Phát biểu phân tích ,giá trị của biện pháp từ từ qua các câu tho
Que hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
ai làm nhanh đầu tiên cho tớ tớ cho 3 like
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham Khảo
a)Điệp ngữ "quê" và "là"
Tác dụng là kiểu điệp mà tác giả đặt các từ và cụm từ ngay cạnh nhau để tạo nên sự liền mạch và cấp độ tăng tiến của cảm xúc trong câu thơ, câu văn.
b) Tác giả gửi gắm đến tình yêu quê hương là tình yêu thiêng liêng của mỗi người. Thật vậy, tình yêu quê hương được biểu hiện bằng nỗi nhớ quê hương cả những người con xa xứ, bằng tình yêu đối với những thứ mộc mạc, giản dị của quê hương. Tình yêu quê hương được bồi đắp và lớn lên theo năm tháng từ khi ta sinh ra và lớn lên. Trong những năm tháng đó, tình yêu quê hương cứ lớn dần, ta dành tình yêu cho con sông quê hương, cho những người bạn niên thiếu, cho gia đình, cho gốc ổi đầu làng,... Tình yêu tự nhiên đó cứ lớn dần thành tình yêu quê hương. Dù có đi đến thật nhiều những vùng đất khác nhau thì ta vẫn đau đáu nhớ về quê hương, thổn thức cảm xúc và náo nức rộn ràng khi nghe những tin tức về quê hương, nhìn thấy những đồ vật, đặc sản của quê hương dù đang ở nơi đất khách quê người. Tình yêu quê hương là tình cảm bình dị, thiêng liêng, làm nên đời sống tình cảm êm ấm, bình dị của mỗi người. Tình yêu quê hương được biến thành hành động thi đua, cố gắng học dựng xây quê hương đất nước mình trong thời bình và chiến đấu bảo vệ quê hương đất nước trong thời chiến. Tóm lại, tình yêu quê hương là tình cảm thiêng liêng, giản dị và mộc mạc cần có ở mỗi người.
a, điệp ngữ trong đoạn thơ trên là điệp từ nối
tác dụng : giúp câu thơ được nhấn mạnh lên bởi từ quê hương và nói lên sự biết ơn của tác giả đối với quê hương của mình
b, Qua đoạn thơ trên nhà thơ Đỗ Trung Quân đã gửi gắm cho chúng ta : cần phải biết ơn quê hương của mình , cần biết xây dựng thêm cho quê hương đất nước
CHÚC BẠN HỌC TỐT NHÉ
Tham Khảo (đã trả lời lần sau check lại nhé !!)
a)Điệp ngữ "quê" và "là"
Tác dụng là kiểu điệp mà tác giả đặt các từ và cụm từ ngay cạnh nhau để tạo nên sự liền mạch và cấp độ tăng tiến của cảm xúc trong câu thơ, câu văn.
b) Tác giả gửi gắm đến tình yêu quê hương là tình yêu thiêng liêng của mỗi người. Thật vậy, tình yêu quê hương được biểu hiện bằng nỗi nhớ quê hương cả những người con xa xứ, bằng tình yêu đối với những thứ mộc mạc, giản dị của quê hương. Tình yêu quê hương được bồi đắp và lớn lên theo năm tháng từ khi ta sinh ra và lớn lên. Trong những năm tháng đó, tình yêu quê hương cứ lớn dần, ta dành tình yêu cho con sông quê hương, cho những người bạn niên thiếu, cho gia đình, cho gốc ổi đầu làng,... Tình yêu tự nhiên đó cứ lớn dần thành tình yêu quê hương. Dù có đi đến thật nhiều những vùng đất khác nhau thì ta vẫn đau đáu nhớ về quê hương, thổn thức cảm xúc và náo nức rộn ràng khi nghe những tin tức về quê hương, nhìn thấy những đồ vật, đặc sản của quê hương dù đang ở nơi đất khách quê người. Tình yêu quê hương là tình cảm bình dị, thiêng liêng, làm nên đời sống tình cảm êm ấm, bình dị của mỗi người. Tình yêu quê hương được biến thành hành động thi đua, cố gắng học dựng xây quê hương đất nước mình trong thời bình và chiến đấu bảo vệ quê hương đất nước trong thời chiến. Tóm lại, tình yêu quê hương là tình cảm thiêng liêng, giản dị và mộc mạc cần có ở mỗi người.
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là chùm khế ngọt
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đèm khua nước ven sông
- Trong 2 khổ thơ trên, tác giả đã lấy những hình ảnh để gợi tả quê hương là:
+ Con về rợp bướm vàng bay
+ Quê hương là chùm khế ngọt
+ Quê hương là con đò nhỏ
+ Êm đèm khua nước ven sông
mk vừa làm xong
“Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay."
Quê hương với mỗi người thật giản dị, thân thương. Yêu quê là yêu con đường đến trường, yêu những mái nhà tranh, yêu cánh đồng lúa chín...Nhà văn Ê-ren-bua đã từng nói: suối chảy vào sông, sông chảy ra biển, tình yêu tổ quốc bắt nguồn từ lòng yêu với những thứ thân thuộc quanh mình. Tình yêu đất nước bao giờ cũng bắt nguồn từ tình yêu quê chân thành, giản dị như thế. Có những so sánh hình ảnh quê hương thật gần gũi. Nhà thơ Đỗ Trung Quân chắc hẳn yêu quê lắm mới có những hình ảnh so sánh đẹp và dễ đi vào lòng người đến thế. Đọc câu thơ nhiều người ngỡ ngàng khi nhận ra, quê hương sao gần quá. Nó ở trong tuổi thơ, trong câu chuyên bà kể, trong lời hát mẹ ru, trong trái cây dịu mát. Quê hương là chùm khế ngọt, quê hương là con đường đi học. Còn gì gần gũi hơn thế với mỗi người dân đất Việt. Quê hương là vô hình, khó định nghĩa và khó có thể gợi ra được cụ thể, rõ ràng. Thế nhưng nhà thơ đã đưa ra cho ta một định nghĩa thật giản dị, biến cái vô hình thành hữu hình. Quê hương có thể nhìn thấy, có thể cầm nắm, có thể thưởng thức được mỗi ngày. Với chùm khế ngọt con người cảm nhận quê hương đầy đủ nhất bằng mọi giác quan. Tuổi thơ ai cũng trải qua những năm tháng tới trường. Con đường đi học đã trở thành người bạn tri kỉ. Hình ảnh “rợp bướm vàng bay” gợi nên cho ta những gì thân thương và trong sáng nhất của tuổi học trò. Quê hương là thế đó. Nhắm mắt lại ta như thấy quê hương đã ở đó rồi, ở ngay bên trong trái tim mỗi con người.