K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 5 2018

Dòng xe xuôi về một hướng với đủ loại âm thanh, tiếng kèn inh ỏi, tiếng máy nổ ầm ầm. Ồn ào nhất phải là nơi giao lộ có đèn tín hiệu. Lúc đèn đỏ thì các tiếng động cơ đều tập trung một chỗ. Cũng phát ra thứ âm thanh rền vang như tiếng xe lửa. Khi đèn xanh vừa bật lên, tiếng rú ga, tiếng máy gầm lên những tiếng chát chua thật đinh tai nhức óc.

Ngày hai buổi theo bố đến trường, em ngán ngại nhất là buổi sáng.

Buổi sáng, khí trời trong mát, mọi người đổ xô ra đường đi đến nơi làm việc. Trên tán cây dầu, chim đua nhau hót, gió lay động và thả xuống đất. Những chong chóng hoa. Trên vỉa hè, khi các cửa hàng, cửa hiệu còn đóng im ỉm thì những hàng quán thức ăn, thức uống đã khá đông người. Từng tốp học sinh lũ lượt đến trường với khăn quàng đỏ trên vai, vừa đi vừa trò chuyện râm ran. Tại các trạm xe buýt, những nét khẩn trương, sốt ruột hiện rõ trên gương mặt của các bạn học sinh sợ muộn giờ học, các cô bác bán hàng ngại lỡ chuyên buôn bán. Tất cả thở phào nhẹ nhõm, gương mặt giãn ra làm tan biến những căng thẳng, mọi người lục tục đứng dậy khi chiếc xe buýt đổ xịch đến.

Dòng xe xuôi về một hướng với đủ loại âm thanh, tiếng kèn inh ỏi, tiếng máy nổ ầm ầm. Ồn ào nhất phải là nơi giao lộ có đèn tín hiệu. Lúc đèn đỏ thì các tiếng động cơ đều tập trung một chỗ. Cũng phát ra thứ âm thanh rền vang như tiếng xe lửa. Khi đèn xanh vừa bật lên, tiếng rú ga, tiếng máy gầm lên những tiếng chát chua thật đinh tai nhức óc.

Nhịp sinh hoạt ở thành phố luôn khẩn trương, mọi người luôn bận rộn, hối hả. Đó cũng là nét đặc trưng của một thành phố văn minh, hiện đại.

KB với mik nha

12 tháng 5 2018

ai chả lời xong thấy hay thì kết bạn nha

tui tên là : Nguyễn Thành Công 

Lớp : 5a

Trường Tiểu học Tự Lập B

5 tháng 6 2022

Bài làm

          Mùa hè oi bức là mùa mà lũ ve chúng tôi yêu thích nhất. Vì sao ư? Vì chỉ những ngày hè oi ả, đượm nắng vàng mới là khoảng thời gian mà chính những chú ve sầu như chúng tôi mới được tận hưởng thế giới bao la và rộng lớn.

          Từ mùa xuân sang mùa hè nóng nực chúng tôi luôn luôn chào đón mùa hè bằng những tiếng kêu để cho mọi người biết mùa hè sắp đến gần rồi! Chúng tôi bám trên những thân cây để phát ra những tiếng kêu để chào đón mùa hè đến gần. Mùa hè là mùa của hoa phượng đỏ thắm tươi, những cây bàng, bằng lăng, hoa sen,... nở rộ trên những cành cây tuyệt đẹp. Hoa bàng thì màu trắng, màu của hoa bằng lăng màu tím, còn màu của hoa sen có màu hồng tươi rất đẹp. Mùa hè còn là lúc ông mặt trời ra sức chiếu vô vàn những ánh nắng xuống mặt đất. Cây cối khắp nơi xanh tốt, um tùm. Học sinh được nghỉ ở nhà, thỏa sức nô đùa, vui chơi. Các em học sinh, em bé và các gia đình sẽ được đi tắm biển, đi về quê thăm ông bà, đi du lịch…. Những chú chim bay trên trời đáp xuống những cành cây hót líu lo, tưng bừng rộn rang khắp nơi. Từng cánh đồng lúa của làng quê trải dài một màu vàng bát ngát chờ những người nông dân đến gặt hái. Mùa hè có những cơn mưa rào trắng xóa cả đất trời chợt đến rồi lại chợt đi, những cơn gió Nam mát rượi, đưa các em vào những giấc ngủ mỗi trưa nắng gắt. Hồ sen nở rộ, những bông hoa khoe ra đâì cao của mình dưới ánh sáng gọi ong bướm đến lấy mật. Cây cối trong vườn đón nhận tinh khoa của đất trời để cho những trái chín mọng. Thỉnh thoảng những làn gió mát xuất hiện và xua đi không khí nóng nực, oi bức của mùa hè. Các bạn nhỏ rất thích đọc sách, truyện dưới những gốc cây có tán lá xum xuê, xòe rộng, tỏa bóng mát. Người và xe nườm nượp đổ về nhà trong thời tiết khắc nhiệt.

          Chúng tôi luôn luôn thích cái sự nóng nực, oi bức của mùa hè. Chúng tôi luôn luôn chào đón mùa hè sau khi trải qua mùa thu, mùa đông, hết mùa xuân xong mới đến mùa hè. Mùa hè thật là tuyệt vời. Chúng tôi yêu mùa hè.

26 tháng 5 2023

Bài làm

          Mùa hè oi bức là mùa mà lũ ve chúng tôi yêu thích nhất. Vì sao ư? Vì chỉ những ngày hè oi ả, đượm nắng vàng mới là khoảng thời gian mà chính những chú ve sầu như chúng tôi mới được tận hưởng thế giới bao la và rộng lớn.

          Từ mùa xuân sang mùa hè nóng nực chúng tôi luôn luôn chào đón mùa hè bằng những tiếng kêu để cho mọi người biết mùa hè sắp đến gần rồi! Chúng tôi bám trên những thân cây để phát ra những tiếng kêu để chào đón mùa hè đến gần. Mùa hè là mùa của hoa phượng đỏ thắm tươi, những cây bàng, bằng lăng, hoa sen,... nở rộ trên những cành cây tuyệt đẹp. Hoa bàng thì màu trắng, màu của hoa bằng lăng màu tím, còn màu của hoa sen có màu hồng tươi rất đẹp. Mùa hè còn là lúc ông mặt trời ra sức chiếu vô vàn những ánh nắng xuống mặt đất. Cây cối khắp nơi xanh tốt, um tùm. Học sinh được nghỉ ở nhà, thỏa sức nô đùa, vui chơi. Các em học sinh, em bé và các gia đình sẽ được đi tắm biển, đi về quê thăm ông bà, đi du lịch…. Những chú chim bay trên trời đáp xuống những cành cây hót líu lo, tưng bừng rộn rang khắp nơi. Từng cánh đồng lúa của làng quê trải dài một màu vàng bát ngát chờ những người nông dân đến gặt hái. Mùa hè có những cơn mưa rào trắng xóa cả đất trời chợt đến rồi lại chợt đi, những cơn gió Nam mát rượi, đưa các em vào những giấc ngủ mỗi trưa nắng gắt. Hồ sen nở rộ, những bông hoa khoe ra đâì cao của mình dưới ánh sáng gọi ong bướm đến lấy mật. Cây cối trong vườn đón nhận tinh khoa của đất trời để cho những trái chín mọng. Thỉnh thoảng những làn gió mát xuất hiện và xua đi không khí nóng nực, oi bức của mùa hè. Các bạn nhỏ rất thích đọc sách, truyện dưới những gốc cây có tán lá xum xuê, xòe rộng, tỏa bóng mát. Người và xe nườm nượp đổ về nhà trong thời tiết khắc nhiệt.

          Chúng tôi luôn luôn thích cái sự nóng nực, oi bức của mùa hè. Chúng tôi luôn luôn chào đón mùa hè sau khi trải qua mùa thu, mùa đông, hết mùa xuân xong mới đến mùa hè. Mùa hè thật là tuyệt vời. Chúng tôi yêu mùa hè.

 
11 tháng 5 2018

Có lẽ hình ảnh làng quê vào mùa gặt lúa là quá quen thuộc đối với các bạn học sinh vùng quê và quá xa lạ đối với các bạn học sinh ở thành phố. Nhìn hình ảnh quê hương lúc mùa gặt thật đẹp như một bức tranh trữ tình có cả thiên nhiên và con người hòa hợp.
Mùa gặt lúc được bắt đầu vào mùa hè. Cả cánh đồng làng rộng lớn mênh mông thẳng cánh cò bay đều một màu vàng của lúa chín óng ả đung đưa theo chiều gió và lượn như những cơn sóng chạy đến cuối cánh đồng. Những cơn nắng mùa hè thật là dữ dội như muốn góp phần làm cho lúa nhanh chín hơn để người dân nhanh được gặt.
Những bông lúa trên cánh đồng như cùng rủ nhau chín đều một lúc cả cánh đồng để cả làng ra gặt cùng nhau. Người dân trong làng háo hức cùng rủ nhau đi gặt như đi hội làng làm cho cuộc sống thêm nhộn nhịp hơn. Mọi người cùng thi nhau xuống gặt, những bông lúa được cắt xếp thành một bó buộc chặt rồi gánh lên xe. Vừa gặt mọi người cùng nhau trò chuyện vui tươi như để xoa dịu bớt đi sự mệt nhọc trong cái nắng oi ả của mùa hè. Trên bầu trời trong xanh có đôi đám mây trắng cũng nhẹ trôi theo gió khiến những chú chim cũng thi nhau hót líu lo các bản nhạc của cuộc sống làm cho cuộc sống có thêm nhiều màu sắc và ý nghĩa hơn.
Con đường làng cũng như vui mừng hẳn lên chào đón những chuyến xe lúa đi về nhà. Đàn trâu cũng háo hức gặm cỏ non dưới những gốc lúa ở cánh đồng.
Nhìn cánh đồng lúc này thật là vui tươi, con người với thiên nhiên như được hòa hợp làm cho cuộc sống ngày càng đẹp tươi hơn. Chính hình ảnh này hối thúc lòng yêu quê hương của mỗi người ngày một nhiều hơn.
Em yêu quê hương và rất yêu quê hương mình vào mùa gặt lúa. Em tự nhủ sẽ cố gắng học hành để mai kia về xây dựng quê hương ngày càng đẹp hơn mới hơn.

11 tháng 5 2018

“Em đi giữa biển vàng

Nghe mênh mang trên đồng lúa hát
Hương lúa chín thoang thoảng bay
Làm lung lay hàng cột điện
Làm xao động cả hàng cây.”

Đây là câu thơ mà tôi thích nhất. Hè đã về, bố mẹ quyết định cho tôi về thăm quê ngoại. Quê ngoại tôi ở xa nên đây là lần đầu tiên tôi được về thăm. Từ trung du được về đồng bằng, tôi thấy rất nhiều điều mới lạ và tôi thích thú nhất chính là cánh đồng lúa trải rộng tít tắp tới tận chân trời.

Vừa bước xuống xe, tôi đã choáng ngợp trước cánh đồng. Nơi tôi đứng nhìn thẳng ra cánh đồng lúa đang rộ chín. Có lẽ đã bắt đầu vào mùa thu hoạch. Cánh đồng lúa trải một màu vàng óng, nhìn từ xa trông như một tấm thảm khổng lồ. Một làn gió nhẹ thoảng qua, cả cánh đồng xào xạc một âm thanh dịu nhẹ. Hương lúa thoang thoảng lan theo trong gió. 

Những tia nắng đầu tiên phớt nhẹ đây đó trên các thửa ruộng còn chìm trong màn sương bạc làm cho cả biển lúa xao động tạo thành những làn sóng nhẹ xô đuổi nhau chạy mãi ra xa. Ánh nắng ban mai đã tỏa sáng khắp nơi trên cánh đồng. Ngọn gió thổi rì rào như các cây lúa đang nói chuyện với nhau. Nắng đã lên cao, cánh đồng lúa bây giờ đã ánh lên màu pha vàng tươi sáng. Xa xa, đàn cò trắng bay rập rờn làm tăng thêm vẻ đẹp của đồng quê. 

Đã đến giờ các cô chú đã bắt đầu vào công việc của mình. Những chiếc nón trắng xen giữa biển lúa vàng trông thật đẹp mắt. Họ đang đưa những chiếc liềm để cắt lúa thật là nhanh. Người các cô chú ướt đẫm mồ hôi. Vừa làm việc, họ vừa râm ran trò chuyện rất vui. Gần đó, những chiếc máy gặt cũng đang hoạt động rất tích cực giảm bớt nhiều sức lao động của con người.

Từng khóm lúa ngả nghiêng vì bông lúa vừa dài lại vừa to. Bông lúa trĩu nặng hạt đều tăm tắp, chắc mẩy uốn cong mềm mại, ngả vào nhau thì thầm trò chuyện. Lúa là cây có một lá mầm, rễ chùm. Lá bao quanh thân, có nhiều phiến dài và mỏng. Trong một năm có hai vụ lúa: vụ chiêm và vụ xuân. Nhìn những hạt lúa mẩy vàng tôi thầm nghĩ: không biết có bao nhiêu giọt mồ hôi rơi xuống thước đất kia, bao nhiêu trí tuệ của những người nông dân đã tạo nên những hạt thóc mẩy vàng. 

Tôi chợt nhớ đến câu ca dao:
“Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”.

Nắng tháng năm vẫn trải rộng trên cánh đồng gay gắt, gương mặt của những người nông dân thêm ửng hồng, khỏe mạnh. Nụ cười làm gương mặt họ bừng sáng lên. Ngắm nhìn tất cả cảnh vật trên cánh đồng lúa quê tôi, tôi thấy những nhình ảnh ấy thân thương làm sao. Tôi thấy yêu quê ngoại vô cùng và tự hào về quê hương đất nước của mình. Với những người biết yêu đồng ruộng như cha ông chúng ta, quê hương mình sẽ ngày càng giàu đẹp.

27 tháng 10 2016

Tôi là con trai lão Hạc. Sau tám năm ròng đi đồn điền cao su, nay tôi mới có dịp trở về quê hương, thăm người cha già kính yêu và thăm cậu Vàng yêu quý.

Cũng giống như bao người xa quê khác, tôi vô cùng hồi hộp, háo hức và xúc động khi được trở về quê nhà, gặp lại người cha đáng kính sau bao năm xa cách.

Ngần ấy năm trời, tôi không viết thư cho cha nên không biết cuộc sống của cha đã ra sao rồi và trong túi của tôi đã dành dụm được chút tiền gọi là để biếu cha và để về quê cưới vợ. Cảnh vật quê hương vẫn thân thuộc như ngày nào. Trong tâm trí tôi vẫn nhớ như in từng đường thôn ngõ xóm, từng dòng sông, ngọn đồi nhưng dường như cảnh vật dần dần tiều tụy, xơ xác hơn so với ngày tôi bỏ làng ra đi. Bỗng nhiên, một cảm giác lạnh lẽo bao trùm khắp không gian khi tôi đặt chân đến mảnh vườn của cha. Cây cỏ thì khô héo, cây cối xung quanh tiêu điều, trơ trụi như rất lâu rồi chưa có người đặt chân đến chăm sóc. Ngôi nhà bằng rơm của cha tôi thì siêu vẹo, tưởng chừng như sắp đổ. Tôi vội vàng ngó vào trong nhà nhưng chẳng thấy cha tôi đâu. Tôi gọi lớn: “Cha ơi, cha ơi con đã về rồi đây cha ơi, cha ơi!...” nhưng mãi không có một tiếng trả lời. Tôi bỗng đâm ra lo sợ. Bất chợt, có một người hàng xóm đi qua, đã nhận ra tôi là con trai lão Hạc liền nói: “ơ, cháu đã về rồi à, nhưng bây giờ về thì đã quá muộn rồi, cha cháu đã mất cách đây năm năm trước và mảnh vườn cũng đã bán cho ông giáo rồi, cháu thử sang hỏi ông giáo mà xem”. Tôi sững sờ không tin vào tai mình, quên cả cảm ơn bác hàng xóm rồi chạy một mạch tới nhà ông giáo

. Vừa đến nơi, ông giáo đã nhận ra tôi ngay, ông “à”, lên một tiếng rồi mời tôi vào nhà. Ngay lập tức tôi vào thẳng vấn đề chính:

— Ông giáo ơi, ông giáo cho cháu biết chuyện gì đã xảy ra với cha cháu, à và còn về mảnh vườn nữa, chuyện cha cháu bán mảnh vườn cho ông giáo là như thế nào vậy?

— Cậu cứ từ từ đã, chuyện còn dài lắm, trước tiên tôi dẫn cậu đến mộ của cha cậu trước đã. Ông giáo từ từ đáp lại. Đến mộ của cha, ông giáo và tôi thắp vài nén hương khấn cha tôi và ông giáo nghẹn ngào nói:

— Lão Hạc ơi, cuối cùng con trai lão cũng đã trở về rồi đây, đã đến lúc tôi thực hiện lời hứa là trao trả mảnh vườn mà lão đã hi sinh cuộc đời để giữ lại cho con. Bây giờ thì lão có thể yên nghỉ dưới suối vàng rồi chứ?

Nghe đến đây, chưa rõ chuyện gì xảy ra nhưng tôi vô cùng xót xa, ân hận nói:

— Cha ơi, con quả là đứa con bất hiếu phải không cha, trong lúc cha cần có một bờ vai để nương tựa nhất thì con lại không có ở bên. Con chỉ mải mê lo kiếm tiền để hai cha con có thể sông một cuộc sống đầy đủ hơn sau này, con thật có lỗi quá - Tôi tự dằn vặt bản thân mình.

Tôi vừa dứt lời thì ông giáo vỗ vai an ủi tôi rồi cả hai cùng trở về nhà ông giáo để nói chuyện tiếp. Ông giáo rót nước mời tôi uống rồi từ từ kể lại toàn bộ câu chuyện cho tôi nghe. Từ lúc mùa màng đói kém, cha tôi day dứt về chuyện bán cậu Vàng đến lúc ân hận, xót xa đã nỡ lừa một con chó. Cha tôi đã phải tự giải thoát cuộc đời bằng cách ăn bả chó xin được của Binh Tư để không tiêu vào số tiền dành dụm cho tôi và giữ lại mảnh vườn cho tôi. Cha tôi đã nhờ ông giáo viết văn tự bán vườn để nhằm giữ nguyên mảnh vườn khi tôi trở về.

Nghe xong câu chuyện mà ông giáo kể, tôi không thể nào kiềm chê được nỗi xúc động, hai dòng nước mắt cứ thế chảy ra. Tôi ân hận lắm, xót xa lắm, chỉ vì tôi mà cha đã nhịn đói, chỉ vì tôi mà cha đã phải tự tìm đến cái chết thảm khốc để giải thoát bản thân. Đầu óc tôi choáng váng, tôi cảm thấy mình thật đáng chết, mình là người con bất hiếu, việc gì mà cha phải hi sinh cuộc đời cho một người con như tôi chứ. Trong lòng tôi tràn đầy cảm giác tội lỗi, ân hận. Tôi thương cha vô cùng. Thực ra ngày ấy phần vì nông nổi sau khi người yêu đi lấy chồng do tôi nghèo khó không có đủ tiền cưới vợ, phần vì thấy cha đã già mà phải làm việc vất vả tôi mới bỏ làng ra đi để kiếm chút ít tiền vừa để có chút vốn liếng lập nghiệp về sau, vừa để cho cha an hưởng lúc về già, ai ngờ sự việc lại xảy ra như thế này. Tôi chỉ nghĩ vùng đất ấy là một vùng đất đầy hứa hẹn, có thể kiếm được nhiều tiền để sau này về biếu cha rồi lập nghiệp và cưới vợ. Ông giáo liền đưa cho tôi xem văn tự mảnh vườn và nói: “Giờ đây, văn tự này chẳng còn ý nghĩa gì nữa” rồi ông giáo liền xé nó đi và đưa trả lại tôi cả mấy chục đồng bạc mà cha tôi nhờ ông giáo cất giữ. Trước khi ra về, tôi có đưa cho ông giáo mấy đồng bạc nhưng ông giáo nhất quyết không nhận, ông bảo không có lí do gì để nhận số tiền ấy cả.

Tôi ra về, trong lòng thầm nghĩ sẽ trân trọng mảnh vườn cha tôi để lại suốt đời, tôi sẽ không bao giờ bán đi một tấc đất nào vì nó là mồ hôi, công sức và cả cuộc sống của cha để lại cho tôi. Tôi sẽ lập nghiệp ở chính nơi đây, sẽ cưới vợ, sẽ làm lụng chăm chỉ và sẽ luôn tiếp tục hướng về tương lai tốt đẹp để cha có thể mỉm cười dưới suối vàng. “Cha ơi, cha hãy luôn theo dõi con, phù hộ cho con, cha nhé!”.
 

28 tháng 9 2017

6 nam thoi ma ban

28 tháng 5 2016

Là sao bạn?

28 tháng 5 2016

Ngay giữa sân trường sừng sững một cây bàng. Bàng thường trâm ngâm nên chúng em quen gọi là bác. Em không biết bác được trồng từ lúc nào? Bao nhiêu tuổi? Em chỉ biết rằng khi em vào lớp Một thì đã có bác rồi. Nay bác đã già, già lắm.

Nhìn từ xa, cây bàng giống như một cái lọng khổng lồ. Tán lá dày, xanh sẫm. Thân cây to bằng hai vòng tay người lớn. Vỏ cây xù xì nổi lên những cục u gồ ghề. Nhưng có ai biết rằng trong lớp vỏ xù xì đó có dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi cây. Xuân về, cây đâm chồi nảy lộc. Những cành cây uyển chuyển như những cánh tay dang ra đón anh sáng mặt trời. Rồi những lộc non lớn lên, cây bắt đầu trổ hoa. Khi chưa muốn khoe vẻ đẹp của mình, hoa e lệ trong lớp đài hoa xanh mỡ màng. Khi được tắm nhiều nắng xuân, hoa bàng nở rộ từng chùm. Những bông hoa li ti đậu trên cái cuống dài, hoa bàng không phô màu sắc như hoa phượng, hoa bằng lăng mà hoa bàng có màu xanh của lá, màu xanh giản dị nhưng cũng thật đẹp. Nếu chỉ nhìn lướt qua, ta không thể nào phát hiện được vẻ đẹp của hoa bàng. Đến mùa, những chùm hoa khép miệng đã bắt đầu kết trái. Trái non màu xanh, hao hao giống trái cau non. Quả chín màu vàng sẫm. Quả bàng ăn vừa béo vừa bùi. Mỗi lần nhìn thấy bàng đơm quả, chúng em rộn lên bao cảm xúc, vừa vui, vừa buồn lại vừa thêm lo lắng. Vui vì được sắp nghỉ hè, buồn vì phải xa ngôi trường yêu dấu, còn lo lắng về mùa thi đang đến. Bao nhiêu cảm xúc đến với tuổi thơ chúng em. Có lúc chúng em ngồi tâm sự cùng nhau dưới gốc bàng, khắc tên nhau trên chiếc áo nâu sần sùi mà bác bàng đang mặc. Bác cũng đượm buồn vào những buổi chiều chớm hè, khi biết chúng em sắp phải xa trường trong mấy tháng hè.

Dù vui với ngày hè trên quê hương nhưng em luôn nhớ đến mái trường, nhớ đến "bác Bàng" đang trầm ngâm dứng đợi. Nhớ những lần cùng bác chia sẻ vui buồn trong những ngày cắp sách đến trường. Chúng em đã hẹn nhau sẽ về thăm "bác Bàng" trong những ngày cách xa.

 

Quê hương là chùm khế ngọt Cho con trèo hái mỗi ngày Quê hương là đường đi học Con về rợp bướm vàng bay...

Mỗi người đều có một quê hương. Quê hương ln sâu trong tâm trí chúng ta bởi những hình ảnh quen thuộc của đồng ruộng, luỹ tre, giếng nước, gốc đa, mái đình… Em yêu tất cả những gì đơn sơ mà đôn hậu của làng quê. Những đêm trăng sáng, khung cảnh quê hương em thật là thơ mộng.

Đêm rằm, trăng lên sớm lắm. Trăng vuốt ve đùa giỡn với những rặng tre xanh thẫm bao bọc quanh làng. Ánh trăng chênh chếch ln bóng những ngôi nhà, hàng cây trên mặt đất ẩm sương. Trăng soi sáng từng ngõ xóm. Càng lên cao, trăng càng sáng, vầng trăng tròn vành vạnh như chiếc đĩa bạc treo lơ lửng trên bầu trời đêm thăm thẳm lấp lánh muôn vạn vì sao.

Trên sân kho rộng rãi đầu làng, chúng em nối đuôi nhau chơi trò rồng rắn. Góc sân đằng kia, một tốp bạn gái chơi trò ú tim tìm bắt. Tiếng nói tiếng cười vang lên rộn rã. Mùi lúa chín thơm nồng toả lan trong đêm trăng sáng. Thảm rơm vàng êm ái như nâng đỡ bước chân tung tăng chạy nhảy của chúng em.

Trăng chiếu sáng khắp nơi. Trăng lung linh dát bạc trên dòng sông uốn khúc quanh làng. Trăng sóng sánh trong đôi thùng kĩu kịt trên vai chị gánh nước đêm. Trăng sà xuống lắng nghe câu chuyện làm ăn của con người. Trên chiếc chiếu hoa hay chiếc chõng tre đặt giữa sân, chén nước chè xanh ngào ngạt càng đậm đà nồng thắm hương vị quê hương. Cùng làn gió nồm nam mát rượi, ánh trăng làm dịu đi cái nóng đêm hè, lau khô những giọt mồ hôi vất vả lo toan trên gương mặt mẹ cha.

Trăng đêm nay sáng quá! Dưới ánh trăng, cảnh vật làng quê thật huyền ảo, nên thơ. Đêm khuya, trăng sáng, lòng em dậy lên tình yêu quê hương tha thiết.

Không gì đẹp bằng cây lá vừa tắm xong dưới làn nước trong vắt. Khóm cây, luống cảnh trao đổi hương thơm. Cây phượng vĩ, cây xà cừ vươn mình lên để ngắm cảnh đẹp của quê hương, đất nước. Buổi chiều vừa được trời đất ban tặng cho một trận mưa thoả thích, tôi đã say sưa ngủ một giấc dài. Bất chợt ánh vàng chiếu le lói trong mắt tôi. Tôi mở mắt ra thì trăng đã xuyên qua khung cửa sổ, đặt trên mình tôi những mảng sáng vuông nhỏ. Bây giờ có lẽ đã là nửa đêm.

Tôi ngồi bật dậy bước ra khu vườn nhỏ. Lắng nghe tiếng suối róc rách gần đó. Ánh vàng bừng lên lấp loá ở ngọn cây, từng dòng trăng vàng rót xuống lớp lá non ướt óng ả. Ngước mắt nhìn lên tôi thấy vòm trời cao lồng lộng, cúi đầu nhìn xuống ánh trăng tràn trề trên mặt đất. Ánh trăng vằng vặc soi sáng từng cảnh vật. Hoa cau, hoa bưởi càng thêm nồng nàn dưới ánh trăng. Trăng chảy nhễ nhại trên tàu dừa, tàu lá chuối. Những chiếc lá mít, lá vải, lá nhãn... đung đưa muôn ngàn vẩy vàng, vẩy bạc. Bất giác tôi thốt lên thành tiếng: Đẹp! Đẹp quá!

Chỉ mới hôm qua thôi, tôi thấy ánh trăng còn khuyết, trông như con thuyền nan nhỏ giữa giải ngân hà. Vậy mà giờ đây ánh trăng tròn và sáng quá. Ánh sáng vàng tươi rải đều lên vật vật, tất cả nhuốm một ánh trăng vàng.

Tôi bước vội vào nhà và thầm nghĩ: "Cảm ơn trăng nhé! Bạn thật tuyệt vời. Giá ta và bạn luôn được ở bên nhau. Cảm ơn bạn, cảm ơn... cảm ơn".