K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 4

*Trả lời:
- Để đánh giá giá trị nội dung và nghệ thuật của "Xứ Sở Miên Man" của Jun Phạm, chúng ta có thể xem xét các yếu tố sau:

1. Giá trị nội dung:

  • - Khám phá văn hóa Khmer: "Xứ Sở Miên Man" là một hành trình khám phá văn hóa Khmer đầy màu sắc và thú vị. Jun Phạm đã đưa người đọc đến với những địa danh nổi tiếng, những phong tục tập quán độc đáo, và những món ăn đặc sản của Campuchia.
  • - Thể hiện tình yêu quê hương: Dù kể về một đất nước khác, nhưng "Xứ Sở Miên Man" vẫn thể hiện tình yêu quê hương sâu sắc của Jun Phạm. Anh so sánh, liên tưởng những nét tương đồng và khác biệt giữa văn hóa Khmer và văn hóa Việt Nam, từ đó khẳng định tình yêu và niềm tự hào đối với bản sắc văn hóa dân tộc.
  • - Truyền cảm hứng du lịch: Cuốn sách khơi gợi niềm đam mê du lịch, khám phá những vùng đất mới, những nền văn hóa khác nhau. Jun Phạm khuyến khích mọi người hãy mở lòng, trải nghiệm và học hỏi những điều mới mẻ từ thế giới xung quanh.
  • - Thông điệp về sự hòa nhập và tôn trọng: "Xứ Sở Miên Man" gửi gắm thông điệp về sự hòa nhập và tôn trọng giữa các nền văn hóa. Jun Phạm thể hiện sự tôn trọng đối với văn hóa Khmer, đồng thời khuyến khích mọi người hãy cởi mở, chấp nhận và học hỏi từ những nền văn hóa khác.

2. Giá trị nghệ thuật:

  • - Ngôn ngữ giản dị, gần gũi: Jun Phạm sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi, dễ hiểu, phù hợp với nhiều đối tượng độc giả. Anh viết như đang trò chuyện, chia sẻ những trải nghiệm cá nhân một cách chân thật và dí dỏm.
  • - Giọng văn hài hước, dí dỏm: "Xứ Sở Miên Man" tràn ngập những chi tiết hài hước, dí dỏm, giúp người đọc cảm thấy thư giãn và thoải mái. Jun Phạm không ngại tự trào, kể những câu chuyện "dở khóc dở cười" trong hành trình khám phá Campuchia.
  • - Hình ảnh minh họa sinh động: Cuốn sách được minh họa bằng những hình ảnh đẹp, sắc nét, giúp người đọc hình dung rõ hơn về cảnh quan, con người và văn hóa Khmer.
  • - Bố cục mạch lạc, rõ ràng: "Xứ Sở Miên Man" được chia thành các chương, mục rõ ràng, giúp người đọc dễ dàng theo dõi hành trình khám phá Campuchia của Jun Phạm.

*Đánh giá chung:

- "Xứ Sở Miên Man" là một cuốn sách du ký hấp dẫn, thú vị và giàu cảm xúc. Jun Phạm đã thành công trong việc giới thiệu văn hóa Khmer đến với độc giả Việt Nam một cách sinh động và chân thật. Cuốn sách không chỉ mang đến những kiến thức bổ ích về văn hóa, lịch sử, mà còn truyền cảm hứng du lịch và những thông điệp ý nghĩa về tình yêu quê hương, sự hòa nhập và tôn trọng giữa các nền văn hóa.

Phải rồi, tôi với Kiên sẽ cứ sống hòa thuận mãi nếu như không có một buổi chiều nọ, không có trò đùa độc ác của cậu ta. Tôi là con gái của một người quét rác, nhưng lại thi đỗ vào lớp chuyên mấy năm nay- một lớp chuyên với phần lớn bạn bè có hoàn cảnh sống đàng hoàng hơn tôi. Đêm đêm dậy mở cửa cho mẹ, cảm nhận rõ cái mùi bụi bặm trên quần áo mẹ, tôi thương mẹ nao...
Đọc tiếp

Phải rồi, tôi với Kiên sẽ cứ sống hòa thuận mãi nếu như không có một buổi chiều nọ, không có trò đùa độc ác của cậu ta. Tôi là con gái của một người quét rác, nhưng lại thi đỗ vào lớp chuyên mấy năm nay- một lớp chuyên với phần lớn bạn bè có hoàn cảnh sống đàng hoàng hơn tôi. Đêm đêm dậy mở cửa cho mẹ, cảm nhận rõ cái mùi bụi bặm trên quần áo mẹ, tôi thương mẹ nao lòng và lại nhớ đến các bà mẹ phấn son thơm nức, thỉnh thoảng đến họp phụ huynh ở lớp tôi. Mẹ tôi tuổi Dậu, cầm tinh con gà. Phải chăng vì thế mà đời mẹ luôn vất vả sớm khuya khi làm vợ bố tôi, một người lính biền biệt xa nhà? Thương mẹ, tôi đã nhiều lần đi làm thay mẹ, những khi mẹ cảm cúm không kịp báo nghỉ. May là tôi vào loại có sức vóc. Chạng vạng chiều tối hôm ấy, tôi cùng hai cô trong tổ của mẹ quét đường bà Triệu. Bụi mù mịt, lá vàng chạy tơi tả theo từng nhát chổi. Đúng lúc đó tôi nhìn thấy Kiên. Tay ôm một bọc sách dày, có vẻ như cậu ta vừa từ hiệu sách về. Hẳn là Kiên cũng nhận ra tôi, đằng sau tấm khăn hoa cũ bịt gần kín mặt. Trong một thoáng, tôi còn bắt gặp ánh mắt Kiên trước khi cậu ta quay đi, vờ như không trông thấy tôi. Chuyện chỉ có thế thôi và tôi sẽ thầm cảm ơn cử chỉ tinh tế của Kiên biết vao nếu như hôm sau trên bảng lớp không xuất hiện tờ biếm họa. Một và lão mũi khoằm cưỡi trên cây chổi dài, tóc tung bay trong gió. Hơn ai hết tôi biết ngay đó là bức tranh "phù thủy Baba Yaga". Tôi chỉ còn biết lặng lẽ khóc trong tiếng cười tán thưởng của đám con trai nghịch ngợm và cái xiết tay an ủi của Hoàng Anh.. Sau trò đùa độc ác đó, cũng lặng lẽ, tôi tránh xa Kiên với lòng khinh bỉ vô hạn. Nhìn những cái áo khoác ngoại đắt tiền với những chiếc quần bò đang thịnh mốt Kiên mặc cũng đủ biết cậu ta không cùng đẳng cấp với một con bé ở ngoài đê, hai mùa đông vẫn chỉ mặc độc mặc một cái áp rét đã lạc mốt như tôi. Nhưng Kiên lấy quyền gì để đem nghề nghiệp của mẹ tôi ra mà giễu cợt cơ chứ? Con gái thường hay thù dai. Từ ngày ấy đến nay, tôi gần như không mở miệng nói câu nào với Kiên, mặc dù cậu ta đã có lời xin lỗi ngay hôm xảy ra sự việc và nhiều lần tìm cách làm lành. Khổ một nỗi, cứ nhìn cái mặt điển trai không hề biết đến buồn chán của Kiên là tôi lại nhớ ngay đến cái buổi chiều chạng vạng quèn quẹt cái chổi dạo nọ. Có thể nói, Kiên là một kẻ thù lặng lẽ luôn khuấy đảo mặc cảm nghèo khó trong tôi. Vậy mà bây giờ cậu ta còn bày đặt ra cái trò "gửi thư" mời tôi đến nhà chơi. Lại một trò đùa ác ý nữa chăng? Tan học, tôi vội vã lao ra khỏi lớp trước tiên, lấy xe đạp trước tiên và lên xe đạp thẳng không một lần ngoái lại. Kì thực, tôi ước sao có thể nhìn tận mắt vẻ mặt Kiên lú đó - lúc tôi bỏ đi trước mũi cậu ta. "Mình thường rất nể những bạn gái học giỏi.." Một tuần sau, tôi lại nhận được thư của Kiên. Thư kẹp trong cuốn bài tập Vật lí, đưa tận tay cho tôi trong buổi Kiên cùng Hoàng Anh và Quang, một cậu bạn trong hội nghịch ngợm của Kiên, đến nhà tôi chơi vào một chiều chủ nhật. Có cả Hoàng Anh và Quang, không khí giữa tôi và Kiên có phần đỡ sượng sùng. Hơn nữa, mẹ vẫn dặn tôi con gái phải biết nhiệt tình, ân cần khi tiếp khách. Chỉ là hơi lạ vì hôm đó, "Cái Dằm" lớp tôi không một lần trổ tài đùa tếu, ít nói hẳn khiến một đứa vô tâm như Hoàng Anh cũng phải ngạc nhiên. Thậm chí, "Cái Dằm" lại còn biết nói một câu rất chi là lãng mạn, khi thấy mấy giỏ phong lan bố tôi vừa đem về: - Hôm nào mình sẽ cắt cho Miên một cành cẩm cù. Hoa nó thơm, dễ chịu lắm. Miên thích trồng hoa cẩm cù không? "Mình thường rất nể những bạn gái học giỏi. Vì thế, ngay từ năm lớp mười một mình đã rất nể Miên. Không ngờ cái bệnh tếu của mình đã nhiều phen làm Miên phải khó chịu (ở nhà, bố mẹ mình vẫn gọi mình là chú Tễu đấy). Biết làm sao được khi sinh ra mình đã là một thằng bé hay cười? Chỉ mong Miên tin một điều: Buổi chiều gặp Miên ở đường Bà Triệu thật khó quên đối với mình, bởi vì từ lúc đó mình chợt nhận ra: Miên giỏi giang hơn mình biết bao nhiêu. Một lần nữa, xin Miên thứ lỗi cho mình về bức tranh nhé. Miên có tin không," Cái Dằm mỗi khi gặp Miên thì lại muốn tự châm cho mình một cái rõ đau đấy. Kiên". Chắc Kiên chưa biết rằng hôm qua cậu Quang đã thú nhận với tôi chính cậu ta mới là tác giả của bức tranh nọ. Tôi đã từng được xem hoa cẩm cù nở. Những bông hoa màu hồng tím nom như các ngôi sao tí hon ấy thường chỉ tỏa hương về đêm - một mùi hương kín đáo rất khó nhận ra.
C1:chủ đề của vb này là gì ?
C2-Chắc Kiên chưa biết rằng hôm qua cậu Quang đã thú nhận với tôi chính cậu ta mới là tác giả của bức tranh nọ. Tôi đã từng được xem hoa cẩm cù nở. Những bông hoa màu hồng tím nom như các ngôi sao tí hon ấy thường chỉ tỏa hương về đêm - một mùi hương kín đáo rất khó nhận ra-cảm xúc của nv tôi trong câu trên là gì

c3-tan học, tôi vội vã lao ra khỏi lớp trước tiên, lấy xe đạp trước tiên và lên xe đạp thẳng không một lần ngoái lại. Kì thực, tôi ước sao có thể nhìn tận mắt vẻ mặt Kiên lúc đó , lúc tôi bỏ đi trước mũi cậu ta-tpbt trong câu trên là j và chỉ ra


1
21 tháng 5

Dưới đây là câu trả lời cho 3 câu hỏi của bạn:


Câu 1: Chủ đề của văn bản là gì?
Văn bản xoay quanh câu chuyện tình bạn, tình cảm và sự hiểu lầm giữa nhân vật “tôi” và Kiên. Chủ đề chính là về sự tự ti, mặc cảm về hoàn cảnh gia đình, sự tổn thương khi bị trêu chọc, đồng thời cũng là sự cảm thông, tha thứ và khát khao được thấu hiểu, được chấp nhận.


Câu 2: Cảm xúc của nhân vật “tôi” trong đoạn:

“Chắc Kiên chưa biết rằng hôm qua cậu Quang đã thú nhận với tôi chính cậu ta mới là tác giả của bức tranh nọ. Tôi đã từng được xem hoa cẩm cù nở. Những bông hoa màu hồng tím nom như các ngôi sao tí hon ấy thường chỉ tỏa hương về đêm - một mùi hương kín đáo rất khó nhận ra.”

Cảm xúc của nhân vật “tôi” là sự ngỡ ngàng pha lẫn với cảm giác nhẹ nhõm và dịu dàng. Khi biết người trêu chọc mình không phải là Kiên, “tôi” cảm thấy lòng đỡ buồn hơn. Hình ảnh hoa cẩm cù tượng trưng cho vẻ đẹp nhẹ nhàng, kín đáo và tinh tế, thể hiện sự thay đổi cảm xúc và sự mở lòng, cảm nhận được những điều tốt đẹp dù kín đáo, khó nhận ra.


Câu 3: Phân tích thành phần câu trong đoạn:

“Tan học, tôi vội vã lao ra khỏi lớp trước tiên, lấy xe đạp trước tiên và lên xe đạp thẳng không một lần ngoái lại. Kì thực, tôi ước sao có thể nhìn tận mắt vẻ mặt Kiên lúc đó, lúc tôi bỏ đi trước mũi cậu ta.”

  • Tpbt (thành phần biệt lập):
    • "Tan học" (trạng ngữ chỉ thời gian, đứng đầu câu, không có quan hệ chính tắc về mặt cú pháp với câu chính, gọi là thành phần biệt lập về mặt nghĩa).
    • "Kì thực" (phó từ chỉ sự thật, dùng để nhấn mạnh, cũng là thành phần biệt lập về mặt nghĩa).

Thành phần câu này giúp làm rõ thời điểm, nhấn mạnh cảm xúc thật sự của nhân vật “tôi”, thể hiện sự vội vàng, muốn tránh mặt Kiên nhưng đồng thời lại có mong muốn bí mật quan sát phản ứng của cậu ta.


Nếu bạn muốn mình giải thích rõ hơn hay giúp thêm phần khác, cứ nói nhé!

15 tháng 4 2024

Có 6 khả năng rút được thẻ số 3 nên xác suất của biến cố "Thẻ rút ra là thẻ đánh số 3" là:

P = 6/20 = 3/10

21 tháng 5

Hạn tri, toàn tri là gì? (Phân tích truyện ngắn - Ngữ văn lớp 8)

Trong truyện ngắn, hai khái niệm hạn tritoàn tri thường được dùng để chỉ cách nhìn nhận, hiểu biết của nhân vật hoặc người kể chuyện về sự việc, con người hoặc tình huống trong truyện.

  • Hạn tri (hiểu biết hạn hẹp) là sự hiểu biết có giới hạn, chỉ nắm được một phần, một khía cạnh của sự việc hoặc con người. Nhân vật hoặc người kể chỉ biết được một phần thông tin, dẫn đến những đánh giá, nhận định chưa toàn diện, có thể gây hiểu lầm hoặc thiếu chính xác.
  • Toàn tri (hiểu biết toàn diện) là sự hiểu biết đầy đủ, toàn diện về sự việc, con người hoặc tình huống. Người kể hoặc nhân vật có cái nhìn sâu sắc, toàn diện, giúp người đọc hiểu đúng bản chất và ý nghĩa của truyện.

Phân tích trong truyện ngắn:

Trong nhiều truyện ngắn lớp 8, nhân vật hoặc người kể thường trải qua quá trình từ hạn tri đến toàn tri, tức là từ hiểu biết hạn hẹp, phiến diện ban đầu đến sự nhận thức sâu sắc, toàn diện hơn về cuộc sống, con người hoặc chính bản thân mình. Quá trình này tạo nên sự phát triển tâm lý nhân vật và là điểm nhấn nghệ thuật quan trọng giúp truyện truyền tải thông điệp ý nghĩa.


Ví dụ minh họa:

Trong truyện ngắn "Chiếc thuyền ngoài xa" của Nguyễn Minh Châu, nhân vật Phùng ban đầu có cái nhìn hạn tri về cuộc sống và con người, nhưng sau khi chứng kiến cảnh bạo lực gia đình, anh đã có sự thay đổi nhận thức, trở nên toàn tri hơn, hiểu được sự phức tạp và đa chiều của cuộc sống.


Nếu bạn muốn, mình có thể giúp bạn phân tích cụ thể hơn dựa trên truyện ngắn bạn đang học!

23 tháng 4

Hải văn vùng biển đảo Việt Nam

-Nhiệt độ nước biển: Ấm, trung bình 23–29°C.

-Dòng biển: Theo mùa (mùa hạ: từ nam lên bắc; mùa đông: từ bắc xuống nam).

-Thủy triều: Phức tạp, nhiều loại (chủ yếu nhật triều và bán nhật triều).

-Độ mặn: Tương đối cao, khoảng 30–34%.

24 tháng 4

cảm ơn bạn nha

20 tháng 4

\(P=-2:\frac{6x}{x-5}=-\frac{2\left(x-5\right)}{6x}=-\frac{x-5}{3x}\)

18 tháng 4

Chủ đề của câu chuyện "Người con hiếu thảo" là ca ngợi và tôn vinh đạo hiếu, lòng kính trọng và tình yêu thương của người con dành cho cha mẹ. Câu chuyện nhấn mạnh giá trị nhân văn sâu sắc, khuyến khích con người sống có trách nhiệm, biết đền đáp công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ. Đồng thời, nó cũng gửi gắm thông điệp về sự hy sinh và tình cảm thiêng liêng trong gia đình.

18 tháng 4

bạn đang chép đó

18 tháng 4

mik chịu


18 tháng 4

ko chép thì chịu


22 tháng 5

“Trình bày cảm nhận của em về 4 câu thơ đầu của bài thơ ‘Không có gì tự đến đâu con’”

4 câu thơ đầu (trích):

“Không có gì tự đến đâu con,
Luôn phải khơi nguồn, tự mình vun.
Cơ may chỉ mở thoảng qua,
Muốn thành tài, con hãy siêng năng.”

  1. Nội dung cơ bản của 4 câu thơ
    • Không có thứ gì tự nhiên rơi vào tay, mọi thành quả đều do chính mình vun đắp.
    • “Cơ may” chỉ đến thoảng qua, nếu không nắm bắt, sẽ tuột mất.
    • Muốn thành tài, cần siêng năng, chăm chỉ không ngừng.
  2. Cảm nhận chung
    • Bài thơ gửi gắm thông điệp về sự cần cù, tự lực, không dựa dẫm.
    • Tác giả khuyên học trò: chớ ngồi chờ may mắn; phải chủ động học trau dồi, giữ gìn cơ hội, không bỏ phí.
  3. Phân tích vẻ đẹp nghệ thuật
    • Thể thơ 4 chữ kết hợp với vần AABB rất dễ nhớ, dễ thuộc, phù hợp dặn dò học trò.
    • Từ “khơi nguồn” (hình ảnh khơi suối, khơi nước) gợi sự bắt đầu từ gốc, đào sâu rễ rắc, ngụ ý phải tìm khát vọng, năng lực bên trong.
    • “Cơ may chỉ mở thoảng qua” là cách nói ẩn dụ: cơ hội như cánh cửa thoáng mở rồi khép chớp nhoáng; phải nhanh tay nắm lấy.
    • Câu cuối “Muốn thành tài, con hãy siêng năng” khẳng định chân lý: siêng năng, chăm chỉ là con đường duy nhất dẫn đến thành công.
  4. Cảm nhận cá nhân
    • Mỗi khi đọc 4 câu thơ này, em cảm thấy được động viên: không ngại khó, lao vào học tập, rèn luyện mỗi ngày.
    • Em nhớ lời dạy “không có gì tự đến đâu con”, nhắc em không ỷ lại, không lười biếng.
    • Kể cả khi gặp khó trong học bài, em luôn tự nhủ: phải kiên trì, tìm hiểu từ gốc, chớ bỏ cuộc.

Kết lại, 4 câu thơ đầu là lời khuyên giản dị nhưng sâu sắc: mọi thành tựu đều do chính mình làm ra, và lòng siêng năng sẽ biến “cơ may thoảng qua” thành thành công bền vững.