K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

31 tháng 3 2016

Điều gì đã tạo nên sức hấp dẫn và nét cuốn hút riêng của một thành phố? Liệu đó có phải là lớp lớp những tòa nhà cao tầng vươn cánh tay lên chạm tới những vì sao xa xôi? Hay những nét văn hóa riêng phong phú, đặc sắc, đã đi qua “bao vòm trời rạn bóng những thế kỉ”(ViLi)?... Mà cũng có thể, đấy chỉ đơn giản là một màu xanh trìu mến. Có phải không khi ai đó đã cho rằng: “Cảnh quan đô thị không thể thiếu những hàng cây cao vút tỏa bóng mát tạo khoảng xanh bình yên. Mỗi thành phố vô tình hay hữu ý đều có một loại cây đặc trưng riêng […] Cây xanh – chính là một phần di sản văn hóa đô thị”.

Di sản văn hóa là những giá trị được hình thành từ lâu đời, có ý nghĩa về khoa học, xã hội, nhân văn; đã đi sâu vào nếp sống, nếp nghĩ, trở nên gắn bó tha thiết với cuộc sống với những nét đặc trưng riêng cần được gìn giữ, nâng niu, trân trọng. Đô thị là một khoảng không gian bị giới hạn, tập hợp nhiều yếu tố tự nhiên (như sông rạch, đồi gò, rừng cây,…) và những yếu tố nhân văn (như công trình kiến trúc, cảnh quan nhân tạo, con người,…). Và cây xanh, có thể coi như là hồn vía, là bộ nhớ của đô thị. Đó vừa là di sản văn hóa vật thể, vừa là di sản văn hóa phi vật thể.

Cây xanh tạo nên vẻ đẹp đặc trưng của mỗi con đường, mỗi thành phố, mỗi quốc gia. Như những hàng bạch dương đỏm dáng, vui tươi đưa chúng ta hòa nhịp với tâm hồn Nga hào phóng và vị tha. Hay Nhật Bản, “xứ sở hoa anh đào”, loài hoa mang vẻ đẹp thanh cao cùng nỗi buồn về sự ngắn ngủi, phù dung cũng như sự khiêm nhường, nhẫn nhịn, tượng trưng cho tinh thần võ sĩ đạo: hoa anh đào rơi khi còn đương tươi thắm – cũng giống như người võ sĩ kia không bao giờ run sợ trước cái chết, bởi anh ta sẽ chọn một cái chết vinh quang và đẹp đẽ nhất. Và chúng ta chắc chắn cũng sẽ không khỏi sửng sốt, bất ngờ trước sắc màu ấn tượng của rừng thu xứ Canada với những con đường êm ái trải đầy lá phong đỏ đón bước chân người, “thấp thoáng những gương mặt thân quen, những buồn vui hối hả” (Giao hưởng bốn mùa – Mai Thu Hà)…

Trở về với thủ đô Hà Nội thân yêu với lịch sử hàng ngàn năm tuổi, ta lại vi vu câu hát của Dương Thu đầy êm ái, du dương mà gợi bao thương nhớ:

“Những con đường rất xanh của Hà Nội

Những cây bàng, cây me, cây cơm nguội

Những con đường ngoại ô nắng chói

Những con đường đầy hoa tháng sáu hè rơi”

Tôi chợt nhớ đến cái cảm giác cuống cuồng vui thích, bâng khuâng đến chóng mặt khi bất chợt nhìn thấy những bông hoa sưa trắng ủ đầy tình tháng Ba bung nở như mưa tuyết làm sáng rực cả một góc phố; hay những ngày tháng Chín dáo dác đi tìm một mùi hương hoa sữa nồng nàn trên con đường Nguyễn Du…

Cây xanh đô thị, đặc biệt là cây xanh ở Hà Nội, đã trải qua bao mùa mưa nắng, đạn bom… còn tồn tại đến ngày hôm nay phải chăng cũng giống như con người thủ đô bất khuất, kiên cường:

“Những năm giặc bắn phá

Ba Đình vẫn xanh cây

Trăng vàng Chùa Một Cột

Phủ Tây Hồ hoa bay”

                                                    (Theo Trần Đăng Khoa)

            Đó chính là những nhân chứng lịch sử đã đi qua biết bao thăng trầm của thời gian, đời người, gắn kết kí ức của mỗi cá nhân với cộng đồng, là biểu tượng để so sánh sự thay đổi của quê hương đất nước ngày ấy và bây giờ. Không chỉ là lá phổi xanh, là chiếc máy điều hòa thanh lọc không khí, đem lại môi trường sống “xanh – sạch – đẹp”, mà cây xanh còn khiến guồng quay gấp gáp của cuộc sống như chậm lại, trả lại cho tâm hồn vẻ thanh bình và tĩnh lặng vốn có. Chỉ cần ta mở lòng ra một chút thì mọi thứ bỗng chốc trở nên nhẹ nhàng đến lạ lùng, niềm vui với biết bao nhiêu hương vị của cuộc đời rộng mở mới ập đến, khiến ta mê đắm trong từng suy nghĩ, bồng bềnh trong cả những giấc mơ… Trí tuệ ta từ đó mới trở nên xán lạn, minh mẫn, trực giác cũng trở nên nhạy bén hơn

Cây xanh với chúng ta thật đáng yêu đáng quý, giống hệt như một người bạn gần gũi, gắn bó, chia sẻ với chúng ta cả niềm vui cũng như nỗi buồn. Chẳng thế mà nhiều lúc nhìn thấy cây đau, mà chúng ta cũng chợt cảm thấy chạnh lòng tê tái. Thật đáng buồn biết bao trước những cách ứng xử vô tình như chặt cây bẻ cành hay treo biển quảng cáo trên cây xanh. Cây xanh cũng có máu và nước mắt, chỉ là do cây xanh vốn thụ động, nên không thể trực tiếp bày tỏ mà thôi. Hình như chúng cũng tỏ ra đau khổ, van xin nhưng con người lại không biết đến sự báo động ấy! Cả câu chuyện chặt phá cây xanh ở Hà Nội vừa qua cũng không khỏi làm cho người dân bức xúc. Với chủ trương làm đẹp cảnh quan đô thị Hà Nội, duy tu bảo dưỡng, nhiều cây xanh trên những con “phố cổ” đã bị đốn hạ: Nguyễn Chí Thanh, Trần Duy Hưng, Nguyễn Trãi… Vậy mùa hè tới, Hà Nội sẽ thế nào nếu thiếu vắng cây xanh? Cần bao nhiêu lâu nữa để những cây xanh mới có thể tỏa bóng mát cho thủ đô yêu dấu? Chẳng lẽ đành đau đớn gấp lại những câu thơ còn bỏ ngỏ hay sao? Mọi thứ bất chợt trở nên trống trải quá:

“Em ngồi nghe từ radio những bài hát yêu thương

Tháng Sáu nắng như đổ lửa

Nên chúng mình chẳng ai nói gì

Đã lâu lắm rồi ta không tới những mặt hồ công viên

Hay mình đã qua thời cuồng nhiệt

Hoặc nếu mình những kẻ phiêu lưu

Cứ u buồn rồi say đắm nhiều

Ồ, ta lẽ nào muốn thế

…”

                                              (Bài ca tháng Sáu – Trần Thu Hà)

Chúng ta có thể thấy rằng: Một đô thị phát triển không thể thiếu những công trình giao thông hiện đại và những tòa nhà cao tầng… nhưng một đô thị văn minh thì không thể thiếu vắng cây xanh và tự nhiên. Cây xanh cũng giống như con người khi bắt buộc phải sống kẹt cứng giữa những đòi hỏi tự nhiên và đặc trưng của môi trường nhân tạo. Cách thức một đô thị hành xử với cây xanh cũng báo trước cách thức xã hội hành xử với những cá nhân con người bên trong nó. Trong đô thị cây xanh lặng lẽ bên cạnh con người như một người giúp việc âm thầm cho một ông chủ nghèo và tất bật. Cùng chia sẻ nguồn nước, không khí, cùng chịu đựng ô nhiễm bụi khí thải, cây xanh đứng đó như hình ảnh về bản chất tự nhiên của con người bị đè nén giữa xã hội nhân tạo ồn ào. Đô thị phải hy sinh những hàng cây cổ thụ để phục vụ cho những dự án giao thông hiện đại. Đó là điều cần chấp nhận trọng niềm luyến tiếc của những thị dân gắn bó phố phường. Nhưng cần hơn cả là việc rút kinh nghiệm để thay đổi tư duy ứng xử với cây xanh, để đón đầu bước phát triển của đô thị hiện đại, nơi con người có thể sống thịnh vượng bên cạnh những hàng cây xanh mát vững vàng ổn định. “Ví dụ ở Singapore, sạch thì người Singapore được hưởng, nhưng đồng thời lại thu hút các nhà đầu tư vào mở ngân hàng, hội họp ở đấy, tạo ra phồn vinh cho đô thị” (TS. Phạm Sỹ Liêm). Hay như ở Mỹ, Nepal, Hàn Quốc… đã từng có sự kiện ôm cây trong một phút để thể hiện tình yêu cây cối và nâng cao ý thức bảo vệ cây. Theo như đạo Phật, trồng một cây xanh là gieo thêm một cội phúc.Vì vậy các nhà quản lí, hãy biết tôn trọng cây xanh như một cơ thể sống. Cây xanh cần có được vị trí ưu tiên trong những dự án đô thị, phát triển cây xanh cũng cần có tầm nhìn và trình độ. Còn mỗi người chúng ta hãy biết yêu quý và trân trọng cây xanh để bảo vệ cuộc sống của chính mình và cộng đồng bằng những hành động thiết thực:

“Cứ mỗi độ xuân sang âm vang lời Bác “Tết trồng cây”; khắp phường phố nhân dân náo nức; công nhân, trí thức... nào xẻng nào mai ra sức vun trồng

Lại những lúc hè về sang sảng tuyên ngôn bảo vệ môi trường; công sở , nhà trường hăng say; viên chức, học sinh ... nào chậu nào thùng múc nước tưới cây .

Chỉ mong có ngày cây cao bóng cả tươi cành tốt lá xanh mát Thủ đô .

Nhạc sĩ nhà thơ tìm nguồn cảm hứng”

                                                         (Phan Tiến Dũng)

Vậy … chúng ta còn chần chừ gì nữa? Mau đi thôi:

            “Anh dắt em đi mãi trong màu xanh thành phố, trên triền xanh của sóng, giữa không tận bầu trời…”

(Xanh-Vi Li)

1 tháng 4 2016

ban co the noi ro hon duoc hk

Gửi nhạc sĩ Trần Long Ẩn, con muốn gửi bài viết này đến với tác giả vì nhạc sĩ đã có một sáng tác có tên là "Một đời người một rừng cây" mà mọi người cũng như là con rất yêu thích.

Tôi vẫn nhớ mãi câu hát mà nhạc sĩ Trần Long Ẩn từng viết rằng: "Cây đã mọc từ thủa nào trên đồi núi thật cằn khô, cây có hiểu vì sao, chim thường kéo về làm tổ, và em như cụm lan mọc từ những cành cổ thụ già kia. Và tôi vẫn nhớ hoài một loài cây, sống gần nhau thân mới thẳng. Có một cây là có rừng, và rừng sẽ lên xanh, rừng giữ đất quê hương." Ai từng đến trường lớp cũng chắc chắn hiểu rằng Rừng xanh là một lá phổi của Trái Đất. Nếu như tất cả thực vật trên Trái Đất đã tạo ra 53 tỉ tấn sinh khối (ở trạng thái khí tuyệt đối là 64%) thì rừng chiếm 37 tỉ tấn (70%) và các cây rừng sẽ thải ra 52,2 tỉ tấn(hay 44%), dưỡng khí để phục vụ cho hô hấp của con người, động vật và sâu bọ trên Trái đất trong khoảng 2 năm.Rừng là thảm thực vật của những cây gỗ trên bề mặt Trái đất giữ vai trò to lớn đối với con người như: cung cấp gỗ, củi, điều hòa khí hậu, tạo ra Oxy, điều hòa nước, nơi cư trú động thực vật và tàng trữ các nguồn gen quý hiếm.Rừng bảo vệ và ngăn chặn gió bão. Lượng xói mòn của vùng đất có rừng chỉ bằng 10% lượng đất xói mòn của vùng đất không có rừng. Rừng là nguồn gen vô tận của con người, là nơi cư trú của các loài động thực vật quý hiếm.
Tôi thích là một cây cổ thụ đứng vững vàng giữa muôn vàng những cây khác. Một cây cao lớn và trọc trời giữa những cây khác. Chắc chưa ai hiểu được rằng chúng tôi, những loài cây trong khu rừng này đang oằn mình với những thiên tai, những tệ nạn phá rừng. Mà những cái đó là do đâu mà có? Chỉ có con NGƯỜI! CON NGƯỜI đã gây ra cho chúng tôi như thế. Từ thuở rừng cây còn nhiều và phủ lên một thảm xanh ở khắp mọi nơi đem cho con Người có một màu xanh, một không khí trong lành. Nạn phá rừng bắt đầu tràn lan, chúng tôi đã mất dần màu xanh kia mà thay vào đó là những mỏm đất sói mòn theo năm tháng. Từ khi rừng dần dần bị xói mòn chúng tôi phải chịu những trận lũ kinh hoàng rút xuống ngôi rừng này. Những cây cổ thụ, những cây rừng dần dần theo dòng nước lũ trôi ra hạ lưu sông. Ôi! Màu xanh của chúng tôi bây giờ tan hoan rồi! Chẳng còn gì nữa! Khi chúng tôi chẳng còn gì nữa thì con người sẽ dần thiếu những dưỡng chất mà chúng tôi tạo nên. Sao con người không nghĩ sẽ gây rừng lại để phủ lại một màu xanh như trước kia. Rừng là nguồn tài nguyên quý giá, một mối liên kết với sự sống trên trái đất! Nếu không có rừng bảo vệ và che trở chúng ta khi thảm họa thiên nhiên ập đến thì con người có thể sẽ không còn tồn tại trên trái đất được lâu nữa...nhưng trong mỗi chúng ta có thể có, có thể không biết cách bảo vệ rừng như vậy mỗi việc làm của chúng ta dù chỉ nhỏ thôi cũng đã làm hại đến thiên nhiên đặc biệt là lá phổi xanh của nhân loại! Rừng cũng như những nguồn tài nguyên khác cũng cần được bảo vệ và làm sao cho lá phổi ấy giữ mãi một màu xanh là do ý thức của mỗi con người. Các bạn hãy thử nghĩ xem nếu sáng mai thức dậy không còn dk thấy màu xanh của lá, thay vào đó là sự tan hoang chết chóc của những loài cây tội nghiệp đã phải lìa khỏi cuộc đời êm ả để phục vụ lợi ích của con người một cách hoang phí thì lúc đó chỉ có chính những loài cây mới hiểu hết dk sự vô tâm lạnh lùng của con người! Nếu những loài cây có lý trí có suy nghĩ tư duy như con người chắc hẳn sẽ có một vụ kiện giữa các loài cây với con người. Với những ý kiến của rừng cây lợi ích đưa ra sẽ nhiều vô kể như: rừng đầu nguồn giúp ngăn lũ ngăn bão, lá cây giúp điều hòa khí hậu trái đất cho con người hít thở một bầu không khí trong lành...vậy nhưng loài cây không được như thế chúng chỉ đợi xa rời cuộc sống mà thôi! Tại sao chúng ta không đặt câu hỏi nếu như con người đổi vị trí cho những cây xanh trong cánh rừng bị tàn phá kia chắc hẳn chúng ta cũng thấu hiểu được nỗi khổ đó, chính vì vậy ngay từ bây giờ hãy chung tay bảo vệ sự sống, bảo vệ rừng cũng như bảo vệ chính cuộc sống của chính chúng ta!
Hơn thế nữa, cây rừng còn là "ngôi nhà xanh" của những loài thú hoang dã. Thú sống trong "ngôi nhà" của chúng thì điều kiện sống sẽ tốt hơn. Hiện nay, nhiều loài thú hoang dã có nguy cơ bị tuyệt chủng cao. Một phần của việc đó cũng chính là vì nơi sống của chúng đang bị tàn phá. Chúng ta có thể khẳng định một điều: Đối với con người và động vật thì cây rừng giữ vai trò quan trọng tất yếu. 

Đặc biệt hơn nữa, cây rừng rất quan trọng đối với sự sống của nhân loại. Cây rừng ngăn lũ lụt, thiên tai thất thường. Khi nước lũ dâng cao, cây rừng cản sức nước và rễ cây sẽ hút phần nào nước lũ. Có cây rừng, sức nước đỡ mạnh hơn và nước cũng chẳng còn nhiều.Cây rừng còn chắn gió, từng tán lá , cành cây sum xuê mở rộng chắn từng làn gió lớn của bão giúp hạn chế và làm suy yếu sức mạnh tại những vùng bão đi qua. Bởi lợi ích đó mà ở mỗi bãi biển người ta thường trồng nhiều cây. Trồng cây bãi biển vừa tạo không khí trong lành vừa bảo vệ chính chúng ta. 

Thế nhưng, tệ nạn phá rừng ngày càng nghiêm trọng trên phạm vi toàn cầu. Có thể nói, rừng là nước cho đời sống của thực vật và cho sản xuất của xã hội, là không khí trong lành, rừng là năng suất mùa màng, và có khả năng điều hòa khí hậu… Rừng đóng vai trò quan trọng như thế, nhưng hiện nạy rừng trên thé giới đang kêu cứu, cứ mỗi phút trôi qua có tới hơn 22 ha rừng nhiệt đới bị phá huỷ. Sự mất mát quá lớn của rừng tất yếu dẫn đến nghèo kiệt của đất đai và sự biến mất dần những sinh vật quý hiếm, sự tăng hàm lượng CO2 trong khí quyển - một trong những chất khí quan trọng nhất gây nên “hiệu ứng nhà kính”, làm tăng nhiệt độ trung bình của trái đất…
Mong con người hãy thức tỉnh!

Last edited by a moderator: 22 Tháng hai 2011

20 tháng 4 2016

Tôi thấy đây là một ý kiến rất hay và chính xác tượng trưng cho môi trường. Mỗi con người chúng ta cần phải ý thức để bảo vệ rùng cây vì mỗi một cây cũng đã góp phần rất lớn trong sự sống của các loài. Cây là một gia vị không thể thiếu trên Trái Đất nếu con người còn tồn tại. Vì thế chúng ta hãy bảo vệ cây xanh, cây thật quý giá, cây cần phải có sự bảo vệ, che chở từ phía loài người. Vì thế hãy bảo vệ rùng cây trước khi quá muôn.

Mình viết cũng ko hay lắm nhưng tick cho mình nhahaha

20 tháng 4 2016

Con người không thể thiếu oxy, vì oxy là nguyên liệu cho mọi tế bào con người hoạt động. 
Rừng cây cũng có sự trao đổi khí hàng ngày, nên ví rừng cây là một lá phổi. 
Rừng cây trao đổi khí, nhưng trao đổi kiểu tạo ra thêm oxy cho con người sử dụng, nên rừng cây gọi là lá phổi của con người. 
Và lá cây thì có màu xanh, nên gọi là LÁ PHỔI XANH CỦA CON NGƯỜI.

Chúc bạn khoẻ mạnh

7 tháng 7 2016

chuối đỏ là chó đuổi

7 tháng 7 2016

cho duoi

19 tháng 4 2018

Vì ở thành phố có nhiều phương tiện, nhà máy hơn ở nông thôn nên có nhiều khí thải, khói bụi hơn

Người ta trồng nhiều cây xanh để cho không khí thoáng hơn, trong sạch hơn, cho khí ôxi

17 tháng 3 2016

 Con người không thể thiếu oxy, vì oxy là nguyên liệu cho mọi tế bào con người hoạt động. 
Rừng cây cũng có sự trao đổi khí hàng ngày, nên ví rừng cây là một lá phổi. 
Rừng cây trao đổi khí, nhưng trao đổi kiểu tạo ra thêm oxy cho con người sử dụng, nên rừng cây gọi là lá phổi của con người. 
Và lá cây thì có màu xanh, nên gọi là LÁ PHỔI XANH CỦA CON NGƯỜI.

Bai 1Hinh chu nhat co chu vi la 40 cm , chieu dai hon chieu rong la 8cm. Biet hinh thoico dien tich bang dien tich cua hinh chu nhat va 1 duong cheo cua hinh thoi la 12cm. Tim duong cheo con lai cua hinh thoiBai 2 Mot hinh vuong co chu vi 64 m . Mot hinh thoi co dien tich bang dien tich hinh vuong, co do dai mot duong cheo la 32m. Tinh do dai duong cheo con laiBai 3Mot mieng kinh hinh thoi co tong do dai hai dung cheo la 260dm, do dai duong cheo thu nhat bang 5/8 do dai duong cheo thu hai. Tinh...
Đọc tiếp

Bai 1

Hinh chu nhat co chu vi la 40 cm , chieu dai hon chieu rong la 8cm. Biet hinh thoico dien tich bang dien tich cua hinh chu nhat va 1 duong cheo cua hinh thoi la 12cm. Tim duong cheo con lai cua hinh thoi

Bai 2 

Mot hinh vuong co chu vi 64 m . Mot hinh thoi co dien tich bang dien tich hinh vuong, co do dai mot duong cheo la 32m. Tinh do dai duong cheo con lai

Bai 3

Mot mieng kinh hinh thoi co tong do dai hai dung cheo la 260dm, do dai duong cheo thu nhat bang 5/8 do dai duong cheo thu hai. Tinh dien tich mieng kinh

Bai 4

Mot manh dat hinh chu nhat co chieu dai 24m, chieu rong 18m. Tren manh dat ay nguoi ta xay mot cai be hinh thoi co do dai hai duong cheo lan luot la 12m va 7m, phan dat con lai de trong hoa . Tinh dien tich dat de trong hoa

Bai 5 

Mot cua hang ngay thu nhat ban duoc so vai bang 3/4 so vai ban duoc ngay thu hai. Tinh so vai ban duoc trong moi ngay cua hang ban duoc 35m vai

Bai 6

Tong cua hai so la 231. Neu viet them chu so 0 vao ben phai so thu nhat thi duoc so thu hai. Tim hai so do

Moi ban giai mot bai nha chu ko phai la giai het dau nha cac ban 

 

 

 

3
8 tháng 4 2017

Verse 1] 
Lost in your mind 
I wanna know 
Am I losing my mind? 
Never let me go 

[Chorus] 
If this night is not forever 
At least we are together 
I know I'm not alone 
I know I'm not alone 
Anywhere, whenever 
Apart, but still together 
I know I'm not alone 
I know I'm not alone 

[Post-Chorus] 
I know I'm not alone 
I know I'm not alone 

[Verse 2] 
Unconscious mind 
I'm wide awake 
Wanna feel one last time 
Take my pain away 

[Chorus] 
If this night is not forever 
At least we are together 
I know I'm not alone 
I know I'm not alone 
Anywhere, whenever 
Apart, but still together 
I know I'm not alone 
I know I'm not alone 

[Post-Chorus] 
I know I'm not alone 
I know I'm not alone 
I'm not alone, I'm not alone 
I'm not alone, I know I'm not alone 
I'm not alone, I'm not alone 
I'm not alone, I know I'm not alone

8 tháng 4 2017

nè Nguyễn Xuân Quỳnh bài alone liên quan đến bài này ghê

26 tháng 10 2017

3 viên màu đỏ

4 viên màu xanh

26 tháng 10 2017

Ta có : 4 viên bi nhưng đỏ nhiều hơn xanh

vậy : đỏ 3 viên và xanh 1 viên

                             đáp số : 3 đỏ

                                          1 xanh

2 tháng 12 2017

Tình bạn là một trong số đề tài có truyền thống lâu đời trong lịch sử văn học Việt Nam. Bạn đến chơi nhà là một bài thơ thuộc loại hay nhất trong đề tài tình bạn và cũng thuộc loại hay nhất trong thơ Nguyễn Khuyến nói riêng, thơ Nôm Đường luật nói chung.

Đã bấy lâu nay bác tới nhà,

Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa.

Ao sâu nước cả, khôn chài cá,

Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà.

Cải chửa ra cây, cà mới nụ,

Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.

Đầu trò tiếp khách, trầu không có,

Bác đến chơi đây, ta với ta !

Cũng giống như Bà Huyện Thanh Quan viết Qua Đèo Ngang, Nguyễn Khuyến sáng tác bài thơ Bạn đến chơi nhà theo thể thất ngôn bát cú Đường luật với sự phối hợp thanh điệu, vần điệu, bổ cục, đối xứng, số tiếng, số câu rất hài hoà. Đây cũng là bài thơ viết bằng chữ Nôm, dùng từ ngữ thuần Việt giản dị, dân dã mà rất đỗi trong sáng, thanh cao. Trong và thanh hơn cả là một tấm lòng chân thành đôi với bạn. Nhà thơ như muốn nói với bạn và với tất cả chúng ta rằng : Tình bạn, tình người cao hơn của cải.

bạn den choi nha

Câu thơ mở đầu như một tiếng reo vui :

Đã bấy lâu nay, bác tới nhà

Cụm từ bấy lâu nay chứng tỏ người bạn của nhà thơ từ lâu rồi chưa đến thăm nhà thơ. Và cũng chứng tỏ việc hôm nay bác tới nhà thật là quý báu, rất đáng mừng, đáng vui, đáng... mở tiệc đãi bạn để thoả lòng mong nhớ, thoả tình nghĩa cố nhân. Lời thơ tự nhiên, như lời nói thường mà vẫn toát lên tình cảm mừng vui chân thành của một người bạn.

Sáu câu tiếp theo, từ câu 2 đến câu 7, thơ chuyển giọng, từ giọng vui sang giọng kể và miêu tả. Nhà thơ kể về gia cảnh của mình: vợ con đi vắng, chợ ở xa, ao sâu không đánh được cá, vườn rộng, không bắt được gà, rau cải quá non, cây cà mới nhú nụ, giàn bầu, giàn mướp cũng chỉ nụ với hoa... Tất cả đểu thiếu vắng, trống trơn không có thứ gì gọi là... "để đãi bạn". Thậm chí miếng trầu để vào chuyện theo tập quán quê hương "Miếng trầu là đầu câu chuyện" cũng không có nốt. Lời thơ cứ nhỏ nhẹ, chân chất, thật thà mà hóm hỉnh, vừa như để thanh minh với bạn, vừa để giới thiệu cảnh sống thanh bần của gia đình mình. Nếu chú ý giọng điệu thơ và cách dùng từ ngữ của Nguyễn Khuyến, ta sẽ thấy, đằng sau cái nghèo thiếu, hiện hữu như vẫn ẩn chứa, hứa hẹn một cuộc sống giàu có, phong lưu. Ngắm lại cửa nhà của cụ Tam Nguyên ấy, ta thấy, cụ đâu có cô độc, nhà đâu có quá heo hút. Cụ vẫn có vợ con, trẻ già, gia đình vẫn có thể đi chợ mua bán. Nhà vẫn có ao sâu nuôi cá, lại có vườn rộng nuôi gà, nhà gieo được cải, trồng được cà, có giàn bầu, giàn mướp,... Tất cả đang sẵn sàng, thịt cá không thiếu, rau quả đang non tơ mơn mởn. Có điều - bác ơi, đúng dịp bác đến thì... gia cảnh nhà tôi chẳng có gì gọi là xứng đáng để đãi bác ! Đằng sau những câu thơ kể thực, tả thực kia như thầm thì những tiếng thanh minh, hóm hỉnh vui đùa của Nguyễn Khuyến. Nói khác đi, nhà thơ đã nói rất khéo léo, rất sang trọng về sự nghèo thiếu của mình. Trong nghèo thiếu, con người không bi quan, than thớ, trái lại vẫn bình thản để giãi bày, tìm sự cảm thông, chia sẻ.

Do đó, đến câu kết của bài thơ, âm điệu và ngôn từ bỗng thay đổi, thân mật và ngọt ngào:

Bác đến chơi đây, ta với ta!

Bao nhiêu nghèo thiếu, bao nhiêu lúng túng, ngượng ngùng bỗng tan đi hết, để cho tình bạn, tình người thăng hoa. Mọi của cải vật chất đều khồng còn ý nghĩa gì nữa. "Bác đến chơi đây, ta với ta" là đủ, là điểu mà tôi cần nhất, tôi khát khao, trông chờ nhất. Cụm từ ta với ta trong bài thơ này của Nguyễn Khuyến gợi nhớ đến cụm từ ta với tư trong bài Qua Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan, về ngôn ngữ, hai cụm từ đó hoàn toàn giống nhau. Nhưng về ý nghĩa thì chúng rất khác nhau. Đại từ ta trong thơ Thanh Quan dùng để nói chính nhà thơ, nói về một "cái tôi" riêng lẻ thầm kín buồn lặng, cỏ đơn. Hai chữ ta nhưng chỉ là một nghĩa. Còn ta trong thơ Nguyễn Khuyến là nói về hai người, nhà thơ và bạn. Nói về hai murời bằng một âm của một đại từ nhân xưng như thế, cụ Yên Đổ đã ca ngợi một tình bạn gắn bó, thân mật tường không thể tách rời, chia đôi. Thêm nữa, cụm từ ta với ta gắn với mấy tiếng trước Bác đến chơi đây và đặt sau những dòng thơ kể sự thiếu thốn vật chất bỗng như một tiếng cười xoà bật lên, thật là vui vẻ. Rõ ràng, tình bạn, tình người là quý nhất, cao hơn của cải, vật chất. Kết cấu thơ và cách dung từ, chơi chữ của nhà thơ đất Hà Nam thật tài hoa.

Tóm lại, bài thơ được tạo ý bằng cách dựng lên một hoàn cảnh không có gì khi bạn đến chơi, để rồi hạ một câu kết: "Bác đến chơi đây ta với ta", nghe như một tiếng cười xoà, mà từ dó ấm lên một tình bạn đậm đà, hồn nhiên, dân dã, bất chấp mọi điều kiện. Từ tình bạn, bài thơ còn ẩn chứa một triết lí sâu xa: Tinh người cao hơn của cải. Lời thơ thuần Việt, giản dị, trong sáng và thật là nhuần nhi, dễ hiểu và dễ thuộc.

2 tháng 12 2017

Sống trong ngọc đá kim cương

Không bằng sống giữa tình thương bạn bè

Câu ca dao đã nêu bật được một tình cảm thiêng liêng đáng quý - Tình bạn chân thành thắm thiết. Nguyễn Khuyến, một vị quan về ở ẩn mang nỗi cô đơn u hoài, sống hiu quạnh nơi nông thôn, cũng cảm xúc dạt dào khi gặp lại bạn cũ. Ta hãy lắng nghe tiếng nói chân thành mộc mạc của nhà thơ khi nói với bạn:

Đã bấy lâu nay, bác tới nhà

Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa

Ao sâu nước cả, khôn chài cá

Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà

Cải chửa ra hoa, cà mới nụ

Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa

Đầu trò tiếp khách, trầu không có

Bác đến chơi đây ta với ta

Bài thơ đã khơi dậy trong ta niềm xúc động trước tấm chân tình của nhà thơ Nguyễn Khuyến

Một chút nhẹ nhàng tự nhiên hóm hỉnh được tác giả mở đầu bằng câu thơ:

Đã bấy lâu nay, bác tới nhà

Câu thơ như một lời chào hồ hởi thân mật vừa bộc lộ nỗi vui bất ngờ vừa tỏ ý trân trọng, quý mến bạn. Đã bấy lâu nay có nghĩa là một thời gian dài, một thời gian nhà thơ không gặp bạn, giờ đây có dịp gặp nhau làm sao mà không xúc động, không vui mừng cho được. Từ lúc cáo quan về vui sống với cảnh điền viên, ông chỉ biết lấy thiên nhiên làm bạn. Trái tim ông gửi trọn cho đất nước quê hương, nên tâm hồn luôn khắc khoải u hoài. Trong những giây phút ấy mà không ai không muốn có một người bạn để tâm sự, để an ủi. Người bạn đó đã đến với ông - Còn nỗi vui mừng nào hơn. Chính nỗi vui mừng, bất chợt mà Nguyễn Khuyên đã thốt ra lời bông đùa với bạn một cách dí dỏm cho thoả lòng trông đợi.

Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa

Ao sâu nước cả, khôn chài cá

Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà

Cải chửa ra cây, cà mới nụ

Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa

Đầu trò tiếp khách, trầu không có.

Mới nghe qua, ta thấy dường như nhà thơ tỏ ý làm tiếc rằng đã lâu lắm rồi bạn mới tới nhà vậy mà không có một thứ gì để tiếp, bạn để thết đãi bạn cả: chợ thì xa, người nhà trẻ con đều đi vắng cả, ao thì sâu mà nước lớn, nên không chài bắt được cá; vườn rộng thênh thang thì khó mà bắt được gà. Đến một cây cải, mớ cà hoặc một quả bầu, một trái mướp cũng không sẵn; thậm chí một miếng trầu để tiếp khách cũng không có. Tác giả đang phân trần, giải thích sự thiếu sót của mình. Thực ra đây chỉ là cách nói cường điệu như vậy mà đã đùa với bạn, vừa tỏ thái độ nhớ mong chờ đợi bấy lâu mà thôi. Và qua những lời trần tình ấy ta cũng hiểu được cuộc sống của tác giả ở làng quê: đạm bạc, giản dị, luôn gắn bó với nông thôn.

Nhịp thơ đều đặn 4-3 nhẹ nhàng êm ái như một lời thủ thỉ, kèm theo là nụ cười hóm hỉnh, cười vui của tác giả. Đối lập với những cái "không" ấy là cái có thật đáng quý.

Bác đến chơi đây, ta với ta...

Câu thơ bộc lộ thật rõ nét tình cảm chân thành của tác giả đối với bạn. Đó là một tình cảm thiêng liêng cao quý. Quan hệ bạn bè ở đây được xây dựng trên cơ sở vững chắc là tình cảm yêu thương chân thật không màng đến vật chất. Bác đến chơi đây không có gì cả, chỉ có ta với ta khiến ta nhớ đến câu kết trong bài Qua đèo Ngang của bà Huyện Thanh Quan khi đứng trước cảnh đèo ngang hoang vắng cô liêu, đang mang nặng một nỗi u buồn, niềm suy tư khôn cả, không thể tâm sự cùng ai, nên bà tự quay về với lòng mình “ta với ta”. Còn “ ta với ta” mà nhà thơ Nguyễn Khuyến sử dụng nhằm chỉ nhà thơ và người bạn tuy hai mà một, tuy một mà hai, nó gắn bó quyện chặt vào nhau, không gì chia cắt được. Ở đây chỉ có ta với ta nhưng lại có tất cả. Bởi vì tình bạn giữa ta với ta mới là cao quý, nó không đòi hỏi bất kì một điều kiện vật chất nào cả, thậm chí cả một miếng trầu làm đầu câu chuyện để tiếp bác cũng không. Qua đó ta mới thấy nghệ thuật trào lộng của Nguyễn Khuyến thật là hóm hỉnh nhẹ nhàng mà tế nhị sâu sắc.

Bài thơ thể hiện sự thành công của tác giả trong bút pháp trào phúng. Ngôn ngữ được sử dụng một cách đặc sắc. Tuy là bài thơ Đường với khuôn mẫu bó buộc nhưng lời thơ lại bình dị như lời ăn tiếng nói hằng ngày. Những sản vật của nông thôn được đưa vào thơ ông thật đậm đà hương vị làng quê. Ngôn ngữ quần chúng kết hợp với âm a (nhà, xa, cá, gà, hoa, ta) thể hiện rõ nét chất phác thật thà đôn hậu của một con người. Chính yếu tố âm điệu, nhịp điệu bài thơ phối hợp nhịp nhàng tạo ra một mạch thơ liên tục, thanh thoát, tự nhiên như lời nói chuyện tâm tình của nhà thơ với người bạn tri âm tri kỷ của mình.

Đây là một trong những bài thơ hay về tình bạn trong sáng chân thành thắm thiết của Nguyễn Khuyến. Bài thơ làm nổi bật một nét đẹp trong cuộc đời và thơ văn Nguyễn Khuyến. Ông xứng đáng là một nhà thơ của làng quê Việt Nam. Tình bạn cao cả tuyệt vời của nhà thơ sẽ là bài học giúp ta tìm và cảm nhận được những tình cảm thiêng liêng đáng quý đó.