Làm sao để có nhiều ý tưởng trong việc viết văn ạ?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Miêu tả được hay, tốt cần quan sát đối tượng một cách kĩ lưỡng, phát huy khả năng tưởng tượng và liên tưởng.
thui,bn đi ngủ sớm đi,giờ ko ai trả lời bn đâu!
ngủ sớm nha!ngủ ngon
chúc hok tốt!
vâng bạn, tuần sau mình mới nộp bài cơ,nên mình hỏi trước thôi,chúc bạn ngủ ngon
Mỗi người trong chúng ta ai cũng có ước mơ cho dù là nhỏ bé hay vĩ đại thì những ước mơ ấy đều đáng quý, đáng trân trọng bởi đó là trụ cột tinh thần, là sức mạnh vô hình tạo động lực cho chúng ta vươn lên để đạt đến điều ta mong muốn, hướng đến ngày mai đầy hy vọng. Song đã bao giờ chúng ta tự hỏi chúng ta đang mong chờ, khao khát những điều tuyệt vời, điều ta chưa có mà vô tình quên đi những điều giản đơn xung quanh? Tôi cũng như những người khác đã và đang ước mơ tha thiết những điều tôi chưa đạt được. Khi còn bé, tôi say sưa với cuốn truyện cổ tích và ước gì một ngày nào đó mình sẽ được biến thành một nàng công chúa xinh đẹp, một cô tiên với bao phép lạ kỳ hay có được lâu đài đầy ắp bánh kẹo. Lớp Năm, tôi bắt đầu tìm đọc về những học sinh đạt giải trong các kì thi quốc gia và ước mơ mình được như họ. Lớn hơn, nói chính xác là lúc tôi bắt đầu đọc sách “Hạt giống tâm hồn” về chuyên đề “Từ những điều bình dị”, tôi bỗng nhận ra rằng: tại sao tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ làm gì đó để ba mẹ tôi vui sau cả ngày làm việc mệt mỏi, tại sao ý nghĩ làm cách nào để chị em tôi không còn cãi nhau vì những điều vụn vặt chưa từng xuất hiện trong suy nghĩ của tôi? Cuốn sách ấy như thước phim quay chậm khiến tôi để tâm hơn những điều đơn giản, được trải nghiệm cảm xúc với từng mẩu truyện nhỏ về những con người bình dị, tinh thần vượt lên, niềm tin chiến thắng…
Mỗi khi gấp cuốn sách “Hạt giống tâm hồn” lại, lòng tôi như vẫn còn bao dư ba về các số phận, những con người với hoàn cảnh khác nhau, những lời khuyên, câu ngạn ngữ vô giá… “Hạt giống tâm hồn” như thước phim quay chậm khiến tôi có cơ hội nhìn lại bản thân, hoàn thiện bản thân hơn. Nó khiến tôi nhìn lại cuộc sống trên nhiều phương diện. Tôi như trưởng thành hơn, ít cáu gắt với ba mẹ khi bị mắng hay giận dỗi lúc không vừa ý việc gì bởi tôi biết cuộc đời là hữu hạn mà tình yêu gia đình dành cho tôi là vô hạn, tôi biết đứng lên sau thất bại bởi tôi biết rằng tôi sẽ không thể thành công vào mai sau nếu chỉ nghĩ đến thất bại hôm nay… “Hạt giống tâm hồn” như chính cái tên của nó, gieo vào lòng người đọc những hạt giống và rồi để họ tự nhận thức, cảm nhận và tự gieo trồng theo cách của họ. Tôi mong sẽ ngày càng nhiều người tìm đọc đến “Hạt giống tâm hồn” như tôi và gieo trồng những hạnh phúc giản đơn trong tâm hồn mình!Những câu chuyện truyền thuyết luôn khiến em cảm thấy thú vị vô cùng. Em ấn tượng nhất là Thánh Gióng- người anh hùng tài giỏi, trí tuệ lại dũng mãnh phi thường. Em luôn mong ước một lần được gặp Thánh Gióng và có lẽ cũng hay nghĩ về người anh hùng làng Phù Đổng ấy mà hôm vừa rồi em có gặp một giấc mơ rất kì lạ.
Trong giấc mơ em đang đi lang thang trên một miền đất lạ, nơi đây em chưa từng đến. Hỏi người dọc đường thì mới biết đây là làng Gióng, hai bên đường có những bụi tre xanh ngát, mọc cạnh nhau thành từng khóm cao. Nhiều ao hồ xung quanh với những bãi cỏ non, từng đàn bò thung thăng gặm cỏ trông thật yên bình. Em tìm đến đền thờ của người anh hùng Thánh Gióng để thắp lên nén nhang tưởng niệm người, một con người mà em rất ngưỡng mộ bấy lâu. Đang thắp nhang thể hiện lòng biết ơn của em với sự hy sinh của người và cầu nguyện mong có được phép lạ trở thành người hùng dũng mãnh thì chợt từ xa bỗng có một vệt sáng từ trên bầu trời dần tiến đến phía em. Vệt sáng xanh và xinh đẹp vô cùng, em cố nheo mắt để nhìn thấy rõ người đang bay trên vệt sáng ấy.
- Trời ơi, Thánh Gióng, Thánh Gióng kìa. Em la lớn lên ngay cả trong giấc mơ.
Trước mắt em là một người hùng khổng lồ và dũng mãnh, cao lớn vô cùng. Người mặc áo giáp sắt, đầu đội chiếc mũ sắt cứng cáp, cưỡi một con ngựa sắt oai hùng,.. nhìn Thánh Gióng vừa có vẻ đẹp của một vị thần tối cao vừa mang sức mạnh của một con người phi thường. Tôi hơi sửng sốt và ngạc nhiên. Nhìn thấy tôi có vẻ lúng túng, Thánh Gióng xoa đầu tôi một cách đầy âu yếm và vui vẻ cất tiếng chào:
- Ta là Thánh Gióng, người làng Phù Đổng chốn này. Ta từng cùng nhân dân tham gia chiến trận giết giặc ngoại xâm cứu nước. Được nhân dân lập đền thờ nên ta luôn ở đây và dõi theo đời sống, sự thịnh vượng ấm no của đất nước trải qua bao thế kỷ. Hôm nay, ta nghe được lời con cầu nguyện, ta sẽ giúp đỡ con bằng lời khuyên chân thành. Con có muốn nhận nó không? Tôi lắng nghe lời người nói mà tâm trạng vui mừng khôn tả. Điều ước được gặp Thánh Gióng người bấy lâu đã thành sự thật, tôi thật sự hạnh phúc vô bờ. Nhanh chóng đáp lời người, tôi bày tỏ:
- Dạ thưa người, con ước muốn có phép lạ như người, vừa vươn vai một cái đã thành một tráng sĩ to lớn, oai phong, lẫm liệt . Các bạn con cũng mong như vậy, bây giờ người có thể giúp con điều đó được không ạ?
Thánh Gióng nghe xong, bật cười ngạo nghễ, tiếng cười làm vang động khắp không gian. Người tiếp lời:
- Các con có những ước mơ thật đẹp đẽ đấy. Ai cũng mong muốn mình làm được những điều phi thường cả. Ta năm xưa cũng mong ước diệt giặc yên dân. Con có biết sức mạnh thần kì mà ta có được là do đâu không?
Tôi lắc đầu trong sự tò mò khôn tả.
- Con ạ, sức mạnh thần kì ấy là từ lòng đoàn kết và tinh thần dân tộc cao cả. Làng xóm góp gạo nuôi ta, cho ta cái ăn cái mặc. Nhân dân cùng ta chiến đấu, cùng ta bảo vệ đất nước. Ta vươn vai thành tráng sĩ chính là khát vọng của nhân dân xây đắp, mong muốn một người tài giỏi tiêu diệt lũ giặc bạo ngược kia. Bởi vậy mà ta chưa bao giờ quên ân tình sâu nặng của nhân dân dành cho mình và luôn phù hộ cho họ ngày một ấm no, hạnh phúc hơn. Bây giờ còn muốn trở thành dũng sĩ ta cho con một lời khuyên nhé.
Tôi mỉm cười gật đầu đồng ý. Thánh Gióng nhìn tôi ân cần bảo:
- Ngày nay đất nước thái bình, nhân dân ấm no, các con được tạo nhiều điều kiện để học tập, phát triển bản thân. Là những mầm non tương lai, niềm hy vọng của đất nước mai sau, để thành dũng sĩ oai phong, con phải cố gắng học tập, phải rèn luyện bản lĩnh vững vàng và trau dồi trí tuệ bản thân. Điều ta nói ở đây phải là một dũng sĩ có lý tưởng, có trí tuệ, có sức khoẻ và có đạo đức. Còn phải cố gắng hoàn thiện bản thân một cách toàn diện, phấn đấu trở thành một người công dân có ích cho đất nước, cho xã hội. Đó chính là sức mạnh thần kỳ đấy con ạ. Những điều con làm, con cố gắng sẽ được đền đáp xứng đáng, dẫu vất vả, khó nhọc và gian nan thì vẫn phải vững lòng và tin vào những điều tốt đẹp ở phía trước. Ta hy vọng rằng còn sẽ suy nghĩ kĩ về những điều ta nói. Chúc con có được sức mạnh thần kỳ như chính con mong đợi nhé.
Tôi cảm ơn người rối rít và nói:
-Vâng ạ, con sẽ cố gắng làm theo những lời người dặn ạ. Sau đó, người từ biệt em và mờ dần theo vệt sáng. Hình ảnh chàng dũng sĩ tài ba cưỡi ngựa sắt bay lên trời là dấu ấn vô cùng đẹp đẽ trong em. Đó là một giấc mơ thật đẹp, và không chỉ đẹp thôi đâu, với em nó vô cùng ý nghĩa.
Những lời người nói trong giấc mơ là hành trang cho em nỗ lực từng ngày, từng ngày cố gắng chăm chỉ học hành, cố gắng phấn đấu hơn nữa. Thật kì lạ, giờ đây em hiểu được rằng sức mạnh thần kỳ ấy chính là ý chí, nghị lực, bản lĩnh và tình thương. Sức mạnh thần kỳ ấy là một trí tuệ giàu có, một trái tim đẹp và một sức khoẻ dồi dào.
Tham khảo:
Tập trung là khả năng để hướng trực tiếp sự chú ý đến một tư tưởng duy nhất hay một đối tượng hoặc một việc đang làm như là đọc sách, nghe nhạc, rửa bát, chuyện trò hay giải quyết vấn đề chuyên môn, nghề nghiệp. Song song với sự tập trung là sự loại bỏ hoàn toàn những đối tượng khác ra khỏi nhận thức. Có thể coi tập trung là một sự lựa chọn, ta chọn điều này đồng nghĩa với việc ta loại bỏ những thứ còn lại. Và việc hoàn toàn tập trung giống như là bạn hoàn toàn lựa chọn một thứ và không vấn vương đến lựa chọn khác nữa. Chắc hẳn các bạn đều đã từng làm thí nghiệm này, đó là lấy một kính hội tụ (gương lồi) đốt cháy một mảnh giấy khi ánh sáng của mặt trời được tập trung trên nó. Lửa chỉ có thể bùng lên khi tia nắng được hội tụ trên một điểm nhỏ. Khi kính hội tụ bị dời đi xa quá hay gần quá mảnh giấy, tia sáng không thể tập trung đủ và không có điều gì xảy ra. Kinh nghiệm này diễn tả một cách rõ ràng năng lực của tập trung. Sự tập trung đầu óc là thành phần quan trọng cấu thành trí tuệ của chúng ta, bởi nếu không có nó thì sự phát triển bản thân mỗi con người rất khó có thể được thực hiện. Có thể coi năng lực tập trung là năng lực cơ bản nhất của não bộ, là nền tảng để ta thực hiện các năng lực khác như ghi nhớ, quan sát, tư duy, giải quyết vấn đề, phán đoán nhanh nhạy… Nó hỗ trợ trong việc nghiên cứu và thấu hiểu nhanh hơn, cải thiện trí nhớ, và giúp cho việc chú tâm trên bất cứ nhiệm vụ, công việc, hành vi hay mục tiêu nào, và đạt đến những điều ấy một cách dễ dàng hơn và hiệu quả hơn.
bạn thử đọc nhiều văn mẫu đi mk chắc điêu có sẽ có ích cho bn
Nhưng theo mình thấy thì văn mẫu chúng ta chỉ nên kham khảo mà đừng chép y nguyên nhé ! Chỉ nên coi những ý hay mà áp dụng vào bài văn của mình.
Không những đọc có mỗi văn mẫu mà bạn nên thực hành mỗi ngày 1 đề bài viết văn tự ra cho mình.
Mình ví dụ là bạn đang làm đề kể về người bạn thân, duy trì trong 1 tuần ( tức là ngày nào cũng làm cái đề đó ) sau đó lấy 7 tờ vừa thực hành trong 1 tuần đó ra, bạn sẽ thấy bài số 7 nó sẽ hay hơn nhiều so với những bài trước.
Nhưng việc phụ thuộc bài số 7 nó có hay hơn ko là do bạn có chăm chỉ và kiên nhẫn không.
Mình cho rằng ngày nào cũng viết văn mẫu thì có cái lí do của nó:
Thứ nhất: giúp ta xây dựng nhiều ý tưởng cho bài thực hành ở nhà và khi đến lớp, nếu làm bài rơi trúng đề đó thì ta vẫn bình thản làm đề, không phải lo nghĩ gì nhiều.
Thứ 2: giúp cho chữ của bạn ngày tiến bộ hơn.
Và, điều cuối cùng mk muốn nói: học đi học lại tuy chỉ 1 bài nhưng nó ko phải thừa thải mà nó giúp mk nhớ lại.
Các bn thấy ý kiến của mk sai chỗ nào ko vậy?