi nhà
+ Tả từ ngoài vào trong theo trình tự ( Phòng khách , phòng ăn , phòng bếp , phòng tắm,....) Tả trong những căn phòng đó có gì ( tả những gì nổi bật trong căn phòng , như là trong phòng khách có ghế sofa , có tivi ,....)
+ Lên sân thượng , em thường hay làm gì trên đó ( Em hay lên sân thượng hóng gió ,.....)
3. Kết bài :
+ Nêu cảm nghĩ về ngôi nhà của em
+ Lời hứa của em ( Có thể có hoặc không ) [ Em hứa sẽ thường xuyên lau dọn để ngôi nhà sạch sẽ, giữ gìn những vật trong ngôi nhà ,...)
My house is the place where I love the best. It’s located in Phuc Tho District,Ha Noi City. My house is quite wide, its area is approximately 90 square metres. There is a garden in front of my house. The garden brings to my house a natural and peaceful atmosphere. My house has 2 floors and one terrace. Its surface is painted by green and looks very bright and charming. On the first floor, there are three rooms: a living-room, a kitchen and a bathroom. When you come in, the first room you can see is the living-room where my family welcomes guests and relaxes. An ancient sofa and a tea-table with a tea tray on it are arranged quite tidily in the middle of the room. Next to the living room is the kitchen where I love so much because I really cooking for my family. And behind the kitchen is the bathroom, the bathroom are quite clean wide room and very modern. On the second floor, there are two bedrooms: my son’s bedroom and ourS (có “s” đấy nhé. Đại từ sở hữu, ý là our bedroom). There are two windows in each bed room, it provide the light for the room and make the room to be more airy. Especially, my bedroom is quiet, it is an advantage for me when I prepare lessons plan. And another place in my house is the terrace. It has a balcony where my family often sits there to see the sunset and stars in the sky at night. I love my house so much.
My house is in the countryside. It is surrounded by many green trees. In front of my house is a large yard. There are some roses in the yard. Behind my house, there is a very big garden. My grandparents often grow the vegetables and some star-fruit trees. There is a cowshed to the left of the garden. There are two cows in the cowshed. To the left of the house, there is a well. My grandpa use the water in the well to water the vegetables. To the right of the house, there is a river. Every weekend, I sometimes go fishing with my friends. There are five rooms in the house. There is a living room, two bedrooms, a bathroom and a kitchen......
Mk chỉ tả bên ngoài ngôi nhà thôi còn bạn tả bên trong nha
Since the Covid-19 epidemic exploded and became a global threat, Vietnam has always been "ahead" and firm in the fight against the epidemic. However, anxiety and insecurity are inevitable, especially when the whole country enters a peak period with decisions no different from wartime. During the operation, in addition to the determination of the whole main system, the sacrifices in the automa testing motivation of the forces of doctors, soldiers, police, and militia guards on the front line played a decisive role. determine the next course of action. Also the children, the father, the mother in the family, how long has it been since they could go home to gather with a loved one? Images of doctors fighting day and night with the service of protecting the network and people's health; images of soldiers stretching themselves on the border to prevent any illegal entry and exit that could carry pathogens; young soldiers accept the "screen of heaven and earth" to make room for compatriots in the isolation area; Militants in sweaty clothes, arms loose because of helpless porters, can fall asleep because of exhaustion while on duty in isolated areas… really bring emotions to others. Love and proud of you guys - who highlight the quality of Vietnam's o nline currency! Feeling touched by those images, Mr. Vu Quoc Tuan, a math teacher in Phu Tho town, Phu Tho province, wrote the poem "If you don't come back" that spread strongly on social networking sites today. via. Gentle but poignant poems: "If I don't come back this afternoon / Don't be sad and worry too much / Remember to pick up your children and encourage your parents / By the country's need, I can't sit still...", … As the words of the hearts of the first people to fight the epidemic, also the gratitude of each person for the true "heroes" at this time.The website of the Party Committee of Ho Chi Minh City would to introduce and hope that readers will spread the poem "If you do not return" by Vu Quoc Tuan:
“Nếu Anh không về
Nếu anh không về trong buổi chiều nay
Em đừng buồn và âu lo quá nhé
Nhớ đón con và động viên cha mẹ
Bởi Tổ quốc cần, anh chẳng thể ngồi yên...
Bao nhiêu người cũng rất muốn đoàn viên
Nhưng covid đang tràn lan đất nước
Anh không thể, nghĩ tình riêng mình được
Khi các bạn anh, bạc tóc, hao gầy
Ai cũng mong cho đất nước mỗi ngày
Không còn tin, người nhiễm thêm ca mới
Thương Tổ quốc, em ở nhà hãy đợi
Hết dịch rồi, anh sẽ lại về thôi...
Sáng nay tin từ nước Ý xa xôi
Mấy ngàn người đã không còn sự sống
Thương Iran, muôn trái tim lay động
Hơn nghìn người trong tuyệt vọng, ra đi...
Tây Ban Nha, rồi Đại Lục - Trung Hoa...
Cả thế giới chìm một mầu tang tóc
Lo quê nhà, trái tim anh chợt khóc
Sợ dịch đến mình, sợ mất một người thân...
Anh không về, vì dân tộc đang cần
Chào em yêu, đồng đội anh đang đợi
Nếu ngày mai, anh mãi xa vời vợi
Đừng khóc nghe em... Anh chẳng yên lòng…”
Ngọc Tuyết
In the life of every human being, we must always have friends who help us overcome difficulties and side by side when having fun and sad things. I am not an exception, there is also a close friend who always shares and helps me when I have difficulties. Kha - that's my best friend's name.
Kha this year is her age, also ten years old. Kha has white skin chicken eggs peeled and slim figure. When you come to class, you will be neatly dressed in a white uniform with black pants, and long hair will be neatly tied behind your neck. Kha has a plump face and talking eyes. Your eyes are big and sparkling with a smile always curved a crescent moon, it is knowing how to laugh, sharing every time you are sad and cheering whenever you have fun. The voice of Kha is as clear as the sound of a golden bird every morning, so don't assume that the voice will be sour. Because that voice is very inspiring and extremely attractive. Kha often tells us the ghost stories she knows, with an attractive thrilling voice, which always makes us scream every time we reach the climax. In exchange for a small laugh, it was the frightened face of our children.
Honestly, I did not Kha at first because people who were good at school and good at singing also sang well. Not only that, my parents are very arrogant in comparison with Kha, so I feel very frustrated and embarrassed because no child s to be compared to their friends by their parents, especially while the child He doesn't that girl anymore. And maybe I will still hate Kha so if it doesn't happen that time.
That day was a cold winter morning, every wind whistled in the window and made me tremble. Somehow, the afternoon before I was still healthy, I ran from the field to the end of the game playing a chase with my brother who got sick the next day. I was tired and opened my eyes wide, staring at the dark gray sky outside the doorway, thinking of a way to go to class without disturbing anyone. In the winter, I turned into a lazy sleeper, so I was always the one who woke up late. My parents often have breakfast with my brother and go to school and go to work as a child so I will have breakfast later and go to school myself. If not today, my brother's school will be volunteering, so I have to leave early, otherwise I will not let you go to school this. I was about to step down from the bed when I was headache, when I heard the sound of Hope coming from outside:
- Lan, you don't go now that you're late to learn!
I want to tell her loudly that I am sick but my words can't get out of my throat. Waiting for me to see no one responding, I saw that my house's light was on, and she entered the house curiously, not forgetting the sentence: "I beg your permission." Entering her room, she panicked and ran in, touching her face and touching her forehead:
- You have a fever, why don't you call me in, where are your parents, where is your brother?
- Dad ... mom ... I ... go to work. Also ... and my brother went to volunteer ... cough ..
- Have you eaten breakfast yet? Then there is a medicine in your house, so I'll just go and get it.
Looking at the form of its fever and anxiety, I was surprised, so long ago I thought that Kha did not me, but when I was sick, I was so worried. Naturally I feel I'm a bad friend, don't realize how good Kha is but just follow my own thoughts and hate you. I was embarrassed to receive help from you and was happy to have a good friend Kha. After cooking porridge for you to eat, you also help me take medicine and call for permission for both of us to take a break because taking care of you has made you late for school.
From that day on, Kha also went to the house to give lessons to me, so that I could catch up with my friends when I went back to school without the help of tutors or teachers. Although I used to play and neglect my homework but after the memory, I paid more attention and improved my score, so my teachers and my parents were very happy. It was all thanks to the devotion of Kha, the end of the first semester, and we were ranked in the top 10 of the class and praised by the teachers as a couple of friends!
I really love my best friend and hope that our friendship will also tighten over time so that I can save my childhood memories when I'm with friends and family.
k mình nha!!
My best friend is Lan Anh.She is shoter than me. She has a long hair and beautiful.She is very beautiful,too.Her eyes is round and black .Her favourite subject is Art and her favourite sport is tennis. Every day, she is skipping with me and Ly.We are nine years old. Her birthday is on the third of November.Lan Anh is my best friend.
In the future, I will live in a hi-tech house. It might be by the sea and it's will be surrounded by the blue sea. There are twenty rooms in my house. My house will has a big garage so that I can store my super cars. My future house will have wind and solar energy. I will use hi-tech and automa machines such as a smart clock, modern fridge, and so on. There is a super smart TV in my house. I might surf the internet, watch my favourite TV programme from space or contact friends on other planets on this TV. I might also join online classes on TV and not have to go to school. I love my house very much.
Chúc bạn học tốt nha!
Tôi luôn không thích giới nghệ sĩ, hay đúng hơn là không dám thích. Tôi sợ những toan tính, sự giả dối đằng sau thế giới hào nhoáng ấy. Tôi chỉ nghe nhạc mà mình thích chứ chẳng bao giờ muốn tìm hiểu, muốn làm fan của bất kì nghệ sĩ nào. Tôi lo một ngày nào đó, sự hy vọng và tin tưởng của bản thân tan vỡ, đổi lại hàng loạt bằng chứng về idol ấy thế này thế kia...
Nhưng rồi, tôi thấy BTS. Từ những tấm ảnh, những đoạn video ngắn ngủi trên Youtube đến những show giải trí hàng đầu. Sao ánh mắt của họ dành cho nhau lại ấm áp đến vậy? Sao cử chỉ của họ dành cho nhau lại nhiều tính yêu thương đến vậy? Sao 7 người đứng cạnh nhau lại có thể toả sáng đến thế?
Và rồi, tôi say BTS, cơn say ngày một kéo dài, ngày càng nặng nhưng...tôi không hối hận. Có thể nhìn thấy họ cùng nhau đứng trên sân khấu, cùng nhau khóc, cùng nhau cười cũng đủ làm tôi cảm thấy hạnh phúc lắm. Có thể nhìn thấy từng thành viên ngày càng trưởng thành và hoàn thiện, có có cảm giác tự hào như bản thân đã làm đượv điều vĩ đại lắm. Và hơn cả, có thể nhìn thấy tình cảm họ dành cho nhau như người một nhà - đó là thứ tình cảm mà những nhóm nhạc khác tôi không thể nào cảm nhận được
Tôi suy nghĩ ' yêu BTS rất an toàn, sẽ chẳng sợ hãi các thành viên mà mày thích toan tính, đấu đá hay ghét bỏ lẫn nhau, cũng chẳng phải lo lắng các thành viên sẽ làm mày thất vọng'. Tôi nghĩ cái an toàn của BTS xuất phát từ nội tâm bình lặng chẳng nhuốm màu thời gian của họ, những con người nhỏ bé với khởi đầu chông gai, họ biết mục tiêu của mình là gì, họ biết bản thân mình có những ưu điểm gì hơn hết, đó là sự khao khát được toả sáng, khao khát truyền tải ý nghĩa sống đến mọi người mà chẳng hề toan tính...
Còn một điều nữa ..tôi sống trọng hoàn cảnh thiếu đi tình yêu thương của bạn bè...gia đình...và áp lực cuộc sống, cứ tưởng đã không còn ánh sáng, nhưng khi thấy BTS, tôi đã có một suy nghĩ khác về thế giới hiện tại
Khi 7 người họ đứng cạnh nhau, có thứ ánh sáng đẹp đến nổi tôi muốn chạm đến mà lại không đủ can đảm. Qua những ca khúc của họ, tôi cảm giác mình muốn sống, muốn trở thành con người mà bản thân hằng mơ ước. Tuổi trẻ - cả sự vui vẻ và đau khổ, rồi đến những lỗi sai chẳng thế cứu vãn mà giờ đây lại là sự cám dỗ khi trưởng thành. Họ cho tôi thấy một thế giới đầy màu sắc. Không chỉ tươi đẹp mà còn đầy góc khuất - đó là một thế giới thực, một thế giới không như cổ tích nhưng chẳng phải đó là điều mà ai cũng phải trãi qua sao? ( Nguồn : Wed)
Tôi bắt đầu yêu mến BTS từ năm 2015. Chỉ tình cờ thôi...tôi vô tình nhìn thấy họ trên màn ảnh nhỏ ở một show Hàn Quốc... Lúc ấy tôi nghĩ họ cũng bình thường thôi! Nhưng không hiểu sao, khi nghe họ cất giọng hát...tôi lại càng muốn đi sâu vào nội dung của nó...tôi bắt đầu tìm hiểu nhóm, xem những video live stream nhỏ...rồi từ từ cảm thấy thích lúc nào không hay...
Rồi vào năm 2015, BTS về Việt Nam biểu diễn...trớ treo thay, tôi lại ở xa nơi BTS biểu diễn, lòng cứ nhen nhúm ánh sáng xem BTS hát...nhưng cũng may mắn, lúc ấy tôi vừa mới lãnh lương, số tiền đó tuy nhỏ nhưng cũng đủ để tôi bắt xe đi nhỉ? Vì BTS diễn ở TP HCM, cách xa nơi tôi ở rất nhiều...nên tiền đi xe cũng khá đắt. Tôi thu xếp đâu ra đó, đặt xe đi sẵn sàng...trong lòng đầy vui mừng ' cuối cùng cũng được nhìn thấy các anh..' . Nhưng cái ngày đi, tôi lại dỡ chứng ngủ quên...thôi rồi, vậy là xong, tôi bỏ lỡ cả một cơ hội vàng.
Rồi tôi chú tâm vào việc học, sáng thì đi học buổi chính, trưa thì làm thêm, còn tối thì đi rèn luyện tiếng Hàn Quốc, tôi quyết tâm phải dành được học bổng đến Hàn Quốc
Bất ngờ, mọi công sức được đền đáp, tôi đạt học bổng du học Hàn, mừng muốn khóc ấy..
Rồi tôi chuẩn bị đủ thứ, ra sân bay chuẩn bị hành trình mới..
Đến Hàn Quốc để dễ theo dõi các anh hơn...dễ dàng gặp các anh hơn....
Tôi luôn không thích giới nghệ sĩ, hay đúng hơn là không dám thích. Tôi sợ những toan tính, sự giả dối đằng sau thế giới hào nhoáng ấy. Tôi chỉ nghe nhạc mà mình thích chứ chẳng bao giờ muốn tìm hiểu, muốn làm fan của bất kì nghệ sĩ nào. Tôi lo một ngày nào đó, sự hy vọng và tin tưởng của bản thân tan vỡ, đổi lại hàng loạt bằng chứng về idol ấy thế này thế kia...
Nhưng rồi, tôi thấy BTS. Từ những tấm ảnh, những đoạn video ngắn ngủi trên Youtube đến những show giải trí hàng đầu. Sao ánh mắt của họ dành cho nhau lại ấm áp đến vậy? Sao cử chỉ của họ dành cho nhau lại nhiều tính yêu thương đến vậy? Sao 7 người đứng cạnh nhau lại có thể toả sáng đến thế?
Và rồi, tôi say BTS, cơn say ngày một kéo dài, ngày càng nặng nhưng...tôi không hối hận. Có thể nhìn thấy họ cùng nhau đứng trên sân khấu, cùng nhau khóc, cùng nhau cười cũng đủ làm tôi cảm thấy hạnh phúc lắm. Có thể nhìn thấy từng thành viên ngày càng trưởng thành và hoàn thiện, có có cảm giác tự hào như bản thân đã làm đượv điều vĩ đại lắm. Và hơn cả, có thể nhìn thấy tình cảm họ dành cho nhau như người một nhà - đó là thứ tình cảm mà những nhóm nhạc khác tôi không thể nào cảm nhận được
Tôi suy nghĩ ' yêu BTS rất an toàn, sẽ chẳng sợ hãi các thành viên mà mày thích toan tính, đấu đá hay ghét bỏ lẫn nhau, cũng chẳng phải lo lắng các thành viên sẽ làm mày thất vọng'. Tôi nghĩ cái an toàn của BTS xuất phát từ nội tâm bình lặng chẳng nhuốm màu thời gian của họ, những con người nhỏ bé với khởi đầu chông gai, họ biết mục tiêu của mình là gì, họ biết bản thân mình có những ưu điểm gì hơn hết, đó là sự khao khát được toả sáng, khao khát truyền tải ý nghĩa sống đến mọi người mà chẳng hề toan tính...
Còn một điều nữa ..tôi sống trọng hoàn cảnh thiếu đi tình yêu thương của bạn bè...gia đình...và áp lực cuộc sống, cứ tưởng đã không còn ánh sáng, nhưng khi thấy BTS, tôi đã có một suy nghĩ khác về thế giới hiện tại
Khi 7 người họ đứng cạnh nhau, có thứ ánh sáng đẹp đến nổi tôi muốn chạm đến mà lại không đủ can đảm. Qua những ca khúc của họ, tôi cảm giác mình muốn sống, muốn trở thành con người mà bản thân hằng mơ ước. Tuổi trẻ - cả sự vui vẻ và đau khổ, rồi đến những lỗi sai chẳng thế cứu vãn mà giờ đây lại là sự cám dỗ khi trưởng thành. Họ cho tôi thấy một thế giới đầy màu sắc. Không chỉ tươi đẹp mà còn đầy góc khuất - đó là một thế giới thực, một thế giới không như cổ tích nhưng chẳng phải đó là điều mà ai cũng phải trãi qua sao?
Tôi bắt đầu yêu mến BTS từ năm 2015. Chỉ tình cờ thôi...tôi vô tình nhìn thấy họ trên màn ảnh nhỏ ở một show Hàn Quốc... Lúc ấy tôi nghĩ họ cũng bình thường thôi! Nhưng không hiểu sao, khi nghe họ cất giọng hát...tôi lại càng muốn đi sâu vào nội dung của nó...tôi bắt đầu tìm hiểu nhóm, xem những video live stream nhỏ...rồi từ từ cảm thấy thích lúc nào không hay...
Rồi vào năm 2015, BTS về Việt Nam biểu diễn...trớ treo thay, tôi lại ở xa nơi BTS biểu diễn, lòng cứ nhen nhúm ánh sáng xem BTS hát...nhưng cũng may mắn, lúc ấy tôi vừa mới lãnh lương, số tiền đó tuy nhỏ nhưng cũng đủ để tôi bắt xe đi nhỉ? Vì BTS diễn ở TP HCM, cách xa nơi tôi ở rất nhiều...nên tiền đi xe cũng khá đắt. Tôi thu xếp đâu ra đó, đặt xe đi sẵn sàng...trong lòng đầy vui mừng ' cuối cùng cũng được nhìn thấy các anh..' . Nhưng cái ngày đi, tôi lại dỡ chứng ngủ quên...thôi rồi, vậy là xong, tôi bỏ lỡ cả một cơ hội vàng.
Rồi tôi chú tâm vào việc học, sáng thì đi học buổi chính, trưa thì làm thêm, còn tối thì đi rèn luyện tiếng Hàn Quốc, tôi quyết tâm phải dành được học bổng đến Hàn Quốc
Bất ngờ, mọi công sức được đền đáp, tôi đạt học bổng du học Hàn, mừng muốn khóc ấy..
Rồi tôi chuẩn bị đủ thứ, ra sân bay chuẩn bị hành trình mới..
Đến Hàn Quốc để dễ theo dõi các anh hơn...dễ dàng gặp các anh hơn....