Em hãy viết một bài văn về sở thích chơi cầu lông
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mỗi dịp nghỉ hè, em lại được bố mẹ cho về quê chơi. Em thích nhất là được thức dậy sớm và đón bình minh trên cánh đồng cùng ông nội. Ông mặt trời từ từ vươn mình qua những dãy núi phía xa. Những ánh nắng tinh nghịch chiếu xuống mọi sự vật như đang tô điểm thêm vẻ đẹp cho thiên nhiên. Cánh đồng lúa bát ngát với những bông lúa xanh mơm mởn lắc lư trong gió. Em hít một hơi thật sâu và cảm nhận sự thanh bình, êm ả của buổi bình minh trên quê hương. Nó thật đẹp biết bao!
Tham khảo nhé 😁
Quê tôi, chỉ là một vùng quê ngoại ô thành phố, nơi có những cánh đồng lúa rộng bát ngát, nơi chiều chiều ta có thể thấy những trâu bò đang tấp nập từ bãi về dưới ánh nắng tàn. Vâng, với những đứa con đất quê như tôi, vẻ đẹp của cánh đồng như ánh lên màu vàng cuốn hút ấy. Từ ngày người làm nông quê tôi gieo hạt thóc đến ngày nhổ những mạ xanh mơn mởn cũng mất vài tuần trăng. Rồi từ hôm cấy đến ngày những lúa chín trĩu cành cũng ăn trọn cái công của nhà nông. Vì thế tôi yêu màu lúa chín, tôi thương cái cảnh bán lưng cho đất bán mặt cho trời. Màu lúa vàng ươm, thắm lên như màu của vàng, thứ không tưởng với nhiều người. Mỗi lần nắm trên tay những bông lúa trĩu vàng ấy, tôi như được nắm cả mồ hôi công sức được bỏ ra. Tôi yêu màu vàng của đồng lúa chín, yêu những hạt thóc vàng, rồi tôi còn lỡ thương thêm cái tấm lưng người nông, thương mãi cái cảnh đẹp dân dã này từ thuở còn thơ.
1. Mở bài:
Giới thiệu khung cảnh trước cơn mưa:
- Trời nắng kéo dài. Không khí oi bức. Cây cối như muốn khô héo.
- Bỗng có gió thổi mạnh, mát rượi. Mây xám đục đuổi nhau trên bầu trời.
- Bầy chuồn chuồn bay bay là là gần mặt đất, báo hiệu trời sắp mưa rất to.
2. Thân bài:
- Lúc sắp mưa:
+ Mây đen kéo đến đen kịt bầu trời.
+ Gió nổi lên dữ dội, mỗi lúc một mạnh.
+ Cây cối ngả nghiêng theo gió.
+ Cát và bụi tung lên mù mịt, không còn nhìn rõ lối …
- Lúc bắt đầu mưa:
+ Mưa bắt đầu tuôn xối xả, mạnh mẽ xuống vạn vật.
+ Cây cối hai bên đường ve vẩy tha hồ tắm mưa.
+ Người đi đường vội vã tìm chỗ trú mưa.
+ Hạt mưa to, trắng xóa. Mưa như trút nước.
+ Tiếng sấm ì ầm, chớp nhoang nhoáng loằng ngoằng trên bầu trời như muốn xé toạt màn mây đen kịt.
+ Nước chảy thành những dòng lớn trên mặt đất.
+ Đường phố bỗng chốc vui mắt với những chiếc áo mưa đủ màu.
+ Ô tô lao nhanh trên phố làm nước bắn tung tóe.
+ Có mưa khí trời mát mẻ hơn, ai cũng cảm thấy dễ chịu.
+ Hạt mưa nhỏ dần, thưa dần rồi ngớt hẳn.
+ Cầu vòng hiện ra. Bầu trời trở lại xanh trong, mát mẻ.
+ Chim chóc rời chỗ nấp vỗ cánh hót vang,
+ Cây cối xanh tươi, đẫm nước long lanh dưới ánh mặt trời.
+ Mọi người tiếp tục công việc của mình.
3. Kết bài:
- Bầu trời sau cơn mưa quang đãng, không khí mát mẻ.
- Vạn vật và con người vui tươi, dễ chịu.
1. Từ láy: hổn hển, quằn quại
Từ ghép đẳng lập: hạnh phúc, tức giận
2. Đoạn văn nói về tâm trạng của bố Enrico khi nghe thấy những lời của Enrico với mẹ - người đã hết lòng chăm sóc và yêu thương cậu
3. Phép điệp ngữ nối tiếp: người mẹ, có thể.
Để mình giải thích sơ qua nhé:
- Đầu tiên là về ngôi kể thì cái này tùy. Cậu có thể dùng ngôi thứ nhất (khi viết thì Cánh Cam sẽ là nhân vật "tôi") hoặc dùng ngôi thứ 3 là để xưng tên mọi người trong câu chuyện nhen.
- Tiếp theo là về nội dung thì cũng rõ rồi nhỉ.
- Cuối cùng là về ý nghĩa thì cần đề cao tình yêu thương, sự che chở hàng xóm: cậu cần nói rõ ra tình yêu thương mẹ con Cánh Cam và về tình nghĩa hàng xóm Bọ Dừa, Cào Cào...
BÀI THAM KHẢO (nguồn; mạng)
Một buổi chiều hè, Cánh Cam cùng mẹ đi dạo mát. Bất thình lình, từng tảng mây đen kéo đến che kín mặt trời, không gian một màu xám xịt.
Gió thổi dữ dội cuốn tung mọi thứ. Cánh Cam bay chới với cùng cát bụi. Con gió lốc đi qua, Cánh Cam thấy mình đang ở giữa đám cỏ dại đầy gai góc. Nó ngơ ngác nhìn quanh không thấy mẹ đâu cả. Cánh Cam đã hiểu rằng mình đã lạc mẹ, vì bị gió cuốn đến khu vườn hoang vắng, xung quanh chỉ có lũ ve sầu đang kêu rỉ rả. Cánh Cam sợ hãi vô cùng, nó lang thang đi tìm mẹ, chiều tối đã buông xuống, sương trắng đã treo trên đầu ngọn cỏ nhưng Cánh Cam vẫn chưa tìm thấy mẹ. Thật tội nghiệp! Nó gọi mẹ đến khản đặc cả giọng. Vừa gọi vừa khóc thảm thiết, hai hàng nước mắt tuôn rơi. Hay tin Cánh Cam bị lạc, Cào Cào, Bọ Dừa, Xén Tóc đều ngưng làm việc. Họ không thể tiếp tục công việc giã gạo, nấu cơm, cắt áo của mình mà vội vã đi tìm đứa bé bị lạc. Khu vườn hoang vắng lúc này như bị lay động. Tiếng gọi vang vọng trong bụi cây, khe đá. Ai cũng kêu to:
- Cánh Cam ơi! Về nhà thôi! Trời tối rồi đấy. Đừng đi quá xa nữa nhé!
Cuối cùng mọi người cũng tìm thấy Cánh Cam đang lả đi vì đói và mệt dưới gốc cây. Ai cũng muốn đón đứa bé về nhà mình nhưng Cánh Cam không chịu, nó quyết đi tìm mẹ. Cũng lúc đó, Cánh Cam mẹ đang hớt hải đi tìm con thì nghe tiếng gọi liền chạy đến. Gặp được con, Cánh Cam mẹ mừng lắm. Hai mẹ con ôm chầm lấy nhau và không nói nên lời. Mọi người đều vui mừng vì cánh Cam đã tìm thấy mẹ.
Những tiếng ve kêu râm ran trong vòm lá như một dàn hợp xướng báo hiệu mùa hè đã đến. Mùa hè đến thật rồi! Thời tiết mùa hè rất nóng, nhưng em luôn háo hức mùa hè. Vì vào mùa hè cũng là lúc báo hiệu chúng em sắp được nghỉ hè để được vui chơi thỏa thích bên gia đình. Ánh nắng mặt trời nhảy nhót như những chú bé tinh nghịch .Mặt trời là mẹ còn tia nắng mùa hè là những đứa con đang vui chơi. Hè tới, em thường ở nhà giúp bà quét nhà và ôn lại những kiến thức cũ. Mùa hè là mùa đã để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất.
Câc từ ghép và từ láy in đậm nhé.
hững bông phượng nở đỏ rực sân trường, ve kêu râm vang báo hiệu hè về. Mùa hè đến rồi, mùa mà bọn học sinh chúng em vui thích nhất. Mùa hè bắt đầu những cuộc phiêu lưu kì thú, những cuộc thám hiểm li kì, kịch tính của những đứa trẻ. Mùa hè được nghỉ học nên đứa nào cũng vui, nhìn đứa nào cũng tươi cười rạng rỡ.
Mùa hè năm nay, em được đi biển Nha Trang chơi. Em thích lắm. Biển Nha trang rất đẹp và mát. Nha Trang có rất nhiều người đến tắm biển. Biển thích lắm, em tắm biển rồi ăn quà vặt, vui chơi đến hết ngày. Trời nắng lên, mẹ bảo em lên thoa kem để tránh cháy nắng. Rồi em nằm trên ghế thư giãn, tận hưởng một mùa hè. Đón hè ở Nha Trang thật vui. Khi về nhà, ba mẹ cho em đi siêu thị sắm quần áo mới và sách vở để bước vào năm học mới.
Em thích lắm mùa hè đáng yêu!
Môn thể thao yêu thích nhất của tôi là cầu lông, và tôi nghĩ đây là một môn thích hợp cho những cô gái như tôi. Tôi đã chơi cầu lông kể từ khi 12 tuổi, và nó rất tốt để tôi cải thiện chiều cao của mình. Nó cần ít nhất hai người chơi, và chúng ta phải dùng vợt để đánh trái cầu qua lưới. Tuy nhiên, chúng ta luôn có thể chơi cầu dưới dạng đồng đội kép với hai người chơi mỗi đội hoặc chơi theo nhóm lớn hơn. Điểm được tính khi chúng ta đánh cầu qua được lưới, và nó phải tiếp đất bên trong phần sân của đối thủ. Chúng ta cũng có thể ghi điểm khi đối thủ đánh cầu nhưng nó không bay qua được lưới hoặc không nằm trong sân phía chúng ta. Người vừa ghi điểm sẽ được phát cầu, và việc người phát cầu hay người nhận cầu ghi được điểm là không thành vấn đề. Có một trọng tài ngồi trên một chiếc ghế cao bên ngoài sân đấu và kế bên tấm lưới. Người đó là người quyết định xem trái cầu có chạm lưới hay là có bay ra khỏi giới hạn sân hay không. Mỗi set đấu được tính đến lúc 21 điểm, nếu cả hai người chơi đều chạm mức 20 điểm, họ phải tiếp tục chơi đến khi một trong hai có cách biệt tỉ số là 2 điểm, ví dụ như 24 và 22. Có 3 set đấu trong một trận, và người nào thắng được 2 set thì người đó là người thắng chung cuộc. Đây là một môn thể thao khá đơn giản và không có quá nhiều quy tắc, và nó không yêu cầu một nền tảng thể lực lý tưởng. Hầu hết các bạn nữ trong trường tôi đều chọn môn này trong giờ Giáo dục thể chất, và chúng tôi có thể vừa vui chơi vừa cải thiện sức khỏe của mình cùng một lúc.