Có nơi đâu đẹp tuyệt vời,
Như sông, như núi, như người Việt Nam!
Viết một đoạn văn có sử dụng ít nhất một phép liên kết nêu suy nghĩ của em về hai câu thơ trên. (Trình bày ngắn gọn 3- 5 câu)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
“Mây” và “sóng” là những hình ảnh ẩn dụ cho:
- Thiên nhiên tươi đẹp, thơ mộng, đầy hấp dẫn.
- Mở ra những thế giới xa xôi, hư ảo, huyền bí.
- Những cám dỗ ở đời.
Văn bản Mây và sóng vẫn được coi là văn bản thơ vì tác phẩm đã thể hiện cảm xúc, thế giới nội tâm của tác giả, bày tỏ tình cảm yêu mến thiết tha với trẻ thơ.
- Em bé sáng tạo ra những trò chơi:
+ Con là mây, mẹ là trăng – con lấy hai tay trùm lên mẹ;
+ Con là sóng, mẹ là bờ – con sẽ lăn và vỡ tan trong lòng mẹ.
- Tình cảm mẹ con qua những trò chơi ấy trở nên bao la, thiêng liêng, vĩnh cửu.
Em bé đã từ chối lời mời gọi của những người "trên mây" và "trong sóng". Bởi em là một đứa bé ngoan, em đã nhớ về mẹ, thương mẹ và từ chối lời mời. Lời từ chối của em thật ngây thơ, trong sáng đến mức khiến cho họ phải mỉm cười, nhảy múa rồi lướt qua.
Theo em bé, ở bên mẹ, được mẹ yêu thương, che chở là niềm hành phục nên em không hề nuối tiếc khi từ chối.
Câu hỏi "Nhưng làm thế nào mình lên đó được?", "Nhưng làm thế nào mình ra ngoài đó được?" của em bé thể hiện:
- Sự ngây thơ của em bé, vì dù sao em bé vẫn chỉ là một em bé mà thôi. Đó là sự thắc mắc, muốn tìm tòi và khám phá thế giới xung quanh mình.
- Sự thích thú của em bé vì những lời gọi mời đầy hấp dẫn.
- Sự lưỡng lự của em bé vì rất muốn đi nhưng dường như có điều gì đó ngăn cản em.
Em bé đang kể chuyện cho mẹ nghe và kể về những cuộc vui chơi của sóng và biển – câu chuyện tưởng tượng.
Niềm vui của em bé trong trò chơi với mẹ:
- Em bé là mây, mẹ là trăng, hai người ôm nhau và bầu trời là nhà.
- Em bé là sóng, mẹ là bến bờ, em cứ lăn mãi rồi cười vang trong lòng mẹ và không ai biết hai người ở đâu.
đíu
Những dòng thơ này đưa ta đến với hình ảnh của một vùng đất tươi đẹp và quyến rũ, nơi mà sự hòa quyện giữa thiên nhiên và con người Việt Nam được tôn vinh. Từng dòng sông uốn lượn, những ngọn núi vùng cao vươn lên bao quanh, tất cả cùng hòa mình vào một bức tranh hùng vĩ và độc đáo. Điều đó thể hiện sự gắn kết mạnh mẽ giữa dân tộc Việt Nam và đất nước, như một phần của bản sắc văn hóa và tinh thần dân tộc.