giúp mk với câu trả lời thật đúng nha!!, mới đc tick
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
66,52 : 2,8 = 23,7571428571
Chúc cậu học tốt!!! Nhớ k cho mik nha
@Dâuu
#Army
144 - ( X x 52 - 1450 ) : 25 = 50
( X x 52 - 1450 ) : 25 = 144 - 50
( X x 52 - 1450 ) : 25 = 94
X x 52 - 1450 = 94 x 25
X x 52 - 1450 = 2350
X x 52 = 2350 + 1450
X x 52 = 3800
X = 3800 : 52
X = \(\frac{3800}{52}=\frac{950}{13}\)
Học tốt #
Trả lời:
bn chỉ cần nhấn đungs vào câu trả lời cần tk là đc
tk mk nha
--------
love
a.
- Là câu hỏi tu từ.
- Căn cứ: không nhằm mục đích để hỏi mà thể bộc lộ thái độ, tình cảm, suy nghĩ.
b.
- Sắc thái nghĩa: thể hiện sự đồng ý, chấp nhận.
- Có thể sử dụng các từ này với những người bạn, người nhỏ tuổi hơn, trong những tình huống chấp nhận, đồng ý với một ý nào đó hoặc trong lúc nhờ vả, cầu khiến.
Vì những bài đó Olm chưa kiểm duyệt hoặc chưa có sự đồng ý của Olm
Chắc có lẽ bài của bạn đúng nhưng cách trả lời đôi lúc còn thiếu hoặc chưa mạch lạc. Bạn so sánh đi, một bài làm đầy đủ và một bài làm sơ sài. Bạn chọn đi, cái nào hơn? Và mình cũng khuyên bạn một điều nè. Trang HOC24 mình thấy rất hay và bổ ích, nó giúp chúng ta học hỏi được nhiều điều từ bạn bè, những kiến thức bạn nào không biết mà bản thân mình đã được học mình có thể chia sẻ. Bạn cũng không nên tị nạnh như vậy và không nên học để lấy thành tích. Mình mong bạn hiểu những điều mình nói.
Mình chúc bạn học tốt
“Lạnh quá!” Tôi giật mình khi nghe tiếng mẹ kêu nên vội vàng cời lại cái liễn đựng than, thổi phù phù cho liễn than hoa hồng lên rồi lại thở dài dựa vào tường. Cái liễn đã nóng, chiếc nắp đồng đậy ở trên hừng hực những lửa, ánh lên một màu đỏ quạch và hơi xỉn. Tôi hơ tay qua trên lửa, xoa xoa hai bàn tay vào nhau rồi xách cái liễn đặt đến gần giường mẹ. Gian buồng sáng lên và ấm màu lửa, mẹ cũng không trở mình nữa, chắc đã bớt sốt. Tôi dém lại chăn cho mẹ, lặng lẽ bước đến bên cửa sổ… ngoài kia, mùa đông giá rét đang ngự trị.
Bố tôi bảo chưa có mùa đông nào lạnh ghê gớm như năm nay. Quả thật, mấy ngày nay không gian chỉ toàn màu xám xịt. Gió cuộn thành từng luồng bàng bạc, cuốn theo bao nhiêu là đất, bụi và iá vụn đã queo quắt màu nâu xỉn. Con đường làng phía xa lấp ló trong sương mù. Thỉnh thoảng lại nghe có tiếng cành cây gãy răng rắc.
Một cơn gió lùa qua khe cửa mang thêm cái lạnh giá khiến tôi rùng mình dù đã mặc áo ấm và đang đứng trong nhà. Thường những đêm mùa đông, tôi nghe thấy nhiều tiếng động. Đó là tiếng giàn mướp xác xơ, cành quắt lại vỗ vào cọc, là tiếng chân người khách bộ hành đi ngoài đường giẫm lên lá khô giòn tan, là tiếng tranh trên mái nhà bị gió khua chạm vào nhau ràn rạt, là tiếng đứa trẻ hàng xóm khóc vì lạnh. Tôi gọi đó âm thanh mùa đông.
Đã hơn sáu giờ sáng, tôi lấy chiếc khăn len dài quấn quanh cổ và đi ra ngoài. Trời sáng hẳn nhưng vẫn chưa nhìn thấy ánh mặt trời. Hơi nước vẫn còn đọng trên các lá cây ướt lạnh. Vậy mà bố tôi đã đi ra đồng từ lúc nào. Tôi lấy thóc cho lũ gà ăn và bỏ thêm ít rơm khô vào ổ cho con gà mái ấp. Rồi tôi đi quét dọn sân và ngõ. Sau mấy phút lao động, tôi cảm thấy nóng người lên. Đứng ở ngõ mà nhìn ra xa, mới thấy được toàn cảnh quê tôi. Những mái nhà tranh nấp dưới lũy tre xanh. Đôi nóc nhà có dòng khói lặng lẽ bay lên. như cố xua đi những cơn gió lạnh. Phía xa là cánh đồng loáng thoáng đám xanh đám nâu. Đám xanh là chỗ ươm mạ còn đám nâu là mảnh ruộng đang chờ được cấy. Con đường từ làng ra đồng có rặng phi lao xanh mướt giờ cùng ngả lướt theo chiều giổ. Ngoài đồng giờ chắc lạnh và nhiều gió lắm. Tự nhiên tôi thấy chán mùa đông vì cái lạnh của nó làm đôi chân bố tôi tím bầm mỗi khi bố ở đồng về. Và nó cũng là nguyên nhân làm mẹ tôi ốm. Ngày hôm kia mẹ đã bị cảm lạnh khi đi cấy.
Nhưng dù sao mùa đông cũng là một mùa đem lại cho con người nhiều cảm xúc. Dù không thích mùa đông nhưng tôi vẫn muốn có mùa đông và có đủ cả bốn mùa trong năm. Phải có mùa đông tôi mới có thể có được cảm giác vui sướng mỗi khi thấy vầng thái dương ấm áp xuất hiện xua tan đi những giá lạnh.
“Lạnh quá!” Tôi giật mình khi nghe tiếng mẹ kêu nên vội vàng cời lại cái liễn đựng than, thổi phù phù cho liễn than hoa hồng lên rồi lại thở dài dựa vào tường. Cái liễn đã nóng, chiếc nắp đồng đậy ở trên hừng hực những lửa, ánh lên một màu đỏ quạch và hơi xỉn. Tôi hơ tay qua trên lửa, xoa xoa hai bàn tay vào nhau rồi xách cái liễn đặt đến gần giường mẹ. Gian buồng sáng lên và ấm màu lửa, mẹ cũng không trở mình nữa, chắc đã bớt sốt. Tôi dém lại chăn cho mẹ, lặng lẽ bước đến bên cửa sổ… ngoài kia, mùa đông giá rét đang ngự trị.
Bố tôi bảo chưa có mùa đông nào lạnh ghê gớm như năm nay. Quả thật, mấy ngày nay không gian chỉ toàn màu xám xịt. Gió cuộn thành từng luồng bàng bạc, cuốn theo bao nhiêu là đất, bụi và iá vụn đã queo quắt màu nâu xỉn. Con đường làng phía xa lấp ló trong sương mù. Thỉnh thoảng lại nghe có tiếng cành cây gãy răng rắc.
Một cơn gió lùa qua khe cửa mang thêm cái lạnh giá khiến tôi rùng mình dù đã mặc áo ấm và đang đứng trong nhà. Thường những đêm mùa đông, tôi nghe thấy nhiều tiếng động. Đó là tiếng giàn mướp xác xơ, cành quắt lại vỗ vào cọc, là tiếng chân người khách bộ hành đi ngoài đường giẫm lên lá khô giòn tan, là tiếng tranh trên mái nhà bị gió khua chạm vào nhau ràn rạt, là tiếng đứa trẻ hàng xóm khóc vì lạnh. Tôi gọi đó âm thanh mùa đông.
Đã hơn sáu giờ sáng, tôi lấy chiếc khăn len dài quấn quanh cổ và đi ra ngoài. Trời sáng hẳn nhưng vẫn chưa nhìn thấy ánh mặt trời. Hơi nước vẫn còn đọng trên các lá cây ướt lạnh. Vậy mà bố tôi đã đi ra đồng từ lúc nào. Tôi lấy thóc cho lũ gà ăn và bỏ thêm ít rơm khô vào ổ cho con gà mái ấp. Rồi tôi đi quét dọn sân và ngõ. Sau mấy phút lao động, tôi cảm thấy nóng người lên. Đứng ở ngõ mà nhìn ra xa, mới thấy được toàn cảnh quê tôi. Những mái nhà tranh nấp dưới lũy tre xanh. Đôi nóc nhà có dòng khói lặng lẽ bay lên. như cố xua đi những cơn gió lạnh. Phía xa là cánh đồng loáng thoáng đám xanh đám nâu. Đám xanh là chỗ ươm mạ còn đám nâu là mảnh ruộng đang chờ được cấy. Con đường từ làng ra đồng có rặng phi lao xanh mướt giờ cùng ngả lướt theo chiều giổ. Ngoài đồng giờ chắc lạnh và nhiều gió lắm. Tự nhiên tôi thấy chán mùa đông vì cái lạnh của nó làm đôi chân bố tôi tím bầm mỗi khi bố ở đồng về. Và nó cũng là nguyên nhân làm mẹ tôi ốm. Ngày hôm kia mẹ đã bị cảm lạnh khi đi cấy.
Nhưng dù sao mùa đông cũng là một mùa đem lại cho con người nhiều cảm xúc. Dù không thích mùa đông nhưng tôi vẫn muốn có mùa đông và có đủ cả bốn mùa trong năm. Phải có mùa đông tôi mới có thể có được cảm giác vui sướng mỗi khi thấy vầng thái dương ấm áp xuất hiện xua tan đi những giá lạnh.
sửa lại cũng sai từ mùa đông,đúng là bái phục
Gọi số cần tìm là abc.
Khi viết thêm số 90 vào bên trái abc ta đc số 90abc
Ta có : 90abc : abc = 721
(90000 + abc) : abc = 721
90000 : abc + abc : abc = 721
90000 : abc + 1 = 721
90000 : abc = 720
=> abc = 90000 : 720 = 125
Số cần tìm là 125
mọi chi tiết xin liên hệ tại link Câu hỏi của Trung Dang Viet - Toán lớp 5 - Học toán với OnlineMathGọi số cần tìm là abc.
Khi viết thêm số 90 vào bên trái abc ta được số 90abc
Ta có: 90abc : abc = 721
( 90000 + abc ) : abc = 721
90000 : abc + abc : abc = 721
90000 : abc + 1 = 721
90000 : abc = 720
=> abc = 90000 : 720 = 125
Số cần tìm là 125
Chúc bạn học giỏi
Ban đầu số bánh hơn số kẹo số kg là
34,5 - 20,5 = 14 (kg)
Vì bán số bánh và số kẹo bằng nhau nên chênh lệch số kg bánh và kẹo không đổi. Vậy sau khi bán số bánh hơn số kẹo 14 kg
Theo sơ đồ hiệu số phần bằng nhau là
5 - 1 = 4 ( phần)
Số kẹo sau khi bán là
14 : 4 x 1 = 3,5 ( kg)
Vậy số kg bánh và kẹo đã bán là
20,5 - 3,5 = 17 ( kg)
Số kg bánh hơn số kg kẹo số kg là :
34,5 - 20,5 = 14 ( kg )
Vì sau khi bán số kg bánh bằng số kg kẹo thì số kg bánh vẫn hơn số kg kẹo 14kg
\(\Rightarrow\)Số kg kẹo còn lại là :
14 : ( 5 - 1 ) x 1 = 3,5 ( kg )
Số kg bánh còn lại là :
14 + 3,5 = 17,5 ( kg )
Người ta bán mỗi loại số kg là :
( 34,5 + 20,5 ) - ( 17,5 + 3,5 ) : 2 = 17 ( kg )
Đáp số : 17 kg