Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Các từ mượn có trong câu văn và gợi ý từ tiếng Việt thay thế:
fan: người hâm mộ, người yêu mến...hân hoan: vui vẻ, vui sướng...idol: thần tượng, người nổi tiếng...chuyên cơ: máy bay riêng...phi trường: sân bay...- Gợi ý câu văn được viết lại:
Các người hâm mộ thực sự phấn khích, vui vẻ khi thấy thần tượng của mình xuất hiện trên cửa chiếc máy bay riêng bừa đáp xuống sân bay.
Thay đổi: Những người hâm mộ thực sự phấn khích, hân hoan khi thấy thần tượng của mình xuất hiện trên cửa chiếc máy bay vừa đáp xuống sân bay.
+ Các fan cuồng được thay bằng những người hâm mộ
+ idol được thay bằng thần tượng
+ chuyên cơ được thay bằng máy bay
+ phi trường được thay bằng sân bay.
Anh JungKook là idol Hàn Quốc mà em yêu mến nhất. Các ca khúc mà anh ấy trình diễn luôn khiến em thích thú và mê say. Gần đây nhất, sân khấu Seven của anh ấy thực sự đã gây bùng bổ với không chỉ cộng đồng fan mà còn cả rất nhiều người khác.
Khác với các màn trình diễn trước đó, lần này anh JungKook xuất hiện rất đơn giản. Trên sân khấu rộng rãi có tông màu chủ đạo là đen bóng, ngoài ra không có vật trang trí nào, JungKook xuất hiện thật sáng chói. Ánh sáng đó đến từ sự tự tin, hào quang nghệ sĩ từ anh ấy, chứ không phải từ trang phục hay phụ kiện. Bởi anh ấy mặc rất đơn giản, chỉ có chiếc áo thun trắng và set áo khoác, quần jean không có họa tiết thêu nổi bật nào. Bước lên sân khấu, cả cơ thể JungKook nhún nhảy, đung đưa theo điệu nhạc. Nhờ có anh ấy mà sân khấu vốn đơn điệu, tẻ nhạt bỗng trở nên tươi sáng, rộn ràng. Giọng ca của JungKook thì chẳng còn gì để bàn cãi. Bởi nó quá tuyệt vời. Chất giọng của anh ấy là sự hòa trộn giữa nét trong trẻo, vang dội của chàng thiếu niên và sự ấm áp, trầm lắng của một người đàn ông. Hai điều tưởng chừng là đối chọi gay gắt ấy, nay lại hòa trộn lạ kì trong giọng ca của JungKook. Từng câu hát đều được anh ấy thể hiện mượt mà, uyển chuyển và du dương. Anh ấy tựa như thần mặt trời Apolo đang hạ phàm, ca hát trên ngọn núi trước khi mặt trời lặn vậy. Chỉ xem qua màn hình máy tính, mà màn trình diễn đó đã thu hút em đến mức quên tất cả mọi điều. Giá mà em được xem anh ấy biểu diễn trực tiếp thì chắc chắn còn tuyệt vời hơn nữa.
Em mong rằng sau này sẽ có một ngày được trực tiếp xem anh JungKook trình diễn trên sâu khấu. Lúc đó em sẽ cổ vũ anh ấy thật nhiệt tình, bằng tất cả tình yêu và sự hào hứng của mình.
BỨC TRANH QUÊ
Quê hương đẹp mãi trong tôi
Dòng sông bên lở bên bồi uốn quanh
Cánh cò bay lượn chòng chành
Đàn bê gặm cỏ đồng xanh mượt mà
Sáo diều trong gió ngân nga
Bình yên thanh đạm chan hòa yêu thương
Bức tranh đẹp tựa thiên đường
Hồn thơ trỗi dậy nặng vương nghĩa tình.
Rykels chép mạng đấy, tôi tra trên mạng rồi. Rykels chép đấy
Bạn phải tổ chức thành một cuộc thi hoàn chỉnh thì mới tạo ra uy tín chứ thi kiểu này ai đảm bảo được ? Nếu ai có ý kiến khác thì bình luận nha
Đó là 1 buổi sáng mùa đông , mẹ giao tôi đi mua hàng giúp mẹ ở cửa hàng bách hóa Hà Nội . Trời rất lạnh nên tôi ko muốn ra khỏi chăn chút nào , tôi cứ nghĩ sẽ làm xong nhiệm vụ sớm để về ngủ 1 giấc ngon lành đến tận tối . Bỗng , tôi thấy mk đang lạc vào 1 không gian kì ảo màu lục, tôi nghĩ mk đang mơ . Không gian đưa tôi đến của hàng bách hóa Hà Nội 1 cách nhanh chóng. khi về đến nhà tôi chui vào trong chăn ngay vì trời rất lạnh . Tôi nghĩ lại câu chuyện đó và đánh vào má mình 1 cái . Thật ko ngờ tôi ko nằm mơ , một lần nữa mẹ giao cho tôi đi sang nhà bác lấy cơm thừa . Tôi lại tiếp tục nghĩ ...............
ối với mỗi người, ngày sinh nhật luôn là ngày quan trọng. Đó là ngày bạn cất tiếng khóc chào đời, và là ngày gia đình bạn đón một thành viên mới. Vào ngày sinh nhật ai cũng thích được tặng quà và được nhận những lời chúc tốt đẹp từ gia đình, người thân, bạn bè. Năm nay tôi đã 14 tuổi, đã trải qua 14 sinh nhật, nhưng thực sự những cảm xúc trong tôi vẫn còn đọng lại vào ngày sinh nhật năm tôi học lớp 3.
Tôi xa bố mẹ từ nhỏ, cũng vì điều kiện gia đình khó khăn. Tôi ở với bà ngoại, bà là người chăm lo cho tôi từng ngày, từng bữa ăn, giấc ngủ. Mặc dù nhớ bố mẹ lắm nhưng luôn có bà ở bên nên tôi cũng được an ủi phần nào. Tôi còn nhớ năm học lớp 3, tôi thấy mình cũng người lớn hơn những bạn cùng lứa tuổi, cũng bởi vì tôi phải tự lập. Hồi đó, thỉnh thoảng bố mẹ hay gửi quà Hà Nội về cho tôi, nào là quần áo mới, sách vở mới, tôi thích lắm! Tôi là con gái nhưng cũng không thích chơi đồ chơi như các bạn cùng lứa tuổi, thứ tôi thích nhất chỉ là một con búp bê để tôi có thể thường xuyên may quần áo cho nó mặc. Sở thích của tôi là khâu vá chứ không phải tôi thích búp bê đâu.
Tôi đã từng ước giá như mẹ tặng tôi con búp bê vào ngày sinh nhật thì tôi sẽ vui biết nhường nào. Nghĩ vậy thôi chứ tôi cũng không dám nói với ai, bởi tính tôi cũng không thích đòi hỏi. Dần dần, đến ngày sinh nhật tôi, bố mẹ tôi vẫn gọi điện chúc mừng sinh nhật tôi như mọi lần và bà tôi thì mua chút hoa quả, bánh kẹo về nhà để tôi mời các bạn hàng xóm sang chung vui. Đến 9h tối, khi các bạn và tôi đang nói chuyện rôm rả thì bà ngoại tôi bỗng nhiên đi vào buồng ngủ lấy ra một cái hộp rất to. Tôi và các bạn đã ồ lên một tiếng rất lớn và thi nhau hỏi bà “Bà ơi, hộp gì đây ạ?”. Bà tôi đã chậm rãi trả lời. Đây là quà sinh nhật bố mẹ gửi cho tôi từ Hà Nội về. Tôi thực sự rất bất ngờ và sung sướng bóc hộp quà ấy. Và càng ngạc nhiên hơn khi trong chiếc hộp ấy là một con búp bê vô cùng dễ thương, tôi đã hét lên vì sung sướng. Tôi hỏi bà ngay “Bà ơi, sao bố mẹ cháu biết cháu thích búp bê ạ?”. Bà nói với tôi: “Có một lần, cháu ngủ mơ nói là: Bố mẹ ơi, con thích búp bê chứ không thích quần áo đâu”. Lúc đó bà chưa ngủ, nên khi mẹ gọi điện cho bà hỏi cháu thích được tặng gì vào ngày sinh nhật, bà đã nói là cháu thích búp bê. Và bố mẹ cháu đã mua con búp bê này vào lần trước khi về thăm cháu rồi đưa cho bà nói rằng sẽ tặng cháu vào ngày sinh nhật.
Khi đó, tôi đã hiểu ra vấn đề. Tôi cảm thấy xúc động vô cùng, vì bà và bố mẹ đã dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất vào ngày mà tôi được sinh ra. Những cảm xúc đó vẫn còn nguyên vẹn trong tôi cho đến tận bên giờ. Con búp bê đó là món quà mà tôi thích nhất, tôi gọi đó là “Món quà của tình yêu thương”.
Trong lòng tôi biết ơn công lao của bà và bố mẹ vô cùng. Tôi đã tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng học thật giỏi để luôn là niềm tự hào của mọi người. Đối với tôi, dù bà hay bố mẹ có tặng món quà gì cho tôi đi chăng nữa thì họ vẫn luôn là những gì quý báu nhất trong cuộc đời tôi.
Trong ngày sinh nhật, mẹ tặng em một cây bút máy. Oa! Trông chiếc bút mới đẹp làm sao!
Cây bút nhỏ nhắn, xinh xinh dài bằng một gang tay, tròn trĩnh như ngón tay trỏ. Nắp úp làm bằng mạ kền vàng óng ánh. Trên nắp bút có khắc dòng chữ trung quốc và số 366. Thân bút là một ống nhựa màu đen, trơn bóng, càng về phía sau càng thon laijn như búp măng non. Mở nắp bút ra, hiện lên trước mắt em là một chiếc ngòi nhỏ xíu sáng lấp lánh như ánh sao đêm. Em xoay thân bút theo chiều kim đồng hồ để lấy mực. Chiếc ruột gà làm bằng cao su phía ngoài là một ống sắt mạ bạc có rãnh khuyết hai bên dùng bóp mạnh để lấy không khí trong ruột gà ra ngoài nhúng vào lọ mực. Chiếc ruột gà trở lại trạng thái ban đầu đồng thời mực trong lọ cũng được hút lên dầy ruột gà. Phía trong ruột gà có một ống nhựa rỗng, nhỏ như que tăm dùng để dẫn mực. Hôm mới dùng chiếc bút lần đầu, nét chữ còn gai gai. Nhưng chỉ một tuần sau, ngòi bút lại trơn, chạy đều trên trang giấy và nét chữ trở nên mềm mại duyên dáng. Kết quả học tập của em ngày càng tiến bộ.
Em thầm cám ơn mẹ đã tặng em một món quà kì diệu! Hằng ngày, ở trường cũng như ở nhà, cây bút là người bạn thân thiết nhất của em.em giữ gìn cây bút rất cẩn thận. Mỗi khi làm xong việc của mình là cây bút được nằm gon trong hộp bút, ngủ một giấc ngon lành.
ai rảnh
ngầu đét