cảm thụ văn học bài về ngôi nhà đang xây giúp mình với
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bạn tham khảo:
Câu chuyện "Về miền Đất Đỏ" muốn nhắn nhủ với người đọc rằng, mỗi con người cần trân trọng và gắn bó với quê hương, mảnh đất của mình. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, ta vẫn có thể tìm thấy vẻ đẹp và giá trị cuộc sống qua những điều giản dị, và từ đó trưởng thành hơn trong nhận thức về chính mình và cuộc sống.
Mùa Xuân trên dòng sông
Mùa xuân về mang theo sóng gió ấm áp dọc bờ sông, đánh thức mọi thứ sau giấc ngủ dài của mùa đông lạnh giá. Dòng sông như góc tỉnh, nước trong xanh, trong veo như tấm gương soi bóng mây trời. Hai bên bờ biển, cây cối bắt đầu thâm hụt lộc, sắc xanh mơn mở lớp phủ kín đôi bờ biển. Những cánh hoa dại đua nhau khoe sắc, thả xuống dòng nước nhẹ nhàng nhẹ nhàng. Tiếng chim hót rộn rã, tiếng côn trùng ríu như hòa nhịp cùng khúc nhạc xuân.
Mùa Hạ trên dòng sông
Mùa hè, mặt trời rực rỡ rực sáng khắp nơi, tạo dòng sông trở nên lột xác dưới ánh nắng. Nước sông xanh ngắt, trong suốt đến khả năng có thể nhìn thấy những viên sỏi nhỏ dưới đáy. Dòng sông mùa hạ trở nên sôi động hơn bao giờ hết, khi lũ trẻ trong làng chạy đến bờ sông nô đùa, bơi lội mát mẻ. Tiếng cười nói, trò chơi đùa vang vọng khắp nơi. Những hàng cây ven sông, giờ đây xanh mướt, tỏa bóng mát rượi. Mỗi cơn gió thổi lại mang theo mùi hương của lá cây, của hoa cỏ đồng nội.
Mùa Thu trên dòng sông
Khi thu về, dòng sông che lên mình vẻ đẹp thanh bình, dịu dàng. Mặt nước trở nên yên tĩnh như hoành, phản chiếu bầu trời trong xanh, điểm xuyết vài ánh mây trắng lững trôi. Những chiếc lá vàng rơi nhẹ nhàng xuống sông, nổi bồng bềnh theo dòng nước. Không khí du mát, đôi khi phản xạ mùi hương của lúa chín từ cánh đồng xa. Buổi chiều, ánh mặt trời nhẹ nhàng chiếu xuống, tạo nên một sắc vàng ánh sáng, phủ lên mặt sông một vẻ đẹp tĩnh tĩnh và lãng mạn.
Mùa Đông trên dòng sông
Đông về, dòng sông chìm trong cái lạnh giá. Mặt nước như chùng xuống, u trầm, Yên tĩnh trôi. Những hàng cây ven sông cũng trơ trọi, hoa khẳng định khi đứng im như chịu cái lạnh của mùa đông. Không còn tiếng chim ríu rít, không còn sắc hoa rực rỡ, chỉ có sóng gió lạnh nhẹ thổi qua, làm mặt nước suối sóng lăn tăn. Màu sắc mờ mắt, bầu trời mờ đục mang lại cho dòng sông mùa đông vẻ đìu hiu, u buồn, nhưng cũng đầy vẻ hấp và bền bỉ.
tham khảo:
Mừng Đảng, mừng Xuân, hội làng quê em tổ chức vào đầu tháng Giêng, ngay tại sân đình. Trước ngày diễn ra lễ hội, cổng đình được trang trí với cờ phướn treo đu màu sắc, rực rỡ và vui mắt. Biểu ngữ Mừng Đảng, Mừng Xuân treo cao ngay cổng chào đón mọi người đến đình xem hội. Mọi người ăn mặc lịch sự, quần áo mới trang trọng, các bà, các chị diện áo mới còn thơm phức mùi vải sợi. Hội làng được khai mạc bằng lễ dâng hương cúng tổ tiên, thành hoàng thật long trọng. Sau lễ dâng hương là hội thi kéo co của các đội trong làng. Trên quãng sân rộng, sau hồi trống dài nổi lên, các đội kéo co gò lưng kéo sợi dây về phía mình. Theo nhịp trống, người xem hội hò reo cổ vũ thật hào hứng, sôi nổi. Em thật vui và yêu thích xem hội kéo co. Hội làng gắn kết tình yêu quê hương. Em thấy yêu quê mình tha thiết.
“Nhân cách, cách ứng xử của người thầy là sức mạnh có ảnh hưởng to lớn đối với học sinh, sức mạnh đó không thể thay thế bằng bất kỳ cuốn sách giáo khoa nào, bất kỳ câu chuyện châm ngôn đạo đức, bất kỳ một hệ thống khen thưởng hay trách phạt nào khác. “– Usinxk.
Thực tế, câu chuyện này cũng có khá nhiều dị bản nhưng ý nghĩa của câu chuyện thì vẹn nguyên và đầy tính nhân văn. Nhiều người đọc xong câu chuyện đều đồng ý quan điểm, giáo dục là làm cho con người biết hướng thiện, giáo dục không phải là sự trừng phạt!
Chắc chắn rồi! Dưới đây là phân tích từ loại trong câu văn bạn đã đưa ra:
1. Đất: danh từ
2. nghèo: tính từ
3. nuôi: động từ
4. những: từ chỉ định (đại từ chỉ định)
5. anh hùng: danh từ
6. Chìm: động từ
7. trong: giới từ
8. máu: danh từ
9. chảy: động từ
10. lại: trạng từ
11. vùng: danh từ
12. đứng: động từ
13. lên: trạng từ
Khi những hạt mưa rơi xuống, những tàu lá cau như thức dậy, vươn mình đón lấy từng giọt nước trong sự vui mừng. Lá cau khẽ run rẩy, thì thầm với gió, như đang kể cho nhau nghe những câu chuyện xưa cũ, lưu giữ những kỷ niệm mưa về trong lòng đất.
Bạn tham khảo:
Cảm thụ văn học về bài viết về "ngôi nhà" thường gợi ra những cảm xúc sâu sắc và suy ngẫm về nơi chốn, tổ ấm, và kỷ niệm. Ngôi nhà không chỉ là nơi để trú ngụ mà còn là một không gian gắn liền với cảm xúc, những dấu ấn của tuổi thơ, tình yêu thương gia đình, hay sự trưởng thành của mỗi con người.
Khi đọc một bài văn mô tả ngôi nhà, ta có thể cảm nhận được sự gắn kết giữa con người và không gian sống của họ. Ngôi nhà không đơn thuần là những bức tường, mái ngói, mà là nơi chứa đựng bao kỷ niệm, bao cảm xúc, là minh chứng cho sự chăm sóc, yêu thương của những người thân yêu. Ngôi nhà là nơi ta luôn tìm về, nơi ta cảm thấy bình yên, nơi những thử thách cuộc sống bên ngoài có thể được gạt bỏ, nơi những mối quan hệ được xây dựng và vun đắp.
Nếu bài văn đề cập đến những hình ảnh về ngôi nhà cũ, cảm giác hoài niệm, tiếc nuối có thể nổi lên. Những chi tiết như mái hiên rêu phong, cửa sổ với ánh nắng lọt qua từng khe nhỏ, hay những bức tranh đã phai màu theo năm tháng… tất cả đều mang lại cho người đọc một cảm giác thân thương, gần gũi. Đồng thời, bài văn có thể khơi gợi lên những suy nghĩ về sự trôi qua của thời gian, về những sự thay đổi trong cuộc sống và mối quan hệ giữa con người và không gian xung quanh.
Tuy nhiên, nếu ngôi nhà trong bài văn là một không gian hiện đại, đầy đủ tiện nghi, người đọc có thể cảm nhận được sự vững chãi, sự tiến bộ và sự phát triển của xã hội. Ngôi nhà là biểu tượng của sự thành đạt, của một cuộc sống đầy đủ và đầy hy vọng cho tương lai.
Trong tất cả các trường hợp, ngôi nhà không chỉ là một nơi ở mà còn là một phần của tâm hồn con người, là biểu tượng của sự bình yên, tình yêu thương, và những gắn kết sâu sắc trong mỗi cá nhân và cộng đồng.