Anh/ chị hãy phân tích bài thơ “Tràng giang” để thấy được nỗi cô đơn trước vũ trụ, nỗi sầu nhân thế, niềm khao khát hòa nhập với cuộc đời và tình cảm với quê hương, đất nước của nhà thơ Huy Cận.
Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,
Con thuyền xuôi mái nước song song,
Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;
Củi một cành khô lạc mấy dòng.
Lơ thơ cồn nhỏ...
Đọc tiếp
Anh/ chị hãy phân tích bài thơ “Tràng giang” để thấy được nỗi cô đơn trước vũ trụ, nỗi sầu nhân thế, niềm khao khát hòa nhập với cuộc đời và tình cảm với quê hương, đất nước của nhà thơ Huy Cận.
Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,
Con thuyền xuôi mái nước song song,
Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;
Củi một cành khô lạc mấy dòng.
Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,
Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều.
Nắng xuống, trời lên sâu chót vót;
Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.
Bèo dạt về đâu, hàng nối hàng;
Mênh mông không một chuyến đò ngang.
Không cầu gợi chút niềm thân mật.
Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.
Lớp lớp mây cao đùn núi bạc,
Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa,
Lòng quê dợn dợn vời con nước,
Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.
(Tràng giang – Huy Cận, Ngữ văn 11, Tập 2, NXB Giáo dục Việt Nam 2010, tr 29)