Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cây là một sinh vật sống đầy sức sống và biểu tượng của sự sống bền vững trên trái đất. Qua bốn mùa trong năm, cây trải qua những biến đổi đáng kinh ngạc, mang lại vẻ đẹp và sự thay đổi tuyệt vời cho cảnh quan xung quanh.
Vào mùa xuân, cây bắt đầu tỉnh giấc sau một mùa đông dài. Những cành cây trơ trụi bắt đầu mọc những chiếc lá xanh tươi mới. Những bông hoa đầy màu sắc nở rộ trên những cành cây, tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp và thú vị. Cây trở nên sống động và đầy sức sống, thu hút sự chú ý của cả loài chim và côn trùng.
Khi mùa hè đến, cây phát triển mạnh mẽ và xanh tốt hơn. Lá cây trở nên dày đặc và tạo bóng mát cho mọi người. Cây cung cấp nơi trú ẩn cho các loài chim và động vật nhỏ. Những cành cây rợp bóng tạo nên một không gian mát mẻ và yên bình, nơi mọi người có thể tận hưởng những ngày hè nóng bức.
Khi mùa thu đến, cây bắt đầu thay đổi màu sắc. Lá cây chuyển sang màu vàng, cam và đỏ, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp của sự thay đổi. Những chiếc lá rơi từ từ rơi xuống đất, tạo nên một mặt đất phủ đầy màu sắc. Cây trở nên yếu đuối và chuẩn bị cho mùa đông sắp tới.
Vào mùa đông, cây trở nên trơ trụi và ngủ đông. Những cành cây trống rỗng và không còn lá xanh. Tuy nhiên, vẻ đẹp của cây không mất đi. Những cành cây trắng xóa tạo nên một cảnh quan tuyệt đẹp và tĩnh lặng. Cây chờ đợi mùa xuân trở lại để bắt đầu một vòng đời mới.
Cây qua bốn mùa trong năm là biểu tượng của sự thay đổi và sự sống. Chúng mang lại vẻ đẹp và sự thú vị cho thế giới xung quanh chúng ta. Hãy trân trọng và tôn vinh cây, vì chúng là những người bạn vững chắc và đáng quý trong cuộc sống của chúng ta.
Trong một buổi chiều mưa, khi cùng mẹ trở về nhà sau khi tan học, em đã gặp một bé mèo nhỏ bị bỏ rơi bên đường.
Chú mèo nằm co ro bên đường giữa trời mưa to với bộ lông ướt sũng vô cùng đáng thương. Chú mèo nhỏ bé, yếu ớt vô cùng, nó nằm trong một chiếc thùng các tông đã rách, đôi mắt tròn xoe đượm buồn, thân hình nhỏ bé run lên vì lạnh, những tiếng kêu meo meo yếu ớt cũng bị tiếng mưa át đi. Em cùng mẹ đem bé mèo về nhà, tắm sạch và lau khô cho nó. Sau khi cho mèo uống chút sữa ấm em đã lấy một miếng vải nhỏ làm chú mèo một chiếc ổ nhỏ ấm áp.
Chẳng ai biết được chủ cũ của con mèo là ai hay con mèo đến từ đâu nhưng kể từ ngày hôm đó con mèo đã có một mái ấm mới đó chính là gia đình em. Con mèo đã thay đổi từng ngày, ăn tốt ngủ tốt nên mập mạp hơn rất nhiều. Chú mèo có bộ lông màu trắng mềm mại, mượt mà. Đôi mắt của nó trong và sáng long lanh như hai viên bi ve, đôi tai to lúc nào cũng vểnh lên. Chú mèo rất thông minh, không chỉ giỏi bắt chuột mà còn rất quấn người. Em thường chơi đùa với chú mèo mỗi khi rảnh rỗi, mỗi khi em đưa cho quả bóng nhựa, chú mèo sẽ lấy hai chân trước chồm lên khều khều và vồ lấy rất chuẩn xác. Con mèo rất biết trân trọng thức ăn, dù cơm không có gì nó vẫn ăn rất sạch sẽ gọn gàng. Con mèo còn rất giỏi bắt chuột, cứ vài hôm nó lại mang chiến công của nó đặt ở ngay gốc bưởi trước nhà.
Nếu em không gặp con mèo vào ngày hôm đó thì không biết sự sống của con mèo khi ấy sẽ ra sao. Em rất yêu quý con mèo này và hứa sẽ cố gắng giúp đỡ nhiều con mèo kém may mắn khác ngoài kia.
- Bác có thể làm ơn cho cháu ngồi nhờ một lát đc ko ag?
- Mẹ hãy chấp nhận lời XL của con vì con biết lỗi r ag.
làm ơn hãy trật tự cho tớ học bài đc ko
xin lỗi cậu tớ bất cẩn quá
Trong thế giới loài chim có rất nhiều vô cùng phong phú như chim ru, chim sẻ, vàng anh… Nhưng em thích nhất là chim bồ câu. Trong gia đình em có nuôi một đàn chim bồ câu…
Chim bồ câu là loài chim thể hiện cho sự chung thủy, cho khát khao hòa bình, bởi loài chim bồ câu là loài hiền lành, có thể chung sống với nhiều loài vật khác.
Chim bồ câu có thể thích nghi với cuộc sống của con người dễ dàng, chim bồ câu là loài vật dễ nuôi dưỡng. Sinh thời chim bồ câu sinh trưởng thường có đôi có cặp, mỗi lứa sinh thường sinh ra một đôi, nếu như chỉ sinh một thì con chim bồ câu đó sẽ ốm yếu và chết dần không sống được.
Chim bồ câu có ngoại hình lớn hơn chim bình thường một chút, màu sắc của chim thường chim màu trắng hoặc màu đen. Có những con chim bồ câu lông trắng muốt tinh khôi làm say đắm lòng người.
Lông của chim bồ câu vô cùng mềm mượt, mỏ chim nhỏ có màu đen tuyền, có đôi mắt to tròn đen lay láy. Chính vì vậy, người xưa thường miêu tả cô gái cô đôi mắt to tròn giống chim bồ câu.
Chim bồ câu cũng là loài vật vô cùng nhanh nhẹn hoạt bát, bay nhanh vào vỗ cánh rất mềm mại. Nó cũng là loại chim sinh trứng rồi ấp mỗi lần sinh nở đều đẻ ra một lứa.
Những con chim bồ câu non khi mới ra giàn vẫn còn non yếu chưa thể tự kiếm mồi được cha mẹ thường xuyên đi kiếm mồi rồi mớm cho chim con ăn, khi chim con trưởng thành có thể tự bay được thì lúc đó sẽ có thể tự lập kiếm ăn một mình.
Trên thế giới chim bồ câu còn là biểu tượng của sự hòa bình, thể hiện cho ước mơ bay cao bay xa, một thế giới không có chiến tranh không khói đạn bom.
“Em như chim bồ câu tung cánh giữa trời
Em như chim bồ câu trắng bay giữa trời
Em mong sao đất nước không có nước mắt rơi chia lìa
Em mong sao trên trái đất hoa thơm nở bốn mùa”
Trong bài bài hát “Ước nguyện” có những câu hát thể hiện khát khao hòa bình, khát khao hướng tới ánh sáng mặt trời của con người:
“Nếu là chim tôi sẽ là loài bồ câu trắng
Nếu là hoa tôi sẽ là một đóa hướng dương”
2 câu cuối đây này
i. thấp thoáng bên sống mấy lão thuyền chài
h. lấp ló bên gôc đa mái chùa cổ kính
Refer
Năm học vừa rồi, em đã đạt được nhiều thành tích tốt trong học tập, điểm cao nên ba mẹ đã thưởng cho em một chuyến tham quan vườn thú. Trong vườn thú có rất nhiều những con vật mà em chưa từng được thấy qua, con nào con nấy đều vô cùng khiến em ấn tượng. Nhưng em nhớ nhất lại là con sư tử
Con sư tử này là con sư tử đực. Trước đây nó sống ở châu Phi, nơi thảo nguyên bao la rộng lớn. Nhưng sau một vài sự cố, cả đàn sư tử nơi nó trị vì bị bọn săn động vật trái phép bắn chết hết nên nó đã được chuyển tới đây. Chao ôi, chú sư tử này mới đẹp và dũng mãnh uy nghiêm làm sao. Bốn chân đi từng bước hiên ngang hùng dũng, mang đúng phong thái vua của muôn thú. Cái đuôi dài với túm lông nhỏ ở dưới lắc lư theo mỗi bước chân của chú ta. Vị vua này khoác lên mình bộ lông màu vàng nâu sang trọng – màu của hoàng gia, của sự cao quý. Vậy nên bộ lông của nó cũng được chăm sóc cẩn thận lắm.
Điểm đặc biệt nhất chính là chiếc bờm của chú. Bố em nói nó như là biểu tượng của vị vua này vậy. Con sư tử nào có chiếc bờm đẹp nhất và tiếng gầm vang xa nhất sẽ được lên làm thủ lĩnh đầu đàn. Bởi vậy, ai mà lại gần có ý định xấu với chiếc bờm của mình là chú ta gầm gừ ngay. Trong khi mọi người đứng ở xung quanh bàn tán ngắm nhìn qua song sắt thì chú ta rất ung dung mà đi trên thảm cỏ xanh, đến bên hồ nước, thong thả liếm nước.
Đôi mắt híp lại đầy nguy hiểm, bộ ria mép dài hơi đung đưa, dường như nếu lúc này có kẻ xấu tới gần, chú sẽ biết ngay mà phản ứng lại đánh bại kẻ đó vậy. Không nộ mà nghiêm, khiến người người thán phục. Thức ăn của chú chính là thịt sống, bởi vậy ở vườn thú, nhân viên công tác cấm không được ném đồ ăn linh tinh vào trong chuồng của chú, vừa có thể khiến chú bị đau bụng, vừa làm mất mĩ quan.
Dù buổi tham quan vườn thú đã kết thúc từ lâu nhưng em vẫn còn nhớ mãi hình ảnh của chú sư tử ấy. Năm học tới, em sẽ cố gắng học thật giỏi để lại được ba mẹ cho đi thăm vườn thú lần nữa.
Refer:
Có lần em may mắn được bố cho đi vườn bách thú chơi, trong vườn bách thú có nhiều con vật thích lắm! Vui lắm! Nhưng có lẽ em ấn tượng nhất với con cá sấu.
Ai ai cũng thích nhìn chú cá sấu đang phơi nắng ở gần một cái ao, con cá sấu phơi nắng trên một cái sân gần đó. Xung quanh thì đã được bảo vệ bằng những hàng dây thép. Đứng bên ngoài nhìn vào em cũng có thể nhìn được con cá sấu rất rõ. Trong chuồng không phải chỉ có một con cá sấu đâu mà còn có rất nhiều con khác. Nhưng những con cá sấu khác lại như lặn ở trong đám bùn lầy làm em rất khó quan sát. Dường như chú cá sấu luôn thu hút được những người nhỏ tuổi như chúng em. Nó nằm dài phơi nắng, thân nó to và dài lắm dài phải bằng 3 lần chiều dài bàn học của em. Thân hình cá sấu to như một cây gỗ lớn mà thân cây gỗ đó có những cái vỏ khô mốc xì ra. Đôi mắt nó lại còn lim dim như đang ngủ mặc cho mấy chú chim ở đâu bay đến nhảy cả lên lưng rồi đi kiếm ăn gần đó.
Khi có người cho ăn con cá sấu nhanh chóng thức dậy tiến đến chỗ miếng mồi. Chúng thật tham ăn, không cần xé nhỏ thức ăn là một miếng thịt lợn to mà cho và mồm nuốt luôn. Em thích nhìn chúng ăn mồi lắm, thật nhanh. Có nhiều bạn còn hò hét mỗi khi con cá sấu nuốt được hết miếng thịt to. Khi ăn no xong nó lại bò một cách chậm chạp để đắm mình dưới vũng nước. Tất cả các động tác cũng không nhanh nhưng lại thể hiện được một sự đáng yêu. Thế rồi cả đàn cá sấu chừng 5 con bò hết lên sân tắm nắng tiếp.
Em rất thích cá sấu, nên cứ bao giờ được điểm cao bố mẹ thưởng thì em toàn chọn đi vườn bách thú để ngắm những con cá xấu xí nhưng lại rất thú vị này.
Để thử tính trung thực của người dân, nhà vua đã kế rất hay và thông minh : cho người luộc kỹ thóc, rồi đem phát cho thần dân, ai làm hạt thóc giống nảy mầm, sẽ nhường ngôi, ai không có gạo sẽ bị trừng phạt. Chính vì thế, ai cũng vừa mừng vừa lo, ai cũng muốn nhà vua nhường ngôi cho mình. Chắc chắn sau khi gieo trồng, mọi người đều biết thóc không thể nảy mầm, nhưng vì muốn có ngôi vua, họ đã gây trồng những hạt thóc giống khác. Để rồi khi, đến ngày giao nộp thóc cho vua, họ mới cảm thấy thất vọng : Chú bé Chôm, bằng sự dũng cảm và trung thực, cậu tâu lên vua những gì tung thực nhất. Hóa ra, vua không cần những hạt thóc giống đầy ắp đằng kia, vua muốn nhìn thấy sự trung thực của quần chúng. Cậu bé Chôm có đức tính rất tốt, không những trung thực mà cong không tham lam, cậu bé xứng đáng nhận ngôi vua, trở thành ông vua minh đạo.
Tham khảo:
Tôi đã từng nghe nói ở đâu rằng"sách là thế giới". Quả thật đúng như vậy, sách là thế giới thu nhỏ, cho phép ta trải nghiệm, cảm nhận rất nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Qua những câu chuyện đầy xúc động mỗi người lại tự rút ra những bài học cho riêng mình. Đối với tôi cuốn sách gối đầu giường, cuốn sách tôi yêu thích nhất chính là"Cây chuối non đi giày xanh"của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.
Câu chuyện được bắt đầu thật tự nhiên hợp lý. Nhân vật Đăng cũng là nhân vật chính trong tác phẩm nhận được lời đề nghị của người bạn:"Mày viết cho tao một bài về những kỉ niệm lúc mày còn ở đây… Mày viết thật thơ mộng vào. Như viết tiểu thuyết càng tốt". Nhận lời đề nghị của người bạn, Đăng đãbắt tay vào viết, đó cũng là lúc biết bao kỉ niệm xưa cũ, trong trẻo, hồn nhiên của tuổi thơ ùa về: tình bạn, tình yêu, tình cảm thầy trò. Những kỉ niệm ấy thật đẹp đẽ, mơ mộng và đáng trân trọng biết bao.Trong cuốn truyện điều tôi ấn tượng nhất là hành trình tuổi thơ cũng là hành trình phát triển từ tình bạn thành tình yêu của Đăng và nhỏ Thắm. Những đứa trẻ con ngây thơ, hồn nhiên bên nhau trong suốt thuở thiếu thời: bị chết đuối hụt, chúng cùng đi học bơi, bảo vệ nhau trước những kẻ xấu, cùng nhau đi học, cùng nhau cười đùa,… và chúng ngượng ngùng, xấu hổ khi nghe thấy những lời chòng ghẹo, trêu đùa từ người khác.Nhưng trên hết đó là sự quan tâm, giúp đỡ nhau chân thành, tha thiết. Tôi đã vô cùng ngỡ ngàng, ngạc nhiên với hành động hồn nhiên mà cũng đầy chân thành của chú tiểu Khôi, Phan… khi Thắm buộc phải lấy người mà bố mẹ mai mối. Đó còn là sự yêu thương vô bờ của mẹ Thắm dành cho đứa con của mình. Chẳng phải ai khác mà chính là bà đã dán tờ giấy ấy trước nhà với nội dung phản đối hôn nhân lạc hậu.Bà mẹ ấy thật bao dung và vĩ đại biết bao. Bà biết rằng nếu bị phát hiện chắc chắn nhỏ Thắm sẽ bị ăn đòn, bởi vậy bà tình nguyện làm việc đó để đỡ đòn roi thay cho con.Tác phẩm còn thể hiện tình người, tình làng nghĩa xóm đầm ấm, thân thiết. Ông hớt tóc chẳng khác nào ông Ba Bị mà bố mẹ vẫn dọa mỗi lần tôi hư. Ông hay chòng ghẹo những đứa bé trong làng, miệng ông nhai trầu đỏ lòm làm tất cả những đứa trẻ trong làng phải khiếp sợ. Nhưng khi thấy Đăng và Thắm bị ngã nước, sắp chết đuối ông đã vội vàng xuống cứu. Ẩn sau con người gàn dở ấy là cả một tấm lòng nhân hậu và lương thiện biết bao.Và còn rất nhiều câu chuyện nhỏ nhặt, vô cùng đời thường trong truyện khiến người ta đọc một lần rồi chẳng thể nào quên được. Có lẽ khi đọc cuốn sách này những đứa trẻ nông thôn sẽ như được sống lại những kí ức ngây thơ, hồn nhiên của mình. Chỉ là những câu chuyện vặt, câu chuyện nhỏ nhưng đầy chất nhân văn và thấm đẫm tình người.Truyện được viết bằng giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng, thấm đẫm chất trữ tình. Ngôn ngữ giản dị, tự nhiên, đậm chất Nam Bộ khiến người đọc cảm nhận được thân thương, gần gũi. Không chỉ vậy, Nguyễn Nhật Ánh còn tạo dựng tình huống đặc sắc, những chi tiết bất ngờ làm câu chuyện trở nên hấp dẫn, lí thú hơn.
Gấp cuốn sách lại, những gì đọng lại trong lòng mỗi người không chỉ là giọng văn đằm thắm, chân thành mà còn bởi tình người sâu sắc, cảm động, bởi những suy nghĩ hồn nhiên, ngây thơ nhưng hết sức chân thành. Qua tác phẩm, không chỉ tôi mà rất nhiều bạn khác sẽ rút ra cho mình bài học riêng cho mình: bài học về tình bạn, tình cảm hàng xóm, về tình cảm gia đình,…
Kiwi có hai màu trắng và nâu sẫm. Đầu chú như quả đu đu nhỏ. Hai tai luôn dỏng lên nghe ngóng. Hai mắt Kiwi tròn xoe, đen láy, rất tinh nhanh. Mũi chú đen bóng lúc nào cũng ươn ướt nước như người bị cảm cúm. Lưỡi chú thường vắt sang một bên, màu đỏ hồng, để lộ mấy cái răng nanh nhỏ, nhọn, trắng tinh ở hai bên mép. Thân chú được khoác một chiếc áo màu trắng, điểm thêm những đốm màu nâu trông rất duyên dáng. Đuôi chú có lông dày, tròn như củ cải đường lúc nào cũng rung rung thật ngộ nghĩnh. Ngực chú nở nang, bốn chân chạy nhanh thoăn thoắt.