
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Shizuka là một cô gái đáng yêu, hiền lành, thân thiện, luôn lễ phép nên được nhiều người yêu quý. Cô sống ở quận Nerima, Tokyo, học lớp 5E cùng với những người bạn của mình là Nobita, Suneo, Jaian, Dekisugi Trong manga, Shizuka là bạn cùng lớp của Nobita .

Buổi sáng trên cánh đồng lúa quê em thật yên bình và thơ mộng. Ánh nắng ban mai nhẹ nhàng trải dài trên những thửa ruộng xanh mướt, hạt sương còn đọng trên lá lúa lấp lánh như những viên ngọc nhỏ. Xa xa, những người nông dân đang lom khom gặt lúa, tiếng cười nói rộn ràng vang lên giữa không gian tĩnh lặng. Những chú cò trắng bay lượn trên nền trời trong xanh, tạo nên một bức tranh thiên nhiên sống động và đầy sức sống. Mùi hương lúa chín thoang thoảng trong gió khiến lòng em thấy ấm áp và yêu quê hương mình hơn bao giờ hết.
THam khảo

Một tình huống bất ngờ xảy ra: tiếng la "cháy nhà" cất lên giữa đêm khuya khi mọi người đang ngủ say. Cảnh cháy nhà thật khủng khiếp: "lửa phừng phừng " bốc lên ngôi nhà đầu hẻm; tiếng kêu cứu “thảm thiết”, khung cửa "ập xuống”, khói bụi “mịt mù”, mấy người trong nhà cháy “vọt ra”. Trong cảnh khủng khiếp ấy sao lại có “một bóng người cao, gầy, khập khiễng chạy tới ngôi nhà cháy, xô cánh cửa đổ rầm” ? Đúng là: "Thúy, hoạ, đạo, tặc'', sao không khỏi cuống cuồng, sao không khỏi hoảng hốt sợ hãi !
Bóng người cao gầy, khập khiễng ấy đã xông vào ngôi nhà cháy, và đã cứu được một em bé. Em bé ấy được bọc trong cái chăn, được người “cao, gầy" ôm khư trong lòng. Đứa bé được cứu “mặt mày đen nhem, thất thần, khóc không thành tiếng”.
Lại một tình huống nữa xảy ra. Nhà cháy, “một cây rầm sập xuống”, người đến cứu em bé đã “ngã quỵ” và khi mọi người chạy đến thì người anh đã "mềm nhũn". Con người ấy đã nêu cao tinh thần dũng cảm, dám xông vào lửa cháy để cứu người, không sợ hi sinh nguy hiểm.
Con người xa lạ cứu sống em he trong cơn hỏa hoạn nơi hẻm phố là một người có “cái chân gỗ”. Mọi người đều "bàng hoàng" khi thấy trong xấp giấy để trong túi nạn nhân là "một tấm thẻ thương binh".
Người bán bánh giò, người có tiếng rao khàn khàn, người “cao gầy, khập khiễng, người xông vào nhà cháy cứu sống một em bé, rồi anh ta bị nạn. Người đó là một thương binh”.
Hình ảnh chiếc xe đạp "nằm lăn lóc ở góc tường”, những chiếc bánh giò “tung tóe” gợi lên trong lòng ta sự xót thương và cảm phục anh thương binh.
Bài văn “Tiếng rao đêm” rất cảm động, hồi hộp. Mẩu chuyện thấm thía tính nhân đạo cao đẹp. Tinh thần dũng cảm không sợ nguy hiểm để cứu người trong hoạn nạn của anh thương binh là bài học sâu sắc, quý báu đối với chúng ta.

Đoạn văn: Mặc dù đôi tay không lành lặn từ khi sinh ra, Nhà giáo Nguyễn Ngọc Ký vẫn thể hiện một nghị lực phi thường. Không chấp nhận đầu hàng số phận, ông đã kiên trì tập luyện sử dụng chân để viết, mỗi nét chữ là một minh chứng cho ý chí mạnh mẽ. Vượt qua bao thử thách tưởng chừng không thể, ông đã gặt hái được thành công vang dội, trở thành một Nhà giáo ưu tú. Câu chuyện của ông là bài học quý báu về sức mạnh của ý chí, nghị lực, giúp chúng ta vững tin trên con đường theo đuổi mục tiêu của mình.
Tick cho mik đi nhé

Bác gà trống đứng trên mái nhà, vươn cao chiếc cổ dài và kiêu hãnh như một vị vua. Bộ lông đỏ rực của bác lấp lánh dưới ánh nắng, khiến bác trở nên nổi bật giữa bầu trời xanh. Mỗi sáng, bác cất tiếng gáy vang, gọi mặt trời dậy, như một nhạc trưởng chỉ huy bản giao hưởng của buổi bình minh. Bác đi lại trên sân, bước chân mạnh mẽ và tự tin, như thể đang kiểm tra lãnh thổ của mình. Với ánh mắt tinh anh, bác gà trống luôn sẵn sàng bảo vệ đàn gà, thể hiện tình yêu thương và trách nhiệm của một người cha.
Tham khảo

Bài làm: ( Bạn xem bài của mình tham khảo để bạn viết được hay hơn nha )
Trong cuốn sách “Dế Mèn phiêu lưu ký” của nhà văn Tô Hoài, em rất ấn tượng với nhân vật Dế Mèn. Dế Mèn là một chú dế khỏe mạnh, cường tráng với đôi càng mẫm bóng và đôi cánh dài. Ban đầu, Dế Mèn có chút kiêu căng, nghịch ngợm, hay trêu chọc kẻ yếu. Nhưng sau những bài học đáng nhớ, cậu trở nên chín chắn, dũng cảm và biết sống có trách nhiệm. Nhân vật Dế Mèn để lại trong em nhiều suy nghĩ về sự trưởng thành và lòng dũng cảm.

Quê em ở Thái Bình – mảnh đất hiền hòa với những cánh đồng lúa bát ngát. Vào mùa lúa chín, cả cánh đồng vàng óng như một tấm thảm trải dài bất tận.Trên những con sông nhỏ, từng chiếc thuyền chở đầy lúa thóc lững lờ trôi, tạo nên khung cảnh bình yên và thơ mộng. Buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, ánh nắng đỏ rực nhuộm vàng cả dòng sông và đồng quê, đẹp như một bức tranh. Thái Bình quê em giản dị mà thân thương, để lại trong lòng ai đến cũng nhiều lưu luyến
- Dải bờ biển: Phú Yên sở hữu bờ biển dài với những bãi cát trắng trải dài, nước biển trong xanh. Nổi bật nhất là Gành Đá Đĩa, một kiệt tác của thiên nhiên với những khối đá hình lục giác xếp chồng lên nhau như tổ ong khổng lồ, cùng với Bãi Xép, một bãi biển hoang sơ với vẻ đẹp yên bình, nên thơ.
- Núi và sông: Xen kẽ với biển, Phú Yên còn có những dãy núi cao hùng vĩ. Tháp Nhạn là một biểu tượng lịch sử, văn hóa và cũng là một điểm nhấn về cảnh quan, với kiến trúc cổ kính đứng sừng sững bên cạnh dòng sông Ba hiền hòa, tạo nên vẻ đẹp hài hòa giữa con người và tự nhiên.
- Cánh đồng: Những cánh đồng lúa trải dài khắp nơi mang một vẻ đẹp đặc trưng của vùng quê Việt Nam. Khi bình minh ló dạng, những tia nắng vàng chiếu rọi xuống cánh đồng lúa xanh mướt, làm cho cảnh vật càng thêm rực rỡ.
- Màu sắc và không khí: Vẻ đẹp Phú Yên được tô điểm bởi sự hài hòa của màu sắc. Màu xanh của biển, của lúa, màu vàng của nắng, và màu đỏ của hoàng hôn trên biển tạo nên một bức tranh thiên nhiên đa dạng, sống động và đầy sức hấp dẫn.
tk
Hok tốt

Mèo Mun là một chú mèo đen tuyền, sống cùng bà Tám trong một ngôi nhà nhỏ ven rừng. Mun không giống những chú mèo khác: nó có đôi mắt màu xanh lục phát sáng mỗi khi trời tối và thường ngồi hàng giờ trước chiếc gương cũ trong phòng khách, như thể đang chờ đợi điều gì đó.
Một đêm trăng tròn, khi bà Tám đã ngủ say, Mun lại ngồi trước gương. Bỗng nhiên, mặt gương lóe sáng, và một luồng ánh sáng xanh kéo Mun vào bên trong. Khi mở mắt ra, Mun thấy mình đang đứng giữa một thế giới lạ lẫm: cây cối phát sáng, những con chim biết nói tiếng người, và mọi thứ đều phản chiếu như gương.
Mun gặp một con cú tên là Cúc Cu, người bảo rằng thế giới gương đang bị nguy hiểm bởi một bóng tối đang lan rộng. Chỉ có “Mèo của hai thế giới” mới cứu được nơi này. Mun, dù nhỏ bé, đã quyết định lên đường cùng Cúc Cu để tìm “Hạt ánh sáng” – thứ duy nhất có thể xua tan bóng tối.
Trên hành trình, Mun phải vượt qua rừng mê cung, đối mặt với con rắn gương khổng lồ, và giải mã những câu đố cổ xưa. Dù nhiều lúc sợ hãi, Mun luôn nhớ đến bà Tám và ngôi nhà thân yêu, điều đó khiến nó không bỏ cuộc.
Cuối cùng, Mun tìm được Hạt ánh sáng trong một hang động dưới hồ phản chiếu. Khi Mun chạm vào nó, cả thế giới gương bừng sáng. Bóng tối tan biến, và Mun được đưa trở lại phòng khách, nơi bà Tám đang gọi nó dậy ăn sáng.
Từ đó, Mun không bao giờ nhìn vào gương nữa. Nhưng mỗi khi trăng tròn, đôi mắt xanh của nó lại sáng lên, như nhắc nhở về một cuộc phiêu lưu kỳ diệu mà chỉ mình nó biết.
Tham khảo
Gói bánh chưng là một công việc truyền thống của người Việt, đặc biệt trong dịp Tết Nguyên Đán. Mỗi chiếc bánh chưng không chỉ là món ăn ngon mà còn chứa đựng tình cảm, lòng biết ơn với tổ tiên. Để gói được một chiếc bánh chưng, người ta cần chuẩn bị các nguyên liệu như gạo nếp, thịt lợn, đậu xanh, lá dong và dây buộc. Việc gói bánh đòi hỏi sự tỉ mỉ, khéo léo và kiên nhẫn. Đầu tiên, lá dong được rửa sạch, sau đó cắt thành từng miếng vuông vắn. Tiếp theo, một lớp gạo nếp được trải xuống dưới đáy khuôn, sau đó là đậu xanh và thịt lợn, rồi lại tiếp tục phủ lớp gạo nếp lên trên. Sau khi đã xếp đầy đủ nguyên liệu, người ta dùng tay ép chặt và gói lại bằng lá dong, sau đó buộc chặt bằng dây. Những chiếc bánh chưng được luộc trong nhiều giờ, để bánh chín đều và thơm ngon. Quá trình gói bánh không chỉ là công việc gia đình mà còn là dịp để các thành viên quây quần, gắn kết tình cảm, ôn lại những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.
Gói bánh chưng là một công việc mang đậm nét truyền thống của người Việt, đặc biệt vào dịp Tết Nguyên Đán. Công việc này đòi hỏi sự khéo léo và kiên nhẫn, từ khâu chuẩn bị nguyên liệu đến lúc hoàn thành chiếc bánh vuông vắn. Trước tiên, người làm bánh phải chọn loại gạo nếp thơm dẻo, đỗ xanh bùi bở, thịt lợn tươi ngon và lá dong xanh mướt. Sau khi sơ chế nguyên liệu, người ta bắt đầu gói bánh bằng cách xếp lá dong ngay ngắn, đổ một lớp gạo, một lớp đỗ, thịt rồi lại phủ gạo lên trên trước khi gói chặt và buộc lạt chắc chắn. Công đoạn luộc bánh kéo dài từ 8 đến 12 tiếng, yêu cầu phải giữ lửa đều để bánh chín tới, dẻo thơm mà không bị sống. Gói bánh chưng không chỉ là một công việc thủ công mà còn mang ý nghĩa sum vầy, khi cả gia đình quây quần bên nhau, kể chuyện và chờ bánh chín, tạo nên không khí Tết ấm cúng và ý nghĩa.
nhớ tích cho mình nhoa