Các bạn dịch sang tiếng Anh dùm mình câu: Thế giới động vật
Thanks very much !!!!!!!!!!!!!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
During the past summer vacation, three for me to go out of Dalat a week. It is a reward for you because you are three tried and achieved academic honors sac.Ba Students made me very fully prepared for this trip. Since a few days ago, bought three kets at the Center for Fire Vietnamese tourism. Friday morning, off-site parking mother, father and son up off the road. The car was close enough, he signaled the driver honked travelers know that the upcoming hours 5 hours 30 minutes chay.Dung car, car leaves the station. City at dawn really clear, cool. On the road, people and traffic is sparse. Out of town, turn to highway vehicles I and began to accelerate. I sat by the window seat so spoiled scenery duong.Chang two parties soon, the car has to fork to Dalat. From Highway 20 bends runs between an immense blue of the rubber forest scene every time serial nhau.Phong other one. Car up the slope, to pass continuously. There are very high pass and tens of kilometers long. He drove calmly and skillfully drove through the craggy path, dangerous, high mountain side, one side is the abyss. Passengers seemed very assured, completely relying on the steering wheel of his proficiency. Some input reclining seat sleep lanh.Ba pm, the car arrived in the territory of the city of Dalat, famous tourist destination in the country. From a distance, I saw the hill nhau.Anh serial driver to stop for visitors to admire the beauty of the falls prEN. Water pouring down from the sky a giant white curtain. Waterfall steady voice, millions of tiny droplets shining anh.Cang entered near the city, the scenery more attractive. IN! It was a strange scene unfold as in a fairy tale. Among the pine trees, looming pointed roof houses, red tile roof that looks the legendary castle bi.Nua hours later, the car parked in front of the hotel Cherry. Small but beautiful hotel and fully equipped. The first meal, father children enjoy the food delicious plateau. That night, I pull the blankets to take stock and drunken sleep sua.Suot few days here, I visited a lot of the beauty of Dalat as Xuan Huong lake, Cam Ly waterfall, Golf Hill, Hill informed two tombs, the valley of Love, Da Thien lake, Truc Lam ... Three photos taken me a lot. I most is the kind of riding on top of a hill, below the neck stem thu.Toi city park, children happily played rail giant black bear stuffed close to three photographic port. Kids passionate bird watcher, watching animals, watching the flowers forget the three brothers gian.Roi Da Lat Market. I shocked at the rich, beautiful flowers cold countries: red roses, yellow roses, lay-thanks, dahlia, carnation, orchid, orchid ... and how many different kinds of daisies. Also very attractive fruit: plums, peaches, strawberries, oranges, avocados, grapes, apples ... something is delicious, and cheap. My father bought some strawberry jam box and a bag full of ripe avocados coming. Hong sure mother and baby are very thich.Mot week passed rocketed visit. The time has come Dalat farewell, returned to the family home. At the car leaves the station, I peeked out the window, waving nostalgically pine forests, mountains, roads, misty valleys, lovely roofs and colorful flower garden ... Goodbye, Dalat ! Set a date to year, I will return! The trip was exciting to expand my understanding of the country and people. Everywhere his country picturesque and very compassionate man, hospitality!
Dịch:
Trong kỳ nghỉ hè vừa qua, ba người cho tôi ra khỏi Đà Lạt mỗi tuần. Đó là một phần thưởng cho bạn bởi vì bạn là ba người đã cố gắng và đã đạt được những thành tích học tập. Sinh viên đã làm tôi rất chuẩn bị cho chuyến đi này. Từ vài ngày trước, mua ba vé tại Trung tâm chữa cháy Việt Nam. Sáng thứ sáu, mẹ đậu xe off-site, cha và con trai lên đường. Chiếc xe đã đủ gần, ông tín hiệu cho người lái xe chen chúc du khách biết rằng những giờ sắp tới 5 giờ 30 phút chay.Dung xe, xe rời ga. Thành phố lúc bình minh thực sự rõ ràng, mát mẻ. Trên đường đi, con người và giao thông thưa thớt. Ra khỏi thị trấn, quay sang xe đường cao tốc I và bắt đầu tăng tốc. Tôi ngồi bên cạnh cửa sổ để hư hỏng cảnh quan duong.Chang hai bên sớm, chiếc xe đã phải dĩa về Đà Lạt.Từ đường cao tốc 20 khúc chạy giữa một rừng xanh lớn của cảnh rừng cao su mỗi lần nối tiếp nhau. Xe lên dốc, để vượt qua liên tục. Có rất cao vượt qua và hàng chục km dài. Anh ta lái xe một cách bình tĩnh và khéo léo lái xe qua những con đường mòn, hiểm nguy, cao trên núi, một bên là vực thẳm. Hành khách dường như rất yên tâm, hoàn toàn dựa vào vô-lăng lái xe. Một số ghế ngồi có ghế ngồi ngủ lanh.Ba chiều, chiếc xe đã đến lãnh thổ thành phố Đà Lạt, điểm đến du lịch nổi tiếng trong cả nước.Từ xa, tôi nhìn thấy đồi cùng nhau. Một người lái xe nối tiếp dừng lại để khách viếng thăm chiêm ngưỡng vẻ đẹp của dòng thác tấp nập. Nước tràn xuống từ bầu trời giống như một tấm màn trắng khổng lồ. Thác nước tiếng nói ổn định, hàng triệu giọt nhỏ giọt anh.Kang bước vào gần thành phố, khung cảnh hấp dẫn hơn. TRONG! Đó là một cảnh lạ đang diễn ra như trong một câu chuyện cổ tích. Trong số những cây thông, những ngôi nhà lồi lõm, mái ngói màu đỏ trông giống như lâu đài huyền thoại bi.Nua giờ sau đó, chiếc xe đậu ở phía trước của khách sạn Cherry. Khách sạn nhỏ nhưng đẹp và trang bị đầy đủ. Bữa ăn đầu tiên, cha con tận hưởng thức ăn ngon cao nguyên. Đêm đó, tôi kéo chăn lên cổ và say ngủ say. Vài ngày sau, tôi viếng thăm rất nhiều vẻ đẹp của Đà Lạt như Hồ Xuân Hương, Thác Cam Ly, Golf Hill, Hill thông báo hai ngôi mộ, thung lũng Tình Yêu , Hồ Đa Thiện, Trúc Lâm ... Ba bức ảnh chụp tôi rất nhiều. Tôi thích nhất là loại cưỡi trên đỉnh đồi, dưới chân cổ thu.Từ công viên thành phố, trẻ em vui vẻ chơi gấu đen khổng lồ nhồi nhét gần ba cổng nhiếp ảnh. Đám con chim đam mê, ngắm nhìn động vật, ngắm những bông hoa quên đi ba anh em gian.Rơi chợ Đà Lạt. Tôi bị sốc bởi những bông hoa đẹp và tươi đẹp của nước hoa hồng: hoa hồng đỏ, hoa hồng vàng, người phụ nữ cảm ơn, hoa cúc, hoa cẩm chướng, hoa lan, hoa phong lan ... và bao nhiêu loại hoa cúc khác nhau. Ngoài ra trái cây rất hấp dẫn: mận, đào, dâu tây, cam, bơ, nho, táo ... cái gì ngon và rẻ. Bố tôi mua một hộp dâu tây và một túi đầy bơ đã chín. Mẹ chắc chắn là mẹ Hồng và em bé rất nhiều. Cả tuần qua thăm viếng. Đã đến lúc chia tay Đà Lạt, trở về nhà. Khi xe rời khỏi nhà ga, tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, vẫy tay chào những rừng thông náo nhiệt, những ngọn núi, những con đường, những thung lũng sương mù, những mái nhà đáng yêu và những vườn hoa đầy màu sắc ... Tạm biệt, Đà Lạt! Đặt một ngày cho năm, tôi sẽ trở lại! Chuyến đi rất thú vị để mở rộng sự hiểu biết của tôi về đất nước và con người. Ở khắp mọi nơi đất nước của ông là một người đàn ông tranh cãi và từ bi, hiếu khách!
Đoạn văn nói về chuyến du lịch dến Singapore :
Singapore, a small island, lies at the southern and of West Malaysia. A long and narrow piece of land joins Singapore with Johore Hahru, the southern-most town of West Malaysia. Singapore is now an independent.
The city of Singapore is extremely beautiful. It is well known for its centres of business and other activities. There are many places of interest such as the Tiger Balm Garden, the Botanical Gardens and Raffles Museum. There are also many important centres of learning such as the University of Singapore, Science Centre, the Nanyang University and the Polytechnic. Being a famous city, hundreds of people come every day from various parts of the world to do business or to enjoy the sights of the city. Singapore therefore has large and beautiful airports and its harbours are full of ships.
There are many night schools where people who cannot go to the day schools for some reason or other can continue their studies. And, the government of Singapore is still doing its best to make further improvements in the city for the benefit of the people.
During my stay in Singapore, I went out every day with my father to see the beautiful and interesting places and things in the city. One day we went to the Tiger Balm Garden where I saw several statues of people, animals and other strange creature beautifully made and kept. The sea near this garden makes this a pleasant place to visit. We spent almost half of the day at this place.
Another day we visited the museum where I saw hundreds of curious things preserved for scholars and others. It was indeed an education to see all those things. There is so much to learn here that every visit by any person is sure to add to his knowledge.
I also visited some of the harbours and saw the large ships anchored there. The sight of the ships aroused a desire in me to cross the oceans and go round the world. I was indeed deeply impressed by the activities at the harbour.
Then every night, I went round the town and visited some of the parks and other places of interest. The numerous sights and the constant stream of traffic kept the city alive. I visited a few of the cinemas as well. In short, I enjoyed every moment of my stay in this famous city of Singapore Bài dịch Cách đây vài tháng, bố tôi và tôi đi tham quan Singapore, một trong những thành phố nổi tiếng nhất châu Á.
Đoạn dịch :
Singapore là một hòn đảo nhỏ nằm ở phía nam và thuộc miền trung tây Ma1aysia. Một dải đất nhỏ và hẹp nối liền Singapore với Johore Bahru, thành phố cực nam của vùng Tây Malaysia. Singapore hiện nay là một quốc gia độc lập. Thành phố Singapore cực kỳ diễm lệ. Nó nổi tiếng bởi những trung tâm buôn bán và các hoạt động khác. Có nhiều thắng cảnh như Vườn Tiger Banh, vườn sinh học và viện Bảo tàng Raffles. Ngoài ra còn có nhiều trung tâm nghiên cứu quan trọng như Đại học tổng hợp Singapore, Trung tâm khoa học, Đại học Nanyang và Đại học Bách khoa. Vì là một thành phố nổi tiếng nên hàng ngày có hàng trăm người từ các nước khác nhau trên thế giới đến để làm việc hay chiêm ngưỡng cảnh quan thành phố. Vì thế Singapore có những sân bay to và đẹp, còn những hải cảng của nó lúc nào cũng tấp nập tàu bè.
Có những lớp học ban đêm cho những người không thể đến trường vào ban ngày vì một lý do nào đó để họ tiếp tục học tập. Và hiện nay chính phủ Singapore đang làm hết sức mình để ngày càng phát triển thành phố vì lợi ích cho người dân Singapore.
Trong khi dừng chân ở Singapore, hàng ngày tôi ra phố dạo chơi với bố và ngắm nhìn cảnh vật thi vị rà đẹp đẽ của thành phố. Một ngày nọ tôi đến vườn Tiger Balm nơi tôi thấy có vài bức tượng người, nhiều loài thú và những tạo vật lạ kỳ được tạo tác và gìn giữ rất công phu. Chúng tôi ở đó gần nửa ngày.
Chúng tôi cũng tham quan viện bảo tàng, ở đó tôi thấy hàng trăm thứ quý giá được giữ gìn cho các học giả và những người khác. Thật là một cơ hội học tập khi được xem tất cả các vật này. Ở đây có rất nhiều điều để học hỏi đến nỗi bất cứ người nào đến thăm viện bảo tàng cũng có thêm kiến thức cho mình.
Tôi cũng đi thăm vài hải cảng và thấy những con tàu lớn thả neo ở Đó. Cảnh tượng tàu bè khuấy động trong tôi ước muốn vượt đại dương đi vòng quanh thế giới. Các hoạt động ở bến cảng thật sự gây cho tôi ấn tượng sâu sắc.
Rồi mỗi đêm tôi đều đi quanh thành phố viếng thăm những công viên và thắng cảnh khác. Vô số ánh đèn và dòng xe cộ bất tận làm thành phố rất sống động. Tôi cũng đến thăm một vài rạp chiếu bóng. Tóm lại tôi yêu thích mỗi khoảnh khắc tôi sống tại thành phố Singopore nổi tiếng này.
Mùa thu năm 1950, Đảng và Chính phủ ta quyết định mở chiến dịch Cao - Bắc - Lạng (còn gọi là chiến dịch Biên giới) nhằm phá vỡ phòng tuyến bao vây căn cứ Việt Bắc của thực dân Pháp, mở đường liên lạc giữa nước ta với các nước anh em như Trung Quốc, Liên Xô... Quân ta chuẩn bị lực lượng tương đối kĩ, có sự phối hợp chặt chẽ trên các chiến trường Đềgiành thắng lợi.
Trước khi chiến dịch mở màn, Bác đến thăm các đơn vị tham gia chiến dịch và nghỉ lại nơi trú quân của đơn vị tôi. Đêm mưa, trời lạnh, chiến sĩ ngủ quây
quần bên Bác. Nhưng Bác không ngủ. Người ngồi bên đống lửa, hai tay bó gối, đôi mắt trầm ngâm, những vết nhăn như sâu hơn trên vầng trán rộng.
Đêm đã khuya. Cảnh vật chìm trong bóng tối. Thỉnh thoảng văng vẳng đâu đó tiếng vỗ cánh của loài chim ăn đêm. Tiếng mưa rơi tí tách trên mái lán. Đồng đội của tôi đang ngủ say sau một ngày hành quân vất vả. Tôi trở mình, quay mặt về phía đống lửa và lặng lẽ nhìn Bác - người Cha già kính yêu của quân đội và nhân dân Việt Nam. Bác khơi cho bếp lửa cháy bùng lên, hơi ấm toả khắp căn lều dã chiến. Rồi Bác đi dém chăn cho từng chiến sĩ. Bác coi trọng giấc ngủ của bộ đội nên nhón chân rất nhẹ nhàng, cố gắng không gây ra tiếng động. Bác ân cần săn sóc các chiến sĩ không khác gì bà mẹ hiền thương yêu lo lắng cho đàn con.
Tôi dõi theo từng cử chỉ của Bác mà trong lòng trào lên tình cảm yêu thương và biết ơn vô hạn. Ánh lửa bập bùng ln bóng Bác lồng lộng trên vách nứa đơn sơ giống hình ảnh ông tiên, ông bụt trong truyện cổ tích. Tình thương của Bác đã sưởi ấm trái tim chiến sĩ trước giờ ra trận. Tôi cảm thấy mình như đang được che chở trong tình thương bao la, nồng đượm ấy. Lòng tôi bồi hồi, rưng rưng một niềm xúc động. Tôi thì thầm hỏi nhỏ:
- Thưa Bác, sao Bác chưa ngủ ạ? Bác có lạnh lắm không?
Bác không trả lời câu hỏi của tôi mà ân cần khuyên nhủ:
- Chú cứ việc ngủ ngon, Đềlấy sức ngày mai đánh giặc!
Vâng lời Bác, tôi nhắm mắt mà lòng vẫn thấp thỏm không yên. Những chiến sĩ trẻ chúng tôi sức dài vai rộng, còn Bác vừa yếu lại vừa cao tuổi; Người không ngủ thì làm sao có đủ sức khoẻ Đềchỉ đạo chiến dịch quyết liệt này?
Thời gian vẫn lặng lẽ trôi qua. Trời đang chuyển dần về sáng. Lần thứ ba thức dậy, tôi giật mình thấy Bác vẫn ngồi im như pho tượng, đôi mắt trĩu nặng suy tư, đăm đăm nhìn ngọn lửa hồng. Tôi không thể đành lòng bèn lên tiếng:
- Thưa Bác! Xin Bác chợp mắt một chút cho khoẻ ạ!
Bác cất giọng trầm ấm bảo tôi:
- Cháu đừng bận tâm. Bác không thể yên lòng mà ngủ. Trời thì mưa lạnh thế này, dân công ngủ ngoài rừng tránh sao cho khỏi ướt?! Bác nóng ruột lắm, chỉ mong trời mau sáng!
Nghe Bác nói, tôi càng hiểu tình thương của Người sâu nặng, bao la biết chừng nào! Bác! o cho chiến sĩ, dân công cũng là lo cho chiến dịch, cho cuộc kháng chiến gian khổ mà anh dũng của toàn dân. Tình thương ấy bao trùm lên đất nước và dân tộc.
Sung sướng và tự hào biết bao, tôi được làm người chiến sĩ chiến đấu dưới ngọn cờ vinh quang của Đảng, của Bác! Bác đã khơi dậy trong tôi tình đồng đội, tình giai cấp đẹp đẽ và cao quý. Không đành lòng ngủ yên trong chăn ấm, bên bếp lửa hồng, khi những đồng đội của mình còn phải chịu bao gian khổ, tôi thức luôn cùng Bác. Dường như hiểu được lòng tôi, những ngọn lửa hồng cũng nhảy múa reo vui và càng thêm rực sáng.
Đêm đã về khuya rồi. Ngoài trời gió lồng lộng thổi. Không còn tiếng chim kêu lích chích trong tán cây. Cảnh rừng Việt Bắc âm u, tĩnh mịch quá!
Chẳng biết vì sao, tôi không ngủ được. Tôi suy nghĩ cho trận chiến nay mai, chiến dịch Điện Biên Phủ. Đang nghĩ ngợi mông lung thì tôi nghe có tiếng sột soạt rất khẽ. Tôi nhổm dậy. Là Bác ư? Khuya rồi, sao Người chưa ngủ nhỉ?
Bác ngồi yên lặng bên cạnh bếp lửa hồng, vẻ mặt của Bác trầm ngâm như đang suy nghĩ việc gì đó. Ngoài mái lều tranh cũ nát, mưa rơi lâm thâm, dai dẳng. Tôi ngước mắt nhìn Bác, càng nhìn, tôi càng thấy thương Bác hơn. Bác như một người cha vậy. Người cha ấy đang nhóm lửa cho tôi và đồng đội nằm ấm.
Sau đó, Bác đi dém chăn cho chúng tôi: Từng người một. Như sợ các anh em giật mình, Bác nhón chân nhẹ nhàng, thật nhẹ. Bóng Bác ánh lên trước ngọn lửa, cao lồng lộng, bao trùm cả cán lều. Tôi có cảm giác mơ màng cái bóng của Bác như làm chúng tôi ấm áp hơn cả ngọn lửa hồng đang cháy hừng hực kia.
Thổn thức nỗi lòng, tôi thầm thì hỏi:
- Bác ơi, Bác chưa ngủ ạ? Bác có thấy lạnh không?
Bác nhìn tôi, mỉm cười rồi trả lời bằng một giọng ấm áp:
- Ừ, Bác chưa ngủ đâu. Chú cứ ngủ cho đẫy giấc, để mai còn đi đánh giặc nữa chứ!
Vâng lời Bác, tôi nhắm mắt, nhưng vẫn bồn chồn. Tôi nằm mà vẫn lo Bác ốm, lòng tôi cứ bộn bề. Chiến dịch còn dài lắm! Rừng Việt Bắc lắm dốc, lắm ụ. Nếu Bác cứ không ngủ suốt thế này, thì Bác lấy sức đâu để mà đi? Thế rồi tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Lần thứ ba tôi thức giấc thì đã canh tư. Nhìn thấy Bác vẫn đang ngồi, tôi hoảng hốt, giật thót mình. Bác vẫn chưa ngủ ư? Trời sắp sáng rồi!!! Tôi vội vã:
- Bác ơi, trời sắp sáng rồi, Bác hãy ngủ để sáng mai có sức mà đi!
Vẫn bằng giọng dịu dàng, Bác nói với tôi:
- Chú cứ ngủ đi, còn Bác thức thì cứ mặc Bác. Bác không ngủ được đâu! Bác đang nghĩ về đoàn dân công, trời mưa như thế này, chắc họ lạnh lắm. Bác chỉ mong trời sáng cho nhanh thôi. Không biết các cô chú ấy có sao không?
Tôi chợt hiểu ra, Bác thức vì chuyện ấy. Bác không chỉ chăm lo cho chúng tôi mà còn lo lắng cho cả những người ở xa chưa hề được gặp Bác. Tấm lòng của Bác thật cao cả. Lòng tôi vui sướng tràn trề và tôi quyết định thức luôn cùng với Bác.
Đêm nay, Bác không ngủ vì Bác là người luôn lo cho mọi người hơn bản thân. Bác là người Cha già của nhân dân Việt Nam - Vì Bác là Hồ Chí Minh.
Dịch
"I hate studying history, geography, chemistry and literature"He is a good, brave, and courageous man. He is a character in a Vietnamese fairy tale.
The animal world
The animal world.