K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đọc văn bản sau và trả lời:  Cô gái đẹp và hạt gạo Làng nọ có một cô gái đẹp tên là H'bia Muga. Chàng trai nào cũng thích H'bia Muga. Mỗi lần, cô bước chân ra bến tắm, cây cỏ, cá nước yêu cô, nhưng khi cô ở nhà, các vật: nồi, hũ, vại - lại không yêu cô vì cô hay chê bai. Một hôm, cô ngồi chải tóc, cơm nguội ở trong nồi hỏi: - Cô đẹp là nhờ cơm gạo, sao cô lại cứ chửi bới, khinh rẻ lũ tôi mãi thế? H'bia...
Đọc tiếp

Đọc văn bản sau và trả lời: 

Cô gái đẹp và hạt gạo

Làng nọ có một cô gái đẹp tên là H'bia Muga. Chàng trai nào cũng thích H'bia Muga. Mỗi
lần, cô bước chân ra bến tắm, cây cỏ, cá nước yêu cô, nhưng khi cô ở nhà, các vật: nồi, hũ, vại -
lại không yêu cô vì cô hay chê bai.
Một hôm, cô ngồi chải tóc, cơm nguội ở trong nồi hỏi:
- Cô đẹp là nhờ cơm gạo, sao cô lại cứ chửi bới, khinh rẻ lũ tôi mãi thế?
H'bia Muga nghe nói, mặt cau có bực bội:
- Ta đẹp là do công cha mẹ ta sinh ra chứ ta thèm gì nhờ lũ nhếch nhác, bẩn thỉu bọn mi.
- Thế không có bọn tôi thì mẹ cô làm gì có sữa cho cô bú.
Nghe cơm nguội nói, không nén được cơn giận. H'bia Muga lấy một cục cơm nguội ở trong
nồi ném bịch xuống đất và nói:
- Bây giờ lũ mi muốn đi đâu thì đi, đừng ở trong nhà ta nữa.
Thấy tính tình cô gái như vậy, một hôm, nhân lúc cô ngủ say, tất cả đồ đạc bàn với nhau,
không có đồ vật nào không ghét H'bia Muga. Gạo nói:

- Các bác cứ để em đi khỏi nhà này. Em đi thì cô ta sẽ đói. Đói một bữa, hai bữa cô ta còn
chịu được, nhưng đói bẩy bữa, mười bữa thì không chịu được. Rồi cô ta sẽ phải đi đào củ mài, củ
chuối mà ăn. Da cô sẽ đen lại, tóc cô sẽ cứng lại. Lúc đó cô ấy không dám khinh chị em ta nữa.
Nghe xong, tất cả đều phục lý lẽ của gạo. Khuya, chúng xúm nhau lật cầu thang(1) để họ
hàng nhà gạo lăn ra rừng sâu ở.
Sáng hôm sau, trời vừa rạng đông, chim chóc thức dậy hót vang, cô gái cũng thức dậy. Đói
bụng, cô vào buồng xách bầu gạo ra nấu cơm nhưng bầu gạo không còn một hạt. Cô đi tìm thóc,
thóc cũng không thấy đâu. Mặt trời càng lên cao, bụng càng đói, cô ra chòi để lấy thóc, nhưng
chòi cũng trống không. Buồn quá, cô về nhà ngồi khóc, cứ hồn Mơngách Mơnđê(2) mà kêu.
Khóc chán cô lại ra rừng tìm thóc, nhưng rừng sâu thăm thẳm, gai góc ngập đầu, không
thấy bóng một cây lúa nào.
Một ngày, hai ngày, rồi ba ngày, cô gái lần đến hàng xóm vay gạo, nhưng không ai muốn
cho vay. Ngày thứ sáu, thứ bảy, cô vác cuốc đi đào củ mài, đeo giỏ xuống suối nhặt ốc, bắt cá...
Phần vì đói, phần vì mưa nắng, chẳng bao lâu da cô đen, tóc cứng. Từ đó ban ngày cô vào rừng,
ban đêm về nằm một mình. Không ai lui tới chơi cùng cô. Một đêm nằm mơ thấy Mơngách
Mơnđê hiện ra:
- Em là cô gái xinh đẹp, nhưng em lười nhác, lại còn khinh rẻ đồ đạc trong nhà, khinh cả
gạo, cả lúa là những thứ làm cho em trắng da, dài tóc nên chúng bỏ đi. Ta là thần Lúa, thấy em đã
bỏ nhiều tính xấu, ta sẽ bảo các con ta trở về với em.
H'bia Muga nghe vậy thì vô cùng sung sướng. Khi cô mở mắt ra, trời đã rạng đông. Bước
ra đầu sàn, cô vừa lật chiếc cầu thang lên thì hàng đàn gạo thóc tất tưởi kéo về...
Thấy gạo về, H'bia Muga mừng rơi nước mắt. Từ đó cô quý trọng các thứ trong nhà, ngày
ngày theo chị em ra rừng hái rau, bắt cá.
Chỉ ra 1 chi tiết kì ảo có trong văn bản trên và nêu tác dụng của chi tiết kì ảo ấy.

0
Đợi mẹ  Em bé ngồi nhìn ra ruộng lúa Trời tối trên đầu hè. Nửa vầng trăng non Em bé nhìn vầng trăng, nhưng chưa nhìn thấy mẹ Mẹ lẫn trên cánh đồng. Đồng lúa lẫn vào đêm Ngọn lửa bếp chưa nhen. Căn nhà tranh trống trải Đom đóm bay ngoài ao. Đom đóm đã vào nhà Em bé nhìn đóm bay, chờ tiếng bàn chân mẹ Bàn chân mẹ lội bùn ì oạp phía đồng xa Trời về khuya lung linh trắng vườn hoa mận trắng Mẹ đã bế...
Đọc tiếp

Đợi mẹ 

Em bé ngồi nhìn ra ruộng lúa
Trời tối trên đầu hè. Nửa vầng trăng non

Em bé nhìn vầng trăng, nhưng chưa nhìn thấy mẹ
Mẹ lẫn trên cánh đồng. Đồng lúa lẫn vào đêm

Ngọn lửa bếp chưa nhen. Căn nhà tranh trống trải
Đom đóm bay ngoài ao. Đom đóm đã vào nhà

Em bé nhìn đóm bay, chờ tiếng bàn chân mẹ
Bàn chân mẹ lội bùn ì oạp phía đồng xa

Trời về khuya lung linh trắng vườn hoa mận trắng
Mẹ đã bế vào nhà nỗi đợi vẫn nằm mơ
(Tác giả: Vũ Quần Phương)

Câu 1: Em hiểu như thế nào về hình ảnh cuối bài thơ:

'' Trời về khuya lung linh trắng

                                vườn hoa mận trắng

Mẹ bế vào nhà nỗi đợi vẫn nằm mơ ''?

Câu 2: Chỉ ra và cho biết tác dụng của biện pháp tu từ trong câu thơ:

'' Mẹ lẫn trên cánh đồng

   Đồng lúa lẫn vào đêm''

Câu 3: Từ '' chân '' trong câu thơ '' Bàn chân mẹ lội bùn ì oạp phía đồng xa '' được hiể theo nghĩa gốc hay nhĩa chuyển?

2

mình cần gấp ạ

11 tháng 3

Hi

 

11 tháng 3

Bài làm :

Xã hội ngày nay đang phát triển theo hướng công nghiệp hóa và hiện đại hóa, nhằm mang lại cuộc sống tiện nghi hơn cho con người. Điều này đã dẫn đến việc sử dụng bao bì ni lông ngày càng phổ biến và rộng rãi, bởi nó giúp đơn giản và thuận tiện việc vận chuyển hàng hóa. Tuy nhiên, đằng sau những lợi ích đó, bao bì ni lông cũng mang đến những tác hại không lường trước cho cuộc sống và môi trường.

Dễ dàng nhận thấy rằng trong mỗi gia đình, bao ni lông được sử dụng hàng ngày để đựng thực phẩm và đồ đạc mua từ chợ hay siêu thị. Dù chúng có chứa bất kỳ đồ vật nào, từ vài kg đến cả chục kg, túi ni lông luôn tạo ra sự gọn gàng và thuận tiện cho việc di chuyển. Nhà hàng, quán ăn và siêu thị cũng sử dụng túi ni lông để đóng gói đồ ăn dành cho khách hàng. Túi ni lông đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi người, và trung bình mỗi người sử dụng hơn hai chiếc túi ni lông mỗi ngày. Điều này dẫn đến việc lượng rác thải, chủ yếu là bao ni lông, ngày càng tăng lên.

Nguyên nhân chính của việc sử dụng bao ni lông là sự tiện lợi mà chúng mang lại. Tùy theo kích cỡ, chúng có thể chứa được các đồ vật từ nhẹ đến nặng, từ vài kg đến cả chục kg. Ngoài ra, một lý do khác không thể bỏ qua là do người dân chưa thực sự nhận thức được tác hại lớn mà bao ni lông gây ra cho cuộc sống và môi trường. Hiện nay, chưa có phương pháp hoặc vật liệu thay thế nào có thể thay thế hoàn toàn bao ni lông.

Hậu quả của việc sử dụng bao ni lông là gây ô nhiễm nghiêm trọng cho môi trường sống của con người. Một chiếc túi ni lông cần mất nhiều năm để phân hủy hoàn toàn, và việc chôn nó xuống đất sẽ gây ảnh hưởng và làm giảm chất lượng đất, gây hạn chế canh tác hoa màu và ảnh hưởng đến nguồn nước ngầm. Xử lý bằng cách đốt hoặc xử lí bao ni lông cũng gây ô nhiễm không khí, ảnh hưởng đến sức khỏe của chúng ta và tương lai của những thế hệ sau.

Hiện nay, nhà nước, tổ chức và cá nhân đã đưa ra nhiều biện pháp thay thế túi ni lông, như sử dụng sản phẩm từ mây, tre, đan hoặc túi giấy tự phân hủy. Tuy nhiên, hiệu quả vẫn chưa cao, và cần mở rộng và phổ biến những giải pháp này để nhiều người biết đến. Ngoài ra, mỗi người dân cần có ý thức hạn chế sử dụng túi ni lông và thay thế bằng các vật liệu thân thiện với môi trường, nhằm giảm thiểu tác hại của túi ni lông.

Chúng ta không thể phủ nhận lợi ích của túi ni lông trong cuộc sống, nhưng chúng ta cũng nhận thức được những tác hại kinh khủng mà nó mang lại cho cuộc sống và môi trường. Vì vậy, mỗi người chúng ta cần hạn chế việc sử dụng túi ni lông để bảo vệ môi trường không chỉ cho chúng ta mà còn cho các thế hệ tương lai.

12 tháng 3

nuộc lạc là Mối buộc của sợi lạt. Nuộc lạt ở trên mái nhà rất nhiều, thể hiện tình yêu thương kính trọng. Công lao của ông bà và nỗi nhớ của con cháu thể hiện tình yêu thương ấy với ông bà của mình. 

 

 

Hà Nội không chỉ nổi tiếng với những di tích lịch sử, văn hóa mà còn thu hút du khách bởi những sản vật đặc trưng. Các loại trái cây như cam Canh, bưởi Diễn, hồng Lam... mỗi loại đều mang hương vị riêng biệt, làm say lòng thực khách. Ẩm thực Hà Nội cũng vô cùng phong phú với những món ăn như phở, bún chả, bún thang... mang đậm hương vị truyền thống. Không thể không nhắc đến các làng nghề truyền thống như làng gốm Bát Tràng, làng tranh Đông Hồ... nơi lưu giữ những giá trị văn hóa độc đáo của dân tộc. Mỗi sản vật đều góp phần tạo nên nét đẹp riêng cho Hà Nội, khiến du khách luôn muốn quay lại khám phá.

Ngày xửa ngày xưa, có hai chị em cùng cha khác mẹ, chị tên là Tấm, em tên là Cám. Mẹ Tấm mất sớm, sau đó mấy năm cha Tấm cũng qua đời, Tấm ở với dì ghẻ là mẹ Cám. Bà mẹ kế này rất cay nghiệt, bắt Tấm phải làm hết mọi việc nặng nhọc từ việc nhà đến việc chăn trâu cắt cỏ.… Một hôm bà ta cho hai chị em mỗi người một cái giỏ bảo ra đồng xúc tép, còn hứa "Hễ đứa nào bắt được đầy giỏ thì...
Đọc tiếp
Ngày xửa ngày xưa, có hai chị em cùng cha khác mẹ, chị tên là Tấm, em tên là Cám. Mẹ Tấm mất sớm, sau đó mấy năm cha Tấm cũng qua đời, Tấm ở với dì ghẻ là mẹ Cám. Bà mẹ kế này rất cay nghiệt, bắt Tấm phải làm hết mọi việc nặng nhọc từ việc nhà đến việc chăn trâu cắt cỏ.… Một hôm bà ta cho hai chị em mỗi người một cái giỏ bảo ra đồng xúc tép, còn hứa "Hễ đứa nào bắt được đầy giỏ thì thưởng cho một cái yếm đỏ". Ra đồng, Tấm chăm chỉ bắt được đầy giỏ, còn Cám thì mải chơi nên chẳng bắt được gì. Thấy Tấm bắt được một giỏ đầy, Cám bảo chị : - Chị Tấm ơi, chị Tấm! Đầu chị lấm, chị hụp cho sâu, kẻo về mẹ mắng. Tin là thật, Tấm bèn xuống ao lội ra chỗ sâu tắm rửa. Cám thừa dịp trút hết tép của Tấm vào giỏ của mình rồi ba chân bốn cẳng về trước. Lúc Tấm bước lên chỉ còn giỏ không, bèn ngồi xuống bưng mặt khóc hu hu. Nghe tiếng khóc của Tấm, Bụt liền hiện lên hỏi : - Làm sao con khóc ? Tấm kể lể sự tình cho Bụt nghe, Bụt bảo: - Thôi con hãy nín đi ! Con thử nhìn vào giỏ xem còn có gì nữa không? Tấm nhìn vào giỏ rồi nói :  - Chỉ còn một con cá bống. - Con đem con cá bống ấy về thả xuống giếng mà nuôi. Mỗi bữa, đáng ăn ba bát thì con ăn hai còn một đem thả xuống cho bống…Nói xong Bụt biến mất. Tấm làm theo lời Bụt thả bống xuống giếng. Rồi từ hôm ấy trở đi, cứ mỗi bữa ăn, Tấm đều để dành cơm, giấu đưa ra cho bống. Mỗi lần nghe Tấm gọi, bống lại ngoi lên mặt nước đớp những hạt cơm của Tấm ném xuống… (Kho tàng truyện cổ dân gian Việt Nam - Nguyễn Đổng Chi) Câu 9 . Em hãy chỉ ra và nêu ý nghĩa của yếu tố hoang đường, kì ảo trong đoạn trích trên? mọi người giúp mình câu này với ạ mình cần gấp
1
11 tháng 3

kia là nó bảo trút hết sao vẫn con con cá bống

nhớ tặng coin cho mình nhe