Viết một bài văn tả cây hoa mà em yêu thích.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1 :Em rất ấn tượng về sự thông minh của chú vẹt vì chú vẹt đã tìm cách để về được quê hương của mình .
Câu 2 :Nội dung của bài là kể về cuộc hành chình của chú vẹt đi tìm cách để về được quê hương của mình .
Câu 3 :
a.Chú vẹt là chủ ngữ của câu a ;b.Ông mở cửa lồng là chủ ngữ của câu b ;c.Về đến nhà là chủ ngữ của câu c.
Cau:1
Em thay an tuong o doan cuoi.Vi no noi den chu vet rat khon
Cau:2
Dung co coi thuong nguoi khac qua vet be ngoai.
Cau:3
a.Chu vet,cai mao,bo long.
b.Cai long,vet,ban tay
c.Nha,nguoi,chu vet,ong.
Tác dụng của chi tiết kì ảo trên là:
- Lời khẳng định cuộc chiến đấu để bảo vệ Tổ quốc đã kết thúc, đất nước đã được sống trong hòa bình. Thanh gươm đã hoàn thành sứ mệnh lịch sử của mình và cần phải hoàn trả hùng khí của tổ tiên lại trở về cõi thiêng liêng.
- Thanh gươm là hình ảnh tượng trưng cho sự tương trợ của thế hệ cha ông, tổ tiên với đất nước ta để chiến thắng được kẻ thù xâm lược. Và sau đó là câu chuyện lịch sử do chính những thế hệ tiếp nối - chính là chúng ta sau này viết tiếp.
- Chi tiết này còn là lời nhắc nhở chúng ta không thể mãi mãi dựa vào bất kỳ thế lực nào để bảo vệ trọn vẹn bờ cõi đất nước ngoài chính bản thân chúng ta.
1.
BPTT: so sánh
H/ả : " một chút ngờ vực đối với người mẹ như đang nổi cơn bão, giằng xé trong lòng chú bé "
T/d : Làm tăng sức gợi hình gợi cảm.Nhấn mạnh ý nghĩ của cậu bé đối với mẹ.
Khi đọc baì thơ của Tế Hành tôi không khỏi xúc động, bồi hồi, cảm xúc nhớ quê hương tha thiết dâng trào lên trong tim tôi. Quê hương như một người mẹ hiền ôm ấp chúng ta vào lòng âu yếm và cho ta tất cả những gì tốt nhất. Từ khi mới trào đời tiếng khóc đầu tiên ta cất lên đã được quê hương ta tiếp nhận vỗ về,an ủi. những bước chân đầu đời, những lần vấp ngã, những kỉ niêm đẹp của ta được lưu mãi ở nơi chôn rau cắt rốn này. Những khuya nghe bà kể chuyện cổ tích:nào là cô công chúa nhỏ bé, rồi những chú chim sơn ca, bà tiên hiền hậu mang phép màu tới,…dayjcho ta những lẽ sống, cái hay, cái đẹp.
Rồi những chiều thả diều ngoài đồng sao mà đẹp đến thế. Rồi khi ta lớn lên… ta lại xa quê hương của mình, xa người mẹ hiền ấy của ta. nhưng trong lòng vẫn ghi nhớ những hình ảnh ấy, những kỉ niệm đẹp đẽ ấy mãi mãi chẳng bao giờ phai nhòa đi trong tâm trí của ta. để rồi một ngày nào đó ta sẽ trở về với hương lúa, trở về với những câu chuyện cổ tích ngọt ngào ấm áp tình người, trở về với người bạn gắn bó suốt tuổi thơ của ta, nâng cánh ước mơ cho ta…
Có tham khảo nha cậu >< nhớ tick cho tớ nha
Tôi về thăm mái trường xưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây
Pha sương mái tóc cô thầy
Bảng đen phấn trắng còn đây căn phòng
Con đò neo đậu bến sông
Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương
Bằng lăng tím rụng cuối đường
Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè
Ríu ran chim hót cành me
Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ
Bên trang giáo án từng giờ
Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông
Ngoài sân vương sợi nắng hồng
Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy
Em bé thông minh là một truyện dân gian ca ngợi sự kết tinh của vẻ đẹp trí tuệ tài năng và kinh nghiệm. Nhân vật trung tâm của truyện là một em bé thông minh. Thông qua những thử thách, em bé đã thể hiện được sự đề cao của trí tuệ dân gian.
Trí thông minh của em bé được trổ tài trong bốn lần. Lần thứ nhất, trước câu hỏi oái oăm của tên quan: “Trâu… cày một ngày được mấy đường?” thì em bé đã hỏi vặn lại: “Ngựa… đi một ngày được mấy bước?”. Lần thứ hai, vua ban cho làng em 3 thúng gặp nếp, 3 con trâu đực, hạn trong 3 năm, trâu ấy phải đẻ thành 9 con. Thật kì quặc vì trâu đực sao đẻ được? Có loại trâu nào đẻ được 3 con trong 3 năm? Em đã tìm cách gặp được vua. Cuộc đối đáp của em cũng rất thông minh. Em gặp vua và em khóc vì mẹ đã chết mà cha em không đẻ được em bé nào nữa… Lần thứ ba, vua vẫn chưa tin em bé này thông minh, nên đã sai sứ mang đến một con chim sẻ bắt cha con em phải dọn thành ba mâm thức ăn. Em đã gửi sứ giả một chiếc kim đem về tâu với đứa vua rèn cho ba con dao. Trong điều kiện thủ công lạc hậu, thô sơ thì một cái kim không thể nào rèn được ba con dao. Đã không có dao, hoặc chưa có dao thì chưa thể giết được sẻ để dọn cỗ cho vua. Rất dí dỏm, thú vị. Em bé thông minh lắm: Em đã lấy cái không thể nào làm được để giải thích sự việc thành không thể nào được? Không thể nào rèn một chiếc kim thành ba con dao cũng như không thể giết một con chim sẻ dọn thành ba cỗ thức ăn được! Lần thứ tư, em đọ trí với sứ giả một nước láng giềng. Làm sao xe sợi chỉ luồn qua đường ruột ốc xoắn? Trong lúc Trạng Nguyên, đại thần, văn võ bá quan vô kế khả thi thì em bé ung dung, hát lên một bài vè.
Câu đố tưởng là hóc hiểm nhưng đối với em bé thì rất dễ! Em đã làm cho vị sứ nước láng giềng phải thán phục khi nhìn thấy con kiến càng kéo sợi chỉ qua ruột con ốc xoắn.Có thể nói, thông qua nhân vật Em bé thông minh ta càng thêm cảm phục về trí tuệ, sự dũng cảm và lòng bao dung của ông cha ta khi xưa.
Nhà bác Dũng cạnh nhà em, mé hông nhà có chừa một khoảng đất rộng có trồng rất nhiều loại cây cảnh, nào là hoa hồng, hoa lan, hoa huệ, hoa sứ. Nhưng em thích nhất là cây hoa sứ được trồng trong cái chậu men màu xanh.
Cây hoa sứ cao khoảng một mét. Thân to bằng cổ tay em có màu xám mốc. Từ thân tẽ ra năm nhánh cân đối. Mỗi nhánh có nhiều nhánh nhỏ. Lá sứ hình bầu dục màu xanh thẫm và dày, mặt lá thì nhẵn. Bông sứ có hai màu hồng ở ngoài cánh và sâu phía trong là màu vàng nhạt. Đứng cạnh chậu sứ, một mùi hương dịu nhẹ thoảng đưa trong gió thật dễ chịu.
Ngày nào bác Dũng cũng chăm chút cây. Chú tưới nước và ngắt bỏ những lá úa. Bao giờ sang nhà chú em cũng thích dừng bên chậu sứ để ngắm.
Trong khu vươn nho nhỏ nhà em có trồng một cây khế cũng nho nhỏ .Cây khế là từ thời bà ngoại em để lại .Bao nhiêu năm qua ,cây khế vấn luôn sai trĩu quả .
Cây khế được trồng trên một mảnh đất nhỏ ,xung quanh chẳng có một cây nào khác nên nhìn cây khế có vẻ khá đơn độc .Thế nhưng cây khế vẫn luôn vươn mình lên cao .Thân cây khế chỉ bé bằng bắp chân của người lớn .Những cành lá tỏa ra bốn phía và rủ bóng xuống mắt đất .Biết bao lần em ngồi dưới gốc cây để học bài mà chẳng sợ nắng vì tán lá đã che hết ánh nắng rồi .Thi thoẳng ,lại có một vài chiếc lá rụng xuống đất .Một vài chiếc lá vàng rụng xuống .Một vài chiếc lá non lại nhú ra .Em chẳng thể đếm được mỗi ngày có bao nhiêu chiếc lá rụng .
Em thích nhất là mùa khế chín .Khi khế còn xanh ,quả khế bám rất chắc vào cành cây .Khi khế chín rồi ,thì cành cây lại chở lên yếu ớt .Khi đó ,em đứng dưới gốc cây và lắc lư thân cây cũng đủ để cho quả khế rơi xuống đất .Khi ấy ,em nhặt khế lên và mang đi rửa để thưởng thức .Khế ngọt nên lũ chim tỏ ra thích thú lắm .Chúng thường xà xuống những quả khế đã chín già .Thi thoẳng ,ở dưới gốc cây vẫn có những quả khế đã bị chim ăn mất một phần .
Em luôn tự nhủ rằng ,phải chăm sóc thật tốt cho cây khế để cây khế luôn cho gia dình em quả ngọt.