Sang che loi moi cho bai Mai truong men yeu lop 7
Nhanh nhe
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Số số hạng của tổng trên là: (100 - 1) : 1 + 1 = 100(số)
Tổng trên là: (100+1)x 100 : 2 = 5050
Bắt đầu biết vuốt gel...Bắt đầu biết style
Bắt đầu thích novou và bắt đầu thích đô hơn
Bắt đầu nghĩ vu vơ...Bắt đầu biết mộg mơ
Bắt đầu thích làm thơ rồi bắt đầu làm rapper
Kể từ ngày hôm đó và con mắt cứ hay nhòm ngó
về nhữg nơi có nhỏ
Rồi từg bước chăm lo đến đám bạn thân của nhỏ,để mọi đều chưa rõ về nhỏ giờ sẽ được ság tỏ.
Và khi màn đêm buông xuống, có 1 bóng đèn hiu hắt
1 bóng người đang cậm cụi học bài.Vì tương lai ngày mai
và vì 1 người con gái.Không 1 ai chê bai, vì mình trai tài gái sắc
[Nam]Ê! Nhỏ lớp trưởg
[Nữ]Có chuyện gì hôg nhóc
[Nam]Tối thứ bảy tuần này bà có bận cái gì hông?!
[Nữ]Cũg hôg biết nữa..có gì hôg nè?
[Nam]Thì tui có 2 tấm vé..được người ta cho free...nếu bà rãh thì cùg đi...sao hã??
[Nữ]Tự nhiên tốt quá ha?Có ý đồ gì hok dzạ?
[Nam]Hôg có gì hết mà...quyết định zậy nha..đúg 7h tối ở GALAXY...khôg gặp khôg về
Chải chuốt vuốt gel...điệu gần 3 tiếng đồng hồ, cả chục bộ đồ mà chẳg cái nào vừa ý
Mag giày allstar cộng thêm cái áo
Lacoste và cái quần Levi's, trôg mình cũng bảh trai
Đi ngag tiệm hoa, mua cho nàg 1 bó, xinh xinh nhỏ nhỏ thơm ngát hoa hồng.
Vì hôm nay là ngày quan trọg bấy lâu nay mình chờ mog.
Lời tỏ tình đầu lòg cầu mog sẽ thành côg.1 phút..2 phút còn gần cả 100 phút.Biết nói gì mơ mộg cho nhỏ sẽ rug độg.1 giọt...2 giọt...rồi cơn mưa ào tới, cuốn trôi niềm phấn khởi, những hy vọg dần vơi.
Chờ 1 tiếg rồi 2 tiếg...nhìn dòg người ra vào, tay tr
Ver 1:
Năm học mới đã tới, chợt nghe lòng phơi phới, trường mới, bạn mới và tất cả đều mới.Những chiếc áo dài thướt tha, lướt qua.Ôi thật là xinh quá, dzui quá (khà khà).
Lớp mà nam còn ít hơn là nữ.Mà mấy bà còn hung dữ, nhưng được cái lại rất xinh và cũng rất nhiệt tình, nên chúng mình mới khổ, bị đè đầu cưỡi cổ, bị sai vặt tùm lum.
Nhất là nhỏ lớp trưởng cứ bắt mình làm gương.Cứ kiểm tra bài tập, cứ không làm thì méc cô.Nhiều lúc ăn zero, còn nhỏ thì cười hô hô.Chỉ biết trách cái số cho gặp nhỏ chưa bồ.
Đến 1 ngày chịu không nổi, ăn gối xôi cũng không dzô, cầm quyển tập chọi lên tường, nhỏ lớp trưởng chỉ nín câm, rồi âm thầm quay bước đi, nghe thiên hạ đã đồn rắng: nước mắt nhỏ đã nghẹn ngào tuôn rơi
Kể từ ngày hôm đó, nhỏ cũng không la ló và cũng không thèm ngó, để mình qua 1 xó, chẳng còn ai chăm lo, và mình tìm thấy tư do, nhưng lại thiếu cái gì, khiến cho mình lại khó chịu.
[Nữ:]
Nắng lấp lánh trên cao bầy chim hót.
Khẽ tiếng nói em yêu anh rồi.
Vì anh ngốc anh đâu biết được.
Thì em cứ ngu ngơ thế thôi.
Cứ lóc chóc trêu anh vậy thôi đó.
Và em ước mong sẽ có ngày
Được nghe tiếng anh yêu nói rằng:" I LOVE U"
[Nam:]
Thôi thì làm con trai đã có lỗi thì xin lỗi :"bạn đừng giận mình nữa nha, mình biết lỗi rồi mà, mình xin hứa về sau sẽ không hay nổi cáu, ngoan ngoãn mà lắng nghe những gì bạn sai bảo"
Thông minh thường xuyên tự nhiên ngu đột xuất.Nói ra 1 câu hứa đến bây giờ còn thấy hố.Trở thành 1 thằng ngố, giống như là tì nô, còn nhỏ là phú hộ, thoã sức mà đô hộ.
Mua bánh tráng, mua nước ngọt, xách đôi giày, xách cái cặp, cái gì mình cũng gặp.Ôi thật là mất mặt trước cái lũ con trai, chúng nó cứ đùa dai, nhỏ thì cứ ra oai, thật tội nghiệp đời trai của mình.
Vậy mà bây giờ còn nảy sinh cái trò mới.Phát cho mình cái Sphone, xái cái SIM Couples, bắt mình làm xe ôm những lúc khi nhỏ chán, không thì làm ông tám, ngồi thâu đêm suốt sáng.Nhưng mà...1 thời gian tiếp xúc..1 thời gian bị hành hạ...Và mình đã nhận ra, đắng sau cái ác ma...nhỏ thật là tốt bụng và thật là đáng yêu..giống như 1 thiên thần..^^
[Nữ:]
Nắng lấp lánh trên cao bầy chim hót.
Khẽ tiếng nói em yêu anh rồi.
Vì anh ngốc anh đâu biết được.
Thì em cứ ngu ngơ thế thôi.
Cứ lóc chóc trêu anh vậy thôi đó.
Và em ước mong sẽ có ngày
Được nghe tiếng anh yêu nói rằng:" I LOVE U"
[Nam:]
Bắt đầu biết vuốt gel...Bắt đầu biết style.
Bắt đầu thích novou và bắt đầu thích đô hơn.
Bắt đầu nghĩ vu vơ...Bắt đầu biết mộng mơ.
Bắt đầu thích làm thơ rồi bắt đầu làm rapper.
Kể từ ngày hôm đó và con mắt cứ hay nhòm ngó, về những nơi có nhỏ.Rồi từng bước chăm lo đến đám bạn thân của nhỏ...để mọi đều chưa rõ về nhỏ giờ sẽ được sáng tỏ.
Và khi màn đêm buông xuống, có 1 bóng đèn hiu hắt, 1 bóng người đang cậm cụi học bài.Vì tương lai ngày mai, và vì 1 người con gái.Không 1 ai chê bai, vì mình trai tài gái sắc
[Nam] Ê! Nhỏ lớp trưởng
[Nữ] Có chuyện gì hông nhóc!
[Nam] Tối thứ bảy tuần này bà có bận cái gì hông?
[Nữ] Cũng hông biết nữa..có gì hok nè?
[Nam] Thì tui có 2 tấm vé..được người ta cho free...nếu bà rãnh thì cùng đi...sao hã??
[Nữ] Tự nhiên tốt quá ha?Có ý đồ gì hok dzạ?
[Nam] Hông có gì hết mà...quyết định dzậy nha..đúng 7h tối ở GALAXY...không gặp không về..^^
Chải chuốt vuốt gel...điệu gần 3 tiếng đồng hồ, cả chục bộ đồ mà chẳng cái nào vừa ý.Mang giày allstar cộng thêm cái áo Lacoste và cái quần Levi's, trông mình cũng bảnh trai.
Đi ngang tiệm hoa, mua cho nàng 1 bó, xinh xinh nhỏ nhỏ thêm ngày hoa hồng.Vì hôm nay là ngày quan trọng bấy lâu nay mình chờ mong.Lời tỏ tình đầu lòng cầu mong sẽ thành công.
1 phút..2 phút còn gần cả 100 phút.Biết nói gì mơ mộng cho nhỏ sẽ rung động.1 giọt...2 giọt...rồi cơn mưa ào tới, cuốn trôi niềm phấn khởi, những hy vọng dần vơi.Chờ 1 tiếng rồi 2 tiếng...nhìn dòng người ra vào, tay trong tay cười nói,chỉ riêng mình thấy nhói.Rồi nghe tiếng bàn tán, có 1 vụ tai nạn, là 1 cô gái trẻ, trên người đầy máu me.
Chạy khắp nơi tìm kiếm, cầu mong xin đừng là nhỏ nha, cầu mong nhỏ đừng tới, mình chờ đợi cũng không sao.Nhưng mà đến hiện trường nhìn thấy người đang bị thương, đúng là nhỏ lớp trưởng, cái người mà tui đang thương..T_T
Ôm chặt nhỏ vào lòng, thật xót xa thật ra rứt.Đừng có gì nha ấy, vì mình chưa kịp cho ấy biết:" Mình thích ấy biết mấy, mình muốn được bên ấy, quan tâm chăm sóc và bảo vệ cho ấy suốt đời".
[Nữ]
Ngốc ơi là ngốc, tui đâu có bị gì đâu mà ông ngồi đó than khóc.Mới trật chân nên đi không được.Tại trời mưa như trút nước nên tui không đến sớm được
còn không biết mà đỡ tui dậy, làm gì mà ngồi đấy.Mà sao.... ngốc quá dzậy chờ hoài mà ko thấy, thích tắm mưa ở đây lắm sao.Rồi ngày mai ông bệnh...ai làm osin cho tui...còn ai để tui bắt nạt...còn ai cùng tui đi chơi.Thiệt là ngốc quá trời!
[Nam]
Trời ơi trời...dzậy là hổng có sao à.
Trời ơi trời...dzậy là hổng có gì à.
Trời ơi trời...dzậy là tui bị hố tập 2 nữa hã trời.
[Nữ]
Đừng có quên những lời ban nãy ông đã nói.Có biết gì không? Những ngày qua tui chờ mong...mà ông để tui ngóng trông.đúng là...
[Nam] Đồ ngốk chứ gì!
_Hok tốt_
Nhịp:44
Cao độ:C,D,E,G,A,B
Trường độ :nốt đen,nốt trắng,nốt tròn
Dấu : Dấu nhắc lại
TICK hộ vs nha pn cho nó có tinh thần nha pn
Bạn Cao Thi Thuy Duong muốn nói : đặt lời mới cho bài
Trong cuộc đời của mỗi người, chắc ai cũng từng đến trường để tiếp thu những kiến thức, những điều mới mẻ mà thầy cô và bạn bè mang lại. Ngôi trường, nơi ươm những ước mơ, nơi để lại biết bao nhiêu là kỷ niệm vui lẫn kỷ niệm buồn của thời áo trắng - một thời để nhớ một thời để thương.
Ở một vùng đất xa xôi của tỉnh Gia Lai đến Huế để học tập, em đã được gia đình và thầy cô tạo điều kiện để vào học ở ngôi trường Trung Học Phổ Thông - Ngôi trường mang tên người chiến sĩ cách mạng lão thành Phan Đăng Lưu mà các thế hệ anh chị đã đi qua.
Bước vào lớp học mới, bạn bè, thầy cô, chuyện gì cũng mới, đã làm cho bản thân mình cảm thấy lúng túng, rụt rè bối rối... Trong đầu suy nghĩ, bạn bè ở đây sẽ nhìn mình với một ánh mắt khác lạ, không thiện cảm. Nhưng ngược lại các bạn ở đây rất hồn nhiên, giúp đỡ tôi vào lúc khó khăn nhất, các bạn đã đến hỏi thăm, tâm sự, sẻ chia những chuyện trong lớp, tuyệt vời vô cùng tập thể lớp thân thương 12A12, những kỷ niệm còn mãi trong lòng tôi.
Ngồi trong lớp, những giờ ra chơi nhìn sân trường thấy các bạn đùa vui rất đỗi hồn nhiên và sáng trong như màu áo trắng, các bạn nam thì đá cầu, đuổi bắt; đó đây những tà áo dài bay bay trong gió; và dưới những gốc phượng già nhóm nữ sinh nào đang tụm năm tụm bảy bàn tán chuyện của ngày qua, ngày mai... và chính ở ngôi trường này người thầy đã để lại cho tôi ấn tượng nhiều nhất chính là thầy Phó Hiệu trưởng, thầy chăm lo cho học sinh hết mực, thầy đã không phân biệt giữa học sinh giỏi và học sinh yếu, thầy đã giúp đỡ rất nhiều về mặt vật chất lẫn tinh thần của những bạn học sinh nghèo hiếu học... thầy luôn làm những việc mà khả năng thầy có. Đó cũng chính là trách nhiệm mà người thầy đem đến cho mỗi học sinh thân yêu của mình, yêu biết mấy những tấm lòng nhân hậu cùng trách nhiệm mà thầy trao cho.
Cũng có những giờ ra chơi, em xòe tay buộc gió, có lúc bất chợt thấy một người thầy khác cuối hành lang. Thầy đứng một mình thôi và hình như có bụi phấn nào đó đang rơi rơi trên mái đầu tóc bạc, trên bàn tay gầy guộc. Rồi có những giờ ra chơi, em không còn vô tư khi thấy thầy sau khói thuốc cuối hành lang. Thầy nghĩ gì? Thầy ơi! Vùng khói thuốc bung lên làm mái tóc bạc nay lại bạc thêm, em nhớ mãi thầy ơi! Đó là thầy chủ nhiệm của tôi, Thầy đã lặng lẽ chăm lo cho chúng tôi từng chút một, và những năm tháng cuối cấp này thầy càng lặng lẽ hơn.
Có một ngôi trường và thầy cô giáo đẹp như một bài ca không thể nào quên.
Mỗi người đều có một tuổi thơ. Tuổi thơ là quãng thời gian đẹp đẽ và quý giá nhất của mỗi người. Trong tuổi thơ luôn có một ngôi nhà rộng lớn, ngôi nhà không chỉ chứa ta mà còn chứa cả thầy cô giáo, bạn bè, kiến thức và tình cảm. Ngôi nhà ấy ai cũng biết, cũng yêu, đó chính là Mái trường thân yêu.
Mái trường thật rộng lớn, tất cả đều mở rộng đón ta. Dù có lớn thế nào đi chăng nữa thì mái trường vẫn ấm áp, ngọt ngào và đẹp đến kì lạ. Mái trường là cái nôi của tri thức, bước đường của tương lai, là bài ca của tình bạn,… là tất cả những gì của ta.
Có thể nói mái trường luôn sát cánh bên ta, là con đường rộng, dài, đầy chông gai nhưng cũng thắm đượm tình cảm. Nếu như để định nghĩa về mái trường thì quả thật rất nhiều nhưng nếu ai đó thực sự có mái trường trong trái tim thì mới hiểu được sâu sắc điều đó. Mái trường như một dấu ấn ngọt ngào nhưng cũng đầy nước mắt.
Nhớ ngày còn bé khi ta lần đầu tiên cắp sách tới trường. Đối với ta lúc đó mái trường mới xa lạ, bí ẩn làm sao. Mọi thứ đều lạ lẫm, tất cả đều phải thay đổi. Ta đã được vào một thế giới mới, ta phải tự bước trên chính đôi chân nhỏ bé của mình. Nhưng sát cánh bên ta sẽ là bạn bè dìu dắt, dẫn đường chỉ lối cho ta là thầy có. Mái trường sẽ mở ra và tiếp nhận ta, chăm sóc và yêu thương ta không kém gì gia đình. Thời gian trôi qua để lại trong ta biết bao kỉ niệm. Giờ đây ta đã có kỉ niệm về mái trường; mọi thứ thật gần gũi, thân thiết và làm cho ta cảm thấy hạnh phúc. Mái trường đã cho ta quá nhiều, những thứ ấy ta đều phải nhớ, phải trân trọng, coi nó như thứ quý giá. Và thử tưởng tượng xem một ngày kia bạn sẽ rời xa mái trường. Và khi ngày ấy đến, nước mắt ai sẽ rơi, trái tim ai sẽ buồn, lòng ai sẽ đau? Đó chính là ta, bởi vì trong tim ta đã có mái trường, ta yêu thương và quý trọng mái trường.
Mai đây, dù có đi đâu xa thì trái tim ta vẫn hướng về mái trường, về tuổi thơ. Mái trường là ngôi nhà thứ hai của ta. Nơi đây đã cho ta nhiêu điều quí giá, luôn cổ vũ, động viên ta dù có thế nào. Cám ơn mái trường, tình yêu tuổi thơ của ta.
Ôi hàng cây xanh thắm dưới máy trường mến yêu
Có loài chim đang hót vang hòa tựa như nói
Vì hạnh phúc tuổi thơ có đời thêm sức sống
Thầy dìu dắt chúng em với tấm lọng thiết tha
Khi bình binh hé sáng phố phường còn ngủ yên
Khi giọt sướng lóng lánh vẫn còn đọng trên lá
thầy bước đến trường em mang một tình yêu ước mơ
Cho từng trẻ thơ cho từng khúc nhạc riụ êm
Như thời gian êm đềm theo tháng năm
Như dòng sông gợi đều theo cơn gió
Mang tình yêu của thấy đến với chúng em
Để dựng xây quê hương tương lai sáng ngời
dau phai che dau ban