câu hỏi : em hãy chỉ ra những hình ảnh miêu tả cảnh rừng Việt Bắc ? em nhận xét gì về những hình ảnh đó?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nguyễn Du sống vào thời kỳ cuối Lê đầu Nguyễn, khi xã hội phong kiến Việt Nam trải qua nhiều biến động, bất ổn với những cuộc chiến tranh, phân tranh quyền lực và sự suy tàn của triều đại. Trong bối cảnh ấy, con người, đặc biệt là người phụ nữ, phải chịu nhiều áp bức, bất công và mất tự do, trở thành nạn nhân của những định kiến khắc nghiệt và sự phân biệt giai cấp sâu sắc. Là một nhà thơ lớn, có tầm nhìn nhân đạo, Nguyễn Du thấu hiểu nỗi đau và sự tổn thương của con người, đặc biệt là phụ nữ, trong xã hội phong kiến. Ông chọn xây dựng nhân vật Thúy Kiều - một điển hình cho hình tượng người phụ nữ tài sắc nhưng bất hạnh, để tố cáo những bất công xã hội, đồng thời thể hiện niềm cảm thông sâu sắc với số phận con người. Bằng cách khắc họa chân thực số phận của Thúy Kiều, Nguyễn Du không chỉ làm nổi bật vẻ đẹp và tài năng của người phụ nữ, mà còn phê phán chế độ phong kiến và những thế lực đã đẩy con người vào bi kịch. Từ đó, ông gửi gắm niềm mong mỏi về một xã hội công bằng hơn, nơi con người có thể sống hạnh phúc và được tôn trọng, đặc biệt là người phụ nữ.
Xin chào các bạn, mình là Rùa đây! Mình sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện mà mình chắc hẳn ai cũng đã từng nghe qua – đó là câu chuyện về cuộc thi chạy giữa mình và Thỏ.
Chuyện là như thế này. Thỏ vốn nổi tiếng nhanh nhẹn, chạy nhanh như gió, còn mình thì nổi tiếng là chậm chạp. Một hôm, Thỏ tự mãn khoe khoang khắp nơi, chê bai mình vì lúc nào cũng đi chậm rì rì. Thỏ còn bảo: "Rùa à, nếu cậu mà đua với tớ thì chắc chẳng bao giờ thắng nổi đâu!" Mình không nói gì, chỉ mỉm cười và bảo: "Vậy thì cậu có dám thi với tớ không?" Thỏ đồng ý ngay, cười lớn rồi bảo: "Dễ ợt, cậu sẽ thấy thế nào là tốc độ thực sự!"
Thế là cuộc đua bắt đầu. Mình bước từng bước chậm rãi nhưng kiên nhẫn. Còn Thỏ, cậu ấy chạy như bay, chỉ một lát đã bỏ xa mình. Đến giữa đường, Thỏ thấy chẳng cần phải cố gắng nữa vì mình còn ở rất xa phía sau. Cậu ta nghĩ: "Chậm như Rùa thì bao giờ mới đuổi kịp mình?" Thế rồi Thỏ tìm một gốc cây, nằm xuống và ngủ một giấc ngon lành.
Còn mình thì vẫn cứ từ từ bước đi, không ngừng nghỉ. Khi Thỏ tỉnh dậy, cậu ấy hốt hoảng nhận ra mình đã ở gần đích rồi! Thỏ vội vã chạy thật nhanh, nhưng đã quá muộn, mình đã cán đích trước.
Khi cuộc đua kết thúc, Thỏ không còn dám cười nhạo mình nữa, mà ngược lại, cậu ấy còn phải thừa nhận rằng dù chậm nhưng kiên trì và không bỏ cuộc thì cũng có thể giành chiến thắng. Và từ đó, Thỏ đã rút ra bài học quý giá về sự khiêm tốn và tính kiên trì.
Đó là câu chuyện của mình. Hy vọng các bạn cũng rút ra được bài học từ câu chuyện này nhé!
4oĐỉnh Phan-Xi-Păng nằm ở tỉnh Lào Cai. Đây là đỉnh núi cao nhất Đông Dương, thường được biết đến với cảnh đẹp hùng vĩ và khí hậu mát mẻ, đặc biệt là trong khu vực Sa Pa, nơi có nhiều mây trắng bao phủ quanh năm
Trong bài thơ "Nói với em," Vũ Quần Phương sử dụng hình ảnh rất sinh động và cụ thể để gợi lên những cảnh tượng gần gũi, quen thuộc:
> "Anh nói với em về những mùa xuân > Cây cỏ đâm chồi, nảy lộc..."
Hình ảnh "cây cỏ đâm chồi, nảy lộc" mang lại cho người đọc những hình ảnh sống động của mùa xuân, khiến chúng ta có thể tưởng tượng ra một khung cảnh xanh tươi, tràn đầy sức sống.
2. Ý nghĩa trong thơThơ cần có ý để người đọc có thể suy ngẫm, và Vũ Quần Phương đã truyền tải những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và tình yêu qua bài thơ này:
> "Những gì đã trải qua > Chỉ là những phút giây tạm bợ"
Những câu thơ này khuyến khích người đọc suy ngẫm về sự vô thường của thời gian và những giá trị vĩnh cửu trong cuộc sống.
3. Tình cảm trong thơKhông thể thiếu được là tình cảm trong thơ, yếu tố khiến bài thơ chạm đến trái tim người đọc:
> "Em ơi, cuộc đời này > Yêu thương nhau là tất cả"
Lời nhắn nhủ nhẹ nhàng nhưng sâu sắc này khiến người đọc cảm nhận được sự ấm áp, tình cảm chân thành mà tác giả dành cho người thân yêu.
Kết luậnBài thơ "Nói với em" của Vũ Quần Phương hội tụ đủ cả ba yếu tố mà Chế Lan Viên nhắc đến: hình ảnh cụ thể để người đọc thấy, ý nghĩa sâu sắc để người đọc nghĩ, và tình cảm chân thành để rung động trái tim. Đây chính là vẻ đẹp của thơ ca và cũng là lý do vì sao thơ lại có sức mạnh lớn lao đến vậy.
Chế Lan Viên từng cho rằng: "Thơ cần có hình cho người ta thấy, cần có ý cho người ta nghĩ và cần có tình để rung động trái tim." Ý kiến này nhấn mạnh ba yếu tố cốt lõi làm nên sức sống và giá trị của một bài: thơ hình ảnh, tư tưởng và cảm xúc. Để làm sáng tỏ ý kiến này, ta có thể phân tích bài thơ "Nói với em" của Vũ Quần Phương, một tác phẩm biểu tượng với sự kết hợp hài hòa của cả ba yếu tố
Trước hết về hình ảnh, Vũ Quần Phương đã sử dụng những cảnh vật gần gũi, quen thuộc, từ thiên nhiên đến đời sống thường nhật. Những hình ảnh ấy không chỉ làm bài thơ trở nên sinh động mà còn mũi lên cảm giác chân thực, giúp người đọc dễ dàng hình dung và hòa mình vào không gian thơ. Thứ hai, bài thơ chứa sâu tư tưởng sâu sắc về tình yêu, cuộc sống và giá trị nhân văn. Qua lời nhắn nhẹ nhàng mà mềm mại, Vũ Quần Phương gửi gắm thông điệp về sự gắn bó, tình yêu thương và tinh thần lạc quan. Chính nhờ chiều sâu tư tưởng này, bài thơ tạo người đọc không chỉ cảm nhận mà còn suy nghĩ về ý nghĩa của những giá trị trong cuộc sống. Cuối cùng, yếu tố cảm xúc trong bài thơ tạo nên sự rung động thật sự. Những lời nhắn nhủ trong thơ không chỉ là lời nói, mà còn là tâm tình chân thành, khiến người đọc cảm nhận được ấm áp, gần gũi.