Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nhân vật mà tôi cảm thấy ấn tượng và yêu thích nhất khi đọc truyện Gió lạnh đầu mùa là Sơn. Cậu được sinh ra trong một gia đình khá giả, luôn nhận được tình yêu thương của những người thân. Nét tính cách của Sơn được thể hiện qua những tình huống cụ thể trong truyện. Khi nhìn thấy người vú giá “với lấy cái áo lật đi lật lại ngắm nghía, tay mân mê các đường chỉ”, Sơn cảm thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu còn xúc động khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt”. Sơn luôn tỏ ra thân thiện và chơi cùng với bọn trẻ con trong xóm - Thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc - những đứa trẻ em nghèo ở xóm trợ. Nhưng cảm động nhất là hành động của Sơn khi thấy Hiên - cô bé hàng xóm không có áo ấm để mặc. Khi thấy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”, Sơn chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Một ý nghĩ tốt thoáng qua trong tâm trí Sơn - đó là đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Nghĩ vậy, cậu đã nói với chị gái của mình, nhận được sự đồng tình của chị. Chị Lan đã “hăm hở” chạy về nhà lấy áo. Còn Sơn thì đứng yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”. Với nhân vật Sơn, nhà văn đã gửi gắm bài học giá trị về tình yêu thương con người trong cuộc sống.
Giờ ra chơi, trường ồn như vỡ chợ. Vài nhóm nữ sinh tụ tập dưới tán lá mát rượi của cụ bàng; từng cặp từng cặp bạn nam chơi đá cầu với nhau, trên vai ai nấy đều ướt đẫm ánh nắng; một đám học sinh khác lại ùa đến căn-tin ăn quà vặt;... Cảnh vui tươi, nhộn nhịp đó khó có người học trò nào quên được. Bởi sau mỗi giờ ra chơi lại khiến chúng tôi thấy tinh thần sáng khoái hơn, tràn trề sức lực để học tập tốt hơn.
*lại: phó từ chỉ sự tiếp diễn tương tự.
*ồn như vỡ chợ: so sánh
*cụ bàng: nhân hóa kiểu dùng những từ vốn dùng để gọi người để gọi sự vật.
*ướt đẫm ánh nắng: ẩn dụ chuyển đổi cảm giác. (thị->xúc)
*trường: hoán dụ kiểu lấy vật chứa đựng để gọi vật bị chứa đựng.
iờ ra chơi, trường ồn như vỡ chợ. Vài nhóm nữ sinh tụ tập dưới tán lá mát rượi của cụ bàng; từng cặp từng cặp bạn nam chơi đá cầu với nhau, trên vai ai nấy đều ướt đẫm ánh nắng; một đám học sinh khác lại ùa đến căn-tin ăn quà vặt;... Cảnh vui tươi, nhộn nhịp đó khó có người học trò nào quên được. Bởi sau mỗi giờ ra chơi lại khiến chúng tôi thấy tinh thần sáng khoái hơn, tràn trề sức lực để học tập tốt hơn.
*lại: phó từ chỉ sự tiếp diễn tương tự.
*ồn như vỡ chợ: so sánh
*cụ bàng: nhân hóa kiểu dùng những từ vốn dùng để gọi người để gọi sự vật.
*ướt đẫm ánh nắng: ẩn dụ chuyển đổi cảm giác. (thị->xúc)
*trường: hoán dụ kiểu lấy vật chứa đựng để gọi vật bị chứa đựng.
- Đoạn văn đảm bảo nội dung trọn vẹn, đúng hình thức lùi đầu dòng, kết thúc bằng dấu câu. (0.5đ)
- Đoạn văn có sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa. (1đ).
- HS chỉ ra được cách thức nhân hóa,gạch chân. (0.5đ)
- HS phân tích đúng cấu tạo ngữ pháp của câu tự chọn (1đ)
Ngày nay, trên thế giới đang tràn ngập những phong trào bảo vệ môi trường vì cuộc sống tương lai, vậy mà vẫn còn 1 số người còn xả rác bừa bãi, làm ô nhiễm môi trường. Họ thật nhẫn tâm đối với Trái Đất, hành động này không thể xử phạt nhẹ được vì nó liên quan đến tính mạng của cả hành tinh. Rác cũng là 1 phần làm ô nhiễm môi trường. Hiện nay ở đâu cũng tràn ngập ''những thứ rác vô duyên từ đâu tới'' gây ô nhiễm môi trường. Những bác cây than thở, đau điếng khi bị chặt bừa bãi. Dòng sông hiền hoà trở nên khó tính khiến dòng nước đục ngầu màu đen. Bầu trời trong lành ngạt thở bởi những khói thải từ những nhà máy, công trình. Nơi đâu cũng bị ô nhiễm, nếu cứ như vậy thì chẳng khác nào chúng ta đang biến thế giới này thành ''hành tinh rác không gian''. Vì một tương lai tươi đẹp, trong lành; tôi khuyên mọi người hãy chung tay thực hiện phong trào '' Bảo vệ môi trường''
Mình tự viết đó! Cũng không hay lắm đâu
Trời còn tờ mờ tối vậy mà anh gà trống oai phong đã cất tiếng gáy, báo hiệu mọi người thức dậy. Phía đằng đông, những tia nắng đầu tiên của ông mặt trời đang dần nhô lên. Bầu trời phía đông ửng hồng lạ kì ! Ông mặt trời như lòng đỏ một quả trứng gà được đặt trên chiếc mâm màu xám. Những chị mây lúc bấy giờ như những chiếc thuyền bông trôi dạt trên trời.
Bầu trời buổi sớm mùa hè thật là trong lành. Các em bé sương tinh nghịch đang nhảy nhót trên những chiếc lá non.Còn chị gió thì mải miết rong chơi và nô đùa cùng hoa lá.Lũ chim cũng đua nhau ca hát để đón chào một ngày mới.Tất cả đã tạo nên một bức tranh thiên nhiên thật đẹp.
Trời còn tờ mờ tối vậy mà anh gà trống oai phong đã cất tiếng gáy, báo hiệu mọi người thức dậy. Phía đằng đông, những tia nắng đầu tiên của ông mặt trời đang dần nhô lên. Bầu trời phía đông ửng hồng lạ kì ! Ông mặt trời như lòng đỏ một quả trứng gà được đặt trên chiếc mâm màu xám. Những chị mây lúc bấy giờ như những chiếc thuyền bông trôi dạt trên trời.
Bầu trời buổi sớm mùa hè thật là trong lành. Các em bé sương tinh nghịch đang nhảy nhót trên những chiếc lá non.Còn chị gió thì mải miết rong chơi và nô đùa cùng hoa lá.Lũ chim cũng đua nhau ca hát để đón chào một ngày mới.Tất cả đã tạo nên một bức tranh thiên nhiên thật đẹp.
Xin lỗi mình chỉ biết làm câu 3 thôi !
Mùa xuân thật là đẹp ! Mới sớm mai , ông mặt trời còn chưa lên mà chú gà trống đã cất tiếng gáy " Ò ,ó ,O " gọi mọi người dậy . Trước sân làng mọi người tập trung lại ,tổ chức một trò chơi liên quan đến sức khoẻ để mừng mùa xuân đến . Còn chúng em thì ở nhà chuẩn bị để đi đón tết . Mọi người đều rất vui và náo nhiệt ! Mặt đất như dung chuyển. Lúc này vật hay thiên nhiên , cây cỏ như đang ca múa , nói chuyện cùng chúng em .
Có lẽ mùa hạ lãng mạn, ngọt ngào bao giờ cũng làm cho con người ta say mê đắm đuối (Câu đơn). Đó là thời gian để chúng ta được nghỉ ngơi nhiều hơn, sau một năm học tập miệt mài hay sau những tháng ngày làm việc chăm chỉ. Gắn liền với cái đẹp ấy là một phần kí ức chẳng thể quên về hoa phượng. Cô đo đỏ khoe sắc rực cả một góc trời như những cây đuốc khổng lồ chiếu sáng khắp nơi càng thắp lên lửa cho mùa hè, gắn bó và thân thiết với mái trường!. Rồi hè về mang theo bản hòa ca của những nhạc sĩ ve sầu, luôn là thanh âm sôi động và náo nhiệt rộn ràng nhất mà em được nghe. Khép lại, mùa hè chính là thời gian của niềm vui và tự do mà em tin rằng chắc chắn ai cũng nghĩ như thế (Câu ghép).
☕#Tuệ Lâm
Em tham khảo:
Nguồn: Hoidap247 (Winx678)
Ánh mắt trời vừa nhô lên,có hàng râm bụt thắp lên lửa hồng. Các bác xe cột dần dần khởi động để phục vụ cho chủ.Anh Hùng bên nhà đã đi tập thể dục với mấy thanh niên trai tráng,anh ấy là một tay săn bàn có hạng trong đội bóng.Bé Na nhà bên rất ngoan,bé dậy sớm ngồi học bài. Dậy sớm học bài là một thói quen tốt.Buối sáng các chú gà trống gáy như một chiếc đồng hồ báo thức vậy.Đanh thức cả khu xóm làng dậy làm việc.Không khí thì trong lành mát mẻ,mặt trời nhô lên từ từ nhìn như lòng đỏ của trái trứng.Bình yên với phút giây sáng sớm,không chút mệt mỏi mà thoải mái.
-Chú thích:
+Ẩn dụ:có hàng râm bụt thắp lên lửa hồng.
+Nhân hóa:Các bác xe cột
+Hoán dụ:,anh ấy là một tay săn bàn có hạng trong đội bóng.
+Liên kết:bé dậy sớm ngồi học bài. Dậy sớm học bài là một thói quen tốt.
+so sánh:các chú gà trống gáy như một chiếc đồng hồ báo thức vậy.
mặt trời nhô lên từ từ nhìn như lòng đỏ của trái trứng.
Tham khảo:
Quê hương! Hai tiếng gọi thân thương và da diết biết mấy. Đó là nơi mà mỗi khi phải đi xa em luôn mong ngóng và nhớ về. Nơi mà phía xa xa là những dãy đồi núi trập trùng. Với những rừng cây xanh rì rào trong gió. Thoải theo đó, là những ngôi nhà sàn e ấp trong vòm lá biếc xanh. Chiều chiều, trong làn gió mát rượi, các mẹ các bà lại gánh đồ ra bờ suối để giặt sạch. Bên cạnh là bầy trẻ nhỏ vui sướng nô đùa. Tiếng cười, tiếng nói, tiếng nước chảy, tiếng giặt đồ va vào nhau. Náo động cả khu rừng. Thật là sinh động quá!
Gia đình là một ngôi nhà luôn biết lắng nghe, che chở và vỗ về mỗi thành viên. Những bức tường của ngôi nhà như dang rộng đôi tay, ôm lấy những niềm vui, nỗi buồn của mọi người. Cái bàn ăn cũng biết chờ đợi, luôn sẵn sàng đón nhận những bữa cơm ấm cúng, nơi mà mọi người chia sẻ với nhau từng câu chuyện cuộc sống. Chiếc ghế trong phòng khách có lẽ cũng rất thích thú khi thấy cả nhà cùng quây quần, cười đùa bên nhau. Mỗi góc nhỏ của ngôi nhà đều như đang thì thầm những lời yêu thương, nhắc nhở mọi người về tình cảm gia đình quý giá, bền chặt như sợi dây vô hình gắn kết từng trái tim.