K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

🌸 BÀI VĂN: Chuyến Về Quê Ngoại Ngày Tết

Mỗi khi nhắc đến Tết, em lại nhớ đến chuyến đi về quê ngoại vào dịp đầu năm – một trải nghiệm vừa ấm áp vừa đầy tiếng cười, khiến em không thể nào quên.

Vào sáng mùng 2 Tết, cả gia đình em khởi hành từ thành phố về miền Tây – quê ngoại em. Trời se lạnh, đường phố yên ắng sau những ngày giao thừa nhộn nhịp. Ai cũng háo hức vì đã lâu chưa được sum vầy cùng ông bà. Em ngồi bên cửa sổ xe, nhìn dòng xe thưa dần và những cánh đồng xanh mướt cứ thế nối tiếp nhau.

Khi vừa bước xuống xe, em đã thấy ngoại đứng trước cổng nhà, tay ôm bó hoa vạn thọ vàng rực, nụ cười rạng rỡ trên gương mặt hiền hậu. Ngoại bảo: “Về rồi đó hả mấy đứa? Vô ăn cơm Tết với bà!” Mâm cơm đã được chuẩn bị sẵn: thịt kho nước dừa, canh măng, bánh tét nhân chuối – toàn những món đặc trưng không thể thiếu trong ngày Tết quê em.

Suốt những ngày Tết ở quê, em được đi chợ Tết với cậu, chơi ô ăn quan với mấy bạn hàng xóm, rồi hái xoài trong vườn nhà ngoại. Nhưng điều em thích nhất là buổi tối cả nhà ngồi quanh bếp củi nướng bánh và kể chuyện. Ngoại kể chuyện thời xưa Tết còn gói bánh bằng lá chuối tươi, ba kể chuyện Tết thời thơ ấu đi bộ mấy cây số mới nhận được lì xì...

Chuyến đi ấy làm em thấy Tết thật sự là dịp để sum họp, gắn kết tình thân và giữ gìn những ký ức truyền thống đẹp đẽ. Em mong năm sau sẽ lại được về quê, sống lại những khoảnh khắc thân thương bên gia đình. Tham Khảo

23 giờ trước (16:24)

Bài văn:

Tết năm ngoái, em đã có một chuyến đi chơi thật đáng nhớ cùng gia đình đến thành phố Đà Lạt. Đó là lần đầu tiên em được đi xa vào dịp Tết nên em rất háo hức.

Chúng em khởi hành vào sáng mùng 2 Tết. Trên đường đi, em được ngắm những rừng thông xanh ngút ngàn và tận hưởng không khí se lạnh đặc trưng của Đà Lạt. Khi đến nơi, cả gia đình nghỉ tại một homestay nhỏ xinh ấm cúng. Trong suốt chuyến đi, em đã được tham quan Thung lũng Tình yêu, hồ Xuân Hương và vườn hoa thành phố rực rỡ sắc màu.

Em thích nhất là buổi tối được đi chợ đêm Đà Lạt, nơi có rất nhiều món ăn ngon như bánh tráng nướng, sữa đậu nành nóng và khoai lang nướng. Không khí Tết ở đây thật khác biệt: vừa nhộn nhịp, vừa ấm cúng, chan hòa niềm vui.

Chuyến đi tuy ngắn nhưng đã để lại trong em nhiều kỉ niệm khó quên. Em mong rằng năm nay cả nhà lại có thể cùng nhau đi chơi để đón một cái Tết thật vui vẻ và ý nghĩa.

HN
4 tháng 8

Mình nghĩ là

HN
4 tháng 8

Skeletion

4 tháng 8

penguins can't fly, buut they can swim well.

HN
23 giờ trước (16:02)

Ủa bạn tự trả lời mình hả

4 tháng 8

Âm /ə/

Âm /ɜː/

around

burn

away

learn

mother

work

doctor

girl

Âm /ə/ – thường xuất hiện ở âm không nhấn:

  • around: /əˈraʊnd/ → âm đầu tiên là /ə/
  • away: /əˈweɪ/ → âm đầu tiên là /ə/
  • mother: /ˈmʌðə(r)/ → âm cuối là /ə/
  • doctor: /ˈdɒktə(r)/ → âm cuối là /ə/ Âm /ɜː/ – thường nghe giống âm "ơ" dài, hay xuất hiện trong âm nhấn:
  • burn: /bɜːn/
  • learn: /lɜːn/
  • work: /wɜːk/
  • girl: /ɡɜːl/ Tham khảo
S
4 tháng 8

\(\left(\frac12\right)^{x-1}+3=\frac{25}{8}\)

\(\left(\frac12\right)^{x-1}=\frac{25}{8}-3\)

\(\left(\frac12\right)^{x-1}=\frac18=\left(\frac12\right)^3\)

⇒ x - 1 = 3

⇒ x = 3 + 1

⇒ x = 4

vậy x = 4

4 tháng 8

Bài thơ "Mùa thu sang" của Trần Đăng Khoa là một bức tranh thiên nhiên sống động, thể hiện sự chuyển mình nhẹ nhàng mà rõ nét của đất trời khi thu về. Tác giả sử dụng hình ảnh quen thuộc như lá rụng, gió heo may, bầu trời cao xanh để vẽ nên khung cảnh mùa thu trong trẻo, dịu dàng. Qua ngôn từ mộc mạc, bài thơ gợi lên cảm xúc nhẹ nhàng, sâu lắng trước vẻ đẹp của thiên nhiên. Những vần thơ của Trần Đăng Khoa tuy đơn giản nhưng chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa. Mùa thu không chỉ hiện lên bằng hình ảnh mà còn được cảm nhận bằng tâm hồn nhạy cảm của một đứa trẻ. Âm thanh, màu sắc và cảm xúc trong bài đều hòa quyện, tạo nên nét đặc trưng rất riêng. Bài thơ còn thể hiện sự gắn bó, yêu thiên nhiên tha thiết của nhà thơ. Cách miêu tả tinh tế giúp người đọc như được sống trong không khí thu. “Mùa thu sang” là một bài thơ trong sáng, gần gũi và giàu chất thơ.

tichs cho mik nha


DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
4 tháng 8

tác phẩm "Mùa Thu Sang" của Trần Đăng Khoa, dù ngắn gọn, lại mở ra một thế giới đầy chất thơ về sự chuyển mình của thiên nhiên. Bài thơ bắt đầu với những hình ảnh quen thuộc của mùa thu: tiếng trống trường và lá vàng rơi, gợi lên không khí trầm buồn nhưng cũng đầy bâng khuâng của sự chia ly, kết thúc một chu kỳ. Tuy nhiên, thay vì chìm đắm trong nỗi buồn, Trần Đăng Khoa lại tập trung vào sự sống động, nhộn nhịp của những cánh chim vội vã bay về phương Nam, mang theo cảm giác hối hả, gấp gáp nhưng cũng đầy năng lượng. Hình ảnh bầu trời trong xanh và nắng vàng hoe không chỉ tô điểm cho bức tranh thu thêm rực rỡ mà còn như lời khẳng định về sự tươi mới, trong trẻo của khoảnh khắc giao mùa. Đặc biệt, việc tác giả cảm nhận mùa thu không chỉ qua thị giác mà còn qua thính giác với tiếng sáo diều vút cao đã làm cho bài thơ có chiều sâu hơn, thể hiện sự tinh tế trong cảm nhận của một tâm hồn trẻ thơ. Mùa Thu Sang không chỉ là bức tranh về thiên nhiên mà còn là sự hòa quyện giữa cảnh vật và tâm hồn, cho thấy vẻ đẹp của mùa thu được nhìn nhận qua đôi mắt trong trẻo, hồn nhiên của tuổi học trò. Từ những chi tiết nhỏ bé, Trần Đăng Khoa đã khắc họa một mùa thu đầy thi vị, vừa quen thuộc vừa mới lạ, đánh thức những cảm xúc dịu dàng trong lòng người đọc.

cre: me

Một câu chuyện đượm buồn từ cây non bị tổn thương

Sáng hôm ấy, nắng nhẹ đổ vàng trên con đường em đi học, gió thì thầm qua những hàng cây quen thuộc. Bỗng ánh mắt em dừng lại nơi góc sân trường – nơi từng có một cây non mới được trồng, vươn mình đầy hy vọng. Nhưng hôm nay, nó đã bị bẻ gãy, chỉ còn lại chiếc thân cong queo, lá rũ rượi như đang khóc thầm.

Em đứng lặng người, thì một tiếng thì thầm dịu nhẹ vang lên, như gió lướt qua lá:

“Bạn nhỏ ơi... mình là cây non bị gãy đây. Mình chỉ mới chạm tay vào ánh nắng, chưa kịp lớn lên để che mát cho mọi người…”

Cây kể rằng, đêm qua có ai đó nghịch ngợm đã vô tình bẻ ngọt thân nó. Nó đau, không chỉ vì vết thương, mà vì giấc mơ xanh bị gián đoạn. Nó mơ được cùng những cây lớn trong sân trường góp bóng mát, cùng chim sẻ ríu rít mỗi sớm, được lũ học trò tíu tít đi ngang, cười đùa dưới cành mình.

Em ngồi xuống, nhẹ nhàng đặt tay lên lớp vỏ xước xát:

“Mình xin lỗi, cây ơi… Mình sẽ nói với thầy cô, để mọi người quan tâm hơn, chăm sóc lại cho bạn. Đừng buồn nhé. Dù bị gãy, bạn vẫn là một phần của màu xanh yêu thương trong lòng tụi mình.”

Từ hôm đó, em thường ghé lại góc sân, tưới nước cho cây, nói vài câu chuyện nhỏ. Và một ngày, từ phần gốc còn sống, mầm xanh lại vươn lên, như lời hồi sinh của hy vọng. Cây đã không cô đơn nữa.

Thông điệp: Hãy yêu thiên nhiên như chính người bạn thân của mình. Mỗi nhành cây, ngọn cỏ đều có cảm xúc – và sự sống đáng được trân trọng.

THAM KHẢO

4 tháng 8

Hôm ấy, một buổi sáng trong veo, tôi vội vã đạp xe đến trường. Khi đi ngang qua bồn hoa trước cổng, tôi giật mình nhìn thấy một cây non mới trồng nằm gục xuống, cành lá héo rũ, thân cây bị bẻ gãy. Tôi bỗng nghe tiếng xao động khe khẽ như một lời thì thầm buồn bã. Cây non đã kể cho tôi nghe câu chuyện của nó.

Cây kể rằng, nó vừa được trồng xuống cách đây vài ngày, tràn đầy sức sống và hy vọng. Mỗi buổi sáng, nó đón những tia nắng đầu tiên, nghe tiếng chim hót rộn ràng và cảm nhận từng hạt sương đêm còn đọng trên lá. Nó mơ ước lớn lên thật nhanh, xòe tán lá xanh mát để che bóng cho lũ học trò mỗi giờ ra chơi. Nó tưởng tượng mình sẽ trở thành một cái cây vững chãi, chứng kiến bao thế hệ học sinh trưởng thành. Nhưng ước mơ đó đã tan vỡ.

Đêm qua, một nhóm bạn nhỏ đùa nghịch, chạy đuổi nhau. Một bạn đã vô tình xô ngã nó. Lời nói xin lỗi không kịp thốt ra. Cây cảm thấy một cơn đau nhói chạy dọc thân cây non nớt. Thân cây bị gãy, gốc rễ lung lay, những chiếc lá xanh tươi bỗng chốc héo rũ. Nó nằm đó, lặng lẽ nhìn những ngôi sao mờ dần trong ánh bình minh, cảm thấy thất vọng và buồn bã. Câu chuyện của cây non đã khiến tôi vô cùng xúc động. Tôi đã hứa với cây rằng sẽ kể lại câu chuyện này, để mọi người hiểu và trân trọng hơn sự sống của mỗi loài cây, để không còn những cái cây nào phải chịu nỗi buồn như thế nữa.

4 tháng 8

\(\frac{27}{10}\) - \(\frac56\) : 3

= \(\frac{27}{10}\) - \(\frac56\) x \(\frac13\)

= \(\frac{27}{10}\) - \(\frac{5}{18}\)

= \(\frac{243}{90}\) - \(\frac{25}{90}\)

= \(\frac{218}{90}\)

= \(\frac{109}{45}\)

4 tháng 8

109/45

3 tháng 8

Đáp án hội thoại là:

What is her name?

Her name is Lucy.

Nghĩa là:

Tên cô ấy là gì?

Tên cô ấy là Lucy.

1Her name is lucy 2what is her nam?

3 tháng 8

1. Biện pháp tu từ:
Câu thơ sử dụng biện pháp điệp ngữ với từ "Ước" được lặp lại ở đầu hai dòng thơ.


2. Tác dụng của điệp ngữ:

  • Nhấn mạnh ước muốn tha thiết của người con đối với mẹ:
    • Mong mẹ luôn trẻ trung, hạnh phúc như thuở ban đầu.
    • Mong bản thân được sống bên mẹ trọn đời.
  • Tạo nhịp điệu nhẹ nhàng, sâu lắng cho câu thơ, thể hiện tình cảm chân thành và cảm động.
  • Gợi cảm xúc yêu thương, gắn bó sâu sắc giữa mẹ và con.

Biện pháp tu từ: Điệp ngữ

Trong đoạn thơ:

Ước mẹ sống trẻ hoài như buổi mới gặp cha Ước con được sống suốt đời bên mẹ”

Từ “Ước” được lặp lại đầu hai câu thơ – đó chính là biện pháp tu từ điệp ngữ.

Phân tích tác dụng của điệp ngữ “Ước”:

  • Nhấn mạnh nỗi khao khát chân thành và tha thiết của người con: Một ước mong mẹ mãi trẻ trung, sống bình yên, hạnh phúc; một ước mong được bên mẹ mãi mãi.
  • Tăng tính cảm xúc: Điệp ngữ “Ước” làm nổi bật tâm trạng mong mỏi, da diết, khiến người đọc cảm nhận được tình yêu lớn lao và sâu sắc của con dành cho mẹ.
  • Tạo nhịp điệu và sự liên kết: Việc lặp từ ở đầu câu tạo nhịp thơ nhẹ nhàng, uyển chuyển và gắn kết cảm xúc giữa hai câu thơ. THAM KHẢO