ĐỀ BÀI : TẢ 1 BN ĐANG KỂ CHUYỆN , [ HOẶC HÁT ,DIỄN KỊCH ]
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hôm đó là tối thứ bảy, khu phố nhà em đã tổ chức biểu diễn nhân kỉ niệm ngày Đồng khởi 17-1. Tối đó, bạn Lan Ngọc là bạn thân của em đi biểu diễn văn nghệ. Mở đầu chương trình là bài hát “Dáng đứng Bến Tre” do ca sĩ Bảo Trâm trình bày. Sau đó là tiết mục hát bài Mái Trường Mến Yêu do bạn Lan Ngọc trình bày. Giọng hát của bạn trong trẻo, cao vút, vừa vang lên mọi người đều vỗ tay hưởng ứng rất vui vẻ. Em thích nhất là bài Mái Trường Mến Yêu này. Bài hát thật vui nhộn và ý nghĩa. Nhìn nét mặt của bạn, nhất cái miệng với nụ cười pha chút hài hước làm cho không khí thêm vui nhộn hơn. Đó là một đêm ca nhạc thật là thú vị.
Nhân dịp ngày Nhà giáo Việt Nam, trường em đã tổ chức cuộc thi văn nghệ chào mừng, mỗi lớp có hai tiết mục tham dự. Thay mặt cho lớp 5D chúng em, bạn Lệ Mai đã tham gia tiết mục đơn ca.
Sau lời giới thiệu của người dẫn chương trình, bạn Lệ Mai bước ra sân khấu. Bạn lộng lẫy trong chiếc váy hồng xinh xắn với những hoa văn thật đẹp. Chân bạn đi đôi tất trắng dài tới đầu gối với đôi giầy màu xanh nhạt. Trông bạn như nàng công chúa bước ra từ trong truyện cổ tích. Mái tóc dài đến ngang lưng được Lệ Mai tết gọn gàng hai bên bằng hai chiếc nơ vàng. Em nghe rõ cả tiếng xì xào của các bạn lớp bên: '' Bạn ấy thật duyên dáng! ''. Tiếng nhạc bắt đầu cất lên, Lệ Mai tay cầm míc - rô, chân nhún nhảy theo nhịp đàn. Một không khí tươi vui tràn ngập sân trường. Đôi mắt đen tròn của bạn nhìn về phía thầy cô đầy vẻ trìu mến. Rồi tiếng hát trong trẻo như dòng suối mát cất lên: '' Khi thầy viết bảng bụi phấn rơi rơi,... '' Giọng hát thánh thót, ngân nga làm rung động lòng người. Bạn vừa hát, vừa đi lại trên sân khấu biểu diễn, động tác uyển chuyển nhịp nhàng, khi giơ tay lên khi hạ tay xuống. Không khí cả trường lắng xuống, không ai muốn rời mắt khỏi sân khấu cả. Bởi họ dường như tưởng mình đang được bay bổng hoà theo nhịp hát âm vang. Lệ Mai vẫn say sưa hát, nhạc đệm lúc trầm lúc bổng hoà nhịp theo lời bài hát. Đôi lúc, trên môi thắm hồng, bạn lại nở một nụ cười rạng rỡ như bông hoa hồng nở mỗi sớm mai, để lộ hàm răng trắng bóng. Câu hát cuối bạn ngân dài thiết tha trìu mến. Tiếng nhạc vừa dứt là lúc tiếng vỗ tay vang lên rộn rã, nhiều bạn còn chạy lên tặng hoa cho Lệ Mai với tất cả lòng thảm phục của mình. Lệ Mai vui vẻ nhận hoa và cảm ơn mọi người rồi bạn bước ra giữa sân khấu chào khán giả. Khuôn mặt bạn lúc này rạng rỡ hẳn lên.
Bóng Lệ Mai đã khuất sau cánh gà nhưng hình ảnh người bạn gái dịu dàng, dễ mến cùng lời hát âm vang vẫn còn vương vấn quanh đây như lời nhắc nhở mỗi chúng em hãy cố gắng học tập để đáp lại công ơn của thầy cô.
Tả người bạn đang hát
Sao Mai bước ra sân khấu với bài hát “Bụi phấn”. Chà ! Trông bạn hôm nay đúng là một cô “ca sĩ nhí”. Bạn cao hẳn lên khi mặc chiếc váy hồng đài gần chấm gót. Mái tóc buông xoã làm cho bạn chững chạc hơn ngày thường. Tay bạn cầm mi-cơ-rô, chân nhún nhảy theo nhịp đàn, nhịp trống. Rồi tiếng hát trong trẻo của bạn cất lên : “Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi,…” Giọng hát thánh thót, ngân nga làm rung động lòng người. Một không khí sôi nổi, vui tươi bao trùm khắp hội trường. Sao Mai vẫn hát say sưa, nhạc đệm lúc bổng, lúc trầm hoà theo lời hát và sự biểu lộ tình cảm của bạn. Khi bạn hát, chiếc răng khểnh lộ ra, trông thật có duyên, giống như ca sĩ Hồng Nhung. Lần hát thứ hai, bạn vừa hát vừa cầm mấy bông hoa cúi xuôhg tặng các thầy giáo, cô giáo đang ngồi dự. Cả hội trường bỗng rào lên tiếng vỗ tay hoan hô người bạn vừa hát hay vừa có cử chỉ thật là đẹp đẽ…
* Tả người bạn đang kê chuyện
Thảo có dáng người thon thả, mái tóc mượt mà buông chấm vai. Nước da Thảo trắng mịn, cổ mang khăn quàng đỏ nổi bật trên nền áo. Chân bạn đi tất trắng dài tới đầu gối, đôi giày vải cùng một màu trắng tinh. Bạn bước lên sân khấu với tiết mục kể chuyện “Thạch Sanh”, câu chuyện quen thuộc mà nhiều người biết đến. Ấy vậy mà khi giọng kể của Thảo cất lên, cả hội trường đều chăm chú lắng nghe và dần bị cuốn hút vào câu chuyện. Bạn kể rất truyền cảm làm cho mọi người thấy thương anh Thạch Sanh nghèo khổ, thật thà và căm ghét tên Lí Thông gian trá. Đến đoạn chàng dũng sĩ Thạch Sanh đánh Trăn Tinh, giọng bạn trở nên thật hùng hồn, sôi nổi. Cứ thế, nội dung câu chuyện được bạn diễn tả bằng cả giọng điệu lẫn nét mặt, ánh mắt và điệu bộ thật hấp dẫn…
k nhé
Thảo có dáng người thon thả, mái tóc mượt mà buông chấm vai. Nước da Thảo trắng mịn, cổ mang khăn quàng đỏ nổi bật trên nền áo. Chân bạn đi tất trắng dài tới đầu gối, đôi giày vải cùng một màu trắng tinh. Bạn bước lên sân khấu với tiết mục kể chuyện “Thạch Sanh”, câu chuyện quen thuộc mà nhiều người biết đến. Ấy vậy mà khi giọng kể của Thảo cất lên, cả hội trường đều chăm chú lắng nghe và dần bị cuốn hút vào câu chuyện. Bạn kể rất truyền cảm làm cho mọi người thấy thương anh Thạch Sanh nghèo khổ, thật thà và căm ghét tên Lí Thông gian trá. Đến đoạn chàng dũng sĩ Thạch Sanh đánh Trăn Tinh, giọng bạn trở nên thật hùng hồn, sôi nổi. Cứ thế, nội dung câu chuyện được bạn diễn tả bằng cả giọng điệu lẫn nét mặt, ánh mắt và điệu bộ thật hấp dẫn…
Thảo có dáng người thon thả, mái tóc mượt mà buông chấm vai. Nước da Thảo trắng mịn, cổ mang khăn quàng đỏ nổi bật trên nền áo. Chân bạn đi tất trắng dài tới đầu gối, đôi giày vải cùng một màu trắng tinh. Bạn bước lên sân khấu với tiết mục kể chuyện “Thạch Sanh”, câu chuyện quen thuộc mà nhiều người biết đến. Ấy vậy mà khi giọng kể của Thảo cất lên, cả hội trường đều chăm chú lắng nghe và dần bị cuốn hút vào câu chuyện. Bạn kể rất truyền cảm làm cho mọi người thấy thương anh Thạch Sanh nghèo khổ, thật thà và căm ghét tên Lí Thông gian trá. Đến đoạn chàng dũng sĩ Thạch Sanh đánh Trăn Tinh, giọng bạn trở nên thật hùng hồn, sôi nổi. Cứ thế, nội dung câu chuyện được bạn diễn tả bằng cả giọng điệu lẫn nét mặt, ánh mắt và điệu bộ thật hấp dẫn….
tham khảo nha
hok tốt
Trực tiếp: Những năm tháng tuổi thơ được học dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều bạn tốt. Bạn nào cùng dễ thương và đáng mến nhưng em thích rất là bạn Hoàng Ly.
Gián tiếp: Năm tháng cứ thế trôi đi, chỉ có thời gian là thước đo tốt nhất cho tình cảm bạn bè. Trong suốt thời gian đó, có lẽ Hoàng Ly là người bạn mà em yêu mến nhất, người bạn đã học với em từ suốt năm học lớp ba.
Tham khảo :
Sau lời giới thiệu hướng dẫn chương trình, bạn Lệ Mai bước ra sân khấu. Bạn lộng lẫy trong chiếc váy hồng xinh xắn với những hoa văn thật đẹp. Chân bạn đi đôi tất trắng dài tới đầu gối với đôi giầy búp bê màu xanh nhạt. Trông bạn như nàng công chúa bước ra trong truyện cổ tích. Mái tóc dài đến ngang lưng được Lệ Mai tết gọn hai bên bằng hai chiếc nơ vàng hệt như hai cô bướm thắm đang đậu trên bím tóc, đuôi tóc cứ ve vẩy theo từng nhịp bước của bạn. Em nghe rõ cả tiếng xì xào của các bạn lớp bên “Bạn ấy thật duyên dáng! Xinh quá” Tiếng nhạc bắt đầu cất lên, Lệ Mai tay cầm micro, chân nhún nhảy theo nhịp đàn. Một không khí vui tươi tràn ngập sân trường. Đôi mắt đen tròn của bạn nhìn về phía thầy cô đầy vẻ trìu mến. Rồi tiếng hát trong trẻo như dòng suối mát cất lên: “Khi thầy viết bảng bụi phấn rơi rơi, …”. Giọng hát thánh thót, ngân nga làm rung động lòng người. Bạn vừa hát, vừa đi lại trên sân khấu biểu diễn, động tác uyển chuyển, nhịp nhàng, khi giơ tay lên khi hạ tay xuống. Không khí cả trường lắng xuống, không ai muốn rời mắt khỏi sân khấu và tưởng như mình đang được bay bổng theo lời bài hát âm vang. Lệ Mai vẫn hát say sưa, nhạc đệm lúc trầm lúc bỗng hòa theo nhịp theo lời bài hát. Đôi lúc, trên đôi môi thắm hồng, bạn lại nở một nụ cười rạng rỡ như bông hoa hồng nở mỗi sớm mai, để lộ hàm răng trắng với chiếc răng khểnh bên trái nom càng duyên dáng hơn. Câu hát cuối bạn ngân dài thiết tha trìu mến. Tiếng nhạc vừa dứt cũng là lúc tiếng vỗ tay vang lên rộn rã, nhiều bạn chạy lên tặng hoa cho Lệ Mai với tất cả lòng cảm phục của mình. Lệ Mai vui vẻ nhận hoa và cảm ơn mọi người rồi bạn bước ra giữa sân khấu cúi chào khán giả. Khuôn mặt bạn lúc này rạng rỡ hẳn lên.
Bóng Lệ Mai đã khuất sau cánh gà nhưng hình ảnh người bạn gái dịu dàng, dễ mến cùng lời bài hát âm vang vẫn còn vương vấn quanh đây như lời nhắc nhở mỗi chúng em hãy cố gắng học tập để đáp lại công ơn của thầy cô.
TK
* Tả người bạn đang hát *
Sao Mai bước ra sân khấu với bài hát “Bụi phấn”. Chà ! Trông bạn hôm nay đúng là một cô “ca sĩ nhí”. Bạn cao hẳn lên khi mặc chiếc váy hồng đài gần chấm gót. Mái tóc buông xoã làm cho bạn chững chạc hơn ngày thường. Tay bạn cầm mi-cơ-rô, chân nhún nhảy theo nhịp đàn, nhịp trống. Rồi tiếng hát trong trẻo của bạn cất lên : “Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi,…” Giọng hát thánh thót, ngân nga làm rung động lòng người. Một không khí sôi nổi, vui tươi bao trùm khắp hội trường. Sao Mai vẫn hát say sưa, nhạc đệm lúc bổng, lúc trầm hoà theo lời hát và sự biểu lộ tình cảm của bạn. Khi bạn hát, chiếc răng khểnh lộ ra, trông thật có duyên, giống như ca sĩ Hồng Nhung. Lần hát thứ hai, bạn vừa hát vừa cầm mấy bông hoa cúi xuôhg tặng các thầy giáo, cô giáo đang ngồi dự. Cả hội trường bỗng rào lên tiếng vỗ tay hoan hô người bạn vừa hát hay vừa có cử chỉ thật là đẹp đẽ…
Buổi lễ tổng kết cuối năm học vừa qua của trường em tuy đơn giản nhưng không kém phần long trọng.
Hôm ấy nhằm một ngày đẹp trời, không khí mát dịu. Các bạn học sinh đều ăn mặc tươm tất hơn ngày thường. Ngay giữa sân trường, một tấm phông đỏ treo cao, nổi bật lên với dòng chữ to màu trắng “Lễ tổng kết năm học”. Kế bên là một chiếc bàn dài trải thảm hoa, trên ấy, chất đầy những gói phần thưởng được bọc bằng giấy kiếng bóng lộn. Chúng em cứ đi qua đi lại ngắm nhìn mà lòng nôn nao khó tả.
Chẳng bao lâu, quan khách đến dự đã đông đủ. Họ ngồi chật cả dãy bàn phía trước. Tiếng nói chuyện, tiếng cười huyên náo.
Buổi lễ được bắt đầu bằng phút chào cờ thật trang nghiêm. Xong, thầy hiệu trường mới đọc diễn văn tổng kết năm học. Giọng thầy từ tốn, ấm rõ điểm lại từng mặt hoạt động của nhà trường. Chúng em im lặng lắng nghe mà lòng thầm cảm phục, biết ơn công lao của thấy cô đã không quản bao khó nhọc vì chúng em. Thầy hiệu trưởng còn thân mật khích lệ những bạn học giỏi, động viên các bạn khác phải cố gắng nhiều hơn nữa. Bài diễn văn kết thúc giữa tràng pháo tay giòn giã.
Tiếp theo là bài phát biểu của khách tham dự. Nhưng xúc động nhất là bài phát biểu của bạn Thu Hương. Bạn ấy đại diện cho học sinh lớp cuối cấp lên bày tỏ những suy nghĩ, những tình cảm của mình về thầy cô, về mái trường thân yêu sắp sửa phải rời xa.
Lúc phát thưởng thật vui nhộn. Bạn nào hạng nhất được gọi lên trước. Mỗi lẫn như thế là một lần tiếng vỗ tay vang dậy. Các bạn nhận thưởng tuy hơi rụt rè, nhưng người nào trên gương mặt cũng lộ nét hân hoan, tràn đầy sung sướng. Mấy bạn học sinh phía dưới cứ đứng chồm lên để nhìn cho rõ hơn. Xen vào giữa là các tiết mục văn nghệ hào hứng. Những bài hát về tuổi học trò được dịp cất lên. Đặc biệt tiết mục biểu diễn đàn organ của một em lớp Một đã làm cho ai nấy đều khen ngợi.
Cuối cùng, thầy hiệu trưởng lên tuyên bố bế mạc và cúi đầu chào tất cả mọi người.
Buổi lễ tổng kết năm học đã kết thúc. Những bàn tay vẫy giã từ nhau, những ánh mắt nhìn nhau đầy lưu luyến. Xung quanh dần vắng lặng. Đâu đây, thoảng tiếng ve kêu. Riêng em, một mình còn đếm bước giữa sân trường đầy xác phượng đỏ.
Sao Mai bước ra sân khấu với bài hát “Bụi phấn”. Chà ! Trông bạn hôm nay đúng là một cô “ca sĩ nhí”. Bạn cao hẳn lên khi mặc chiếc váy hồng đài gần chấm gót. Mái tóc buông xoã làm cho bạn chững chạc hơn ngày thường. Tay bạn cầm mi-cơ-rô, chân nhún nhảy theo nhịp đàn, nhịp trống. Rồi tiếng hát trong trẻo của bạn cất lên : “Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi,…” Giọng hát thánh thót, ngân nga làm rung động lòng người. Một không khí sôi nổi, vui tươi bao trùm khắp hội trường. Sao Mai vẫn hát say sưa, nhạc đệm lúc bổng, lúc trầm hoà theo lời hát và sự biểu lộ tình cảm của bạn. Khi bạn hát, chiếc răng khểnh lộ ra, trông thật có duyên, giống như ca sĩ Hồng Nhung. Lần hát thứ hai, bạn vừa hát vừa cầm mấy bông hoa cúi xuôhg tặng các thầy giáo, cô giáo đang ngồi dự. Cả hội trường bỗng rào lên tiếng vỗ tay hoan hô người bạn vừa hát hay vừa có cử chỉ thật là đẹp đẽ…
CHÚC BẠN HỌC TỐT!
Thảo có dáng người thon thả, mái tóc mượt mà buông chấm vai. Nước da Thảo trắng mịn, cổ mang khăn quàng đỏ nổi bật trên nền áo. Chân bạn đi tất trắng dài tới đầu gối, đôi giày vải cùng một màu trắng tinh. Bạn bước lên sân khấu với tiết mục kể chuyện “Thạch Sanh”, câu chuyện quen thuộc mà nhiều người biết đến. Ấy vậy mà khi giọng kể của Thảo cất lên, cả hội trường đều chăm chú lắng nghe và dần bị cuốn hút vào câu chuyện. Bạn kể rất truyền cảm làm cho mọi người thấy thương anh Thạch Sanh nghèo khổ, thật thà và căm ghét tên Lí Thông gian trá. Đến đoạn chàng dũng sĩ Thạch Sanh đánh Trăn Tinh, giọng bạn trở nên thật hùng hồn, sôi nổi. Cứ thế, nội dung câu chuyện được bạn diễn tả bằng cả giọng điệu lẫn nét mặt, ánh mắt và điệu bộ thật hấp dẫn…
* Bài thơ “Ước mơ nhỏ bé”:
Em vui tập sách trên tay
Vui mừng hớn hở khoe ngay bạn hiền
Tuổi thơ là lúc hồn nhiên
Gia đình nghèo khó triền miên bốn mùa.
Cái ngày sớm nắng chiều mưa
Em mơ cái bút là vừa giấc mơ
Quanh năm ngày tháng trông chờ
Em mong tập viết làn thơ quê nghèo.
Thương cha cảnh đói gieo neo
Ân cần giúp mẹ em theo ra đồng
Bao ngày em ước em mong
Tung tăng đến lớp để không đói nghèo.
(Việt Phúc)
loại văn miêu tả và văn kể chuyện đã được học từ lớp 5 rồi bạn mở lại vở tập làm văn đi