Kể một câu chuyện về lòng nhân hậu
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
30 gấp 15 số lần là :
30 : 15 = 2 ( lần )
Nếu đóng mỗi bao 30 kg thì cần :
16 : 2 = 8 ( bao )
đ/s : ...
30 kg gấp 15 kg số lần là :
30 : 15 = 2 ( lần )
Nếu đóng 30 kg mỗi bao thì cần số bao là :
16 : 2 = 8 ( bao )
Đáp số : 8 bao gạo
\(\frac{3}{4}\times\frac{6}{7}-\frac{1}{4}\times\frac{6}{7}\)
\(=\left(\frac{3}{4}-\frac{1}{4}\right)\times\frac{6}{7}\)
\(=\frac{1}{2}\times\frac{6}{7}=\frac{3}{7}\)
\(\frac{3}{4}\cdot\frac{6}{7}-\frac{1}{4}\cdot\frac{6}{7}\)
=\(\frac{6}{7}\cdot\left(\frac{3}{4}+\frac{1}{4}\right)\)
\(=\frac{6}{7}\cdot1=\frac{6}{7}\)
lớp 4 chắc chưa biết nhỉ: dấu chấm là dấu nhân nha!
số vải xanh là:
(1978+58):2=1018(m)
tổng số vải trắng và vải đen là:
1978-1018=960(m)
số vải đen là:
(960-36):2=462(m)
số vải trắng là:
960-462=498(m)
Đ/S:498 m vải trắng.
có thể bỏ từ trắng nhé và đừng quên cho mình và kết bán nhé
cửa hàng đó bán được số tạ gạo tẻ là
(42360:2)x\(\frac{1}{5}\)=4236(kg)
đáp số 4236 kg gạo tẻ nha
một nửa số gạo đã bán là 42360 : 2 = 21180 ( kg )
cửa hàng bán được số kg gạo tẻ là 21180 * 5 = 105900 ( kg )
đáp số 105900 kg
Trong những người em từng gặp đến nay, người có lòng nhân hậu nhất là bà em. Bà có lòng thương người vô bờ bến.
Chuyện xảy ra trên đường bà đưa em đi học về. Bà đang chở em đi học về trên quãng đường dốc gồ ghề đầy đất đá. Bỗng bà thắng xe kêu kít. Thì ra có người đang có người nằm bất tỉnh giữa đường, không vật dụng HaY xe cộ bên cạnh. Đoạn đường này vắng vẻ, ít có xe cộ và không có nhà dân xung quanh. Dù có lay cỡ nào, người đàn ông ấy vẫn không tỉnh dậy. Cuối cùng, bà quyết định chở người đó đi bệnh viện xã cách đó mười cây số. Nhìn đoạn đường dốc lắm với cái nắng muốn bể đầu, em thấy thương bà làm sao. Càng thương bà hơn vì người đàn ông phía sau nặng nề. Em ngồi phía trước. Đến bệnh viện, mồ hôi nhễ nhại, bà nói chuyện với bác sĩ trong lúc thở dốc.
chứng hôi miệng
Sau đó, gia đình người bị nạn đã đến chăm sóc người đàn ông nọ. Bà cháu em lủi thủi ra về. Trên đường về, bà bảo: "Mai mốt, con lớn lên con cũng hãy nhớ lấy hôm nay mà yêu thương cứu giúp mọi người không cần toan tính con nhé! Con giúp người, người sẽ giúp ta thôi".
Câu nói của bà cứ vang vọng mãi trong đầu óc em. Bà em đúng là có lòng nhân hậu. Em rất sung sướng và hạnh phúc khi có người bà tuyệt vời như thế.
Hiện nay, ở miền Trung đang có lũ lụt rất lớn đã cướp mất của cải và đất hoa màu. Để chia sẻ với những người dân miền Trung, sau đây, em xin kể một câu chuyện nói về điều đó. Câu chuyện như sau:
Một buổi tối, khi hai mẹ con đang xem ti vi thì cái Hoa thốt lên:
- Mẹ ơi, miền Trung khổ thật, mẹ nhỉ!
- Ừ, con có biết rằng bây giờ, miền Trung đang chịu đựng một thiệt thòi rất lớn không?
- Con biết chứ. À, mẹ ơi! Ngày mai, mẹ cho con ăn cơm rang nhé, con không ăn phở nữa đâu. Con dành tiền cho người dân miền Trung cơ!
- Thôi, con thích ăn phở thì cứ ăn đi, còn con thích ủng hộ bao nhiêu thì mẹ cho.
Nhưng cái Hoa vẫn một mực không chịu:
- Con thích tự mình ủng hộ chứ không phải mẹ cho tiền như thế đâu!
Hình như câu nói đó đã làm mẹ nó phải động lòng.
Bỗng mẹ ôm chầm lấy cái Hoa, nói:
- Ôi,con gái của mẹ có trái tim nhân hậu quá! Thôi, được rồi, con muốn thế nào thì mẹ sẽ chiều.
Cái Hoa tươi cười:
- Con cảm ơn mẹ ạ!
Câu chuyện nhỏ ở trên có làm trái tim bạn,suy nghĩ của bạn ngân rung lên không, dẫu là rất khẽ thôi?
Khi xem ti vi, đọc báo, khi nhìn thấy cảnh miền Trung phải chống chọi với lũ, hẳn ai cũng quặn lòng đau xót. Nhưng sao ở chỗ này, chỗ kia vẫn có những đồng tiền bị tiêu xài phung phí. Hãy một lần lắng nghe trái tim ta để chia sẻ thêm một chút nữa, để ta được trong sáng, đẹp đẽ với tuổi thơ, cái tuổi thơ mà ai cũng đáng có được.