Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trời mưa, trời gió vác đó(1) ra đơm
Chạy vô ăn cơm chạy ra mất đó(2).
Kể từ ngày mất đó(3) đó(4) ơi
Răng đó(5) không phân qua nói lại đôi lời cho đây hay?
Từ đó mà tác giả dân gian sử dụng trong bài ca dao trên vừa là danh từ chỉ một dụng cụ đánh bắt, vừa là đại từ chỉ nơi chốn được "mượn" làm đại từ nhân xưng chỉ người. Từ đó(2), đó(3), đó(4) là thú vị và đa tầng nghĩa nhất vậy.
Bốn câu đầu của bài ca như khúc hát đồng dao hồn nhiên, tự nhiên, không có một ý tứ nào được “cài đặt”, chỉ thuật lại một sự việc: Mất đó - mất phương tiện đánh bắt cá của nhân vật trữ tình.
Bỗng nhiên, từ thể thơ bốn chữ, bài ca dao chuyển sang thể lục bát biến thể với âm điệu trầm buồn, day dứt. Nhờ một mối liên tưởng bất ngờ như một sự tình cờ, ngẫu nhiên mà tạo nên một sự kết nối lạ lùng giữa những chi tiết mang tính chất khác biệt nhất.
Sự chuyển loại danh từ (cái đó) sang đại từ (người đó) không phải với chủ đích dùng nghệ thuật chơi chữ thường gặp, mà đó là khoảnh khắc một vùng đau thường trực trong tâm hồn chàng trai đã bị tổn thương, rỉ máu.
Bi kịch tình yêu tan vỡ khiến cho tâm hồn chàng trai căng như một sợi dây đàn, chỉ một va chạm nhỏ cũng rung lên thành âm thanh, giai điệu: buồn thương, day dứt, trách móc, thở than, đợi chờ trong vô vọng... Tiếng lòng của chàng trai vượt ra khỏi câu chữ, đi kiếm tìm, gặp gỡ biết bao tri âm, tri kỉ trên cõi đời này.
=> Như vậy, từ "đó" có 2 nghĩa: nghĩa đen (chỉ dụng cụ bắt cá) và nghĩa bóng (chỉ người - người đó) để nói về nỗi lòng của nhân vật trữ tình: bị mất cắp, hoặc bi kịch tình yêu bị tan vỡ.
Đoạn thơ diễn tả cảm xúc vui mừng khôn xiết của gia đình sau nhiều ngày mong ngóng mẹ về. Mẹ đi vắng, cũng là lúc cơn bão ập đến. Cơn bão của thiên nhiên hay cơn bão trong lòng mỗi người khi không có mẹ? Mẹ trở về, thời gian xa vắng đã kết thúc, giống như cơn bão đã tan, trời lại quang mây, lặng gió. Người mẹ được tác giả so sánh như “nắng mới” trở lại, làm cho gian nhà ẩm ướt sau cơn bão như “sáng ấm” lên. Hình ảnh “nắng mới” là hình ảnh của mẹ, mẹ đã trở về xua đi sự trống trải, sự mong mỏi của mọi người trong gia đình.
k mk nha
chuẩn 100 % ko phải 99,9 %
Em thích nhất hình ảnh mẹ về như nắng mới vì hình ảnh nói lên sự ấm áp , dịu hiền . trìu mên và thương yêu của người mẹ tựa như nắng mới, tựa như sự mới mẻ, dịu hiền nhất của đất trời...
dạ, em biết rồi nhưng em đang hỏi những người khác chị nhé :))
Nghĩa 1 : Hổ mang bò lên núi : Con rắn Hổ Mang đang bò lên trên núi
Nghĩa 2 : Hổ mang bò lên núi : Con Hổ đem con Bò lên núi .
Chúng ta có thể hiueeur theo nhiều nghĩa bởi viết ko có tên riêng .
có nghĩa là:
con hổ mang con bò lên núi
câu đố vui mà hihi
Đúng ! Dell chép mạng . Nhưng cô mk thu bài " Em hãy kể về 1 kỉ niệm khó quên về tình bạn " . Nêm mk ko thể ghi ra đc
Tham khảo ạ:
Muôn vàn cảnh đẹp với nhiều sắc màu rực rỡ. Trong những sắc màu ấy, em thích nhất là màu xanh. Vì nó là màu của đồng bằng phì nhiêu lúa xanh mơn mởn, cây ăn quả tươi tốt báo hiệu một mùa bội thu. Mảng xanh thẫm của rừng núi mang đến cho ta không khí trong lành. Cạnh bên, đại dương mênh mông xanh thẳm của thiên nhiên ban tặng thật nhiều cá tôm, hải sản quý hiếm. Màu xanh đất nước là màu xanh vô tận dưới bầu trời cao vợi.
Xem thêm tại: https://doctailieu.com/viet-doan-van-mieu-ta-mau-sac-ma-em-yeu-thich-h1993
đây nha bn tham khảo:
Cuộc sống xung quanh ta có nhiều sắc màu kì diệu nào là xanh, đỏ, tím, vàng, lục, lam, chàm, tím... Mỗi màu đều có những vẻ đẹp riêng của nó. Với em, màu xanh vẫn là màu em thích nhất. Đó là màu xanh của đồng bằng, rừng núi, màu của biển cả mênh mang và cũng là màu của bầu trời trong xanh vời vợi trên kia. Hơn nữa, màu xanh còn là màu của những ước mơ, những hi vọng về những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống.
Khi mặt trời bắt đầu xuống núi, lúc đó hoàng hôn bao phủ lấy cả làng quê nơi em ở. Em vẫn thích ngắm cảnh hoàng hôn buông xuống, khiến cho mọi thứ êm ả và thanh bình đến lạ. Em vẫn thích cảm nhận không khí nhẹ nhàng và rất quê đó. Nó giúp cho mọi người thoải mái cảm nhận những phút giây cuối ngày.
Khi hoàng hôn bắt đầu buông xuống, những tia nắng măt trời bắt đầu héo hon và là là sát mặt đất. Nhìn cánh đồng lúa bảo la khi khoảnh khắc hoàng hôn xuống thật yên bình và nhẹ nhàng. Những làn gió nhẹ nhàng từ đâu thổi về khiến cho những bông lúa nặng trĩu bông khẽ đung đưa từ bên này sang bên khác.
Những chú trâu đang thung thăng gặm cỏ khi sắp kết thúc một ngày bước đủng đỉnh, thong thả chậm rãi bước về nhà theo tiếng sáo diều ở đằng xa. Các cô chú nông dân khi mặt trời tắt nắng cũng dừng công việc đồng áng để trở về nhà chuẩn bị bữa tối ấm cúng bên gia đình.
Ở cái giếng làng của xóm em, có một cây đa rất lớn và cái ao to trồng rất nhiều hoa sen. Mọi người cúi xuống rửa các dụng cụ làm đồng, cười nói rất vui vẻ, tiếng trẻ con reo hò khiến cho khung cảnh làng quê khi chiều muộn trở nên nhộn nhịp hơn.
Trên những mái ngói đỏ tươi có những làn khói trắng lan tỏa ra khắp không gian và mùi cơm thơm lừng. Có lẽ nhà ai đó đang nấu cơm buổi tối. Một khung cảnh thật yên bình, giản dị nhưng ấm áp và than quen biết bao.
Bọn trẻ chúng em khi hoàng hôn buông xuống thường kéo nhau ra đồng và ngắm cảnh mọi người về nhà, ngắm những chiếc xe tải chạy bon bon ở trên đường quốc lộ và ngắm mặt trời rớt núi.
Em rất thích những khoảnh khắc hoàng hôn buông xuống ở làng quê em. Nó thanh bình và rất yên ả.
1 .Mưa là một hiện tượng tự nhiên, xảy ra do sự ngưng tụ của hơi nước trên bầu trời, dưới dạng những đám mây, khi gặp điều kiện lạnh, tạo thành giọt nước, nặng hơn không khí, và rơi xuống mặt đất, tạo thành cơn mưa.
2.màu sắc mà ta thường thấy nhất trên bầu trời là màu xanh vì chỉ có chùm sáng xanh lam có bước sóng dài nhất đi vào khí quyển, bị tán xạ mạnh bởi lớp không khí và chịu phản xạ bởi hơi nước, bụi bặm làm cho bầu trời có màu xanh lam. ... Vũ trụ thì lại có màu đen mặc dù có Mặt trời và hàng vạn vì sao chiếu sáng
Có mưa khi nước biển bốc hơi lên tích tụ ở trên trời và khi nó quá tải thì sẽ bắt đầu mưa
Đây là ý mình hiểu nhé câu kia mình ko bt