K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 11

dạng ƯC ;ƯCLN;BC;BCNN

12 tháng 11

Cuộc sống luôn có những điều bất ngờ xảy ra mà không báo trước để con người có sự chuẩn bị. Và câu chuyện về chia tay người bạn thân nhất của em cũng là một phần bất ngờ ấy của cuộc sống.

Từ ngày còn là hai cô nhóc đeo ba lô đi mẫu giáo đến những ngày mặc đồng phục tiểu học đến trường với vần chữ và con số, hai đứa em luôn đồng hành, sóng vai cùng nhau. Nhưng rồi hành trình ấy lại rẽ đôi khi em phải chia tay An. Để tiện cho công việc của bố mẹ trên tỉnh A, cậu ấy phải theo gia đình chuyển nhà.

Dù đã được bố mẹ thông báo việc này trước đó nhưng em không thể nào tin rằng sắp phải xa người bạn chơi thân từ bé. Từ ngày biết chuyện, khuôn mặt em lúc nào cũng hiện lên nét buồn bã và ỉu xìu như "bánh đa dính nước". Đến ngày chia tay, tình trạng này càng trở nên nặng nề hơn. Buổi sáng hôm ấy, sau khi thức dậy, em lập tức rời giường và đứng bên cửa sổ nhìn sang ngôi nhà bên cạnh. Thấy được không khí ngôi nhà có sự tất bật dọn dẹp đồ đạc, lòng em lại thêm chùng xuống. Không đứng đó thẫn thờ nữa, em nhanh chóng đánh răng rửa mặt rồi chạy qua nhà An. Hôm đó, An mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh da trời cùng chiếc quần kaki màu đen, mái tóc dài màu đen được búi gọn gàng sau đầu càng tôn lên vẻ dịu dàng của bạn ấy. Nhìn An dọn dẹp đồ đạc của mình, trong em lại trào dâng cảm giác buồn bã và muốn đưa tay ngăn cản nhưng không có can đảm. Sau khi ổn định lại cảm xúc, em tiến bước đến bên bạn, hỗ trợ bạn thu dẹp quần áo, sách vở vào vali và túi xách.

Dù có cố gắng tìm cách kéo dài thế nào đi chăng nữa thì giây phút chia ly vẫn sẽ phải đến. Khi cả gia đình An đứng trước cửa và ngắm nhìn ngôi nhà lần cuối - nơi sinh sống, gắn bó bao nhiêu năm, em đã không kìm được xúc động mà chạy đến ôm bạn. Em khóc rất nhiều và thì thầm câu nói không muốn rời xa An. Em cố gắng nín khóc, gắng gượng hỏi An như để xác nhận sự an toàn trong trái tim "Cậu sẽ không quên tớ chứ?". Trong khoảnh khắc ấy, An đã trả lời chắc nịch cùng lời hứa "Không, tớ sẽ không bao giờ quên cậu đâu. Cậu mãi là cô bạn thân nhất của tớ đó". Nghe thấy câu nói ấy, em thấy mình vơi bớt nỗi buồn của buổi chia xa. Em nắm chặt đôi tay của An, cố gắng nở nụ cười trên môi "Chúng mình nhớ phải viết thư hỏi thăm nhau nhé!". Và rồi, trước khi An cùng gia đình lên xe, em đã tặng cho bạn một chiếc vòng tay nhỏ xinh được em làm từ hạt cườm. Chiếc vòng tay đó chính là vòng đôi của chúng em và mãi là minh chứng cho tình bạn đẹp đẽ này.

Ánh nắng không còn nhảy nhót trên những chiếc lá, mặt trời đang từ từ ngả bóng về phía Tây, chiếc xe của gia đình An cũng từ từ lăn bánh trên con đường phía trước rồi biến mất sau khúc ngoặt. Ngày chia tay An - người bạn thân nhất sẽ mãi là kỉ niệm đáng buồn không thể quên trong em.

10 tháng 11

Nhận xét của em là hành động này giải thích cho hiện tượng lũ lụt hằng năm nên người dân luôn phải biết bảo vệ thiên nhiên và tránh khỏi những thiên tai

10 tháng 11
  • Hành động của Thủy Tinh có thể hiểu là một biểu tượng của sự phản kháng của thiên nhiên trước sức mạnh của đất đai, núi rừng (Sơn Tinh). Trong mối quan hệ giữa nước và núi, nước tượng trưng cho sự mềm dẻo, bao la và có khả năng tàn phá, trong khi núi lại là biểu tượng của sự kiên cố, vĩnh cửu. Cuộc đấu tranh này phản ánh sự giao thoa, đối kháng giữa các yếu tố tự nhiên.

  • 2.Hành động dâng nước đánh Sơn Tinh cũng thể hiện tính cách của Thủy Tinh—một vị thần đầy lòng kiêu hãnh và nóng giận, không chấp nhận thất bại. Hành động này phản ánh một phần tính cách của con người, nhất là sự cạnh tranh, ghen tuông và không thể chấp nhận khi bị thua thiệt.

  • 2.Truyền thuyết cũng phản ánh một cái nhìn về mối quan hệ giữa các thế lực thiên nhiên: Sơn Tinh (đại diện cho đất đai, núi non) và Thủy Tinh (đại diện cho nước). Cuộc đấu tranh của họ có thể được hiểu như là một hình ảnh tượng trưng cho sự xung đột giữa các yếu tố tự nhiên trong thế giới.

  • 3.Hành động của Thủy Tinh cũng có thể được nhìn nhận như một phần của câu chuyện dạy cho con người về sự kiên trì, sự thất bại và sự chấp nhận số phận. Dù Thủy Tinh có dâng nước lên như thế nào, Sơn Tinh cuối cùng vẫn bảo vệ được Mị Nương, biểu tượng cho sự thắng lợi của chính nghĩa và kiên cường.

Biện pháp tu từ nhân hóa , so sánh ngụ ý , điệp ngữ

 

nhớ tick tớ

 

10 tháng 11

Ý nghĩa: 

+Giải thích nguồn gốc cao quý, thiêng liêng của dân tộc Việt Nam. Chúng ta đều là con của Lạc Long Quân và mẹ Âu Cơ nên cần phải biết yêu thương và đùm bọc lẫn nhau.

+ Thể hiện niềm tự hào dân tộc, sự đoàn kết, thống nhất từ xa xưa của cộng đồng người Việt.

10 tháng 11

 Dưới đây là những ý nghĩa chủ yếu của truyện:

  1. Nguồn gốc dân tộc: Truyện "Con Rồng Cháu Tiên" giải thích nguồn gốc của người Việt Nam, cho rằng dân tộc Việt có nguồn gốc từ dòng dõi của Lạc Long Quân (rồng) và Âu Cơ (tiên). Câu chuyện này thể hiện niềm tự hào dân tộc về nguồn cội, đồng thời khẳng định sự kết hợp giữa hai yếu tố thiên nhiên là đất và nước, tạo nên sự sinh sôi nảy nở của dân tộc.

  2. Tính đoàn kết dân tộc: Truyện cũng nhấn mạnh tinh thần đoàn kết giữa các dân tộc, khi Lạc Long Quân và Âu Cơ dù xuất thân từ hai thế giới khác nhau (rồng và tiên) nhưng vẫn yêu thương và kết hợp để tạo ra một dân tộc thống nhất. Điều này thể hiện tư tưởng đoàn kết, dù có sự khác biệt về nguồn gốc, vẫn có thể cùng chung sống hòa bình và phát triển.

  3. Lòng tự hào dân tộc và truyền thống yêu nước: Truyện "Con Rồng Cháu Tiên" còn là nguồn cảm hứng để người Việt Nam tự hào về bản sắc dân tộc, về lịch sử lâu dài của mình. Mọi người đều là "con cháu Lạc Hồng", vậy nên luôn mang trong mình trách nhiệm gìn giữ và phát triển đất nước, giữ gìn truyền thống văn hóa của ông cha.

  4. Khát vọng phát triển và vươn lên: Hình ảnh con cháu của Lạc Long Quân và Âu Cơ cũng gợi nhắc về sự tiếp nối và phát triển không ngừng của dân tộc qua các thế hệ. Những người con của Lạc Long Quân và Âu Cơ được phân chia và đi về nhiều vùng đất khác nhau, nhưng đều mang trong mình những giá trị cốt lõi của dân tộc.   

  5. -nếu thấy ok thì tick cho mình nhé

10 tháng 11

Trong cuộc sống này, chẳng hề mọi khi ta đều gặp may mắn,hạnh phúc. Rất nhiều lúc tuyệt vọng và gian khổ xảy tới trong cuộc sống của ta và khiến ta lâm vào thống khổ. Và thật may thay, trong rất nhiều lần ta trằn trọc, ta suy tư, ta đã thấy được bao tấm gương người tốt, việc tốt và cho ta muôn nghìn hi vọng.Nhắc đến tấm gương người tốt, việc tốt, tôi nhớ về bác Ba- bác thương binh trong xóm tôi. Dù là thương binh nhưng mà ngày ngày bác vẫn niềm nở hết mức với công tác số đông.

Tôi vốn chỉ biết bác qua những lời nói của mọi người xung quanh về bác - một người thương binh trong những năm tháng chống Mỹ hào hùng. Cũng có không ít lần tôi gặp  bác trên đường. Đôi chân bác bị thương lên bước đi của bác khập khiễng khó khăn lắm. Tôi không biết rằng có phải mình rất xấu không khi  mà tôi luôn cảm thấy thương cảm vô cùng cho hoàn cảnh của bác. Bác sống một mình lầm lũi trong căn nhà cuối  ngõ.Tuy thương tật nhưng bác vẫn không quên có công việc vất vả, làm lụng để nuôi sống bản thân. Mường tượng trong tôi về bác Bác giản đơn vô cùng.Môt người thương binh lớn tuổi, sống trong cô độc và nuôi sống bản thân đã là tốt lắm rồi. Vậy mà cho đến khi chứng kiến hành động của bác, nghe mọi người cùng nói câu chuyện về sự tốt bụng của bác, tôi mới chợt hiểu: Khiếm khuyết ngoại hình chẳng bao giờ có thể thành mặc cảm tự ti để con người vươn mình và rộng lòng yêu thương giúp đơ người xung quanh.

Hôm đó, trên đường tôi đi học về, tôi đã chứng kiến bác cho một ông cụ ít tiền. Chuyện sẽ chẳng là gì nếu đó không phải là ông Tư - một người bị rối loạn thần kinh thường xuyên chạy đi chạy lại và chỉ khi được ai cho gì đó ông mới trở về. Thấy ông, tôi dự một điều gì chẳng lành, vậy mà bác lại cho ông tiền. Ừ thì đúng thật bởi hình như lúc này trong tay bác chẳng còn có gì cả. Thấy đôi mắt cùng gương mặt ngờ nghệch của tôi, bác chỉ cười hiền rồi tiếp tục bước chân lững thững. Tôi mang theo dấu hỏi to đùng về bác Ba.

Tôi đã hỏi bố mẹ về chuyện lạ tôi gặp chiều nay.Với tôi, tôi cho rằng một người cũng thiếu thốn như bác thì lấy gì giúp ông cụ kia. Vậy mà bác đã hành động ngược lại. Bố mẹ thì không chút bất ngờ với câu chuyện của tôi và kể tôi nghe về một loại việc tốt bác làm. Người thanh niên trẻ xung phong ra chiến trường dù được miễn do cả gia đình đều đã hi sinh,người bệnh binh không ai chăm sóc tự kiếm tiền nuôi thân và luôn rộng lòng giúp đỡ các tổ chức từ thiện mà không bao giờ để lại danh tính.Một loạt những điều tốt , điều thiện bác đã làm khiến tôi chợt thức tỉnh và nhận ra nhiều điều.

Cuộc sống của chúng ta vẫn sẽ đẹp, vẫn sẽ ý nghĩa như thế khi có những con người, những tấm gương người tốt việc tốt. Ở bác Ba, tôi học tập không chỉ là tấm lòng sẻ chia mà còn là thái độ sống tích cực, thái độ và tình yêu, sự cống hiến với Tổ quốc để cuộc đời này thêm đẹp sau vô vàn những bon chen và tăm tối!

10 tháng 11

tham khảo nhé