Mọi người chấm điểm giúp mik bài phân tích này nhé. Arigatou, cảm ơn nhiều.
“Sadako và một nghìn con hạc giấy” không chỉ là một tác phẩm văn học thiếu nhi, mà còn là biểu tượng xúc động về khát vọng sống và ước mơ hòa bình. Được viết bởi tác giả Eleanor Coerr, câu chuyện lấy bối cảnh thành phố Hiroshima năm 1955 – mười năm sau vụ ném bom nguyên tử kinh hoàng khiến hàng trăm nghìn người thiệt mạng. Nhân vật chính là cô bé Sadako Sasaki (佐々木 禎子), 12 tuổi, đang phải chiến đấu với căn bệnh bạch cầu – hậu quả của việc phơi nhiễm phóng xạ sau thảm họa.
Không gian chính của truyện là Bệnh viện Hội Chữ thập đỏ Hiroshima. Tại đây, từng con hạc giấy Sadako gấp nên mang theo hy vọng được sống, được chữa lành, và lời cầu nguyện cho một thế giới không còn chiến tranh. Một ngày nọ, cô được bạn bè kể rằng: nếu ai đó gấp đủ một nghìn con hạc giấy, người đó sẽ được ban cho một điều ước. Từ đó, Sadako bắt đầu gấp hạc không ngừng nghỉ, bằng tất cả niềm tin vào một phép màu. Những con hạc ra đời từ đôi tay nhỏ bé, yếu ớt của em – như những cánh chim hy vọng bay lên giữa bầu trời đổ nát.
Câu chuyện càng thêm xúc động khi biết rằng nhiều người trên thế giới, từ khắp các quốc gia, đã gửi hạc giấy về để cổ vũ tinh thần Sadako. Tuy nhiên, dù đã cố gắng gấp đến con hạc thứ 644, sức khỏe của cô bé vẫn dần suy kiệt. Năm 1955, Sadako qua đời trong vòng tay gia đình, để lại bao tiếc thương và xúc động cho những người yêu quý em.
Qua câu chuyện, người đọc không chỉ cảm nhận được lòng dũng cảm và ý chí kiên cường của một cô bé nhỏ tuổi, mà còn thấu hiểu sâu sắc sự khốc liệt mà Chiến tranh thế giới thứ hai đã để lại. Vụ ném bom nguyên tử xuống Hiroshima vào ngày 6 tháng 8 năm 1945 không chỉ cướp đi sinh mạng của hàng trăm nghìn người, mà còn để lại hậu quả âm ỉ suốt nhiều thế hệ. Dù còn rất nhỏ khi thảm họa xảy ra, Sadako vẫn phải gánh chịu di chứng – một thực tế khiến người đọc không khỏi đau xót. Hình ảnh cô bé 12 tuổi gấp từng con hạc trong bệnh viện đã trở thành biểu tượng cho khát vọng sống, khát vọng hòa bình, cũng như nỗi đau sâu thẳm về chiến tranh và mất mát.
Câu chuyện khiến ta tự hỏi: nếu không có chiến tranh, liệu Sadako có phải chịu đựng những tháng ngày đau đớn như thế? Và nếu có thể sống, liệu cô bé ấy đã có thể tiếp tục mang đến tiếng cười, niềm vui cho gia đình, bè bạn?
Bản thân mình đã được học câu chuyện này từ lớp 5, nhưng đến bây giờ mới thật sự thấm thía hết ý nghĩa mà nó mang lại. Tượng đài Sadako đứng trên lưng một con hạc – được đặt tại Công viên Tưởng niệm Hòa bình Hiroshima – chính là lời nhắc nhở đầy ám ảnh: hòa bình không đến từ những cuộc chiến, mà đến từ lòng nhân ái và sự sẻ chia.
“Sadako và một nghìn con hạc giấy” là lời nhắn gửi về sự kiên trì, về hy vọng vào tương lai dù trong hoàn cảnh tăm tối nhất. Là thế hệ trẻ – những người xây dựng tương lai – chúng ta cần sống có trách nhiệm, biết trân trọng hòa bình và không ngừng nỗ lực học tập, rèn luyện, để góp phần kiến tạo một thế giới tốt đẹp hơn. Bởi đôi khi, chỉ một hành động nhỏ hôm nay, cũng có thể mở ra một tương lai đổi khác cho cả nhân loại mai sau.
Tổng điểm: 9.5/10
Nhận xét chung: Bài viết tốt, có chiều sâu, cảm xúc rõ ràng, phân tích đúng trọng tâm và truyền tải được thông điệp của tác phẩm. Nếu chỉnh sửa phần mở đầu mang tính mạng xã hội thành văn phong nghiêm túc hơn, bài hoàn toàn có thể đạt điểm tối đa.
Arigatou, Thinh - san desu. Cảm ơn bạn Thịnh nhé!