
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Hai đoạn thơ đều gợi ra khung cảnh mùa xuân nhưng cách cảm nhận lại mang dấu ấn riêng của từng tác giả. Trong Truyện Kiều của Nguyễn Du, mùa xuân hiện lên với vẻ đẹp cổ điển, thanh khiết và tinh khôi: “Cỏ non xanh tận chân trời / Cành lê trắng điểm một vài bông hoa”. Ở đây, thiên nhiên được miêu tả giản dị, trong sáng, mang màu xanh bất tận của cỏ non và sắc trắng tinh khôi của hoa lê. Không gian thanh minh vừa trang trọng trong “lễ tảo mộ”, vừa rộn ràng trong “hội đạp thanh”, phản ánh một mùa xuân của truyền thống, gắn với nếp sống văn hoá dân gian. Ngược lại, trong Mùa xuân chín của Hàn Mặc Tử, mùa xuân lại mang vẻ đẹp trữ tình, lãng mạn và pha chút xót xa. Cỏ xanh gợn sóng dưới ánh xuân, hòa với tiếng hát trong trẻo của các cô thôn nữ. Nhưng ngay trong không khí tươi vui ấy, thi nhân vẫn thoáng thấy sự chia ly: “Ngày mai trong đám xuân xanh ấy / Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi”. Mùa xuân ở đây vừa rực rỡ vừa man mác buồn, gợi suy tư về tuổi trẻ và kiếp người. So sánh hai đoạn thơ, ta thấy Nguyễn Du cảm nhận mùa xuân từ góc nhìn lễ hội, văn hoá truyền thống, còn Hàn Mặc Tử lại lắng nghe tiếng lòng, gửi gắm tâm sự nhân sinh. Cả hai đều góp phần làm giàu thêm vẻ đẹp đa dạng của mùa xuân trong văn học Việt Nam.
--Chúc bạn học tốt nhá!!!--

Tác giả: Nhà báo Hà Quang Minh Ca dao Việt Nam mình có câu “Ba cây chụm lại nên hòn núi cao”. Thế thì “Ngọn núi U23” này, sau bão tuyết, sẽ còn cao nữa, phải không?
Bóng đá về trận U23 Việt Nam VS U23 Trung Quốc ở Thường Châu, tuyết rơi trắng, dũng sĩ là đội tuyển VN, sau này đời đời nhớ đến trận đó.
Khoan đã, bạn Vũ Ngọc Bích nhầm rồi, Việt Nam đá với Uzbekistan thì phải


vì đó là tàu ngầm , nước không vô được nên bà ko chết

Bài thể dục tay không có nằm trong phần Đội hình đội ngũ không?
k nha bn

nhịp luung rơi chân phải chắc dậy lâu òi ko nhớ rõ lắm
huyền mút chim lương
me bum la le đơ tra la la