K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Ngày hôm nay trời trong xanhĐẹp như tranhMình cùng dạo vòng quanh cả thế giớiĐừng vội nhanhMột hành trình nhật ký yêu thương đời mìnhHát vu vơ về tình đầu em ơi...Ngày hôm ấy là cô bé tuổi đôi mươiVậy mà giờ đã lớn trưởng thành hơnMặc váy cướiChẳng điều gì dừng bước em tôiVì người mãi kiêu sa đẹp tuyệt vời...Anh ở vùng quê khu nghèo khó đóCó trăm điều khóMuốn...
Đọc tiếp

Ngày hôm nay trời trong xanh
Đẹp như tranh
Mình cùng dạo vòng quanh cả thế giới
Đừng vội nhanh
Một hành trình nhật ký yêu thương đời mình
Hát vu vơ về tình đầu em ơi...
Ngày hôm ấy là cô bé tuổi đôi mươi
Vậy mà giờ đã lớn trưởng thành hơn
Mặc váy cưới
Chẳng điều gì dừng bước em tôi
Vì người mãi kiêu sa đẹp tuyệt vời...
Anh ở vùng quê khu nghèo khó đó
Có trăm điều khó
Muốn lên thành phố nên phải cố
Sao cho bụng anh luôn no...
Thế rồi gặp em
Những vụn vỡ đã lỡ đêm lại nhớ
Nằm mơ gọi tên em...
[Điệp khúc]
Thiên lý ơi
Em có thể ở lại đây không
Biết chăng ngoài trời mưa giông
Nhiều cô đơn lắm em...
Thiên lý ơi
Anh chỉ mong người bình yên thôi
Nắm tay ghì chặt đôi môi
Rồi ngồi giữa lưng đồi... há ha hà ha... há ha hà ha... ha hà ha há ha...
La la la la la... há ha hà ha...
[Lời 2]
Em yêu ai
Em đang yêu thương ai
Hay em đang cô đơn
Chờ mai sau cho tương lai...
Sao không yêu ngay bây giờ
Mang cho anh những ngây thơ
Đêm nay có nằm mơ
Bơ vơ như kẻ làm thơ
Ngồi một mình để rồi lại ngẩn ngơ...
Người thì về còn người ở lại
Mà lòng thì ngẩn ngơ
Bầu trời nào mình từng ngọt ngào
Rồi khẽ tay nắm tay
Áo em khẽ bay nhẹ lay...
Anh ở vùng quê khu nghèo khó đó
Có trăm điều khó
Muốn lên thành phố nên phải cố
Sao cho bụng anh luôn no... há ha ha...
Thế rồi gặp em
Những vụn vỡ đã lỡ đêm lại nhớ
Nằm mơ gọi tên em
Mãi cô đơn mất thôi...
[Điệp khúc]
Thiên lý ơi
Em có thể ở lại đây không
Biết chăng ngoài trời mưa giông
Nhiều cô đơn lắm em...
Thiên lý ơi
Anh chỉ mong người bình yên thôi
Nắm tay ghị chặt đôi môi
Rồi ngồi giữa lưng đồi...
[Chuyển tiếp cuối bài]
Người là giấc mơ phiêu bồng
Lặng lẽ như là gió đông
Đêm lạnh song song
Giờ trời làm má em thêm hồng
Một đời an yên anh thấy nhẹ lòng
Trời ngăn tơ duyên chúng ta thành đôi...
[Điệp khúc]
Thiên lý ơi
Em có thể ở lại đây không
Biết chăng ngoài trời mưa giông
Nhiều cô đơn lắm em...
Thiên lý ơi
Anh chỉ mong người bình yên thôi
Nắm tay ghị chặt đôi môi
Rồi ngồi giữa lưng đồi...


3
24 tháng 9

thấy hay thì cho 1 đúng

có nhiều câu giống thiên lý ơi, giấc mơ lưng đồ và một đời an yên

 Xin chào các bạn! Mình là chuột xù. Hôm nay mình sẽ kể cho các bạn nghe một chuyến phiêu lưu vừa hồi hộp vừa đáng nhớ giữa mình và cậu bạn thân – mèo nhép. Hôm đó, trời rất đẹp, cả hai đứa mình đều muốn đi chơi. Mình thì thích dạo chơi bên này sông, còn mèo nhép lại nhất quyết đòi sang bờ bên kia. Mình vẫn nhớ lời bác ngựa dặn rằng bên kia sông nguy hiểm lắm. Thế mà...
Đọc tiếp

 Xin chào các bạn! Mình là chuột xù. Hôm nay mình sẽ kể cho các bạn nghe một chuyến phiêu lưu vừa hồi hộp vừa đáng nhớ giữa mình và cậu bạn thân – mèo nhép.

Hôm đó, trời rất đẹp, cả hai đứa mình đều muốn đi chơi. Mình thì thích dạo chơi bên này sông, còn mèo nhép lại nhất quyết đòi sang bờ bên kia. Mình vẫn nhớ lời bác ngựa dặn rằng bên kia sông nguy hiểm lắm. Thế mà chẳng hiểu sao mèo nhép lại cứ nhất quyết sang đó cho bằng được. Cậu ấy đúng là mê phiêu lưu, nhưng phiêu lưu mà không an toàn thì thật đáng sợ! Mình cố gắng can ngăn, thuyết phục, nhưng mèo nhép chẳng những không nghe còn trêu ngược lại mình là nhát gan. Cuối cùng, vì không nỡ để bạn đi một mình, mình đành bấm bụng đi theo.

Khi được bác ngựa cõng quay về, mình giả vờ nằm im, như thể mệt lả. Mèo nhép chắc biết mình đã sai nên cứ sụt sịt, nước mắt chảy ướt cả lông mình. Nhìn cậu ấy lúc ấy, khác hẳn vẻ bướng bỉnh lúc đòi sang sông. Mình phải cố nhịn cười. Để cậu ấy cảm thấy ân hận thêm một chút nữa cũng tốt, như vậy mới nhớ lâu và rút ra được bài học!

a. Các đoạn văn trên kể lại câu chuyện theo lời của nhân vật nào?

5
10 tháng 9

a) Văn bản trên được kể lại theo lời của nhân vật Chuột xù

10 tháng 9

**Trả lời:
- Các đoạn văn trên được kể lại theo lời của nhân vật "Chuột Xù".

MÌNH CHỐC NỮA THI 

SÁNG : CHÍNH TRA - TẬ LÀM VĂN 

CHIỀU : ĐỌC TIẾNG

12 tháng 11 2021

Chúc bạn thi tốt 

undefined

19 tháng 9

Tk:Zack123_vn

23 tháng 10 2018

kb vs mk nè!mk là chuyên gia tâm lý đó!

kb vs mk bn sẽ đỡ bùn hơn rất nhìu đó!

kb nha!

23 tháng 10 2018

Bạn hãy nghĩ đến tương lai và vui lên, có thể đọc một câu truyện hài hước cho đỡ buồn. Hôm nay mk cx rất buồn và bực mk vì lp mk bị giờ trung bình đây!

13 tháng 2 2018

gạch chân đâu

13 tháng 2 2018

từ gạch chân đâu vậy pn????

19 tháng 3

>----

8 tháng 3 2018

Gia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, nuông chiều con cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô cùng.

Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng ba đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là do bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cung giỏi. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị.

Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho nhỏ.

Đêm đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào có quản khó nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thây chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường nào.

Những lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà.

Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để ba em được vui lòng.

8 tháng 3 2018

Gia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, nuông chiều con cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô cùng.

Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng ba đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là do bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cung giỏi. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị.

Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho nhỏ.

Đêm đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào có quản khó nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thây chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường nào.

Những lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà.

Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để ba em được vui lòng.