Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đầu làng em là một đầm sen rộng lớn có từ rất lâu rồi. Sen mọc xum xuê, lá to tròn, xanh biếc tỏa ra, che kín mặt hồ. Nhìn từ xa, hồ nước như một vườn hoa tươi tốt, bởi chẳng thấy được mặt nước đâu cả. Phải đến gần, mới nhìn thấy lấp ló gợn nước qua những tấm lá, nhờ cơn gió thổi ngang qua. Vào mùa hạ, sen nở rực rỡ, hương thơm ngọt ngào, vẫy gọi người đi đường dừng chân thưởng thức.
→ Hình ảnh so sánh: hồ nước như một vườn hoa tươi tốt
→ Hình ảnh nhân hóa: sen nở rực rỡ, hương thơm ngọt ngào, vẫy gọi người đi đường dừng chân thưởng thức
cho chị 1 tick nha
chị chúc em hc tốt.
Trước mắt em, cánh đồng mênh mông trải rộng. Một màu vàng dịu mát trong một buổi sớm bình yên. Quanh đây, thoang thoảng một mùi hương lạ lùng, mùi thơm bát ngát của đồng lúa vừa chín tới. Mặt trời từ từ nhô lên, ánh sáng lấp lánh tỏa xuống mặt đất. Em bước xuống bờ ruộng rồi khẽ cầm lên tay một bông lúa nhiều hạt còn lóng lánh sương đêm. Những hạt lúa chắc nịch mang lại cho em một cảm giác đầy thú vị.
Tham khảo!
Hôm nay là ngày mười lăm,trăng tròn như quả trứng vậy! Cái màu trắng bạch của trăng y như lòng trắng trứng gà, nó thanh bạch mà lại xinh đẹp. Người đi đâu, ông trăng đi theo đó giống như là đôi bạn tri kỉ từ lâu. Khung cảnh bộn bề thường ngày biến mất nhường chỗ cho ánh trăng khuya soi sáng con đường. Ánh sáng của trăng mạnh mẽ hơn ánh sáng của bao nhiêu ánh đèn khác. Theo dòng thời gian, ngắm trăng như vầy ta có cảm giác như đang lạc vào một loạt bài thơ nổi tiếng về trăng của Bác như "Ngắm trăng", "Cảnh khuya",...Qua đó, ta cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên, đất nước và cảm thấy cuộc sống trở nên vui tươi, sinh động và ý nghĩa hơn.
Phép nhân hóa: in đậm nghiêng
Đứng trên ngọn đồi hoa sim nở tím biếc, em có thể ngắm nhìn toàn cảnh ngôi làng nhỏ - quê ngoại yêu dấu của em. Đây là một ngôi làng nhỏ mang những đặc trưng thân thuộc nhất của một làng quê bắc bộ. Với những ngôi nhà gạch có mái ngói đỏ tươi, cùng khoảng sân rộng bằng xi măng ở phía trước. Và cả một vườn rau với cái ao bèo phía sau nhà. Con đường trong làng giờ đã rộng hơn trước, nhưng vẫn khá ngoằn nghoèo và khúc khuỷu. Những cột điện đứng nép hai bên đường, vừa đỡ dây điện vừa đóng vai trò là cột đèn đường. Cuối làng là một cánh đồng rộng lớn, trồng đầy lạc, củ đậu và su hào. Những người dân trong làng ai cũng hiền lành và dễ mến. Mỗi khi có ai ở xa về, họ lại niềm nở đón chào, gửi tặng những món quà nặng tình láng giềng. Trong buổi chiều tà, sương giăng kín mít. Những mái nhà lại hắt lên ánh đèn vàng ấm áp. Khung cảnh ấy thật bình yên quá đỗi. Yêu biết bao nhiêu quê hương này của em!
Những cánh đồng lúa mùa bội thu. Nó cứ trải dài như một tấm thảm màu vàng.
Mỗi cuối tuần, bố mẹ thường dẫn em đi chơi công viên. Công viên ngày cuối tuần nhộn nhịp những người là người. Sớm nay, khi đi bộ thể dục cùng ông, tôi mới nhận thấy công viên buổi sáng còn nhộn nhịp gấp bội phần.
Công viên nhộn nhịp nhờ dòng người qua lại tập thể dục, nhờ những thanh âm trong trẻo của buổi ban mai, nhờ cả vẻ tươi mới của thiên nhiên, hoa lá. Phía xa xa, ông trời lười biếng lộ nửa gương mặt sau đám mây trắng xốp bồng bềnh và không quên gửi nắng xuống nhân gian. Nắng xuân ấm áp lắm. Muôn tia nắng ấm dệt cho công viên một màu áo mới. Thảm cỏ xanh mướt còn đọng long lanh những giọt sương mai. Dưới nắng, chúng càng đẹp, phát sáng lấp lánh như những viên kim cương tí xíu. Hàng phượng, bằng lăng, hoa sữa,... xào xạc trên vòm lá những bản nhạc vui nhộn với gió. Gió vẫn còn chút hơi lạnh. Nhưng mọi người chẳng ngại điều đó, vẫn miệt mài với bài tập của mình. Ở khoảnh sân rộng, một nhóm cụ già tập dưỡng sinh, một nhóm khác múa bài thể dục nhịp điệu, mấy anh chị lại chơi đá cầu. Tôi cùng ông hòa vào dòng người trên con đường đi bộ. Những bước chân cứ đều đặn bước. Tôi ấn tượng nhất là những em bé nhỏ mũm mĩm đang ngồi trên chiếc xe đẩy của mẹ, của bà. Chà, các em cũng đi vãn cảnh, đi rèn sức khỏe đây mà. Các em cứ tròn xoe đôi mắt, ngơ ngác nhìn, miệng ê a chẳng rõ nói gì.
:)))
Viết 1 đoạn văn khoảng 6-7 câu tả một loại hoa hoặc quả mà em yêu thích. ( Lưu ý : Không chép mạng )
tham khảo
Thơm còn gọi là dứa, khóm, được trồng ở khắp nơi trên đất nước ta. Thơm cho quả ở mọi vùng đều có sắc thái giống nhau nhưng theo mỗi vùng, vị ngọt của thơm cũng khác. Được thưởng thức quả thơm của nhiều vùng, em cảm thấy quả thơm ở quê em - Khánh Hòa có vị ngọt ngon nhất. Thơm Khánh Hòa có vị ngọt đặc trưng của thơm hòa quyện với vị mằn mặn đậm đà của muối biển tạo nên một vị ngọt gắt, tê đầu lưỡi, ngon vô cùng. Nhìn kĩ thì quả thơm quê em có hình dáng hơi khác những quả thơm xứ khác một chút: quả thơm quê em bé hơn, nó chỉ to hơn cái bình trà chút xíu, mắt quả thơm khô hơn những quả thơm Đà Lạt hay thơm của miền Tây Nam Bộ. Cùi thơm chỉ to bằng ngón tay cái của em. Quả thơm nào cũng mang theo một đầu quả nhiều tia màu xanh phủ một lớp phấn trắng, có gai, xoay tròn đều xếp lên nhau như đuôi rồng nhiều lớp. Khi xanh, quả thơm có màu xanh biếc. Trái lớn dần thì vỏ cũng chuyển sang màu hồng đỏ, vàng ửng cái sắc đỏ tía của Mặt Trời, của nắng pha gió biển, đem lại cho quả một vị ngọt đặc sắc riêng.
nếu ko chép mạng thì đây
Em ngồi xuống trên một cái rễ đa to như bắp chân người lớn nghỉ xả hơi cho đỡ mệt. Nhìn quanh gốc cây, những chiếc rễ đa chằng chịt đan quyện vào nhau, nổi lên trên mặt đất như những con trăn hoa nằm hóng gió. Cái gốc của nó năm sáu đứa chúng em nối tay nhau mới ôm xuể được. Thân cây cao độ bốn mét với vô vàn nhánh. Các nhánh lớn lại đẻ ra nhiều cành nên tán lá đa xoè ra phủ kín một khoảng đất rộng, ước chừng đến cả trăm người ngồi dưới vẫn con thấy thoáng mát. Những chiếc lá xanh thẫm hình bầu dục to như bàn tay người lớn khép kín. Lá to, lá nhỏ, tầng tầng, lớp lớp tạo ra một vóm lá dày đặc xanh um, nắng mưa khó lòng lọt qua được. Trên tán lá xanh cao vời vợi ấy lũ chim sáo, chào mào, chìa vôi … kéo về hàng đàn, tha hồ thi nhau ca hát”.
Tham khảo :
Lúc nào, trên chiếc bàn ở phòng khách nhà em cũng có một bình hoa ly vàng xinh xắn. Bởi đó là loài hoa mà cả em và mẹ đều yêu thích.
Hoa ly cũng mọc theo chùm. Thường thì từ một cành, sẽ có ba, bốn đến năm bông hoa ly. Vì kích thước hoa khá lớn và dài nên khoảng cách giữa các bông hoa cũng rộng hơn so với các loại hoa mọc theo chùm khác.
Lúc còn là nụ hoa ly có hình dáng như một cái kén, dài chừng 7cm đến 10cm. Phần thân phình to đến chừng hai, ba ngón tay. Khi còn nhỏ, nụ đều có một màu xanh mướt, rất khó để đoán đó là hoa ly màu gì. Nhưng chỉ cần chờ nụ hoa lớn lên, càng gần ngày nở, thì màu sắc bên ngoài cũng dần chuyển sang màu vàng của loại hoa mà mẹ chọn.
Khi nở, hoa sẽ tách ra dần từ đầu nụ. Hé ra những góc nhỏ của cánh hoa e ấp bên trong. Bông hoa ly nở khá chậm và cũng rất lâu tàn. Nên cần phải thật kiên nhẫn chờ hoa. Khi nở, hoa ly có sáu cánh hoa, chia làm hai tầng. Mỗi tầng ba cánh và xếp xen kẽ vào nhau. Mỗi cánh hoa ly có kích thước tương tự nụ hoa ban đầu. Cánh hoa khá dày, mọng nước, mềm mịn. Hơi cong cong rủ ra, khoe những sợi nhụy hoa xinh xinh ở giữa. Mùi hương của hoa ly ngòn ngọt và nồng nàn chẳng kém gì hoa hồng, chỉ là không bay xa được thôi. Nếu chăm thay nước đầy đủ, một bình hoa ly có thể chơi đến hơn hai tuần.
Em yêu hoa ly lắm, bởi nó có vẻ đẹp thật là trong sáng và thuần khiết.
HT
Bài làm:
Em yêu thích nhất là cảnh hoàng hôn trên bãi biển. Khi mặt trời bắt đầu lặn, bầu trời chuyển từ màu xanh sang màu cam ấm áp. Những tia nắng cuối cùng của ngày chiếu sáng xuống biển, tạo nên một dải ánh sáng màu vàng rực rỡ trên mặt nước. Cát trắng mịn màng bên dưới chân em nhẹ nhàng sóng động, cùng với tiếng sóng biển nhẹ nhàng làm em cảm thấy yên bình.
Bầu trời đầy sao khiến em ngạc nhiên bởi vẻ đẹp của vũ trụ. Những ngôi sao sáng lấp lánh trên bầu trời đêm, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp và lãng mạn. Trong khoảnh khắc đó, em cảm nhận được sự kích thích của việc tiếp xúc với thiên nhiên và vũ trụ vô tận. Đó là khoảnh khắc tĩnh lặng, đầy cảm hứng và tạo động lực cho trái tim em.
Trước mắt em là bức tranh về Hồ Gươm ở thủ đô Hà Nội. Có lẽ bức tranh vẽ buổi bình minh đang lên. Nhìn ra xa, những gợn sóng nhỏ dần, nhỏ dần, rồi cuối cùng là một tấm gương phẳng óng ánh những tia nắng của buổi ban mai. Xa xa, giữa mặt hồ là Tháp Rùa đứng uy nghi với vẻ trầm mặc muôn thuở giữa cồn cỏ xanh mượt. Trên đỉnh tháp là ngọn quốc kỳ đang phấp phới tung bay. Đằng sau tháp là hàng cây um tùm đang soi bóng xuống mặt hồ trong xanh. Nhìn bức tranh em nhớ lại câu chuyện mà mẹ đã từng kể cho em nghe về “Sự tích Hồ Gươm”. Hồi ấy, có một vị thần Kim Quy ngậm thanh kiếm thần kỳ trao cho Lê Lợi để tiêu diệt giặc Minh, giữ gìn bờ cõi. Và cũng chính nơi đây, nhà vua đã hoàn lại thanh kiếm cho vị thần. Cái tên Hồ Hoàn Kiếm bắt nguồn từ giai thoại từ ấy. Không biết bây giờ vị thần tốt bụng đó với thanh kiếm nằm ở chỗ nào dưới những lớp sóng lăn tăn kia.