Thư của đại sứ của một nước trình với một nước khác (7 chữ cái,bắt đầu bằng chữ Q).
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Buổi sáng, các chú công nhân đang làm đường.Mọi người đang hăng hái làm việc.Người thì xúc đất, người thì bê đá lát đường. Ai nấy đều bận rộn với công việc riêng của mình.
Từ in đậm là vị ngữ nha
Thanks bạn nhiều nhé! Lần sau không đăng những câu hỏi kiểu này nha!
Dưới bóng tre của ngàn xưa- Trạng ngữ
Thấp thoáng- Vị ngữ
Mái đình mái chùa cổ kính- Chủ ngữ
Dưới bóng tre của ngàn xưa là trạng ngữ
Thấp thoáng là vị ngữ
Mái đình mái chùa cổ kính là chủ ngữ
Sáng nay em đến trường từ sớm, vì muốn được ngắm trọn vẹn khung cảnh buổi sớm của trường.
Trời mùa đông, nên dù đã 6 giờ 30 phút rồi mà vẫn chưa sáng hẳn. Hàng đèn trên sân trường vãn chưa được tắt đi. Khi em đến, có vài bạn khác cũng đã đứng trò chuyện ở hành lang lớp học rồi. Ở góc sân, cô lao công đang gom nốt lá khô để đổ vào thùng rác. Bác bảo vệ thì đang tưới nước cho vườn hồng trước thư viện. Bước trên sân gạch còn ẩm ướt hơi sương, em cảm thấy thật lạ. Bởi sân trường rộng rãi và yên tĩnh quá. Các bạn học còn chưa đến, còn lũ chim thì đi tránh rét cả rồi. Bước vào lớp học, em ngồi vào chỗ mà thấy lớp hôm nay sao rộng quá. Nên lại ra hành lang để ngồi. Ở đó, em ngắm nhìn sân trường từ từ sáng lên bởi ánh mặt trời, vừa cảm nhận bầu không khí se lạnh, trong lành của buổi sớm. Dần dần, các bạn học sinh cũng đến đông đủ hơn. Sân trường lại rộn ràng, tấp nập. Nghe tiếng nói tiếng cười náo nhiệt xung quanh mình, em cảm giác như bây giờ ngôi trường mới tỉnh dậy sau giấc ngủ dài. Đây mới chính là trường học mà em vẫn quen thuộc.
Bỗng tiếng chuông reo quen thuộc vang lên. Các bạn học sinh nhanh chóng trở về lớp học. Các cửa lớp như viên nam châm khổng lồ, hút hết đàn bướm áo trắng, để lại sự trống vắng cho sân trường.
Em lớn lên trong những câu chuyện cổ tích của bà, những câu chuyện đã cùng em lớn lên, nuôi dưỡng tâm hồn và cũng chứa đựng biết bao tình cảm thương yêu của bà dành cho em. Bà ngoại chính là người em vô cùng yêu mến và kính trọng, ở bà luôn có một tình cảm ấm áp, khiến cho em vui vẻ, hạnh phúc mỗi khi ở bên bà.
Bà ngoại của em năm nay bảy mươi sáu tuổi, mái tóc của bà đã chấm bạc, đôi mắt của bà đã có những nếp nhăn của tuổi già, càng làm cho sự hiền hậu, nhân từ trong đôi mắt bà thêm ấm áp, chan chứa yêu thương. Em rất yêu đôi mắt của bà, bởi lúc nào bà cũng nhìn em bằng ánh mắt nhân hậu, yêu thương nhất, mang lại cho em cảm giác yên bình, chở che như khi còn nhỏ vậy. Bà ngoại em tuy đã lớn tuổi nhưng bà vẫn rất nhanh nhẹn, khỏe mạnh, những công việc nhà bà vẫn làm rất thành thạo và khéo léo, mỗi lần về thăm bà thì bà ngoại lại làm cho em những món ăn thật ngon như: thịt kho tàu hay sườn xào chua ngọt…, không những vậy, bà còn dạy em làm những món ăn đơn giản nên mỗi lần được về thăm bà thì em đều cảm thấy rất vui vẻ.
Khi còn nhỏ, vì bố mẹ em bận công tác nên mẹ em đã gửi em cho bà ngoại chăm sóc, bà đã chăm sóc cho em vô cùng chu đáo, yêu thương quan tâm em từ những thứ nhỏ nhặt nhất, dạy em những điều hay lẽ phải và kể cho em thật nhiều câu chuyện cổ tích thú vị. Bà hay kể cho em về câu chuyện chàng Thạch Sanh dũng cảm giết đại bàng cứu công chúa Quỳnh Nga, hay cô Tấm dịu hiền bước ra từ quả thị, nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn… Những câu chuyện của bà gắn liền với những kí ức tuổi thơ của em.
Bà ngoại là một người vô cùng đảm đang, tháo vát. Khi còn trẻ bà đã vừa lo việc đồng áng, vừa chăm sóc cho năm người con thơ dại, tuổi ăn tuổi lớn, bà em có thể làm được rất nhiều thứ, như bện chổi, đan rổ, làm quạt nan…Bà em rất khéo tay nên những vật dụng mà bà làm ra đều vô cùng đẹp mắt và xinh xắn. Và hiện nay, tuy bà đã lớn tuổi nhưng bà vẫn làm những công việc chăm sóc vườn tược, trồng rau, trồng quả…Bà luôn nói với chúng em nếu không làm gì mà chỉ ngồi một chỗ thì bà rất buồn tay, buồn chân, vì vậy mà bà trồng trọt, chăn nuôi như một thú vui của cuộc sống.
quốc thư
quốc thư