Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài làm:
Đất rừng phương Nam là một vùng đất tuyệt vời với vẻ đẹp thiên nhiên tuyệt đẹp. Khi bước vào đất rừng này, ta sẽ được chìm đắm trong không gian xanh mát, trong lành và yên bình.
Cảm nhận về vẻ đẹp của đất rừng phương Nam không thể tả hết bằng lời. Cây xanh um tùm, rừng rậm ngập tràn sức sống, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp và hùng vĩ. Những cánh đồng bạt ngàn, những dòng sông uốn lượn, và những con suối nhỏ chảy róc rách, tất cả tạo nên một hài hoà tuyệt vời.
Ngoài ra, đất rừng phương Nam còn có nhiều loài động vật quý hiếm và đa dạng. Những con chim hót líu lo, những con thú hoang dũng mãnh, và những loài côn trùng đa màu sắc, tất cả đều là những chứng nhân cho sự phong phú và độc đáo của thiên nhiên ở đây.
Đất rừng phương Nam cũng có những ngôi làng cổ xưa, nằm giữa rừng xanh. Những ngôi nhà gỗ truyền thống, những con đường nhỏ nhắn, và những con hẻm labyrinthe, tất cả tạo nên một không gian độc đáo và lãng mạn.
Với tất cả những điều tuyệt vời này, đất rừng phương Nam thực sự là một viên ngọc quý của tổ quốc. Chúng ta cần bảo vệ và yêu quý vẻ đẹp thiên nhiên này, để con cháu chúng ta còn được thưởng thức và trân trọng nó trong tương lai.
Tham khảo
Trong đoạn trích “Đi lấy mật” có rất nhiều chi tiết thú vị, nhưng em thích nhất là đoạn tác giả miêu tả lại khung cảnh thiên nhiên của rừng tràm khi “ban mai dần dần biến đi”. Theo lời kể của An, khi mấy cha con ăn cơm xong thì bóng nắng mới bắt đầu lên, gió cũng bắt đầu thổi rao rao cùng với vô vàn ánh sáng vàng gieo xuống mặt đất. Đó quả thật là một khoảnh khắc đáng quý đầu tiên khi một ngày mới bắt đầu. Ở nơi rừng tràm hoang sơ ấy, tiếng chim hót líu lo trên rặng cây, nắng làm bốc hương hoa tràm lên ngây ngất, gió đưa mùi hương lan ra khắp rừng. Chao ôi! Thử hình dung về một vẻ đẹp tinh khôi đến thế, lòng người mới cảm thấy nhẹ bâng, như được gột rửa hết bao muộn phiền. Đặc biệt hơn cả, chúng ta không thể không kể đến hình ảnh của mấy con kì nhông nằm vươn mình phơi lưng trên gốc cây mục, chúng luôn luôn biến đổi màu sắc không ngừng mỗi khi có biến động nào đó và hàng nghìn con chim đủ các loại đang vỏt cánh bay lên. Chi tiết mô tả vẻ đẹp phong phú, sống động của rừng thực sự đã để lại ấn tượng không thể nào quên cho người đọc.
Tham khảo
Vẻ đẹp phong phú và sống động của rừng U Minh trong ''Đất rừng phương nam'' của nhà văn Đoàn giỏi đã để lại nhiều ấn tượng cho người đọc. Sau những giây phút yên tĩnh của rừng lúc ban mai biến đi cùng làn gió thổi rao rao với khối mặt trời tròn tuôn ra ánh sáng vài và làn hơi đất nhè nhẹ thổi qua tan dần theo hơi ấm mặt trời. Rừng cây đã bắt đầu trở nên sống động với những màu sắc và âm thanh tiếng chim hót líu lo . Hương hoa ngọt ngào cùng làn gió , động vật cũng bắt đầu động đậy. Nơi đây nhộn nhịp và rộn ràng biết bao tiếng của các loài muôn thú. Đứng trước khung cảnh bao la đất trời cũng khiến con người cảm động. Tác giả đã miêu tả rất tinh tế vùng rừng núi U Minh.
Tham khảo
Vẻ đẹp phong phú và sống động của rừng u minh đất rừng p. nam của nhà văn đoàn giỏi đã mang đến cho ng đọc 1 cách nhìn rất sâu sắc . sau nhx giây phút nghỉ ngơi của 3 tía con n vật an đã tả khái quát dc về đất rừng u minh . rừng u minh trong mắt của nhân vật an là một khu rừng nhộn nhịp đôi lúc lại rất yên tĩnh lạ thường . nơi đây có rất nhiều động vật .hương hoa cùng làn gó nhẹ lan tỏa khắp khu rừng . lời miêu tả của an đã đem đến cho ng đọc 1 cảm giác trù phú . đứng trc khung cảnh cảm động này tác gả đã miêu tả rất tinh tế về vùng núi u minh
Còn bao nhiêu mùa hè nữa tôi phải trả qua, chia tay bạn bè, nhớ thương mái trường, rời khỏi vòng tay âu yếm của thầy cô. Mùa hè đến, một cảm xúc và tâm trạng mà một đứa học sinh nào cũng từng trải. Tôi còn nhớ, một ngày đẹp trời mùa hè, ve kêu ran tai, lúc đó chúng tôi đã trải qua kì thi cuối năm đầy gay gắt. Giờ giải lao tới, đối với tôi bước ra khỏi lớp để đi dạo là một điều hiếm thấy, tôi luôn có cái suy nghĩ mà theo mấy đứa coi đó là ấu trĩ lạc hậu rằng :" Ra chơi là thời gian ngồi lại lớp học bài để mở mang đầu óc chứ ra ngoài kia lãng phí thời gian, đầu óc mụ mị". Nhưng quả thật bước ra khỏi lớp là cả một bầu trời tri thức, nên đừng nghĩ vậy. Ra khỏi lớp tôi ấn tượng nhất với vườn hoa của trường, nó khiến lòng tôi xao xuyến. Một khóm hoa hồng gai màu đỏ, tuy chúng có gai làm đau thật nhưng chúng có một vẻ đẹp rất riêng, cực kì quyến rũ và gợi tình. Thật trớ trêu, tôi lại là một người rất kì quặc, khi đứng gần hoa hồng tôi lại bị dị ứng với chúng, tiếc khi tôi không hợp với loài hoa quí phái này. Có một loài hoa mà tôi nhớ mãi, hồi đó tôi không biết tên nó, chỉ biết nó có gai rất to và nhọn hoa màu hồng đẹp vô cùng. Và hiếm thấy đứa học sinh nào lại gần nó, vì khi quệt phải cái gai nhọn của loài hoa đó thì buốt đến điếng người. Không phải tôi chỉ ấn tượng về loài hoa ấy bởi sự mạnh mẽ của nó mà vì tôi có được hay tên của nó từ cô Hiệu trưởng vào một buổi tập thể dục. Cô bảo hoa đó tên là "Xương rồng Bát Tiến" , nghe thấy cái tên đó tôi không thể nào quên được, thật hay và tráng lệ đúng không nào?
Nguồn : nguyen thi vang.
Em đăng đoạn trích lên được không em?